Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19

Editor: Hi Giai

------

Long Hạo cầm điện thoại dựa vào đầu giường nghĩ lại.

Lý Mộng?

Nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn lại nhát gan mà buổi tối hôm nay Lưu Na dẫn tới?

"Chắc là ở phòng bên cạnh, em tìm cô ấy có việc gì?"

"Hạo, ai vậy?" Lưu Na ở trong phòng tắm nghe thấy giọng nói, khó hiểu hỏi.

Long Hạo quay đầu lại nhìn thoáng qua phòng tắm: "Không có việc gì, em cứ tắm rửa tiếp đi!"

Vừa rồi bọn họ tới KTV chơi mấy tiếng, cho nên vừa mời đến khách sạn. Hắn để Lưu Na đi tắm trước, còn mình ở bên ngoài hút một điếu thuốc. Điện thoại của Lưu Na đặt ở trên tủ đầu giường, lúc nó reo lên hắn nhìn thoáng qua. Kết quả nhìn thấy tên hiện thị lên là đồ vật mà gần đây hắn cảm thấy hứng thú.

Hứa Lạc Lạc nghe được giọng nói ở đầu bên kia, ánh mắt tối sầm xuống, thấp giọng nói: "Làm phiền cậu giúp tôi đưa điện thoại cho Lý Mộng nghe, có thể chứ?"

Long Hạo cong cong khóe miệng, hình như hắn chưa từng nghe qua một con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt lại nói chuyện với giọng điệu như vậy.

Cảm thấy cũng không tệ lắm.

"Gọi một tiếng ca ca đi!"

Sau hai giây trầm mặc: "Cậu con mẹ nó còn có thể buồn nôn hơn nữa không! Thích tôi gọi chứ gì, chỉ cần kéo **** xuống thì có thể!" Gào xong Hứa Lạc Lạc muốn cúp điện thoại.

Tmd đợi lão nương đem tiểu dương cao của cậu đi làm thịt nha!

Long Hạo: "..."

"Này này này, đừng cúp máy. Tôi đi gọi cho em là được." Long Hạo hồi phục tinh thần từ sự khiếp sợ, nhận thấy ý định của Hứa Lạc Lạc, vội vàng ngăn cản lại.

Long Hạo cầm theo điện thoại đi ra bên ngoài, quẹo phải rồi tới trước của căn phòng bên cạnh, dùng một chân đá văng cửa phòng.

"A!"

Hứa Lạc Lạc cau mày khi nghe thấy giọng nói quen thuộc.

Sau một hồi hỗn loạn, cuối cùng Hứa Lạc Lạc cũng nghe được tiếng người.

"Ôi trời, lão đại, lúc này cậu tiến vào là muốn huynh đệ cậu bị liệt dương à!"

Là giọng nói của con trai. Cô không có chút ấn tượng nào, chắc hẳn là không quen biết!

"Chết tiệt, mẹ nó ai biết động tác của cậu nhanh như vậy, vừa mới trở về được vài phút mà đã làm rồi."

Giọng điệu lười biếng của Long Hạo từ trong điện thoại truyền tới, tay Hứa Lạc Lạc dùng sức siết chặt điện thoại!

Mẹ kiếp! Vẫn chậm một bước!

"Hu hu hu ~ " tiếng khóc càng ngày càng rõ ràng,Hứa Lạc Lạc biết là Long Hạo đang cầm điện thoại đến gần Lý Mộng.

"Này, đừng khóc! Có người tìm cô!"

Lý Mộng ôm chăn khóc một phen nước mắt nước mũi, lúc hắn đá cửa đi vào cô đang trần truồng mà nằm dưới thân Vương Thần, bị dọa không nhẹ!

Lý Mộng không nghe điện thoại, Long Hạo quay đầu sang nhìn Vương Thần, ý bảo cậu nghĩ biện pháp cho lão tử!

Vương Thần cười nhìn hắn, rồi nhanh chóng bò lại lên giường, đem khuôn mặt nhỏ của Lý Mộng ra khỏi chăn, túm khăn trải giường từ từ dụ dỗ: "Đến, cười một cái cho anh xem, đừng khóc. Không phải em thích Thần ca sao? Tấm màng bị anh đâm thủng em nên vui vẻ mới đúng chứ?"

Sau đó một trận tiếng sột sột soạt soạt, không biết bọn họ còn nói gì đó.

Bởi vì Long Hạo đã cầm điện thoại đi xa chỗ đó, dựa vào cửa và lấy một điếu thuốc từ trong túi ra ngậm trong miệng, mơ hồ nói: "Em chờ một chút, hiện tại cô ấy không có cách nào nhận điện thoại của em. Chờ Thần Tử trấn an cô ấy đã!"

Khoảng năm phút sau, Hứa Lạc Lạc mới lại lần nữa nghe được tiếng của Lý Mộng: "Alo! chị Lạc Lạc."

Mềm mềm mại mại giống như một con mèo nhỏ!

"Mộng Mộng, em đang ở đâu? Tại sao lại khóc? Có phải có người khi dễ em? Cần chị đi đón em không?" Hứa Lạc Lạc vội vàng hỏi.

"Không, không, không cần. Em không có việc gì, em đi ra ngoài chơi với chị Lưu Na và mấy người khác. Sáng ngày mai em sẽ về."

