Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16

Editor: Hi Giai

Chương 16:

Úc Dương thành thành thật thật ngồi trên sô pha. Hứa Lạc Lạc bận rộn ăn ăn uống uống, cậu an vị ngồi ở một bên, thỉnh thoảng bị cô làm phiền không còn cách nào khác mới trả lời một câu.

Chín giờ tối Hứa Lạc Lạc vẫn còn đang uống rượu, một chút ý thức phải đi cũng không có, cuối cùng Úc Dương không thể ngồi yên, trực tiếp đứng lên.

Hứa Lạc Lạc khó hiểu ngẩng đầu nhìn cậu: "Cậu bị làm sao vậy? Muốn đi vệ sinh sao?"

Úc Dương cực kỳ không vui liếc mắt nhìn cô, lạnh lùng nói: "Đứng lên, tôi đưa cậu về ký túc xá."

Hứa Lạc Lạc cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, "A" một tiếng: "Vẫn còn sớm như thế? Tôi chưa muốn về."

Úc Dương nhíu mày.

Hứa Lạc Lạc cười hì hì nhìn cậu: "Muốn tôi đi về cũng không phải không thể, cậu để cho tôi sờ cơ ngực đi, sờ xong tôi nhất định sẽ đi về."

Úc Dương mặc kệ cô, xoay người đi ra ngoài.

Cậu biết Hứa Lạc Lạc nhất định sẽ đuổi theo.

Quả nhiên, phía sau rất nhanh liền truyền đến tiếng bước chân gấp rút, nhưng ngay sau đó Úc Dương liền không nhịn được đen mặt.

Chỉ vì Hứa Lạc Lạc vừa đuổi theo cậu, vừa hô to: "Cậu chạy nhanh như vậy làm gì? Lão nương chỉ là muốn sờ cơ ngực thôi, cũng không phải sờ cậu...."

Úc Dương dừng lại quay đầu tức giận gào lên: "Hứa Lạc Lạc, cậu câm miệng lại cho tôi."

Những người trong quán bar len lén nhìn trộm, Lance này là lần đầu tiếp khách sao? Thông thường yêu cầu của khách nhân cũng không quá đáng! Không phải chỉ là muốn sờ cơ ngực thôi sao?

Kỳ quái hơn là vị khách nhà giàu mới nổi kia cũng không tức giận, còn cười rất vui vẻ? Chẳng lẽ là có bệnh? Thích bị ngược?

Úc Dương tức giận đương nhiên không phải do yêu cầu của cô cao hay không cao, mà tức cô vì cô không biết liêm sỉ là gì. Thân là một người con gái, làm sao có thể động một chút là nói những lời hạ lưu trước mặt nhiều người như vậy!

Hứa Lạc Lạc đương nhiên cũng không phải là thích chịu ngược, cô đơn giản là muốn phá vỡ tính tình lãnh đạm của Úc Dương!

Ra khỏi quán bar, Úc Dương một mạch đi đến trạm dừng xe buýt.

Hứa Lạc Lạc rảo bước chạy theo ở phía sau, cũng không đuổi kịp!

Ai bảo người ta chân dài, còn cô chân ngắn chứ! Nhưng mà không sao cả, giọng nói của cô khá to!

"Úc Dương, tmd cậu dừng lại cho lão nương, có người nào đối xử với khách như vậy sao?"

Úc Dương dừng lại, nhưng không quay đầu.

Hứa Lạc Lạc vội vàng đuổi theo, Úc Dương thấy được cô đã đuổi kịp, rồi mới một lần nữa cất bước đi về phía trước, hai người đều không nói lời nào nữa. Nhưng mà Úc Dương cố tình thả chậm tốc độ bước chân lại, đi cùng với Hứa Lạc Lạc.

Hai người cùng nhau đi đến trạm dừng xe buýt, một chiếc xe buýt tới, Hứa Lạc Lạc không lên, Úc Dương cũng bất động. Lại một chiếc xe buýt nữa tới, Hứa Lạc Lạc không lên, Úc Dương cũng bất động.

Hứa Lạc Lạc đón xe taxi.

