Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tổng tài đại thúc 13 (H)

Thang máy "Đinh" một tiếng, dừng ở tầng 33.

Văn phòng của Tô Mộ Dương có trần vô cùng cao, mang đến cho người ta cảm giác rộng rãi sáng sủa, thậm chí không có bày thêm đồ trang trí dư thừa nào, đơn giản mà khiếm tốn, chỉ có một chậu cây điếu lan treo bên vách tường kính.

Ninh Uyển ném túi sách lên sofa, xoay người lập tức ngã vào cái ôm ấm áp của hắn, không khỏi đỏ mặt: "Chú..."

"Uyển Uyển, anh rất nhớ em." Tô Mộ Dương vùi đầu vào cổ thiếu nữ, hít một hơi thật sâu.

"Em cũng vậy..." Ninh Uyển ôm thắt lưng hắn, thanh âm mềm mại như oanh hót, "Sao chú lại ghi những thứ như vậy vào sổ tay nhân viên, mắc cỡ chít người ta."

Hắn đứng thẳng dậy, lấy tay gãi gãi mũi cô: "Bởi vì toàn bộ An Bình đều sẽ là của em."

Ninh Uyển lập tức trừng lớn hai mắt, chẳng lẽ ngay từ đầu, hắn không nghĩ tới sẽ có con thừa kế sao? Trong lúc nhất thời cảm xúc trong cô dâng trào, cắn cắn môi: "Làm kinh doanh không thú vị, em mới không cần kế thừa công ty của chú."

"Ồ? Tương lai Uyển Uyển muốn làm gì?" Tô Mộ Dương cũng dị thường trở nên nghiêm túc.

Nói tới ước mơ, đôi mắt đen nhánh của Ninh Uyển sáng ngời: "Em muốn đi học thiết kế hoạt hình." Những nét vẽ nguệch ngoạc trên sách giáo khoa của nguyên thân đều cho thấy cô có tài năng trong lĩnh vực này.

Tô Mộ Dương nhìn thật sâu vào trong đôi mắt không biết sợ của cô gái, trầm mặc một lát, sủng nịch nói: "Đều theo ý em, vô luận sau này em làm cái gì, anh cũng đều ủng hộ."

"Chú thật tốt."

Không biết là hơi thở ai bất ổn trước, hai thân thể một lớn một nhỏ bắt đầu dây dưa cùng một chỗ.

Ninh Uyển ngẩng đầu thừa nhận sự kịch liệt của hắn, bàn tay ôm eo cô càng ngày siết càng chặt, phảng phất như muốn khảm cô vào tận xương tủy. Chiếc lưỡi to câu lấy lưỡi đinh hương hồng hào của cô, dây dưa mút vào, thẳng đến khi đầu lưỡi cô tê dại, bị buộc nuốt vào nước miếng đã trao đổi.

Thật lâu sau môi rời ra, phát ra âm thanh "ba" rất nhỏ, khóe miệng cô gái còn vương sợi chỉ bạc, xấu hổ khiến hai gò má cô ửng hồng. Mà Tô Mộ Dương hô hấp cũng đã nặng nề, hôm nay nhìn thấy cô trong bộ dáng đồng phục, nhu thuận chờ bản thân, đặc biệt làm cho hắn phát điên. Bởi do mùi vị cám dỗ của bộ đồng phục, chỉ bằng một nụ hôn sâu cũng khiến giữa hai chân hắn dựng lên một chiếc lều cao.

Bàn tay to lớn đã lặng lẽ chui vào trong bộ đồng phục nhỏ, cách áo sơ mi thô bạo xoa nắn, chọc cho Ninh Uyển thấp giọng rên một tiếng...

"Ư, chú... Nơi này... Nơi này quá sáng...."

Bởi vì vách kính cùng trần nhà cao, toàn bộ văn phòng đặc biệt rộng rãi sáng sủa, làm cho người ta có ảo giác đang tuyên dâm giữa ban ngày.

"Uyển Uyển, cùng em tuyên dâm giữa ban ngày, ngẫm lại đã thấy kích thích." Hơi thở Tô Mộ Dương lại thô trọng thêm mấy phần, một bàn tay khác theo vạt váy luồn vào trong đùi, đầu ngón tay chai sần trực tiếp tập kích vào bờ mông yêu kiều của cô, năm ngón tay hết co lại lại xòe ra, thỉnh thoảng cọ qua khe hẹp ở giữa ——

"A nha chú... đừng làm vậy..."

Cơ thể thiếu nữ non nớt mềm mại dường như có thể vắt ra nước, sao có thể chịu được sự vuốt ve của đôi bàn tay to lão luyện. Gần như nửa người Ninh Uyển dán chặt vào người nam nhân, chỉ có đầu ngón chân chạm đất, trên dưới giáp công làm cho tim cô đập chạy loạn như con nai nhỏ, ngửi thấy hương vị như mùi trầm hương trên người nam nhân, nước từ nơi bí ẩn lại lặng lẽ chảy ra.

Chỗ sâu dưới bụng đột nhiên giống như bị kiến ​​cắn, ngứa ngáy không chịu nổi, mà nam nhân kia chỉ lo trên dưới xoa bóp hai khối thịt mềm đàn hồi, chút ngứa ngáy dần dần truyền đến, dâng lên một trận trống rỗng run rẩy. Vì thế hai chân nhỏ bất động thanh sắc quấn lấy đùi phải của hắn, khe hở ướt đẫm kẹp lấy chân hắn, càng cọ cảm giác hư không càng thêm rõ ràng. Khi bàn tay nam nhân dọc theo đùi tiến vào địa phương nóng ẩm phía trước, Ninh Uyển gần như là lập tức vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, miệng nhỏ đỏ bừng khẽ nhếch: "A... Ngứa a... Chú...Đừng sờ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top