Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 64

Dưới sự lộng hành của bão tuyết , bốn phía xung quanh đều là một màu trắng tinh , nếu không phải trên xe được trang bị các thiết bị có công năng phân tích do Đồng Duy thiết kế ,thì dưới cái thời tiết khắc nghiệt như thế này ngoại trừ những người như Mặc có thể tự do đi lại , còn những người khác đã sớm lâm vào mê trận bão tuyết mà không tìm được đường ra rồi

Máy quét liên tục hiển thị hình ảnh màu vàng , nơi đó chính là địa phương mà Cố Khuynh Dương đang trú ẩn , bọn họ cách nơi đó một đoạn không ngắn , trong lòng mọi người đều có điểm lo lắng

Cổ Kinh Lôi điều khiển xe trượt tuyết hướng thẳng đến nơi đó , nếu không nhờ dụng cụ trượt tuyết được trang bị ở bên dưới ,thì bọn họ rất có khả năng cứ như vậy mà thưởng thức gió tuyết tạt vào người . Lúc này chiếc xe thoải mái vượt qua các chướng ngại , dọc đường có thể nói là vô cùng thông suốt . Nếu không dưới bão tuyết như vậy , cho dù Tần Lạc có thể thu hồi xe trượt tuyết vào trong không gian , Mặc có thể mang theo mọi người đi bộ xuyên qua các chướng ngại , chậm rãi đi qua , chính là cho dù thể trạng có cường hãn như chiến sĩ dị chủng thì khẳng định cũng sẽ không chịu nổi thời tiết này .

Thời điểm tới nơi chỉ cách địa điểm phát tín hiệu 1 km , thiết bị công năng phân tích trên máy quét bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều quang điểm tử sắc

Tần Lạc cau mày, trực giác cho cậu biết chuyện này không tốt ,một cảm giác bất an bắt đầu nhen nhóm , cậu nghiêng đầu sang chỗ khác , hỏi Cổ Kinh Lôi đang lái xe : “Quang điểm tử sắc đại biểu cho cái gì ?”

Cậu từng nghe Đồng Duy nói qua , quang điểm lục sắc đại biểu người một nhà , màu vàng đại biểu tang thi , màu cam đại biểu người biến chủng , lam sắc đều là nhân loại , chính là cậu không biết quang điểm tử sắc ruốt cuộc là có ý gì

Cổ Kinh Lôi mày cũng nhíu lại , trầm giọng trả lời : “Quang điểm tử sắc đại biểu chính là vật thể không xác định , nơi này không biết là sinh vậy hay động vật biến dị hoặc một ít động vật , nhưng cụ thể là chủng loại nào thì tạm thời dụng cụ không cách nào cung cấp tin tức chính xác được”

Tần Lạc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu , Đồng Duy này chỉ dùng những thứ đồ vật đơn sơ nhất , mà có thể chế tạo ra được các thiết bị như thế này đã vô cùng giỏi rồi , liên minh cũng không phải chỉ trong mấy tháng là có thể thành lập , bọn họ chính là theo thời gian chậm rãi lớn mạnh hơn .

Chu Hằng chặc lưỡi : “Cái này cũng quá khủng bố đi , sinh vật không thể xác định , ruốt cuộc là cái gì a , làm sao lại nhiều như vậy ?” Sau đó hắn bỗng nhiên nghĩ tới , thời điểm ở trong trung tâm bách hóa Tần Lạc từng nói qua đến tang thi chuột , rụt cổ lại , mờ mịt lên tiếng : “Thứ này nhiều như vậy , không phải là chuột biến dị đi .”

Tần Lạc không nói chuyện , cậu hiện tại cũng không có cách nào khẳng định được những thứ quái vật này ruốt cuộc là thuộc chủng loài nào . Mặc cách thứ kia vẫn quá xa cũng không có cách nào cảm ứng được , bất quá từ trên máy quét nhìn thấy được , tuy rằng bọn họ đã phát hiện ra đối phương thì ngược lại đối phương cũng phát giác ra bọn họ . Mà còn từ từ thay đổi đội hình đưa bọn họ vào trong vòng vây

Cổ Kinh Lôi nhíu mày , “Thực hiển nhiên , vô luận quang điểm tử sắc đại biểu cho cái gì thì thứ sinh vật này chỉ số thông minh khá cao , từ hành động của chúng nó dường như đang muốn vây bắt chúng ta”

Mặc khóe môi không tự giác giương lên một nụ cười lạnh , sát khí dần dần được bại lộ ra , khí thể vương giả không ngừng hiện ra bên ngoài . Dám đối với hắn tiến hành vây bắt , đối phương quả nhiên là chán sống mà .

