Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: nuôi chim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay lúc món đầu tiên lên, phát sóng trực tiếp mà Trần An Như mong chờ rốt cuộc bắt đầu.

Lục Nghiên Kiều không quản cô, duỗi tay cầm lấy đôi đũa đang định xuống tay, lại nghe từ di động Trần An Như truyền đến một âm thanh hơi có chút quen thuộc: "Đi, đánh tới."

Nghe âm thanh đó, Lục Nghiên Kiều sửng sốt một lát, cô nhìn sang màn hình trước mặt, thấy được góc trái bên dưới cameras của chủ kênh. Bên trong là một nam nhân mang tai nghe, trên mặt không có gì biểu tình gì, khí chất thoạt nhìn rất là lãnh đạm, môi mỏng hé mở,thốt ra một chữ: "Mau."

Nhìn kĩ bộ dáng nam nhân xong, Lục Nghiên Kiều không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn —— người này cư nhiên chính Hạ Trúc Lịch ngày hôm qua mới dọn đến dưới lầu nhà cô!

"Mày làm sao vậy? Sao nhìn lạ vậy?" Trần An Như bị biểu tình Lục Nghiên Kiều dọa sợ.

" Fuck, tao đã nói với mày có tên yêu nhân cư nhiên tới câu dẫn con của chúng ta hay sao?." Lục Nghiên Kiều cặp mắt còn trừng lớn.

"Hả?" Trần An Như vẫn là không hiểu ra sao.

"Chính là anh ta, chính là anh ta!" Lục Nghiên Kiều chỉ vào Hạ Trúc Lịch trên màn hình, ủy khuất mà tố cáo, "Anh ta câu dẫn Ô Quy ra ngoài."

Trần An Như: "......" Cô tự hỏi một chút hình dung về tên yêu nhân dám câu dẫn Ô Quy, lại liếc mắt nhìn người trên màn hình đang cùng đồng đội ngắn gọn giao lưu chủ kênh, lâm vào trầm mặc hồi lâu.

Lục Nghiên Kiều nói: "Oa, thật là khủng khiếp mà, anh ta hôm trước mới vừa dọn đến lầu dưới nhà tao,  buổi sáng ngày hôm sau!! Ô Quy liền phản bội tao!!"

Trần An Như nghe Lục Nghiên Kiều nói, lập tức đổi trọng điểm, mắt lập tức sáng lên: "Dọn tới dưới lầu nhà mày?"

Lục Nghiên Kiều: "......"

Trần An Như: "Thật hay giả!"

Lục Nghiên Kiều: "......"

Trần An Như: "Hôm nay cơm tao bao!"

Lục Nghiên Kiều: "......"

Trần An Như nghiến răng nghiến lợi, bỏ vốn gốc: "Bữa sau tao cũng mời!"

Lục Nghiên Kiều nháy đôi mắt cảm động nói: "Như Như, mày thật là người tốt."

Trần An Như: "Tao tốt như vậy mày hôm nay để tao tiễn về nhà đi."

"Không thành vấn đề!" Lục Nghiên Kiều nâng chén đồng ý.

Sau khi đáp ứng Trần An Như yêu cầu, Lục Nghiên Kiều đối với Hạ Trúc Lịch cũng chút hứng thú, cô cảm giác Hạ Trúc Lịch trên màn hình so với cô mặt đối mặt nhìn thấy tựa như còn lãnh đạm hơn một ít, cho dù là cách màn hình, cũng có thể cảm nhận được cái khí chất cao lãnh kia.

Theo lý thuyết chủ kênh không thích cùng người xem giao lưu hẳn là sẽ không đặc biệt được hoan nghênh, nhưng Lục Nghiên Kiều lại phát hiện anh hẳn là cái ngôi cao thượng nhân khí giá trị tối cao chủ kênh, phát sóng không đến nửa giờ, người xem liền đến hơn bốn trăm vạn.

"Lợi hại như vậy hả." Lục Nghiên Kiều một bên ăn uống một bên tò mò hỏi.

"Đương nhiên, anh ấy chính là người chơi đầu tiên của hạng mục trò chơi này đem về cho Trung Quốc cúp chức nghiệp tuyển thủ đó." Trần An Như giới thiệu nói, "Cuối tháng sau bọn họ lại muốn đi đánh giải Châu Á ......"

"Lợi hại như vậy hả." Lục Nghiên Kiều kỳ thật không hiểu lắm, bất quá có thể mang cúp về cho chính quốc gia của mình, khẳng định là người rất lợi hại.

"Đương nhiên." Trần An Như nói, "Tao lát nữa cùng mày trở về, chờ anh ấy tắt phát sóng...... Tao liền...... Hắc hắc hắc......"

Lục Nghiên Kiều: "...... Mày có thể ngưng cười đáng khinh vậy được không?"

Trần An Như nói: "Không thể."

Tuy rằng Trần An Như nói vậy, nhưng hiểu biết của Lục Nghiên Kiều đối khuê mật của mình , Trần An Như độ mặt dày xem chừng cũng chỉ có thể xin cái chữ kí, hơn nữa đến lúc đó có mở miệng nổi không vẫn là cái vấn đề đây.

Hai người vừa ăn cơm vừa xem phát sóng trực tiếp, Lục Nghiên Kiều nghiên cứu trò chơi trong chốc lát  phát hiện còn khá thú vị: "Trang bị trong trò chơi đều là tự nhặt à?"

"Đúng vậy." Trần An Như phổ cập khoa học cho Lục Nghiên Kiều, "Sau khi nhảy dù xuống dưới đều không có gì, trang bị đều là tự mình nhặt."

Lục Nghiên Kiều nói: "Vậy vận may không tốt không phải thảm rồi sao?"

