Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trúc mã tướng quân 10 (H)

Đại Khải tháng tám năm Diên Khánh thứ bốn mươi ba, Vĩnh Nguyên đế hạ chỉ triệu tập tướng lĩnh Hổ Bí quân cùng năm ngàn tinh binh hồi kinh báo cáo nhiệm vụ, thiên tướng Mạnh Vũ chỉ huy đại quân còn lại, chấn chỉnh biên ải, tại chỗ đợi lệnh.

Ninh phó tướng bởi vì bị thương, chủ soái đặc biệt cho phép nàng ngồi xe ngựa đi theo.

Trước khi đi, trong doanh trướng chủ soái, Ninh Uyển mặc một thân nam trang gọn nhẹ, dựa trên giường, đánh giá nam nhân trước mặt.

Đầu tiên là lớp áo lót lụa trắng, tiếp theo mặc vào bộ giáp trật tự đâu vào đấy, cùng với cung đao, hợp thành một dạng... Một bộ động tác như nước chảy mây trôi, bộ giáp kia làm nổi bật dáng người vai rộng eo hẹp, cao lớn uy mãnh, khí chất oai phong không kể xiết của hắn, chưa kể còn có khuôn mặt tuấn tú như tượng tạc, đường nét cứng rắn vững vàng, mặt mày sáng sủa oai hùng.

Soái! Thực soái! Khó trách nguyên thân cùng nữ chính trong nguyên tác đều điên cuồng mê luyến hắn, người nam nhân này đúng là thỏa mãn đủ tất cả về ảo tưởng của nữ nhân đối với nửa kia của mình.

"Nàng còn muốn nhìn bao lâu?" Bất thình lình hắn lên tiếng trêu chọc, Ninh Uyển trong lòng có quỷ, sắc mặt đỏ bừng lên, rơi vào trong mắt nam nhân, làm hắn cảm thấy như nhìn thấy hoa đào nở rộ trên Mạc Bắc hoang vắng, bị mê hoặc mà cất bước đi tới trước giường.

"Uy... Ngài..." Ninh Uyển bị khí thế nguy hiểm của hắn áp bách khống chế, không hiểu sao hắn ăn mặc trang trọng rườm rà như vậy, lại khiến đáy lòng nàng đột nhiên rung động, một cỗ ý niệm vô pháp áp chế nổi lên.

Cái này có được gọi là chế phục dụ hoặc không nhỉ....

Thật là... Thật là muốn bị hắn xuyên qua...

Túc Lưu Vân vốn là muốn trêu chọc nàng một chút, nhận thấy được khóe mắt cùng đuôi mày kia của nàng không giấu được mị ý, ánh mắt tối sầm lại, thân thể hắn nghiêng về phía trước một phần, nàng liền ngã ngửa ra sau một phần, cuối cùng khi nàng không thể tránh được nữa, Túc Lưu Vân nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi kiều diễm như hoa đào của nàng.

Trằn trọc liếm mút, quấn quít gặm cắn, hai chiếc lưỡi đinh hương dây dưa nhảy múa.

Thật lâu sau đôi môi rời đi, Ninh Uyển thở không ra hơi, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, Túc Lưu Vân vươn một ngón tay nâng cằm nàng: "Còn muốn câu dẫn tướng công tương lai của nàng sao?"

Ninh Uyển ném ra ánh mắt nhu hòa, sườn mặt nghiêng sang một bên, khẽ há miệng ngậm lấy ngón tay kia, dùng đầu lưỡi nóng bỏng liếm láp. Quả nhiên, một khắc sau Túc Lưu Vân hô hấp thô trọng, yết hầu trượt lên trượt xuống, ánh mắt sắc bén như muốn đem nàng nuốt vào trong bụng: "Uyển Nhi, nàng đây là đang tự tìm chết sao!!"

Đôi bàn tay trắng nõn mềm mại vuốt ve bộ giáp lạnh buốt của hắn, nàng nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm như xoáy nước của hắn, thổ khí như lan*: "Vậy làm ta chết trong dục vọng đi."

*Thổ khí như lan: câu đầy đủ là "Thổ khí như lan, phụng thân như ngọc" (吐气如兰, 奉身如玉): hơi thở tựa hoa lan, dùng để miêu tả bộ dáng hô hấp của mỹ nhân động lòng người.

Khi hồi kinh sẽ gặp được nữ chính, đó là nữ tử thân phận cao quý, tinh thông cầm kỳ thư họa, bước đi lả lướt như liễu lay trước gió, phiêu phiêu tựa tiên, xinh đẹp tuyệt trần, đúng là loại hình trong lòng nam nhân suốt ngày đắm mình trong quân doanh như Túc Lưu Vân sẽ thích. Hơn nữa vị công chúa này đã từng cùng nguyên thân có quan hệ không tệ, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, Ninh Uyển phải cho hắn biết mùi thực tủy biết vị*, trong mắt trừ bỏ chính mình cũng sẽ không thấy bất luận kẻ nào khác.

*Thực tủy biết vị: ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa

Túc Lưu Vân không do dự nữa, tay to vung lên, y phục trên người nàng lập tức bị xé toạc, cảm giác mát lạnh đột ngột khiến Ninh Uyển thấp giọng hô to.

Kế tiếp, động tác hắn vội vàng lại mang theo tia dè dặt, sau khi hôn nàng, ngón tay liền tiến thẳng vào chủ đề mà đi, Ninh Uyển dĩ nhiên đã động tình, khó nhịn vặn vẹo thân mình, lại bị hắn một phen đè lại: "Đừng động, giao cho ta."

Trên khôi giáp là một mảnh thiết giáp, hơi vô ý sẽ cứa vào da thịt. Ninh Uyển hiểu được lợi hại, lúc này không dám lại động, nhưng thiết giáp kia cứ dán sát vào nơi non mềm trước ngực, lạnh thấu xương, địa phương xấu hổ dưới người lại bị một dương vật to lớn nóng bỏng đè lên, loại băng lửa đan xen làm nàng thật ngứa ngáy, lúc này hai viên hồng mai đã dựng thẳng, thủy triều bắt đầu tiết ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top