Úc Dương: "..."

Úc Dương cũng khom lưng ngồi lên theo.

Hứa Lạc Lạc quay đầu nhìn cậu ta: "Cậu cũng phải đến trường học?"

Úc Dương nhìn cô một cái, rũ mắt nói: "Hôm nay cậu là khách, tôi nên đưa cậu đi."

Hứa Lạc Lạc không thể tin được trừng lớn hai mắt, hôm nay mặt trời mọc hướng tây à? Một Úc Dương vẫn luôn đối với cô lạnh nhạt vậy mà bây giờ chủ động muốn đưa cô về trường học!

Thật con mẹ nó thụ sủng nhược kinh(*)!

(*) Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ

Úc Dương bị Hứa Lạc Lạc nhìn tới mức không được tự nhiên, quay đầu nhìn ra ngoài xe.

Trên đường trở về Úc Dương nhìn bên ngoài xe đến phát ngốc, Hứa Lạc Lạc lại nhìn Úc Dương đến xuất thần. Khó có được lúc mà hai người vô cùng an tĩnh như này.

Đến cổng trường, Hứa Lạc Lạc xuống xe, Úc Dương cũng muốn đi xuống xe theo, Hứa Lạc Lạc cản cậu lại, đưa cho tài xế hai trăm tệ (663.955,45 VND) nói: "Làm phiền bác tài, bác lại đưa cậu ấy trở về đi ạ."

Tài xế taxi tất nhiên là vô cùng vui vẻ đồng ý.

Úc Dương rũ mắt xuống, mím môi không nói.

Sau khi xuống xe, Hứa Lạc Lạc đi vào trường học, đột nhiên nghĩ đến cái gì lại quay lại, ngăn chiếc taxi vừa mới quay đầu chuẩn bị đi kia.

Hứa Lạc Lạc đi đến của sổ xe gõ gõ, Úc Dương khó hiểu ấn mở của xe xuống, ngẩng mặt lên nhìn cô.

Hứa Lạc Lạc từ trong túi lấy ảnh chụp ra đưa cho cậu: "Ký tên!"

Úc Dương sửng sốt, duỗi tay nhận lấy. Cúi đầu nhìn vào tấm ảnh, ánh mắt dùng lại một chút ở hình ảnh của hai người trong đó, thu tấm ảnh lại, ngẩng đầu nói: "Trên người tôi không mang theo bút."

"Không có việc gì, tôi có mang theo mà, cậu chờ một chút tôi tìm cho cậu." Nói xong Hứa Lạc Lạc bắt đầu cúi đầu ở trong túi sách tìm bút.

Ánh mắt Úc Dương lóe lóe, ấn cửa kính lên: "Không cần đâu, không còn sớm nữa, cậu trở về nghỉ ngơi sớm đi. Ngày mai tôi ký xong rồi đưa cho cậu."

Hứa Lạc Lạc nhìn xe taxi đã chạy ngẩn người, tại sao cô lại cảm thấy Úc Dương có gì đó là lạ!

Lắc lắc đầu, Hứa Lạc Lạc cúi đầu đi về phía ký túc xá.

"Này, người đẹp!"

Trong đầu Hứa Lạc Lạc đang nghĩ vài chuyện, cũng không nghe thấy có người gọi cô, vẫn cúi đầu chậm rãi đi vào trong trường học. Cho đến khi có người từ bên cạnh kéo tay cô, cô theo phản xạ ra tay đánh lại, rồi mới phục hồi tinh thần, quay đầu nhìn.

Là hắn.

Người này cô còn nhớ rõ. Úc Dương nói cô phải cách hắn ta xa một chút.

Long Hạo không ngờ tới Hứa Lạc Lạc lại có chút công phu, cho nên trong lúc nhất thời không tránh thoát được bị cô đánh, nhíu mày nói: "Ui a, không ngờ thân thủ của cậu không tệ lắm nhỉ!"

Hứa Lạc Lạc sao lại không biết về chút công phu mèo cào này của mình ở trong mắt bọn họ căn bản không là gì, nhưng từ trước đến nay cô cũng không phải là người khiêm tốn, nghe vậy cũng chỉ cười mỉm nói: "Cũng chỉ đứng thứ ba trên thế giới đi!"

