Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Trúc mã tướng quân 30

Vệ Dương đang tuần tra ở gần Túy Xuân Lâu, lúc bị nha hoàn trong phủ Túc tướng quân kêu đi, kỳ thực trong lòng rất là nghi hoặc. Dù sao Túc tướng quân từng nói rõ muốn cùng bọn hắn phủi sạch quan hệ, bọn hắn cũng hiểu được dụng tâm của tướng quân.

Nhưng nha hoàn kia lại nói, Ninh phó tướng ở Tuý Xuân Lâu gặp nạn... Đó chính là Ninh phó tướng từ sau khi hồi kinh liền bặt vô âm tín đó, Vệ Dương không chậm trễ nữa, vội vàng giao phó thuộc hạ, lập tức đi theo nha hoàn kia từ cửa sau bước vào Túy Xuân Lâu.

"Vệ tướng quân, ở trong gian phòng này." Khi đi đến gian phòng chữ thiên, nha hoàn nhỏ giọng nói, sau đó kính cẩn lui ra ngoài.

Trong lòng hắn một phen trời đất giao chiến, thật ra hắn còn mơ hồ hoài nghi Ninh phó tướng có phải là ca ca của Uyển Tình quận chúa hay không, nhưng thực chất hắn cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy Uyển Tình quận chúa. Thôi, quan tâm danh tiết người ta làm gì? Lúc ở Định Viễn quan mọi người cũng đều là huynh đệ vào sinh ra tử với nhau, Vệ Dương thầm mắng bản thân, từ khi trở về Thượng Kinh, tất cả lòng hiếu thắng táo bạo đã bị mài mòn đến không còn một chút.

Vì thế không do dự nữa, Vệ Dương vươn tay đẩy mở cửa phòng. Vào cửa liền bắt gặp màn bình phong sơn thủy to lớn chắn ngay ở lối vào, xuất phát từ cẩn thận hắn không có lên tiếng, vòng qua bình phong, nhưng lại thấy một mảng tối đen, đây là một cái bẫy... Vệ Dương quyết định chuẩn bị lui nhanh ra ngoài, trong bóng tối lại truyền tới âm thanh mềm mại mị hoặc --

"Ngươi tới rồi?"

Vệ Dương lập tức nhận ra đó là thanh âm của Gia Nghi công chúa, tâm bắt đầu đập loạn xạ, vĩ âm còn vòng vo trong đầu, tràn đầy tình cảm, tựa như nàng dập tắt đèn đuốc, chỉ vì chờ hắn đến.

Hắn tới.... Tim Giang Tễ Nguyệt lập tức đập bình bịch, mặc dù số lần thấy hắn không nhiều, nhưng nàng ta đã sớm đem thanh âm lẫn dung mạo của hắn khắc sâu trong lòng.

Bước chân hắn đi bộ chính là như vậy, giống như con báo ưu nhã, khỏe mạnh lại bén nhạy. Khi cùng Ninh Uyển cụng ly, vì để lấy tín nhiệm của nàng, Giang Tễ Nguyệt cũng uống vào chút ít "Thác xuân" bị hạ dược, vừa nghĩ tới sắp cùng Túc Lưu Vân hoan hảo, thân thể lập tức nóng lên.

Hắn vào! Nàng ta đã tắt hết đèn trong phòng, để tránh hắn khỏi ngượng. Tạm thời thay đổi chủ ý, cộng thêm tình thế cấp bách, vì vội vàng nàng ta đã lên tiếng để lộ thân phận, thế nhưng hắn vẫn vào! Điều này nói rõ trong lòng hắn vẫn có nàng ta, trong lúc nhất thời Giang Tễ Nguyệt kích động vừa muốn khóc, lại vừa muốn cười, Ninh Uyển, ngươi vẫn chỉ là tên ngốc như năm xưa thôi, trò đùa cả đời chỉ thích một người này, ngươi cũng tin tưởng?

Chờ đạo thân ảnh kia rốt cuộc đi tới mép giường, khí tức phái nam dồi dào tràn ngập chóp mũi, Giang Tễ Nguyệt khó nhịn lên tiếng rên rỉ, đôi cánh tay mảnh khảnh duỗi ra, ôm lấy cổ người tới...

Động tác hắn vừa mềm nhẹ lại dịu dàng, không lưu loát nhưng nhiệt tình, thậm chí còn không dám hôn môi mình, giống như đối với mình tràn ngập kinh sợ. Đúng vậy, hắn nhất định đã đọc qua mật thư mình đưa cho, đây là biểu hiện hắn tôn trọng mình, tim Giang Tễ Nguyệt trướng lên tê tê dại dại, càng thêm dùng sức quấn chặt trên người nam nhân...

Trong lúc nhất thời thở gấp liên tục, cả phòng tràn ngập xuân ý. Sau khi hai người cùng đạt đến cao trào, lúc này Giang Tễ Nguyệt mới thở dài thỏa mãn, đợi Mai Như Hinh đến bắt kẻ thông dâm nữa hẳn là đã hoàn thành rồi nhỉ?

Vừa nghĩ tới hình ảnh Ninh Uyển cùng Vệ Dương lén lút bị truyền ra ngoài, danh tiếng Ninh Uyển bị hủy hoại, bị Túc Lưu Vân hưu thê, sau đó lại vui vẻ quang minh chính đại thú mình, cử hành hôn sự, trong lòng Giang Tễ Nguyệt tràn đầy đắc ý.

Đôi chân mảnh khảnh lại quấn lấy eo nam nhân, đôi môi khẽ mở: "Lưu Vân... Chúng ta lại một lần nữa chứ?"

Ai ngờ, nam nhân trên ở người nàng ta, cả người chấn động, bị kinh sợ tới đứng chết trân tại chỗ, sau đó hắn đột nhiên khoanh chân, quỳ gối xuống giường...

Hỏng bét... Giang Tễ Nguyệt giống như bị sét đánh trúng.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top