Giọng nói lắp bắp của Lý Mộng truyền ra từ trong điện thoại, Hứa Lạc Lạc nhíu mày: "Em chắc chứ?"

"Vâng, chị Lạc Lạc chị không cần lo lắng, em không có việc gì!" Giọng nói nhỏ như muỗi kêu, nhưng lại cực kỳ kiên định.

Hứa Lạc Lạc trầm mặc, thở dài một hơi nói: "Vậy thì tùy em!" Sau đó cúp điện thoại, ném điện thoại lên giường.

Lạc Tình không hiểu nhìn vẻ mặt cực kỳ âm trầm của Hứa Lạc Lạc sau cuộc gọi: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"

Tâm tình Hứa Lạc Lạc thực sự không tốt, lớn tiếng nói: "Không có việc gì, tôi mẹ nó thật là nhàn đến nỗi không có chuyện gì lại bắt chó đi cày xen vào việc của người khác!" Sau đó đi vào phòng tắm!

Lạc Tình vẻ mặt lơ mơ, vốn định chờ Hứa Lạc Lạc rửa mặt xong đi ra thì hỏi lại xem có chuyện gì! Ai ngờ Hứa Lạc Lạc vừa ra nhìn về phía cô quát một câu: "Hôm nay chị đây trong lòng thấy phiền muộn, ngày mai không muốn đi học, cậu giúp tớ xin nghỉ!" Sau đó liền trèo lên giường đi ngủ.

Ngủ rồi!!!

Lạc Tình: "..."

***

Ngày hôm sau, Hứa Lạc Lạc ngủ tới tận khi mặt trời lên cao ba thước! Tư vị kia thật thoải mái biết bao!

Tìm điện thoại nhìn nhìn thời gian.

11 giờ 30 phút.

Còn nữa tiếng nữa là tan học, cơm trưa làm xong rồi!

Hứa Lạc Lạc rời giường mặc quần áo rửa mặt đánh răng xong, uể oải khóa cửa xuống lầu.

Cô đói bụng!

Ngay phía trước ký túc xá nữ là ký túc xá của giáo viên, bên phải là sân thể dục, Hứa Lạc Lạc từ trong ký túc xá đi ra đứng ở trước ký túc xá nhìn thoáng qua, có không ít nam sinh đang chơi bóng rổ nha.

Có lớp đang học thể dục!

Ở trong đầu thoáng qua một ý tưởng, sau đó Hứa Lạc Lạc lảo đảo lắc lư đi xuống bậc thang.

Bậc thầm của ký túc xá nằm ở bên trái tòa ký túc xá, đi xuống sau đó nhìn nghiêng sang phía trước là ký túc xá của nam sinh. Rẽ trái là đên nhà ăn, Hứa Lạc Lạc nhấc chân đi vào nhà ăn, sờ sờ túi áo, lại ngượng ngùng đi ra.

Phiếu ăn để ở lớp học, ngày hôm qua quên lấy!

Đôi tay đút vào túi quần lười biếng đi về phía lớp học, hôm nay là thứ năm, tiết thứ tư của buổi sáng là học thư pháp.

Ừ ~ giáo viên rất hòa nhã, không mắng chửi người! Có thể đi!

Đi ra khỏi nhà ăn đối diện chính là khu dạy học. Bên phải là ký túc xá nam, bên trái là giảng đường lớn. Phía trước giảng đường, ký túc xá nam và khu dạy học là một lối đi trống, ngoài việc để cho học sinh đi lại còn trồng không ít cây đại thụ! Nhìn hàng cây xanh um trông khá là đẹp mắt!

Nhưng mà lúc quét dọn lại rất phiền phức! Hứa Lạc Lạc lặng lẽ ở trong lòng chửi thầm!

Đi ra ngoài nhà ăn, Hứa Lạc Lạc vốn định trực tiếp đi đến vào lớp học. Nhưng lúc quay đầu lại cô vô tình thấy được một hình bóng quen thuộc!

Úc Dương!

Cậu ấy vừa từ sân thể dục đi ra, cho nên lớp hôm nay học thể dục là lớp của bọn họ!

Cậu cúi đầu bước đi, cũng không có chú ý tới cô, Hứa Lạc Lạc đứng cách khu dạy học chưa đến hai mét, quay đầu nhìn cậu ấy bước tới, rồi đi vào khu dạy học từ cầu thang bên phải.

Bĩu môi đè nén sự xúc động muốn đuổi theo, cô đã quyết định buông tha cho bông hoa cao lãnh này rồi, cô không được làm trái!

"Lance! Tại sao anh lại ở đây?"

Một câu này thành công ngăn cản bước chân đang chuẩn bị đi của Hứa Lạc Lạc, cũng ngăn Úc Dương đi lên cầu thang. Đều quay đầu nhìn phía sau.

Trông thấy một cô gái nhỏ mặc váy hoa, nữ sinh có diện mạo nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu vừa từ quán đồ ăn vặt chạy ra, ngạc nhiên thét chói tai khi thấy Úc Dương!

Úc Dương nhíu mày.

Hứa Lạc Lạc cũng nhíu mày.

Là cô ta, tại sao cô ta lại đến đây chứ? Không phải cô ta là học sinh giỏi trường trung học Lâm Thị sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top