Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Trò chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nghe được yêu cầu của Hạ Trúc Lịch,  Lục Nghiên Kiều biểu tình vặn vẹo một lát, đang muốn lấy thân phận mẹ hiền lời lẽ chính đáng để cự tuyệt yêu cầu vô lý của Hạ Trúc Lịch, nhưng mà cô còn chưa kịp mở miệng, liền thấy được Trần An Như đứng bên cạnh một bộ dạng lã chã chực khóc.

"Mấy ngày......" Lục Nghiên Kiều đành phải nén giận, nghĩ muốn cùng Hạ Trúc Lịch thương lượng một chút, "Hai ngày được không?"

Hạ Trúc Lịch thản nhiên: "Ba ngày."

Lục Nghiên Kiều: "Gì? Ba ngày? Đó là con của tôi mà ——"

"Bốn ngày." Hạ Trúc Lịch ngữ khí không hề động.

Lục Nghiên Kiều cũng không dám thương lượng nữa, sợ tự mình lại thương lượng bán con ch người khác, cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Được...... Hai ngày thì hai ngày...... Nhưng mà, tôi yêu cầu tùy lúc có thể lại đây kiểm tra!"

Hạ Trúc Lịch không đáp lại, tựa như đang tự hỏi tính khả thi trong yêu cầu của Lục Nghiên Kiều.

Lục Nghiên Kiều lập tức cũng lộ ra vẻ mặt muốn khóc, nói tôi không yên tâm nha, đó là con của tôi, nếu nó có bất trắc gì, chính tôi cũng sống không nổi nữa.

Cũng không biết là Lục Nghiên Kiều kĩ thuật diễn làm Hạ Trúc Lịch cảm thấy phiền hay sao, sau một hồi tự hỏi cũng gật gật đầu, nói có thể.

Lục Nghiên Kiều thở dài một hơi trong lòng.

Hạ Trúc Lịch xoay người vào nhà, cầm giấy cùng bút đang muốn ký tên, Lục Nghiên Kiều chạy nhanh nói: "Có thể thêm đại cát đại lợi đêm nay ăn gà không?"

Hạ Trúc Lịch nghe vậy động tác dừng một chút, lại gật gật đầu, lưu loát ký tên, sau đó đưa cho Lục Nghiên Kiều: "Sáng mai đem Ô Quy sang đây."

Lục Nghiên Kiều tiếp nhận trang giấy, thấy được mặt trên tám chữ lớn ngay ngắn, đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà. Tuy rằng Lục Nghiên Kiều không muốn thừa nhận, nhưng không thể không nói chữ Hạ Trúc Lịch phi thường xinh đẹp, nét bút mạnh mẽ hữu lực, giãn ra trên giấy trắng, thật sự có điểm bút tẩu long xà, thiết họa ngân câu hương vị.(Túm lại là khen chữ người ta đẹp, tui cũng không biết dịch sao cho chuẩn nữa, thôi cứ để vậy nhé)

Đều nói là nét chữ nết người, Lục Nghiên Kiều thấy chữ Hạ Trúc Lịch này như vậy, đối với anh cũng sinh ra một chút hảo cảm, cô tiếp nhận ký tên, đối với Hạ Trúc Lịch nói cảm ơn, hơn nữa hứa hẹn ngày mai sáng sớm sẽ đúng giờ đem Ô Quy xuống đây.

Hạ Trúc Lịch không nói thêm gì, duỗi tay đóng cửa lại.

Trần An Như nhận được chữ kí mình tâm tâm niệm niệm, cao hứng mà nhảy cẫng lên hung hăng hôn Lục Nghiên Kiều hồi lâu, kích động tỏ vẻ biết ơn với Lục Nghiên Kiều.

Lục Nghiên Kiều xoa mặt nói: "Mày cứ như vậy thích anh ta sao? Anh ta đặc biệt lợi hại?"

"Thích muốn chết." Trần An Như cười không thấy mặt trời, "Anh ấy mấy ngày hôm trước mới lên hạng nhất đó......"

Lục Nghiên Kiều nghe không hiểu lắm thuật ngữ chuyên nghiệp Trần An Như nói, nghe Trần An Như phổ cập khoa học ngây thơ mờ mịt, cuối cùng cô cũng từ bỏ, bắt đầu lo lắng Ô Quy nếu ở nhà Hạ Trúc Lịch không thích ứng thì làm sao bây giờ......

Nhưng ngay hôm sau, Lục Nghiên Kiều cầm lồng sắt cùng thức ăn, tới nhà Hạ Trúc Lịch, cô mới phát hiện lo lắng hôm qua hoàn toàn là dư thừa.

Ô Quy, đứa nhỏ một tay nàng nuôi lớn, không hề có chút luyến tiếc khi bị đưa đến nhà người khác. Mới vừa đến nhà Hạ Trúc Lịch, liền múa may cánh trắng, bổ nhào lên vai Hạ Trúc Lịch, cao hứng cọ đầu vào mặt Hạ Trúc Lịch.

