Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trúc mã tướng quân 20

Thanh âm nàng ta uyển chuyển lại ôn nhu, nhưng cũng lớn đến mức người xung quanh đều có thể nghe thấy. Quả nhiên muốn khơi dậy sự tò mò của bọn họ, mọi người rối rít bắt đầu ồn ào lên, ngay cả hoàng đế cũng có bộ dáng cảm thấy có chút khá hứng thú. Trong lòng Ninh Uyển trợn trắng mắt, nguyên thân vậy mà lại coi loại người này làm bằng hữu, chẳng trách bị lừa đến chết.

Túc Lưu Vân vốn là mang theo tìm tòi nghiên cứu nhìn thẳng Giang Tễ Nguyệt, lúc này lại nghiêng đầu nhìn về phía thê tử mình, không nhớ rõ từ khi nào các nàng đã gặp qua nhau. Hắn biết tính tình Ninh Uyển, từ trước đến giờ chưa bao giờ thích mấy trò tiêu khiển của đám nữ nhi, vì vậy hắn ở phía dưới bàn nắm lấy ngón tay nàng, đang chuẩn bị mở miệng thay nàng từ chối, không ngờ lại bị nàng cựa ra.

"Tướng công yên tâm." Ninh Uyển hướng Túc Lưu Vân hoạt bát nháy mắt mấy cái, sau đó hướng về phía công chúa thản nhiên cười một tiếng, "Muội muội thô kệch, hi vọng tỷ tỷ không thất vọng mới phải."

Hài lòng nhìn thấy trong ánh mắt nhu nhược kia của nàng ta thoáng qua tia kinh ngạc cùng tức giận, Ninh Uyển không nhìn nàng ta nữa, ẩn tình nắm tay Túc Lưu Vân nói: "Tướng công chờ ta."

Giang Tễ Nguyệt thấy Ninh Uyển hướng thẳng Ti điện đi tới, đôi mắt đen nhánh của Túc Lưu Vân luôn nhìn theo thân ảnh nàng đi, trong lòng nàng ta cảm thấy vô cùng khổ sở, bọn họ tân hôn mới vài ngày, cảm tình tốt như vậy sao? Hết thảy mấy thứ này, vốn phải là của nàng ta! Tiện nữ ngu xuẩn kia, tài nghệ sở trường năm đó chỉ có một điệu múa, chính là điệu Khanh Lan Vũ nàng ta vừa mới nhảy kia, nhân tiện, nàng ta muốn đối chất cái người mà nàng ta khuyên giả trang làm nam nhân cầm thương múa bổng kia đâu rồi, sao giờ lại thế này?

Đúng rồi, tiện nữ ngu xuẩn kia yêu thảm Túc Lưu Vân như vậy, mình chẳng qua chỉ đem lời nói khi còn trẻ của hắn nói cho Ninh Uyển, thêm mắm thêm muối giảng cho nàng nghe, nàng liền một lòng muốn cường giả áp đảo Túc Lưu Vân. Hiện giờ vì sao lại tỉnh ngộ?

Nàng ta quả thực không cam lòng cứ như vậy tránh đi, liền xoay người đi về chỗ ngồi, đi ngang qua nói nhỏ với Túc Lưu Vân: "Túc tướng quân không cảm thấy tính tình Uyển Nhi muội muội đã thay đổi rất nhiều sao?"

Hài lòng nhìn vẻ mặt trầm ngâm đăm chiêu của hắn, Ninh Uyển, để ta xem ngươi ngoại trừ Khanh Lan Vũ, thì còn có tài nghệ gì nữa.

Mi tâm Túc Lưu Vân nhíu lại, tính tình Uyển Nhi đúng là thay đổi rất nhiều. Đang suy nghĩ, đột nhiên một người một ngựa y phục thuần trắng theo cửa Ti điện vọt vào hướng tới khoảng đất trống ở giữa, bản năng của võ tướng khiến hắn lập tức bật người dậy.

Vệ Dương theo sát sau cũng đứng dậy, quát to một tiếng "Hộ giá", sớm đã có thái giám vụng trộm bẩm báo với hoàng đế, hoàng đế nhẹ nhàng phất phất tay, nói "Không sao không sao".

Trong nháy mắt, con ngựa trắng như tuyết đã lao tới chính điện, nữ tử mặc bạch y cưỡi trên lưng ngựa mạnh mẽ lôi kéo dây cương, nó tung vó lên sau đó nhẹ nhàng đặt xuống đất.

Lúc này mọi người mới nhìn rõ nữ tử tuyết y ngồi trên ngựa chính là Uyển Tình quận chúa. Chiêu này vừa lộ, ngay lập tức có một ít công tử quý tộc vỗ tay cổ vũ.

Chỉ thấy nữ tử xoay người một cái, toàn thân đã vững vàng đứng thẳng trên lưng ngựa. Nàng phất tay một cái, hai thanh bạch kiếm từ ống tay áo lao ra, nàng biểu diễn dĩ nhiên là Kiếm Vũ, không uổng công tập luyện, hai thanh bạch kiếm trong tay nàng giống như là có sinh mệnh, vừa động vừa bay. Nữ tử hiên ngang, tư thế oai hùng, ôn nhu mà tùy ý, giống như Bạch y tiên tử từ trên trời giáng xuống, khi thì thấp người cong eo, khi thì bay vút lên cao, ngẫu nhiên có gió thoảng qua phác ra thân hình tuyệt mỹ của nàng, nhưng nét mặt nàng lạnh băng, đẩy lùi người cách xa vạn dặm.

Túc Lưu Vân đã sớm xem đến tâm thần rạo rực, bụng dưới vừa cứng vừa đau. Hắn dùng ngón tay siết chặt ly rượu, dùng sức đến mức khớp xương trắng bệch, chính nữ tử bất khả xâm phạm trước mặt này, ở dưới thân hắn lại không khép nổi thân, hoàn toàn nở rộ như đóa hoa lộng lẫy. Ánh mắt hắn gắt gao đuổi theo mỗi động tác của Ninh Uyển, nhớ tới nơi ấm áp khít khao kia, hận không thể lập tức áp nàng dưới thân, hung hăng xuyên vào.

Nàng vẫn là nàng, biến đổi trở lên giống hắn, Túc Lưu Vân nghĩ thầm. Sau khi Ninh Uyển hoàn thành động tác cuối cùng, tay nắm lấy yên ngựa, thân thể bay thẳng ra ngoài, lượn quanh con ngựa một vòng, sau đó lưu loát phi thân đáp xuống đất, cất cao giọng nói: "Làm hoàng thượng sợ hãi rồi."

"Mau đứng dậy, đứng dậy." Hoàng đế đã đứng dậy, hắn năm xưa cũng từng ngự giá thân chinh, từ tận đáy lòng rất thích màn múa này của Ninh Uyển, hắn nâng tay phải lên, "Kiếm Vũ này của Uyển Tình quận chúa biểu diễn vô cùng tốt, thưởng mười hòm ngọc trai Nam Hải cùng ba kiện gấm Tứ Xuyên."

"Tạ ơn bệ hạ." Ninh Uyển đứng dậy trở về chỗ ngồi, thần sắc vẫn như cũ lạnh như băng, đối với đủ loại ánh mắt xung quanh làm như không thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top