Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thư sinh cấm dục 8

Ách....

Nghe vậy Ninh Uyển thiếu chút nữa làm đổ chén sứ trên tay, chịu trách nhiệm? Có lầm hay không vậy, chung quy sau này nhân và yêu có con đường ra sao, nhưng nhà hắn là một gia tộc giàu có thể chấp nhận được không?

Ninh Uyển lắc đầu một cái, nghĩ thầm phải chăng nàng đã suy nghĩ quá rồi, ít ra cũng đã đánh dấu một bước thành công của nhiệm vụ, làm gì mà suy nghĩ nhiều thế.

Quyết định trêu chọc hắn một chút, nàng liếc mắt đưa tình nhìn hắn, nháy mắt cười: "Lâm công tử sẽ chịu trách nhiệm như thế nào đây?"

Hiển nhiên, Lâm Nguyên Khê cũng không nghĩ quá sâu về vấn đề này, hắn nheo mắt lại, rơi vào trầm tư.

Nụ cười của Ninh Uyển dần biến mất, nàng hắng giọng nói: "Thôi đừng nói chuyện này nữa, còn canh nấm dại không? Ta muốn uống nữa."

Không ngờ Lâm Nguyên Khê đột nhiên nghiêng người lại gần, trên mặt hiện lên một tia khẩn trương, trịnh trọng nói: "Ninh Nhi, ta biết nàng đang lo lắng cái gì. Ta mặc kệ nhân yêu thế nào, nàng phải tin tưởng ta. Về phần người nhà.... Chờ năm nay ta đỗ thi Hương, đạt được thành tựu công danh, ta sẽ có phủ đệ của riêng mình, làm việc không cần câu nệ bị người khác để ý."

"Ta...Ta tin..." Ánh mắt hắn sáng ngời như vậy, thần sắc nghiệm nghị như vậy, khiến cho người ta theo bản năng tin tưởng hắn, không đành lòng hoài nghi.

Ninh Uyển lộ vẻ xúc động, vị thư sinh này là một người hiếm có coi trọng tình nghĩa, chính trực, có trách nhiệm. Nhưng mà hắn lại không có ý định theo con đường làm quan, lại vì nàng mà chỉ muốn tham gia thi Hương, nếu như hắn muốn vào đời sẽ khó tránh khỏi sinh ra khúc mắc với nguyên nữ chính Cố Lan Âm.

Trong nguyên tác, nữ chính Cố Lan Âm, là con gái tể tướng đương triều, tính cách cao ngạo tùy hứng, dám yêu dám hận. Khi theo mẫu thân về quê cầu nguyện, đi qua núi Điệp Thúy, bởi vì ham chơi, một mình chạy đi, trượt chân rơi vào ôn tuyền trong khe núi.

Đúng lúc gặp thư sinh Lâm Nguyên Khê đi qua cứu được, từ đó nảy ra niềm say mê với vị thư sinh này, đối với hắn nhiệt tình theo đuổi, cũng vì nguyên do đây là thịt văn, từ đây hai người họ nảy sinh tình cảm với nhau, điên loan đảo phượng không thể tách rời. Cùng năm đó, thư sinh đỗ kỳ thi Hương, tiền đồ vô lượng.

Đồng thời người đáng thương bị giết cũng chính là nguyên thân, con hồ yêu ngu xuẩn nhất thiên hạ, rõ ràng chẳng qua nàng chỉ một mực yêu hắn say đắm, chưa bao giờ dám đi quá giới hạn, cam nguyện vì hắn làm nô tỳ, nhưng nữ chính vẫn không chấp nhận được.

Mà hiện tại, động lực tham gia kỳ thi Hương của hắn lại bởi vì muốn phụ trách với nàng. Cho nên cuối cùng, bởi vì sự can thiệp của nàng, vẫn không thể thay đổi số mệnh quỹ đạo sao?

Ninh Uyển an ủi bản thân, cách cuộc gặp gỡ của nam nữ chính còn có ba tháng, mà khoảng thời gian này trong nguyên văn cũng chỉ được nhắc đến một vài câu, vài câu này cũng đủ để nàng tùy ý viết loạn bừa bãi, cũng ở trong lòng thư sinh viết lên một nét mực đầy màu sắc.

"Ninh Nhi?" Lâm Nguyên Khê nhìn nữ tử trước mặt đang lâm vào trầm tư, đôi mày mang theo sầu bi, khuôn mặt tuyệt sắc thanh tú mang biểu tình mờ mịt khó nắm bắt, tức thời trong lòng đau xót, chỉ nghĩ nàng vẫn không tin mình.

Hắn thuận thế gắt gao ôm chặt thân mình mềm mại của nàng vào ngực, âm thầm thề trong lòng.

Hơn nửa tháng sau đó, thời gian giống như bóng câu bay qua khe cửa.

Mùa đông giá rét trôi đi rất nhanh, sắc trắng của núi Điệp Thúy đã dần tan biến, thay vào đó là một lớp xuân xanh tràn đầy sức sống.

Dọc theo đường mòn giống như vành đai ngọc bích, xuôi ngược lên trên, sẽ phát hiện ngôi nhà tranh giữa ngọn núi tuyết có một thư sinh bạch y đang dựa bàn đọc tứ thư ngũ kinh học hành cực khổ, tuyệt sắc hồ yêu bên cạnh đang nhàm chán trêu chọc hắn. Khi thì chậm rãi đọc sách, khi thì mài mực phục vụ, cũng coi như cầm sắt hòa minh. Ban đêm hai người điên loan đảo phượng triền miên không nghỉ, tận hưởng niềm vui cá nước thân mật.

Cuộc sống hoạt sắc sinh hương tạm thời không đề cập tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top