Xe trượt tuyết rất nhanh tiếp cận đến địa phương mà Cố Khuynh Dương phát tín hiệu cầu cứu , quang điểm lam sắc giống như miệng túi từ từ mở ra để cho xe trượt tuyết đi vào bên trong . Sau đó lại nhanh chóng đóng miệng túi lại

Tần Lạc sắc mặt cũng mang theo vài phần lạnh lẽo , lạnh lùng nói 1 câu : “Có ý tứ ”

Chu Hằng nhị không được run rẩy , ngữ điệu Tần Lạc vô cùng âm hàn , khiến hắn cảm giác phía sau lưng gió lạnh đang thổi vù vù , : “Tần , Tần Lạc , ngươi có thể không dùng giọng điệu kiểu đó để nói chuyện không , rất dọa người đó .”

Nói xong Chu Hằng chà xát cánh tay , vài chiến sĩ dị chủng khác tuy rằng không nói chuyện nhưng trong ánh mắt cũng mang theo vài phần đồng ý .

Cổ Kinh Lôi cũng liều mắt nhìn Tần Lạc , thực rõ ràng ngữ khí lúc này của Tần Lạc mang theo vài phần âm ngoan , Cổ Kinh Lôi mơ hồ cảm thấy Tần Lạc đang tức giận, trong giọng nói còn có cả sát khí .

Tần Lạc nhìn chằm chằm màn hình máy quét , chậm rãi nói : “Động vật chỉ số thông minh cao tới đâu , cũng không có khả năng đạt được loại trình độ như thế này , phải có một người ở phía sau thao túng . Người này thực hiển nhiên là dị năng giả dẫn dắt , năng lực của hắn còn rất cường đại , hắn làm như vậy có khả năng muốn vây bắt chúng ta , có lẽ là muốn chúng ta phải trao đổi lương thực , có lẽ còn muốn giết chết chúng ta để cướp đoạt đồ vật .”

Trong mạt thế , cũng từng có dị năng giả dẫn dắt động vật hoặc thực vật làm một số hoạt động điên rồ , bọn họ bởi vì nhờ có năng lực của bản thân có thể tự do đi xuyên qua các động vật biến dị cường đại hoặc các thực vật biến dị bình thường . Khi đến những nơi do thực vật làm chủ , so với những người bình thường và người biến dị bọn họ không có gặp phải chuyện nguy hiểm nào cả , một phần dị năng giả dẫn dắt thậm chí còn không nguyện ý tiến vào cái được gọi là căn cứ an toàn , bọn họ càng thích ở những nơi rừng cây rậm rạp . Bọn họ nhận ra , ở căn cứ an toàn đó thì phải chấp hành các nhiệm vụ nguy hiểm như vậy không bằng cứ ở rừng rậm như thế này còn tự do hơn .

Tần Lạc đối với hành vi chỉ lo nghĩ cho bản thân mình này không hề cảm thấy phản cảm , nhưng những người đó lại lợi dụng năng lực sau khi biến dị của mình , đi cướp bóc thức ăn nước uống từ trên người đồng loại , tàn sát đồng loại , thứ này không nên dung tha .

Mặc nhíu nhíu mày , theo khoảng cách đến gần , hắn có thể cảm giác được ẩn núp trong tuyết là động vật có hình thể không nhỏ , chúng nó dường như vô cùng nôn nóng , không ngừng ở trên mặt tuyết đi tới đi lui , thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng gào thét , loại gào thét này thế nhưng lại mang theo sự sợ hãi và bất an bên trong

Tần Lạc lần thứ hai nhíu nhíu mày : “Có điểm kỳ lạ , những động vật này không giống như muốn phát động công kích , ngược lại giống như là muốn chạy trốn chỉ là bất đắc dĩ phải ở chỗ này .”

Loại tình huống này Tần Lạc chưa từng gặp qua , nhưng thực hiển nhiên loại dự đoán chặn đường cướp bóc , giết người cướp của không còn hợp lý nữa

Mặc cũng gật gật đầu : “Ta cũng có cảm giác như thế .”

