Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tổng tài đại thúc 7

Tô Mộ Dương vẻ mặt hoảng hốt, hốc mắt ửng đỏ, xiêu vẹo đi vào. Toàn thân nồng nặc mùi rượu gay mũi, hắn đẩy ngã Tống Thành xuống đất, thuận thế đá một cước: "Tên nhóc thối, dám đánh chủ ý lên Uyển Uyển."

Ninh Uyển đã sớm luống cuống tay chân đứng lên, tình thế này Tô Mộ Dương rõ ràng là đã uống say, thấy hắn còn muốn đi đánh Tống Thành, vội vàng chạy tới ôm lấy eo hắn, vừa hướng phía Tống Thành nháy mắt tỏ ý bảo hắn chạy mau.

Tống Thành vỗ vỗ tay đứng dậy, lần đầu tiên ở trước mặt Ninh Uyển cười toe toét lộ ra tám cái răng: "Tôi chỉ có thể giúp em tới đây thôi, không cần cảm ơn."

"Nhóc con đừng có chạy! Xem tôi có đánh chết cậu không!"

"Được rồi được rồi, chú, cháu đã đuổi hắn bỏ chạy rồi." Tô Mộ Dương cho tới bây giờ luôn là người trầm tĩnh, uống tới say như vậy quả thực là hiếm thấy. Ninh Uyển không có kinh nghiệm chăm sóc người say, chỉ biết đỡ lấy thân thể hắn, gấp đến độ đổ mồ hôi trán.

Tô Mộ Dương không náo loạn nữa, bình tĩnh nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp như hoa trước mặt, đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, bên má xuất hiện lúm đồng tiền nhỏ: "Uyển Uyển của chú, chỉ có thể để chú hôn."

Nói xong lập tức cúi người cắn lấy đôi môi hồng nhuận của cô, nuốt trọn tiếng thét kinh hãi của cô vào trong bụng, lè lưỡi liếm hôn hết lần này đến lần khác.

"Ư..." Ninh Uyển vạn lần không ngờ tới Tô Mộ Dương uống say lại chủ động như vậy, sớm biết như thế cô đã trực tiếp chuốc hắn uống say rồi đè hắn xuống, trong miệng phát ra mùi rượu nhàn nhạt, cô cũng không cảm thấy chán ghét.

Tô Mộ Dương gắt gao ôm cô vào trong ngực, nụ hôn dần dần sâu hơn, hương vị này cùng với trong tưởng tượng của hắn giống nhau, rất thơm ngọt. Đầu lưỡi to tách môi anh đào ra, phớt qua hàm răng trắng sáng, câu lấy chiếc lưỡi đinh hương dây dưa đảo múa, một dòng điện lưu theo da thịt hai người run rẩy đi xuống, cây gậy giữa hai chân dựng thẳng lên, đè lên chiếc bụng phẳng lì của cô gái.

"Ưm.. ừ.. chú... a..." Ninh Uyển cảm thấy toàn thân mình xụi lơ, xương cốt đều sắp theo nụ hôn của hắn bị hút đi, mềm nhũn nằm trong vòng lồng ngực nóng bỏng của hắn.

Ngay tại thời điểm cô cho rằng bản thân sẽ hít thở không thông nữa, Tô Mộ Dương rốt cuộc cũng luyến tiếc buông đôi môi ra.

"Uyển Uyển... " Hắn lẩm bẩm kêu, "Chú sắp bị cháu ép cho phát điên rồi."

"Chú."

Giọng nói như oanh hót của cô gái kích thích dục vọng hắn dâng cao, bàn tay to vung lên đem mọi thứ trên bàn hất tung xuống đất, sau đó ôm lấy cô đặt lên bàn, khí tức nóng bỏng phun lên cần cổ thon dài của Ninh Uyển.

"Chú nghĩ tốt chưa... Chú."

Giờ phút này mỗi một tiếng "chú" của cô giống như chất xúc tác vậy, kêu đến huyết dịch hắn sôi trào: "Là cháu nghĩ kỹ chưa, Uyển Uyển."

Câu trả lời của Ninh Uyển là chủ động ôm lấy cổ hắn, đưa lên cánh môi đỏ mọng như anh đào, lập tức bị người đàn ông một hớp nuốt chửng, sau một phen dây dưa, lưỡi to dọc theo chiếc cằm tinh xảo của cô, liếm lên chiếc cổ trắng nõn, chỉ thế thôi đã làm cho hơi thở cô không thuận, rên rỉ không thôi.

Bàn tay chẳng biết từ lúc nào đã cởi hết quần áo cô ra, một đôi thỏ trắng béo tròn mập mạp sốt sắng nhảy ra ngoài.

Hầu kết Tô Mộ Dương trên dưới hoạt động, hai tay run rẩy nắm lấy luồng nhũ đã muốn từ lâu, thoáng dùng sức, nhũ thịt trắng mịn từ khe hở ngón tay ép ra. Lòng bàn tay truyền tới xúc cảm chân thực khiến hắn than thở một tiếng, ngón tay cái lướt qua đỉnh anh đào đang lặng lẽ đứng thẳng...

"A... Chú... Không muốn chơi nơi đó..." Thân thể mềm mại của cô gái dị thường mẫn cảm, địa phương chưa bao giờ bị chạm qua truyền tới từng trận tê dại, không khỏi hơi nén thở hóp ngực tránh bàn tay người đàn ông.

Tô Mộ Dương dĩ nhiên không cho phép cô lùi về sau, khí lực nhào nặn tăng thêm mấy phần, hai ngón tay gãi gãi đỉnh nhũ: "Uyển Uyển, vú sao lại lớn như vậy, hai viên đậu đỏ thật mềm..."

"Ư~~ Chú... Đừng nói nữa..." Ninh Uyển cắn môi, chịu đựng sự tra tấn của người đàn ông.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top