Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tổng tài đại thúc 3

Ninh Uyển nhanh chóng thích ứng cuộc sống nữ sinh trung học mười sáu tuổi, đem căn phòng ngủ tràn đầy hơi thở rock & roll đổi mới hoàn toàn, đặt những đồ vật đáng yêu màu hồng dễ thương thế vào đó, đồng thời đem tất cả quần áo gắn đầy đinh tán vẽ đầy đầu lâu đóng gói lại.

Ở phòng sách, Tô Mộ Dương quả thực là vui mừng đến giơ hai tay hai chân tán thành, hắn cho rằng con gái nên được cưng chiều như công chúa nhỏ, thứ văn hóa mạnh mẽ ác liệt như rock & roll hắn không thưởng thức nổi. Ninh Uyển vốn chỉ nhờ hắn mua một vài bộ quần áo màu sắc tươi tắn, nhưng hắn kém chút nữa đem toàn bộ trung tâm mua sắm mang về. Nào là chấm bi, kẻ sọc, cổ tròn, váy bồng, quả thật là không quá lố...

Cuộc sống hàng ngày của học sinh trung học đơn giản chỉ là học tập, nguyên thân bị hổng quá nhiều môn, Ninh Uyển cũng không dám tiến bộ rõ ràng, may mắn là nét chữ không sai biệt lắm nên không bị bại lộ. Mỗi ngày sau khi tan học, cô hạ thấp trình độ xuống, nấu mấy món thức ăn chờ Tô Mộ Dương tan việc trở về.

Hắn ăn đến cực kỳ thỏa mãn, còn chủ động rửa bát sau bữa ăn.

Tiếp đến thời khắc quan trọng nhất trong ngày của Ninh Uyển.

Chiếc áo sơ mi có họa tiết tinh xảo được xắn gọn gàng đến khuỷu tay, ngón tay thon dài nắm lấy con chuột, trong tay còn lại cầm lấy gạt tàn trong suốt, bên trong còn vương lẻ tẻ tàn tro. Con ngươi Tô Mộ Dương đen kịt nhìn chằm chằm đường k-line thăng trầm trên màn hình, cửa thư phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra, lộ ra thiếu nữ với nét mặt tươi cười mềm mại: "Chú... Có đề cháu không biết làm..."

"Mặt trời mọc từ hướng tây sao, cháu còn nhớ rõ có bài tập à." Lúc Tô Mộ Dương cười, bên gò má phải lộ ra lúm đồng tiền nhợt nhạt, không che giấu được vui sướng.

"Chú đáng ghét." Ninh Uyển ngượng ngùng bắt lấy cánh tay của người đàn ông, áo sơ mi trắng xúc cảm lạnh lẽo, nhưng bao lấy làn da bên trong lại vô cùng ấm áp.

--------------------

Căn phòng bài trí ấm áp, còn tràn đầy mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể thiếu nữ, bàn tay người đàn ông luôn chỉ dùng để ký tên đang nghiêm túc vẽ biểu đồ hình học, nét chữ ngay ngắn gọn gàng: "Thật ra thì hình học và số học rất đơn giản, cháu chỉ cần ghi nhớ các định lý cùng với suy luận nó, cộng thêm một chút trí tưởng tượng về không gian là được. Ví dụ như đề này, chúng ta có thể vẽ một đường phụ trợ đơn giản liền rất rõ ràng..."

Hắn trong lúc lơ đãng ngẩng đầu lên, phát hiện cô gái đang ngửa mặt, đôi mắt to sáng ngời không chớp nhìn chằm chằm vào đôi môi đang mấp máy của hắn, mái tóc ướt sũng buông xõa bên tai, làn da trắng nõn như tuyết. Rất muốn sờ một cái...

"Chuyên tâm một chút!" Tô Mộ Dương không biết là nhắc nhở cô, hay là nhắc nhở mình. Không tự chủ đưa tay vén lọn tóc kia ra sau tai cô, ngón út chạm vào gò má nõn nà, đột nhiên trong lòng hoảng hốt, ho khan hai tiếng tính che giấu.

"Đã hiểu, chú không thoải mái sao?" Ninh Uyển thấy chuyển biến tốt liền rút lui, thu lại ánh mắt nóng bỏng.

"Không có việc gì." Tô Mộ Dương cởi một cúc áo trên cổ, "Chúng ta tiếp tục giảng đề, ba điểm không thẳng hàng có thể xác định một đường tròn..."

"Đây cũng là định lý sao?"

"Đúng vậy, cháu không tin thì lấy sách giáo khoa ra."

"Ồ..."

Ninh Uyển lấy sách toán ra đưa cho Tô Mộ Dương, thấy hắn lật đến một trang nào đó, môi mím chặt, vẻ mặt trở nên nghiêm túc... Vội vàng nghiêng người nhìn một chút, lần này sắc mặt cô cũng đỏ bừng.

Một thiếu nữ biểu cảm thẹn thùng hoạt bát, hai tay đang nâng hai nhũ hoa to lớn xuất hiện sống động trên trang sách, vốn nguyên bản chỉ là hình minh họa của hai vòng tròn tiếp tuyến, tâm của vòng tròn bị người chấm thành màu đỏ thắm, chung quanh lượn lờ thêm một ít đường vẽ...

Gân xanh trên trán Tô Mộ Dương không ngừng nhảy: "Sau này không cho phép đọc những truyện tranh linh tinh vớ vẩn kia nữa."

"Ồ..."

Thấy cô cúi đầu, Tô Mộ Dương tự thấy bản thân nói quá nặng lời, vì thế lật qua trang tiếp, tiếp tục giảng đề.

"Đây là hình học không gian, kỳ thực không khó, cháu trước tiên vẽ ra giấy trước, sau đó tưởng tượng nó thành hình ba chiều..."

"Cái này cháu hiểu!" Ninh Uyển đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top