Theo khoảng cách lần thứ hai tiếp cận , nguyên bản vị trí đánh dấu Cố Khuynh Dương phóng ra tín hiệu cầu cứu , xuất hiện quang điểm lục sắc , tại vái cái quang điểm lục sắc còn có 3 cái quang điểm lam sắc , chắc là đám người Cố Khuynh Dương cứu được 3 người nào đó , ngày thời điểm dụng cụ phát hiện ra mấy người , trong vòng 2 – 3 giây mà thôi , thiết bị báo động bên trong xe bỗng nhiên phát ra tín hiệu cảnh báo , tất cả ánh mắt của mọi người đều chuyển hướng nhìn chằm chằm vào màn hình cảnh báo

Nguyên bản tín hiệu cầu cứu mà Cố Khuynh Dương gửi đi là màu vàng , nay bỗng nhiên thăng cấp, biến hành một màu đỏ thẫm cực ký chói mắt

Mấy người sắc mặt đều đồng loạt thay đổi , thứ này chẳng những đại biểu cho nguy cơ thăng cấp , còn dẫn theo cảnh báo nguy cơ . Một khi phát ra loại cảnh giới màu đỏ thẫm này , liền đại biểu cho loại nguy cơ này cực kỳ khó giải quyết , rất có thể sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng , thậm chí còn ảnh hưởng đến sự an toàn của khu biệt thự

Ngay thời điểm tín hiệu chuyển màu đỏ , tập thể động vật xung quanh không ngừng đi lại bỗng nhiên phát ra một tiếng nức nở , loại thanh thế này cho dù Tần Lạc có sinh hoạt tại mạt thế 10 năm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy . Mọi người bên trong xe hoàn toàn không hiểu rõ ruốt cuộc đã xảy ra tình huống gì , ngay thời điểm Mặc tính toán từ cửa sổ trên mái xe chui ra để xem cụ thể chuyện gì đang xảy ra , nhóm động vật bỗng nhiên luống cuống đứng lên sau đó chạy trốn . Trong nháy mắt toàn bộ trên mặt tuyết cũng chỉ còn lại hai ba cái .

Tần Lạc sắc mặt hiện lên tia kinh hoàng , cậu nghĩ tới mạt thế kiếp trước cũng trong lần bão tuyết như thế này , liên minh cũng gặp phải một nguy cơ bất ngờ : “Nhanh , nhanh đến chỗ Cố Khuynh Dương .”

Cổ Kinh Lôi tuy rằng không biết vì cái gì Tần Lạc lại khẩn trường như thế , nhưng chung quanh đều vô cùng quỷ dị , tín hiệu đỏ thẫm kia tuyệt đối không có khả năng đám người Cố Khuynh Dương muốn vui đùa . Lúc này xe trượt tuyết lập tức tăng tốc , phía trước không có chướng ngại gì , Cổ Kinh Lôi tăng tốc độ cực hạn , chỉ trong vòng vài giây đã đến vị trí .

Mặc là người thứ nhất nhảy xuống , tiếp sau đó vài chiến sĩ dị chủng cũng theo sau , rất nhanh tập trung tinh thần cảnh giới động tĩnh chung quanh

Tất cả mọi người đều được trang bị kính goggle, tuy rằng toàn bộ trước mặt đều là một màu trắng , nhưng nhờ có kính goggle nên ánh mắt của mọi người không bị ảnh hưởng , Cổ Kinh Lôi thu hồi xe trượt tuyết , đi theo Mặc và Tần Lạc đang ở đằng trước mở đường , rất nhanh đã chạy đến gần nhà xưởng hai tầng .

Nhìn thấy tuyết ngập đến tận đầu gối , cho dù có muốn chạy trốn thật nhanh cũng không phải là chuyện dễ dàng , trừ bỏ có thể bước đi như bay , đạp tuyết vô ngân như Mặc , chứ đến như Tần Lạc cũng phải nhờ đến Mặc ôm, càng không nói đến Cổ Kinh Lôi , Chu Hằng cùng với các chiến sĩ dị chủng , thì chỉ còn cách giãy dụa từng bước từng bước đi trong tuyết

Chu Hằng thở hổn hển bĩu môi “Vẫn là huyết tộc …”

Mang theo hâm mộ cùng ghen tị vẫn chưa nói xong , đã bị gió tuyết thổi thẳng vào mặt , khiến cho nửa câu sau nghẹn ở cổ họng .

