Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thư sinh cấm dục 14 (H)

Xuyên qua rừng hoa hạnh như mây, chỉ thấy tận cùng chỗ kia, cây xanh thấp thoáng, xung quanh là những khóm hoa cỏ không tên, hồ ôn tuyền ở chính giữa rộng lớn vuông vức, màu sắc trong trẻo pha với hỗn tạp khí nóng ái muội trắng bạch, cũng vì đây là nơi bí mật kín đáo trong núi, mơ hồ có thể thấy khói trắng lượn lờ chậm rãi nhảy múa.

Hai người nhìn xem đến ngẩn người, thả chậm hô hấp, nín thở thở dài, thiên nhiên lại có nơi xinh đẹp mê hoặc như vậy.

Ninh Uyển vô cớ cảm thấy trong lòng chua xót, nam nữ chính gặp nhau ở nơi tiên cảnh như này, khó trách tên ngốc tử kia lại bị câu hồn mất phách. Ngẩng đầu nhìn lên, trên khuôn mặt tuấn tú với những đường nét cứng cỏi là một đôi mắt tràn đầy kinh diễm.

"Ninh Nhi, nàng làm sao biết được trong núi lại có nơi tiên cảnh như này?"

Hừ, hồ yêu ta sống ở nơi này, tu hành trong núi hẻo lánh, biết chỗ ôn tuyền này thì có gì kỳ quái.

Ninh Uyển thoát khỏi ngực Lâm Nguyên Khê, giẫm lên cỏ mềm dưới chân, một đôi mị nhãn tinh quang liễm diễm nhìn chằm chằm thư sinh, chậm rãi vươn tay trắng nõn như ngọc, đem vạt áo ràng buộc kéo ra....

Lâm Nguyên Khê đã ngốc lăng, chỉ thấy trong cảnh đẹp đầy hoa kia, có một nữ tử tuyệt sắc, tao mị tận xương như họa trong tranh, đang cởi xuống vạt áo của bản thân, đầu tiên là lộ ra một đôi tuyết nhũ cực đại tròn trịa, ngay sau đó là eo nhỏ thon thả khó cưỡng, xuống chút nữa là khu cấm địa thần bí. Trên da thịt oánh bạch như ngọc còn lưu lại dấu vết hoan ái, nàng chậm chậm bước chân đi vào ôn tuyền....

Trong nhất thời, hắn cảm thấy nàng như là tiên tử lạc xuống nhân gian, xong lại cảm thấy nàng như là yêu tinh đoạt hồn hút phách người khác.

Hô hấp nhất thời thô trọng không chịu nổi, khi lấy lại tinh thần thì nàng đã bước vào trong ao, đưa lưng về phía bản thân, nước không chạm tới đỉnh mông tuyết trắng đĩnh kiều của nàng, trong sương mù, nàng ngoái đầu nhìn lại câu môi cười: "Lâm lang, xuống giúp người ta xoa lưng đi."

Ninh Uyển thấy được hầu kết thư sinh đang lăn lộn, trong lòng mừng thầm, muốn câu dẫn ngươi, cho ngươi lưu lại khắc sâu trí nhớ.

Lâm Nguyên Khê cảm thấy trái tim mình như bị tra tấn trong chảo dầu vậy, ba giật hai kéo đem y phục cởi bỏ, lộ ra thân thể màu lúa mì cường tráng, ở giữa hai chân một cây gậy vừa to vừa thô đang dâng trào, vội vàng hướng phía ôn tuyền tiến vào.

Từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại kiều nộn như trứng gà bóc của nàng, lồng ngực cường tráng dán chặt vào lưng nàng, dùng sức xoa nắn cặp mông đĩnh kiều no đủ, vừa mở miệng, thanh âm khàn khàn đến kinh người: "Vú lớn như này cần phải được chà xát xoa nắn thật tốt."

"A...." Ninh Uyển vạn lần không nghĩ tới, mình cố ý dụ dỗ lại làm thư sinh này hóa thân thành sói, bàn tay to xoa xoa vừa đau vừa sảng khoái, giữa mông bị một cây gậy nóng như sắt cắm vào, kích cỡ kia, vừa nghĩ tới thôi phía dưới liền trào ra dâm dịch.

Nàng càng không nghĩ tới là, Lâm Nguyên Khê một phen ôm nàng, không ngừng dắt nàng, đẩy nàng vào vách đá ôn tuyền.

Ôn tuyền với độ ấm thích hợp, ngâm mình trong đó thập phần sảng khoái, nhưng vách đá kia vừa trơn vừa cứng, Lâm Nguyên Khê buông lỏng tay, bộ ngực mềm mại của Ninh Uyển đè lên vách đá, hai viên hồng mai cũng bị ép chặt ma sát, kích thích cực điểm.

Phía trước là vách tường lạnh lẽo, phía sau là thân hình nam tử nóng bỏng, Ninh Uyển một hơi còn chưa kịp thở, liền bị nam tử phía sau nâng lên eo thon, động tác không dư thừa đĩnh thẳng xông vào.

"A...." Động tác đột ngột khiến Ninh Uyển sợ hãi kêu ra tiếng.

Mang theo nước hồ ấm áp, côn thịt không chút do dự tách ra vách tường khô cằn bên trong, đủ loại gian nan trở ngại, lại ở giữa mềm mại trơn ẩm mà đi sâu vào, Lâm Nguyên Khê gầm nhẹ một tiếng: "Thích ta làm nàng như vậy sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top