Long Hạo sửng sốt, khẽ hừ ra tiếng: "Mỹ nữ, có lời nói nào từ trong miệng cậu nói ra là thật không?"

Hứa Lạc Lạc nghiêm túc suy nghĩ: "Đại khái là không có."

Long Hạo ngước mắt như có như không cong khóe miệng tới gần Hứa Lạc Lạc, trong mắt chợt lóe qua tia tức giận. Hắn lớn như vậy người dám lừa gạt hắn thật đúng là không có mấy người đâu!

Hứa Lạc Lạc đương nhiên biết giờ phút này Long Hạo vì sao mà tức giận, chắc chắn là hắn ta đến lớp du lịch không tìm được cô, đã biết là ngày hôm đó cô lừa hắn ta!

Lùi về sau đến khi không thể lùi được nữa, Hứa Lạc Lạc đành phải ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Soái ca, cậu đây là muốn làm gì?"

"Cậu nói thử xem?" Long Hạo dồn Hứa Lạc Lạc đến trong góc tường, ghé vào gần bên tai cô thấp giọng ái muội mà nhẹ nhàng nói.

Hứa Lạc Lạc hơi hơi nghiêng đầu tránh đi, vẻ mặt ngây thơ chớp chớp mắt: "Cậu không nói làm sao tôi biết được?"

"Tên gì? Học ở lớp nào? Trước tiên tôi cảnh cáo cậu đừng lại nói dối tiếp, trường học chỉ lớn như vậy, cậu cảm thấy tôi sẽ không tra ra được sao?"

Hứa Lạc Lạc nhân lúc hắn nói, khom lưng liền muốn từ dưới cánh tay hắn chạy trốn.

Long Hạo duỗi tay túm chặt cổ áo cô, Hứa Lạc Lạc biến sắc, nhấc chân đá về phía sau một phát, đạp vào chỗ hạ thân của Long Hạo.

Long Hạo không nghĩ tới cô sẽ dùng đến chiêu này, vội vàng nghiêng người tránh đi.

Hứa Lạc Lạc đã thoát khỏi chế trụ của hắn, lập tức chạy về phía trước vài bước, cách xa hắn ta.

Long Hạo tất nhiên là không để cho cô chạy đi như vậy, tiến lên phải bắt được cô.

"Lạc Lạc! Tại sao cậu lại ở chỗ này?"

Nghe được tiếng gọi, Hứa Lạc Lạc quay đầu nhìn, chỉ thấy trên con đường đá nhỏ trong hoa viên, một người quần áo hỗn độn, môi sưng đỏ, một cô gái dáng người hơi béo vội vã chạy ra.

Hứa Lạc Lạc thấy cô ấy cũng kinh ngạc há miệng: "Na Na, tại sao cậu lại ở chỗ này, lại còn trong bộ dáng như là vừa bị chịu khổ vậy, là ai khi dễ cậu hả?"

Nghe vậy sắc mặt Lưu Na lập tức liền đỏ lên, hai mắt lén nhìn Long Hạo, lắp bắp nói: "Không phải, tớ cùng bạn trai hẹn hò."

Hứa Lạc Lạc đầu tiên là hiểu rõ rồi cười ái muội, nhưng ngay sau đó lại khó hiểu hỏi: "Cậu khi nào thì kết giao bạn trai? Như thế nào mà tớ không biết? Người đâu rồi mang ra đẩy để chị nhìn!"

Ký túc xá của các cô là ký túc xá hỗn hợp, chỉ có Lạc Tình cùng cô học cùng một lớp, Lưu Na cùng Lý Mộng học ở lớp điện, ngành khoa học máy tính nằm ở lầu hai, khoa điện tử nằm ở lầu ba, cho nên ngoại trừ lúc ở ký túc xá thời gian còn lại các cô tiếp xúc với nhau cũng không tính là nhiều. Đương nhiên ngẫu nhiên các cô cũng sẽ đi tụ tập cùng nhau, chẳng qua gần đây cô bận bịu dây dưa với Úc Dương, không có thời gian đi mà thôi.