Hai chiến sĩ dị chủng ở bên cạnh hắn cũng không có thời gian mà cười nhạo Chu Hằng , đây là lần đầu tiên bọn họ thấy được một trận bão tuyết lớn như vậy , khí thế cắn nuốt mọi vật trong thiên địa như thế này khiến cho con người ta cảm thấy bất lực , nhân loại dù có mạnh mẽ đến đâu đứng trước một sức mạnh như thế này thì đều nhỏ bé vô cùng . Bọn họ không biết nếu trận bão tuyết này vẫn còn tiếp tục duy trì , thế giới bên ngoài sẽ biến đổi thành như thế nào .

Mặc ở phía trước dẫn đường cước bộ bỗng nhiên dừng lại , nháy mắt buông thắt lưng Tần Lạc ra , Tần Lạc đối với việc Mặc buông lỏng thắt lưng không có phòng bị trước , suýt chút nữa thì đã ngã chôn vùi trong tuyết rồi, cũng may thân thể của cậu vô cùng linh hoạt một cái xoay người thì đã đứng vững trong tuyết , đồng thời quay đầu nhìn về phía Mặc đang đứng .

“Cẩn thận .” Thời điểm Mặc lên tiếng nhắc nhở , thân ảnh đã xuất hiện ở bên cạnh chiến sĩ dị chủng đang ở phía sau cảnh giới , năm ngón tay nhanh như chớp chụp xuống vùng tuyết trắng

Chiến sĩ dị chủng bị hành động của Mặc làm hoảng sợ , phản xạ có điều kiện nghiêng người nhìn , ở phía sau hắn một màu trắng tinh phảng phất có cái gì đó từ trong tuyết đang đi ra , cỗ lệ khí hung hãn kia hắn nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được . Mà thứ kia hoàn toàn không dự đoán được sẽ bị phát hiện cho nên hành động công kích không kịp ngừng lại , vừa vặn đánh trúng móng tay sắc nhọn của Mặc , thứ kia phát ra một tiếng giống như tiếng khóc của trẻ con , tốc một cái rồi chui vào trong tuyết . Tại chỗ nó vừa lao lên trừ bỏ một tầng tuyết bị hoàn tan ra còn có một chất lỏng lam sắc rất nhanh bị bông tuyết vùi lấp .

Tần Lạc cũng vì biến cố này kinh ngạc há hốc miệng , thứ kia động tác quá nhanh , cậu lại càng không kịp nhìn rõ được thân ảnh của đối phương , chính là một tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên , sắc mặt của cậu lập tức tái nhợt , thời điểm mọi người còn đang ngốc lăng nhìn chằm chằm phương hướng kia , Tần Lạc điên cuồng hét lên : “Chạy mau , chạy mau , nhanh chóng đi vào nhà xưởng .”

Cổ Kinh Lôi và Chu Hằng trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng , Tần Lạc căn bản không có thời gian giải thích , chỉ biết kéo hai người điên cuồng chạy về phía nhà xưởng , hai chiến sĩ dị chủng ở bên bảo vệ cho hai người cũng rất nhanh đuổi theo , mặt sau hai chiến sĩ dị chủng được Mặc hỗ trợ cũng rất nhanh lui về hướng nhà xưởng , mà Mặc giờ phút này đã ngăn cản liên tiếp 5 lần tấn công của sinh vật kỳ quái kia .

Mặc phi thường khẳng định , sinh vật có tiếng kêu như trẻ em kia , chính là thứ kinh khủng nhất trong mù đông mà chính miệng Tần Lạc đã từng đề cập qua – Băng Sa . Với móng tay sắc nhọn mạnh mẽ của huyết tộc vậy mà còn không thể chém giết được một cái , thì người thường càng không có cửa để đối phó . Hơn nữa thứ này có màu sắc bề ngoài giống hệt với thiên nhiên , hoàn toàn hợp nhất với hình ảnh của băng tuyết , mắt thường căn bản không cách nào nhận ra được .

