Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người máy trung khuyển 24 (Đại kết cục)

Sau khi tiến sĩ X nhìn thấy i5 liền đi không nổi, vội vàng đến phòng thí nghiệm, phá lệ cho Ninh Uyển nhìn xem.

"Trời ạ, người chế tạo ra con người máy này nhất định là thiên tài!" Trong mắt lão nhân râu tóc hoa râm lại tản mát ra tia cuồng nhiệt chỉ người trẻ tuổi mới có, cái này đối với Ninh Uyển cũng không lạ gì, ba ba Ninh Hoàn Vũ của nguyên thân lúc làm thực nghiệm cũng là dáng vẻ thế này, cuồng nhiệt đốt cháy sinh mệnh.

Ngón tay ông ấy chạm vào i5 đã hóa hình người, sờ tới sờ lui, biểu tình kia phải nói là, là sùng bái chăng? "Mô phỏng cấu tạo cơ thể con người... Quả là ý tưởng tuyệt vời. Vật liệu mà hắn sử dụng quá mức thần kỳ rồi, loại kim loại hiếm này có thể tùy ý thay đổi hình dạng lớn nhỏ, một cara cũng đủ trân quý."

Ông ở nơi tinh cầu hoang vu này dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, một thân đầy lý thuyết cùng kỹ thuật đều uổng phí, làm gì được với cái tinh cầu khan hiếm tài nguyên này chứ, ngay cả vật liệu cũng không có, đến nay cũng chỉ có thể chế tạo ra con người máy giúp việc gia đình đơn giản.

Ngay cả khớp xương tiếp nối cũng không buông tha, ông ấy cẩn thận chạm vào, thậm chí còn gập ngón tay gõ gõ lên người i5, phát ra thanh âm "Đinh" thanh thúy, nhìn biểu tình say mê của ông ấy, dường như là đang được nghe một bản âm nhạc tuyệt vời.

"Hừm... phương thức bổ sung năng lượng, có vẻ là một loại chất lỏng nào đó mang DNA của con người." Tiến sĩ X suy tư gì đó, "Quả là thiên tài! Phương thức bổ sung năng lượng này đơn giản lại mau lẹ..."

Ninh Uyển rốt cuộc nhịn không được ngắt lời ông ấy: "Tiến sĩ, xin ông nhìn một chút, xem người máy nhà tôi bị nhiễm virus gì."

Lúc này tiến sĩ X mới ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô gái sắc mặt tái nhợt, làn da không chút huyết sắc, hiện ra màu trắng bệnh trạng, tiến sĩ X hòa ái cười một tiếng, giọng nói ôn hòa mà cuồng ngạo: "Cô gái chớ lo lắng, virus cấy vào mặc dù có chút ngoan cố, diện tích xâm lấn cũng tương đối rộng, nhưng ở trong tay ta, giết chết loại virus này đơn giản dễ dàng như bóp chết một con kiến."

Nghe được tiến sĩ X lợi hại như vậy, trong lòng biết i5 nhất định sẽ không có việc gì, sợi dây căng chặt trong lòng Ninh Uyển lập tức đứt rời, hai mắt đảo một cái, "Đùng" một tiếng ngã thẳng xuống phòng thí nghiệm của tiến sĩ.

Cô kiệt sức ngất đi, ước chừng ngủ hơn ba ngày.

Lúc cô mở mí mắt nặng trĩu ra, đầu tiên nhìn thấy là một mảnh trắng xóa, tiếp đó trần nhà trong suốt mới dần dần rõ ràng, tầm mắt chậm rãi nhìn xuống dưới, cô nhìn thấy i5 rực rỡ mới toanh đang canh giữ trước giường, tròng mắt u lam với thần thái sáng láng, máy móc mà trầm ổn duỗi tay nâng cô dậy.

Cô nghe thấy một giọng nói lạnh lùng xưa cũ nói: "Chủ nhân, ngài đã tỉnh."

Ninh Uyển bỗng nhiên cười lớn. Khóe môi cong cong, đuôi mắt hẹp dài, lồng ngực hơi chấn động.

Cô biết, i5 chắc hẳn cũng cao hứng như cô.