Nghĩ đến Úc Dương, Hứa Lạc Lạc lại có chút xuất thần. Cho đến khi nghe được giọng nói của Long Hạo cô mới đột nhiên giật mình tỉnh táo lại. Không thể tin mở lớn hai mắt: "Cậu nói cậu chính là bạn trai của Na Na?"

Long Hạo gật đầu cười tà.

Vẻ mặt Lưu Na thẹn thùng!

Hứa Lạc Lạc: "..."

Hai người này rốt cuộc là vì sao có thể đến với nhau được chứ! Không phải cô coi thường Lưu Na, mà là loại người đại thiếu gia phong lưu như Long Hạo này căn bản không có khả năng qua lại với loại người bình thường như vậy. Nhưng mà đến cuối cùng cũng là dẫn đến tâm tư phản bội! Nhưng nhìn dáng vẻ rơi vào bể tình của Lưu Na, cô vẫn là yên lặng đem lời nói đến miệng nuốt lại!

Hiện tại cô nói cái gì cũng không có ích!

"Cậu tên là Lạc Lạc? Tên rất đặc biệt, cái gì Lạc?" Long Hạo rất có hứng thú hỏi.

Không đợi Hứa Lạc Lạc trả lời, Lưu Na đã thay cô trả lời: "Lá rụng lạc, là bạn cùng phòng của em."

"A ~ bạn cùng phòng của em, tại sao tôi chưa từng gặp qua cô ấy ở lớp em?" Long Hạo nhướng mày hỏi.

"Chúng em là ký túc xá hỗn hợp, cô học ngành khoa học máy tính, không phải khoa điện tử."

Còn không đợi Hứa Lạc Lạc nói chuyện, Lưu Na liền đem gốc gác của cô toàn bộ nói ra.

Long Hạo cười như không cười mà nhìn cô, ý tứ rất rõ ràng, nhìn đi, không cần cậu nói, không cần tôi tra, tôi cũng đã biết!

Hứa Lạc Lạc lười đi so đo những chuyện này, hiện tại cô có tâm sự. Ngước mắt lên liếc nhìn bọn họ một cái rồi nói: "Các cậu cũng chú ý một chút, đêm hôm khuya khoắt nếu như bị giáo viên kỷ luật bắt được, sẽ để cho các người ở trước nghi lễ kéo cờ nêu danh lên." Nói xong cũng không để ý tới bọn họ nữa xoay người đi vào trong trường học.

Lưu Na nghe vậy trực tiếp đỏ từ mặt tới cổ, thậm chí còn có xu hướng cả người biến hồng.

Long Hạo lại không để ý chút nào, ngược lại châm chọc cong khóe miệng. Đừng nói là hắn ở trong hoa viên nhỏ này tình chàng ý thiếp, cho dù là ở trong phòng làm việc của hiệu trưởng đi chăng nữa cũng không có ai dám nói hắn một câu!

Vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của Lưu Na, tâm tình Long Hạo tốt lắm liền nói: "Đi thôi, đi về." Vốn dĩ hắn ta là ra đây hẹn hò cùng với bạn gái mới, không ngờ lại gặp được người mà hắn cực khổ đi tìm hai ngày nay!

Ha hả! Đây thật đúng là đạp mòn giày sắt không tìm được, được đến lại chẳng phí công phu.

Vốn dĩ tưởng là một tiểu mỹ nhân nũng nịu, thế nhưng lại là một tiểu mèo hoang giương nanh múa vuốt, nhưng mà hắn thích, có chút thú vị!

Ngược lại hắn ta không nghĩ tới cô là bạn cùng phòng của Lưu Na. Cái tên Hứa Lạc Lạc này, hắn không ít lần nghe thấy Lưu Na nói ở bên miệng, trong miệng trong mắt tràn đầy đều là hâm mộ cùng ghen ghét!

Nghe nói lớn lên đẹp, dáng người đẹp, nhân duyên tốt, gia thế tốt, mọi thứ đều tốt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top