Càng khiến cho hắn căm tức chính là , loại sinh vật tên là Băng Sa này, đều không phải là những động vật thường thấy, máu của bọn chúng không phải màu đỏ mang theo năng lượng sinh mệnh , cho nên Mặc không thể thông qua sự lưu động của máu mà phát hiện được nơi ẩn nấp của chúng . Hiện giờ Mặc có thể đúng lúc ra tay ngăn cản được sự tập kích của chúng , hoàn toàn là bởi vì hắn mang trong mình huyết mạch vương tộc , càng có nhĩ lực hơn người . Mặc dù bão tuyết có thổi mạnh đến đâu , hắn vẫn có thể chuẩn xác nắm bắt được thanh âm dao động khi Băng Sa muốn di chuyển trong tuyết . Nếu bỏ qua thanh âm này hắn chỉ sợ lúc này cũng chỉ có thể yên lặng chịu đựng bị công kích .

Tần Lạc cùng với vài chiến sĩ dị chủng lúc này đã vọt tới cửa sắt lớn của công xưởng , đáng tiếc cửa lại bị khóa , Tần Lạc dùng cùi chỏ đánh vài cái , hô vài tiếng Cố Khuynh Dương , cửa mới được người từ bên trong mở ra . Chỉ trì hoãn có một lát như vậy , lại bị một Băng Sa đánh lén , Tần Lạc ném ra Mông Cổ đao đánh trúng Băng Sa muốn đánh lên kia , nhưng một chiến sĩ dị chủng vẫn bị nó cắn trúng đùi , một miếng thịt bị xé rách .

Chiến sĩ dị chủng phát ra một tiếng kêu đau đớn , nháy mắt máu lập tức phun ra , cách đó không xa tuyết giống như nước sôi sùng sục, lập tức xuất hiện rất nhiều những đống tuyết khác nhau

Tần Lạc không dám trì hoãn thêm nữa, lập tức tóm lấy chiến sĩ dị chủng bị thương kia , dùng toàn bộ sức lực lui vào bên trong phân xưởng

Cố Khuynh Dương vừa mới mở cửa sắt , chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến một tiếng kêu thảm thiết , sau đó một bóng người đánh về phía mình , theo bản năng vươn tay tiếp được người đó . Mắt khác mấy người còn lại cũng rất nhanh tiến vào phân xưởng , Mặc cùng với hai chiến sĩ dị chủng khác ở cách cửa hơi xa một chút , trong nháy mắt liền bị bão tuyết bao phủ .

Mặc phát ra một tiếng thét dài , thân ảnh lóe lên , đã mang theo hai người tiến vào trong phân xưởng , Cố Khuynh Dương phản ứng rất nhanh , phanh một tiếng cửa sắt đã được đóng lại . Hắn vừa mới cài then xong , vài tiếng bang bang vang lên , giống như có cái gì đó đang mạnh mẽ va chạm cửa kho hàng .

Cố Khuynh Dương nhìn mấy người thở dài : “Đều là ta không tốt , không nên phát tín hiệu cầu cứu sớm như vậy , hiện tại ngược lại khiến mọi người càng thêm gặp nhiều rắc rối hơn. ”

Trong thanh âm của hắn tràn đầy sự tự trách , Cổ Kinh Lôi vỗ vỗ bờ vai của hắn : “Nếu nói như vậy , ta mới là người nên xin lỗi tất cả mọi người , nếu không phải ta nhờ các ngươi tiến đến nơi này lấy thuốc hóa học , thì mọi người cũng sẽ không bị vây ở chỗ này.”

Tần Lạc nhìn chiến sĩ dị chủng bị thương kia đang được một chiến sĩ dị chủng khác tiếng đến giúp hắn cầm máu .

Tần Lạc quay đầu nói với mấy người : “Hắn cần phải được cầm máu , chúng ta không thể cứ đứng ở chỗ này nói chuyện.”
Gần như chỉ trong một tích tắc , bên ngoài truyền đến một tiếng bang mãnh liệt , rất có khí thế muốn phá tan cửa sắt .

Cố Khuynh Dương nhanh chóng mang theo mấy người đi lên lầu hai , ở lầu hai tương đối khá kín gió , có vài người đang ngồi ở đây , đều là chiến sĩ dị chủng trong tiểu đội của Cố Khuynh Dương , mặt khác còn có 3 người lạ mặt , một nam nhân trung niên , bên cạnh là một tiểu cô nương sắc mặt trắng bệch đang dựa vào người, còn có một nữ hài tử lớn hơn một chút đang bón nước cho tiểu cô nương kia .