"Tương đối thảm đó." Trần An Như vẻ mặt không đành lòng, "Trò chơi này dựa vào vận may cũng bốn phần đi......"

Lục Nghiên Kiều gật gật đầu, tiếp tục xem phát sóng trực tiếp.

Có vẻ nội tâm chờ đợi sự bùng nổ, tốc độ ăn cơm của Trần An Như nhanh không tưởng, khiến Lục Nghiên Kiều choáng váng.

Cô vừa ăn xong đã tung ta tung tăng đi tính tiền, sau đó ngồi vào phía đối diện Lục Nghiên Kiều, chống cằm nhìn bạn, khiến Lục Nghiên Kiều ăn cũng không được, không ăn cũng không được.

Cuối cùng Lục Nghiên Kiều nổi giận, đập bàn nói Trần An Như vô lương tâm, vì trai liền bỏ bạn.

Trần An Như không biết xấu hổ nói: "Tao trở về mua thêm bữa khuya."

Lục Nghiên Kiều phục, thở dài một tiếng, cảm thán cải trắng nhà mình nuôi cũng đến lúc trưởng thành, chuẩn bị theo heo mất rồi. Rơi vào đường cùng, Lục Nghiên Kiều đành nhanh chóng giải quyết đồ ăn, sau đó bị Trần An Như kéo trở về nhà.

Tới thang máy chưng cư, vốn dĩ 1 giây trước còn hùng hổ Trần An Như bỗng nhiên héo, nói chúng ta như vậy sang gõ cửa có thể hay không giống biến thái.

Lục Nghiên Kiều: "...... Rất giống."

Trần An Như: "Vậy làm sao giờ?"

Lục Nghiên Kiều nhìn Trần An Như: "Mày là thíchanh ta muốn theo đuổi anh ta hay gì nào ......"

"Không có nha." Trần An Như điên cuồng lắc đầu, "Tao liền muốn xin chữ kí!"

Lục Nghiên Kiều nói: "Thật sự không muốn gì khác nữa?"

Trần An Như nói: "Có......"

Lục Nghiên Kiều: "Gì nào?"

Trần An Như thẹn thùng nói: "Có thể nhờ anh ấy viết mấy chữ đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà thì càng tốt......"

Lục Nghiên Kiều: "......" Có chút yêu cầu này liền thẹn thùng cái qué gì, có thể có chút tiền đồ không?

Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà, là 《 tuyệt địa cầu sinh 》câu nói sẽ xuất hiện  sau khi thắng lợi , phiên dịch từ tiếng Anh: winner winner chicken dinner. Nghe nói xuất xứ từ thật lâu ngày trước, Las Vegas cơm thịt gà là 1.79 đôla, thắng một lần vừa vặn có thể ăn cơm thịt gà, bởi vậy ngụ ý vận may.

Đương nhiên, những việc này sau này Lục Nghiên Kiều mới biết được, hiện tại nàng đang vì khuê mật của mình không biết cố gắng mà cảm thấy thập phần đau lòng.

Vì cải trắng ngốc nhà mình, Lục Nghiên Kiều liền phải tự mình động thân, vỗ ngực nói không sao, chỉ là xin chữ kí thôi mà, nàng đi là được!

Thang máy ngừng ở tầng mười một, Lục Nghiên Kiều đi nhanh về phía trước, đi tới cửa nhà Hạ Trúc Lịch.

Vừa rồi còn kích động không thôi Trần An Như lúc này an tĩnh như gà con, đứng sau lưng Lục Nghiên Kiều, e ấp như con chim nhỏ.

Lục Nghiên Kiều hít sâu một hơi, giơ tay nhẹ nhàng gõ gõ cửa.

Một lát sau, cửa kẽo kẹt một tiếng mở ra, người vừa rồi còn ở màn hình di động xuất hiện trước mặt Lục Nghiên Kiều, tóc anh còn có chút loạn, tựa hồ là bởi vì mới vừa gỡ tai nghe xuống.

"Có việc?" Hạ Trúc Lịch mở miệng trước.

Lục Nghiên Kiều trên mặt treo nụ cười tươi rói sáng lạn, cô nói: "Hạ......" Nàng vốn dĩ muốn gọi bạn Hạ, nhưng là nhớ tới anh không thích cách xưng hô này, liền lập tức thay đổi cái cách nói: "Hạ Trúc Lịch tiên sinh...... Bạn tôi là fans trung thành của anh...... Xin hỏi có thể hay không......"

"Ký tên?" Hạ Trúc Lịch trực tiếp đoán được Lục Nghiên Kiều điều muốn nói.

Lục Nghiên Kiều gật đầu thật mạnh.

Hạ Trúc Lịch nói: "Có thể."

Nghe thế hai chữ, Lục Nghiên Kiều trong lòng buông lỏng, đang muốn khen anh hai câu, lại nghe đến anh nói tiếp, lại là một câu: "Nhưng là tôi có điều kiện."

Lục Nghiên Kiều nháy mắt cảnh giác: "Điều kiện gì?" Cô chính là xem qua những cái đó tin tức chủ kênh ngủ cùng fans, đừng nói tên trước mặt này cũng là kiểu người nhân mô cẩu dạng như vậy.

Hạ Trúc Lịch nói: "cho tôi mượn chim của cô nuôi hai ngày."

Lục Nghiên Kiều: "......"

Trần An Như: "......"

Gì cơ??? Nuôi chim có ích lợi gì? Nuôi chim vui lắm sao? Đáng yêu sao? Có chim ngoan hiểu ý người sao?—— Lục Nghiên Kiều trong một khoảnh khắc, dường như bắt được chút gì đó thần kinh của Hạ Trúc Lịch .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top