Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người máy trung khuyển 22 (H)

"A a... Sâu quá... Ô ~i... i5... Ô ô ~"

Ninh Uyển mơ mơ hồ hồ ngâm nga, nức nở nghẹn ngào tựa như rơi vào vui sướng vô hạn lại như vô cùng kiềm chế, gọi tên i5. Hai chân cô bị thứ kia đè cho dang rộng, cơ hồ ép thẳng. Cự vật màu trắng bạc dường như có tinh lực vô tận, không biết mệt mỏi mà cắm vào rút ra, thịt non phấn hồng bị căng ra gần như trong suốt, cái miệng nhỏ gian nan ngậm lấy cự vật, run rẩy co rúm lại, lại bởi vì động tác quá mức kịch liệt, thậm chí còn có mật dịch dâm mỹ bị mang theo ra ngoài, nhưng chưa kịp rơi xuống giường đã bị bốc hơi hết.

"Chủ nhân..."

Miệng nhỏ trên đỉnh cự vật đụng vào phần thịt nhô ra khỏi miệng huyệt, mỗi lần chạm vào thịt non mềm mềm nơi đó cũng sẽ tiết ra chất lỏng dính nhớp, tích lũy năng lượng giống như khoái cảm vậy, làm nó gần như tới bên bờ mất kiểm soát.

Mình quả nhiên bị bệnh, i5 nghĩ. Trong đầu chợt hiện ra một dòng mô tả trong tiểu hoàng văn:

【Động tác người đàn ông không ngừng, lăn qua lộn lại thao chủ nhân nhỏ đến mức tan chảy, thân thể nhỏ bé không xương lắc lư run rẩy làm người ta choáng váng, hai luồng trắng bóng mềm mại trước ngực nhảy lên nhảy xuống, những chấm hồng mai khiến dục vọng trong mắt hắn càng thêm mãnh liệt.】

"Hừ ư... A a a~~"

Động tác i5 hôm nay không giống với các trình tự đã được thiết lập từ trước, tần suất và hình thức đều tương đối cố định. Hôm nay nó giống như là tùy tâm sở dục*, thao lộng không hề có kết cấu, vật thô cứng kia bất chấp đâm vào hoa tâm, Ninh Uyển cảm giác lục phủ ngũ tạng đều bị nó đỉnh cho dời vị trí. Tầm mắt vô tình dời xuống, thấy phần bụng vốn bằng phẳng hơi phồng lên, bắp đùi cũng bủn rủn đau nhức, một cảm giác xấu hổ không thể giải thích được khiến mị thịt cô không ngừng co rút, giống như miệng nhỏ tham ăn há to nuốt chửng vật cứng.

*Tùy tâm sở dục: tùy theo tâm nguyện, ý muốn của cá nhân mà làm ra một hành động nào đó

"Chủ nhân thật chặt."

i5 cảm nhận được hành động của mình bị một lực yếu ớt cản lại, nó duỗi tay gập hai chân trắng nõn non mềm của chủ nhân lại, cho đến khi đầu gối đè lên bộ ngực đầy đặn, động tác dưới thân không ngừng, thậm chí đung đưa vòng eo càng nhanh hơn, tiếng nước òm ọp òm ọp dày đặc vang lên, chủ nhân nhỏ bị kích thích không nói thành lời, chỉ có thể khẽ nhếch cái miệng nhỏ ê ê a a --

Hai điểm trước ngực bị đầu gối ma sát ửng đỏ, nhiệt độ toàn thân nhanh chóng tăng lên, địa phương cọ xát giao hợp như thể muốn bốc cháy, rốt cuộc sau mấy lần đụng mở miệng tử cung, Ninh Uyển cao giọng hét lớn: "Hư... A a a!"

Cô gần như co giật, bụng nhỏ không ngừng thắt lại, phun ra từng đợt chất lỏng nóng hổi, tưới đến i5 cũng phát ra thanh âm "rọc rọc".

Lần cao trào này phá lệ kéo dài, ý thức bay khỏi thật lâu cũng chưa trở lại, hai mắt mất đi tiêu cự, hơi thở nóng bỏng, có dòng chất lỏng tràn ra từ khóe miệng đỏ bừng...

"Chủ nhân... Chủ nhân..."

Hai người đối với chuyện này chưa bao giờ kịch liệt như thế, khi chủ nhân lên tới đỉnh, ba ngọn đèn xanh nhỏ trước ngực i5 đồng thời sáng lên, cự vật chôn sâu trong u huyệt lưu luyến rút lui.

Bắp đùi chủ nhân đã ửng đỏ một mảng, hai chân mềm mại buông thõng, thịt hạch giữa nơi bí ẩn đỏ tươi, cái miệng nhỏ co rút lại, không thể hoàn toàn khép kín.

i5 vội vàng tìm lấy khăn lông lau người cho chủ nhân, sau khi đỡ cô nằm xuống, ngón tay ấn từ vai đến mắt cá chân cô. Do hiểu biết cao siêu về huyệt vị cơ thể người, lực độ lại gãi đúng chỗ ngứa, thoải mái làm Ninh Uyển rên rỉ ra tiếng, nặng nề chìm vào trong mộng.

Để chiếu cố chủ nhân nó đã không cần bất kỳ chương trình thủ tục gì nữa, gần như làm theo bản năng.

Từ khi nó bị bệnh, sau khi giải quyết xong Ninh Tâm, ấn đường chủ nhân dường như chưa từng giãn ra. Giờ cũng chỉ vì mệt quá mới đi vào giấc ngủ, đỉnh mày tinh tế lúc này mới từ từ buông lỏng. Tuy rằng thân thể nó cũng mô phỏng cấu tạo cơ thể con người, cũng biết những dây thần kinh nào cùng phần cơ nào cần di chuyển để nhíu mày được, nhưng nó vẫn không thể làm ra được động tác đó.

Nếu người máy có thể thở dài, i5 hiện tại chắc là sẽ thở dài không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top