Mặc phái tới chiến sĩ huyết tộc hiện giờ đang nằm tựa vào một bên tường, thời điểm nhìn thấy hắn , tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh , hai chân của hắn đã bị đứt đến tận gốc , tuy rằng đã được băng bó qua , hơn nữa cũng không có máu tươi tuôn thấm ra bên ngoài , nhưng loại trình độ khủng bố này vẫn khiến cho mấy người sợ hãi .
Huyết tộc cường hãn như thể mà còn bị thương nặng đến như vậy , như vậy còn có người nào có thể đấu lại đám sinh vật khủng bố bên ngoài kia

Mặc nhanh chóng tiến lại gần , xem xét tình huống của chiến sĩ huyết tộc kia , Tần Lạc nhanh chóng từ trong không gian lấy ra một hộp cấp cứu y tế , một mặt gọi người đến băng bó cẩn thận cho chiến sĩ dị chủng bị thương kia , một mặt lấy ra nước suối .

Chiến sĩ huyết tộc kia tuy rằng suy nhược đặc biệt nghiêm trọng , bởi vì thân thể huyết tộc cường hãn bọn họ rất ít khi gặp phải vết thương khủng bổ như vậy , giờ phút này hắn tiêu hao năng lượng sinh mệnh quá lớn cho nên đã lâm vào tình trạng hôn mê . Mặc nhanh chóng rút máu trong cơ thể mình ra , chậm rãu rót vào trong cơ thể chiến sĩ huyết tộc kia . Tiếng tim đập của hắn từ từ chậm rãi ổn định lại, lúc này Mặc mới để cho người giúp hắn uống nước suối trong không gian của Tần Lạc

Chiến sĩ dị chủng kia tuy rằng bị thương ở đùi , nhưng cũng không quá nghiêm trọng , băng bó qua lại được dùng nước suối , khí sắc đã đỡ hơn nhiều . Chiến sĩ huyết tộc tình huống cũng tốt lắn , nhưng hai chân không có khả năng cứ thế mọc ra được

Thời điểm hắn tỉnh lại , nhìn thấy hai chân của mình đã bị mất , nhịn không được rơi nước mắt

Mặc vỗ vỗ bờ vai của hắn : “Đừng đau lòng , hai chân của ngươi nhất định sẽ khôi phục lại .”

Chiến sĩ huyết tộc kia gật gật đầu , đối với Vu Mặc bọn họ tin phục từ trong huyết mạch .

Tiểu cô nương sắc mặt trắng bệch được nam nhân trung niên đỡ đến bên cửa sổ , lúc này bão tuyết bên ngoài đã bớt đi một ít , có thể nhìn thấy bên ngoài kho hàng không xa , có một con chó Husky rất lớn, bên cạnh nó còn có hai con chó nhỏ . Tam ngự khuyển phạm vi bị vây càng lúc càng nhỏ lại , không ngừng có tuyết trắng tuôn ra muốn tập kích chúng nó , Husky lớn nhất kia thực dũng mãnh , không ngừng bảo hộ cắn xe , nhưng thế lực đơn bạc , rất nhanh đã bị thương

Tiểu cô nương oa một tiếng khóc lên , nam nhân trung niên thở dài , lắc đầu không đành lòng nhìn

Tần Lạc biết cô bé này chính là dị năng giả có năng lực dẫn dắt siêu mạnh , tam ngự khuyển Husky có khả năng chính là do nàng nuôi dưỡng , sở dĩ thời điểm rất nhiều dã thú được kêu gọi đến đều nhanh chóng bỏ chạy , còn chúng lại không sợ chết thủ tại chỗ này , hoàn toàn bởi vì nơi này còn có tiểu chủ nhân của chúng .

Mặc bỗng nhiên mở cửa sổ , gió tuyết mạnh mẽ ào ạt thổi vào bên trong , Mặc bỗng nhiên quay đầu nói với tiểu cô nương : “Ta đi xuống ngăn cản những sinh vật trong tuyết kia , nhóc nghĩ biện pháp để tam cẩu từ nơi đó tiến vào trong này.”

Mọi người theo ngón tay của Mặc nhìn , ở đó có một cái giá sắt , từ nơi đó chỉ cần nhảy một cái là có thể từ cửa sổ tiến vào lầu hai phân xưởng .