Lục Nghiên Kiều: "......" Ô Quy, phản đồ!!!!!

Hạ Trúc Lịch ngồi trên sô pha, duỗi tay nhẹ nhàng gãi cằm Ô Quy. Lần đầu tiên từ khi gặp mặt tới giờ, Lục Nghiên Kiều thấy trên mặt Hạ Trúc Lịch biểu tình nhu hòa tới vậy, cô có chút kinh ngạc, nhưng vẫn chưa đem suy nghĩ trong lòng nói ra, mà là nhìn quanh bốn phía, bất động thanh sắc đánh giá nơi ở của Hạ Trúc Lịch.

Có lẽ do mới chuyển tới nơi này, bài trí trong phòng Hạ Trúc Lịch cực kì đơn giản, trừ bỏ đồ dùng cần thiết, ngoài ra không có bất kì đồ trang trí dư thừa nào, màu sắc cũng thiên lạnh, khiến toàn bộ phòng ở thoạt nhìn đều lạnh lẽo.

Lục Nghiên Kiều căn cứ hình ảnh tối hôm qua thấy ở kênh phát sóng trực tiếp, suy đoán lúc Hạ Trúc Lịch phát sóng trực tiếp chắc là ở trên lầu 2, cô chớp chớp mắt, nói: "Hạ Trúc Lịch, anh biết cách nuôi chim sao?"

Hạ Trúc Lịch ừ một tiếng, thanh âm có chút nhẹ, so phát sóng trực tiếp càng nghe hay hơn chút.

"A." Lục Nghiên Kiều nói, "Vậy là tốt rồi." Nàng duỗi tay gãi gãi đầu, "Tôi ngày hôm qua có thấy anh phát sóng trực tiếp chơi game......"

Hạ Trúc Lịch ngẩng đầu lên nhìn cô một cái.

Hạ Trúc Lịch lúc này không có gì biểu tình nhìn qua, mang theo vài phần tìm tòi, Lục Nghiên Kiều bị anh xem có chút chột dạ: "Thoạt nhìn, rất lợi hại nha."

Hạ Trúc Lịch nói: "Cô cũng chơi trò chơi?"

Lục Nghiên Kiều da mặt dày nói: "Ngẫu nhiên chơi một chút."

"A." Hạ Trúc Lịch nói, "Vậy về sau có cơ hội có thể cùng nhau chơi."

Lục Nghiên Kiều trong lòng buông lỏng, nghĩ thầm tuy rằng Hạ Trúc Lịch thoạt nhìn rất dữ, nhưng cũng không khó ở chung như trong tưởng tượng. Cô ngồi một lát, liền đứng dậy ra về, đương nhiên trước khi đi còn cùng Ô Quy tạm biệt một phen —— tuy rằng Ô Quy không hề thể hiện chút luyến tiếc nào với cô.

Về nhà rồi, Lục Nghiên Kiều nằm trên giường chơi di động, cô đột nhiên nhớ tới cái gì, nhắn tin hỏi Trần An Như kênh phát sóng trực tiếp của Hạ Trúc Lịch ở đâu.

Trần An Như trả lời, như thế nào, mày cũng coi trọng?

Lục Nghiên Kiều nói: "Không nha, tao chính là khá tò mò."

Trần An Như nhắn lại địa chỉ web, nói chính là cái này, còn nói cho Lục Nghiên Kiều biết Hạ Trúc Lịch luôn phát sóng buổi tối —— anh ở trong trò chơi tên tiếng Anh gọi PUMA.

Lục Nghiên Kiều nhấn vào trang web Trần An Như gửi, quả nhiên không thấy ai, cô cũng không nghĩ nhiều, liền đem chuyện này tạm thời bỏ ra sau đầu.

Ai biết vào 10 giờ tối, Trần An Như liền gọi tới. Lục Nghiên Kiều lúc ấy còn nằm ở trên giường vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim, tiếp điện thoại Trần An Như liền nghe cô kích động không thôi: "Nghiên kiều, nghiên kiều, nghiên kiều ——"

Lục Nghiên Kiều bị khiếp sợ: "Sao, kêu như heo bị cắt cổ vậy?"

"Mau mau mau xem phát sóng trực tiếp, ta con của chúng ta ——" Trần An Như lớn tiếng nói.

Lục Nghiên Kiều không hiểu sao, lúc Trần An Như nhắc nhở mới đóng phần mềm, click mở phòng phát sóng trực tiếp của Hạ Trúc Lịch.

Trò chơi phát sóng trực tiếp Lục Nghiên Kiều thi thoảng cũng ngẫu nhiên nhìn xem, nhưng tương đối ít lưu ý trò chơi, cho nên khi cô vào phòng phát sóng trực tiếp của Hạ Trúc Lịch xem thử, nhìn đến bão comment của mọi người, vẫn có chút giật mình.