Ninh Uyển tùy ý để nó bế mình lên, rửa mặt đánh răng cho mình -- ồ, nơi này đánh răng rửa mặt chỉ cần dùng một tia sáng dịu nhẹ quét qua một chút là được. Cơn buồn ngủ mệt nhọc tan biến, tức khắc tinh thần thoải mái dễ chịu.

Hai cánh tay mềm mại vòng qua cổ nó, Ninh Uyển làm nũng nói: "Ta đói, i5."

"Vâng, chủ nhân."

i5 nhẹ nhàng ôm chủ nhân nhẹ nhàng đặt trước bàn ăn, "cạch cạch" đi vào phòng bếp. Nó chắc chắn đang cố ý xoát độ tồn tại, trước kia đi bộ cũng lặng thinh như lá rụng cơ mà!

Chốc lát sau những đĩa đồ ăn nóng hổi được bưng ra.

i5 nghiêng đầu, cúi xuống đứng một bên, đôi mắt u lam chớp chớp, vẻ mặt như muốn nói: "Mau khen ta, mau khen ta."

Bị thức ăn hấp dẫn, đối mặt với đĩa rau xào tỏa ra khói dầu nghi ngút, ngón trỏ Ninh Uyển động động, tùy tiện xiên một miếng giống như khoai tây ném vào miệng -- ừm, tinh bột lâu lắm không gặp kích thích khoang miệng tiết ra nước bọt, vị giác nháy mắt thức tỉnh, ngon đến mức cô muốn cắn đứt lưỡi mình.

"Chủ nhân! i5 đã nhớ cách nấu ăn!"

"Ừ..." Ăn từng ngụm từng ngụm.

"Chủ nhân, i5 cũng nhớ hết tất cả các bản đồ!"

"Ừ ừ..." Ăn ngon ăn ngon.

"Chủ nhân, tiểu hoàng văn của i5 cũng được tiến sĩ X khôi phục toàn bộ rồi!"

"Ừ... Phụt!" Một ngụm canh thịt cứ như vậy không kịp phòng ngừa phun ra ngoài.

Ở tinh cầu Nicole, người máy và nhân loại ở chung phi thường hòa hợp thân thiết, thậm chí còn coi nhau là bạn đời suốt đời cũng không có gì lạ. Tiến sĩ X tốt bụng giúp đỡ mọi người tu sửa người máy hoặc thay thế linh kiện miễn phí. Nếu có dã thú xâm chiến, mọi người sẽ đồng tâm hiệp lực săn lùng làm thức ăn.

Sau khi i5 tới, người dân nơi này sẽ không bao giờ đói bụng nữa!

Những bông hoa nhỏ được Ninh Uyển mang tới từ địa cầu, cũng bị tiến sĩ X lấy ra cải tạo gen thành sinh sản vô tính, không bao lâu sau tinh cầu Nicole hoang vu mọc đầy cây cỏ. Những loại rau dưa kỳ quái mua ở trạm không gian cũng được dùng làm hạt giống trồng xuống đất.

i5 và Ninh Uyển trở thành cặp đôi nổi tiếng nhất tinh cầu Nicole.

Một tháng sau, Ninh Uyển đang nằm trong lồng ngực i5, thích ý phơi nắng, trong đầu vang lên một âm thanh máy móc quen thuộc --

【Hệ thống: Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ, tùy theo trình độ khó dễ của nhiệm vụ, đạt được 10 điểm thuộc tính và 2000 xu nhiệm vụ, mở khóa cấp độ khó S++, tiếp theo sẽ lập tức xuyên tới vị diện kế tiếp tiến hành nhiệm vụ, mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng, đếm ngược 5,4,3,2,1, bắt đầu truyền...】

----------

Đạm Y nữ sĩ: Rốt cuộc cũng viết xong thế giới này! Rải hoa rải hoa!

Kỳ thật ngay từ đầu ý tưởng này của tôi bắt nguồn từ bài hát 《Số hiệu 89757》 của JJ, tôi đã thích anh ấy nhiều năm, khi nghe lại bài hát cũ này vẫn rất thích. Trong đó có câu "Thế nhưng virus lại khiến tôi mắc bệnh, trong lúc vô tình tôi đã phải lòng em", thật đáng yêu mà.

Dưới đây là bản vietsub bài số hiệu 89757:

https://youtu.be/T35tkKBHrio

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top