Tiểu cô nương có điểm do dự , bé vừa lo lắng cho sủng vật của mình, lại không muốn đại ca thiện lương này mất mạng . Thời điểm tiểu cô nương còn đang do dự , thân ảnh của Mặc đã bay ra ngoài cửa sổ

Tiểu cô nương ‘A’ một tiếng , nhoài người ra bên ngoài cửa sổ , thân ảnh kia đã chắn trước mặt tam ngự khuyển
Tần Lạc nhìn thấy Mặc đã nhảy ra ngoài cửa sổ , lập tức chạy tới nơi mà Mặc đã chỉ mở cửa sổ phía trên giá sắt ra .

Tam ngự khuyển kia rất có linh tính , cảm giác được Mặc có thiện ý , phát ra một tiếng kêu nức nở , giống như cảm tạ lại giống như cầu xin sự giúp đỡ

Tiểu cô nương nhìn thấy Mặc thân thủ rất cao , cũng thoáng an tâm hơn . Lập tức đưa chiếc còi lên thổi , chỉ chỉ giá sắt bên ngoài kia , lại chỉ chỉ cửa sổ phía trên

Husky lớn nhất lập tức hiểu được ý tứ của bé, lần thứ hai phát ra tiếng kêu , nhìn nhìn Mặc rồi lại nhìn nhìn giá sắt , sau đó thân mình nhảy lên , đạp lên giá sắt , nhảy thêm một cái liền chui vào trong phân xưởng . Tuy rằng cửa sổ có nhỏ hơn so với thân mình của nó nhưng dù sao cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm

Mặt khác một Husky nhỏ hơn một chút cũng theo đó nhảy lên giá sắt , nhưng nó còn do dự một lát rồi mới dám nhảy lên cửa sổ , trong nháy mắt nó bám trúng cửa sổ , vẫn là phải nhờ đến hai chiến sĩ dị chủng dùng hết khí lực mới có thể lôi được nó vào bên trong

Mặc nơi đó đã toàn lực ứng phó , tuy rằng động tác của hắn hiện giờ nhanh đến mức không thể nhìn thấy nhưng số lượng Băng Sa quá nhiều , động tác cũng vô cùng nhanh . Còn sót lại Husky nhỏ lo lắng bước bước chân , Băng Sa bên dưới vẫn luôn di chuyển xung quanh nó , khiến cho nó có chút sợ hãi không dám nhảy lên giá sắt

Husky lớn nhất phát ra một vài tiếng kêu ngắn ngủi , Husky nhỏ dưới kia dường như được thêm cổ vũ ruốt cuộc cũng nhảy lên giá sắt. Đáng tiếc bên dưới giá sắt Băng Sa lại nhiều hơn rất nhiều , gió tuyết khiến cho nó sợ hãi ngồi xổm ở trên giá sắt , chỉ có thể không ngừng nức nở

Ngay thời điểm nó nức nở muốn xin giúp đỡ , một đạo thân ảnh đã nhảy lên giá sắt, ôm lấy Husky nhỏ nhất kia vọt vào cửa sổ

Thân ảnh Mặc vừa mới rơi xuống đã đem Husky so với hắn thể trạng chỉ nhỏ hơn một chút thả xuống bên dưới , nó vừa mới rơi xuống đất , đã bị đại cẩu đang chờ một bên đẩy ngã , móng vuốt đập lên đầu nó giống như là đang bị giáo huấn , không ngừng kêu .

Tiểu cô nương chạy đến bên người Mặc , hướng đến hắn mỉm cười ngọt ngào : “Đại ca ca cám ơn ngươi đã cứu A đại , còn có Đại bảo và Tiểu bảo .”

Mặc nhu nhu đầu nhỏ của bé : “Cũng cám ơn nhóc đã cứu đồng bạn của ta .”

Lần thứ hai đóng lại cửa sổ , Tần Lạc từ trong không gian lấy ra vài cái lều trại , mọi người đều lều dựng bên cạnh đống lửa , Tần Lạc lại đưa thêm chăn sưởi ấm thật dày, lúc này mới bắt đầu chuẩn bị bữa tối , trước mắt việc trở về là không thể nào , chỉ có thể chậm rãi nghĩ biện pháp .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top