"Sao lại nhiều người vậy." Lục Nghiên Kiều lẩm bẩm một câu. Đợi cô nhìn kỹ, phát hiện làn bão này vậy mà cùng con trai cô Ô Quy có quan hệ.

"Anh vũ đáng yêu ghê!!!"

"Oa, còn có thể nói chuyện nữa."

"PUMA nuôi sủng vật từ bao giờ thế, cùng anh phong cách thật không giống nhau......"

Bão comment cứ vậy kéo dài, rậm rạp làm Lục Nghiên Kiều căn bản không thấy rõ hình ảnh phát sóng trực tiếp, bất đắc dĩ, cô đành phải tạm thời đóng phần bình luận —— bởi vì chỉ có như vậy, cô mới có thể thấy rõ ràng hình ảnh.

Trong hình Hạ Trúc Lịch chính điểm một cây súng, mặt không biểu tình thao túng nhân vật. Rắc 1 tiếng lên đạn, Lục Nghiên Kiều thấy nhân vật trong trò chơi nhanh chóng chạy lên, một loạt thao tác cùng tiếng súng vang lên, Lục Nghiên Kiều thấy màn hình phía dưới nhảy ra thông báo: giết 4, giết 5, giết 6 ——

Cùng lúc viên đạn cuối găm vào người địch, âm thanh ồn ào lần nữa yên tĩnh lại, Hạ Trúc Lịch khớp xương tay thon dài, nhẹ nhàng thả bom khói, phun ra một đoàn mông lung sương khói.

"Fuck, một lần diệt cả đội"

"666666"(đỉnh)

"Bốn đánh một bị diệt hết, đối phương xem chừng tưởng gặp hack."

Cứ thế khu bình luận lại loạn lên, còn có lễ vật bắt đầu thi nhau nhảy lên trên màn hình.

Mà con trai Lục Nghiên Kiều - Ô Quy, lúc này chính ngoan ngoãn đứng trên đầu vai Hạ Trúc Lịch, nghiêm túc nhìn màn hình, phảng phất như thể chính nó cũng có thể xem hiểu trong nội dung trò chơi.

"Ăn ngon, ăn ngon." Ô Quy bắt đầu ở trên người Hạ Trúc Lịch nhảy nhót, một bên nhảy một bên học vẹt, thoạt nhìn thật đáng yêu cực kỳ.

Hạ Trúc Lịch thế nhưng mặc nó náo loạn, còn thường thường duỗi tay sờ sờ đầu nó, thoạt nhìn phi thường sủng nịch.

Lục Nghiên Kiều tuy không hiểu trò chơi, nhưng cũng biết Hạ Trúc Lịch có thể một đánh bốn khẳng định rất lợi hại, cô cách màn hình sờ sờ con trai, trong lòng có chút ê ẩm, nghĩ thầm Ô Quy này cũng làm phản quá nhanh đi......

Phát sóng trực tiếp còn ở tiếp tục, Hạ Trúc Lịch lên xe, tiếp tục lên đường hướng tới trung tâm bản đồ.

Lục Nghiên Kiều xem có chút không rõ, nghe Trần An Như giải thích mới biết được, 《 tuyệt địa cầu sinh 》 có 1 khu an toàn, chính là trên bản đồ ban đầu sẽ có một vòng tròn lớn, bên trong chính là khu an toàn,bên ngoài sẽ là khu độc, sẽ khiến máu của người chơi không ngừng giảm . Mà theo thời gian, khu an toàn sẽ càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành vùng nhỏ đến mức chỉ chứa được 1 người —— sống đến cuối cùng, mới là vương giả chân chính .

Hạ Trúc Lịch đang chơi là tổ đội 4 người, thế nhưng lúc này cả 3 thành viên tổ dội cùng anh đều đã thăng thiên, còn mình anh tiếp tục chiến đấu.

Lục Nghiên Kiều đột nhiên nảy chút hứng thú với trò chơi này, cô hỏi Trần An Như: "Trò chơi này chơi mới khó không?"

Trần An Như nói: "Có người mang theo liền còn tốt, sao, mày muốn chơi? Tao có thể mang nha."

Lục Nghiên Kiều đối Trần An Như cực kì hoài nghi, Trần An Như chính là cái tiêu chuẩn hội tay tàn, trò chơi này thoạt nhìn rất khó, để cô mang thật sự không thành vấn đề?

Ai biết Trần An Như lại là nói: "Không sao, không sao, thật sự không được thì làm y tá nha, như tao này, chuyên làm cái balo di động......"

Lục Nghiên Kiều: "......" Này tự nhận thức cũng cao đó.

(Phát hiện thực sự có rất nhiều đoạn mình đọc hiểu mà không biết dịch sao luôn😥. Mn đọc tạm, đừng chê nhoaaaaaaaaaa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top