Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TG 3 - Chương 60: Có muốn ngủ với ta không? (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: bé Sâu
Beta: Sa Nhi
===========
17. Có muốn ngủ với ta không?

-

"Lạc ca ca, ta sai rồi, ca tha cho ta nha?

Nguyễn Kiều Kiều lập tức rén, quay đầu xin lỗi Lạc Vân Lâu.

Mí mắt của Lạc Vân Lâu khẽ nâng lên, nhìn Nguyễn Kiều Kiều đang vội vàng nắm lấy tay áo hắn, đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn mịn màng của thiếu nữ, trái ngược hoàn toàn với khuôn mặt cố tình bị bôi đen của nàng, đôi mắt lại trong veo sáng ngời, dường như chỉ cần một cái liếc mắt thôi đã có thể xuyên thấu trái tim người khác, không chỉ thế đôi mắt ấy còn đan xe giữa sự hồn nhiên cùng mị hoặc, điều đó làm nàng càng thêm mê người.

Ánh mắt của hắn như nhìn phải thứ dơ bẩn, chán ghét mà liếc qua mặt nàng, giống như nàng đang vấy bẩn hắn vậy: "Khuôn mặt của ngươi vẽ cái gì mà xấu như quỷ vậy?"

Lạc Vân Lâu có thói ở sạch cho nên thích mặc bạch y, nếu không phải tay Nguyễn Kiều Kiều thoạt nhìn cũng đủ sạch sẽ, chỉ bằng động tác nàng này sờ lên xiêm y này của hắn, cũng đã có thể bị một chân của hắn đá xuống lầu.

Bất quá, tiểu nha đầu này vẫn luôn thức thời, chưa bao giờ đắc tội hắn, tươi cười cũng sẽ dễ chịu, cho nên mức độ chịu đựng của Lạc Vân Lâu đối với nàng so với người thường thì cao hơn một ít.

Nguyễn Kiều Kiều cười nói:"Lạc ca ca, vậy ngươi không biết rồi, người ta đẹp như vậy, chính là mỹ nhân trời sinh, nếu xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, ta sợ sẽ gây ra phiền toái không cần thiết."

Lạc Vân Lâu không cười nhạo nàng, ngược lại như đang suy nghĩ gì đó.

Nguyễn Kiều Kiều không muốn trêu chọc mặt hàng thâm độc như Lạc Vân Lâu, không chỉ mình chết thế nào cũng không biết, mà còn chết rất khó xem.

Thấy sự chú ý của Lạc Vân Lâu đã thành công bị dời đi, không nhắc đến việc nàng trộm dược nữa, Nguyễn Kiều Kiều cũng không dám thả lỏng cảnh giác, vội vàng đề nghị nói: "Lạc ca ca, hiếm khi nào ngươi ra ngoài một lần, nếu đã tới, để ta mang ngươi đi dạo xung quanh đây, trấn trên nhiều thứ thú vị và vui nhộn lắm đấy."

Lúc này hoàng hôn đã chậm rãi buông xuống, ráng chiều phủ kín bầu trời, làm toàn bộ thị trấn nhiễm một tầng màu sắc lộng lẫy, chủ quán đã bắt đầu treo đèn lông lên, chiếu sáng những cửa hiệu hai bên phố.

Nguyễn Kiều Kiều đã rửa mặt sạch sẽ, nhưng vẫn nữ giả trang nam như cũ chỉ thay một bộ xiêm ý màu trắng giống với bộ của Lạc Vân Lâu đang mặc.

Đương nhiên khi nàng muốn lấy lòng một ai đó, vẫn phải biết một số phương pháp.

Lạc Vân Lâu nhìn dáng người nhỏ xinh đang sóng vai cùng hắn, trong lòng bỗng có cảm giác vô cùng vi diệu.

Địa vị của hắn ở Ma giáo không hề thấp, bởi vì hắn quá am hiểu, nên hầu hết mọi người đối với hắn cũng có vài phần kiêng kị, hơn nữa tính cách của hắn cũng không thích quá thân thiết với người khác.

Kỳ thật lúc Nguyễn Kiều Kiều trộm một vài bình dược từ chỗ hắn, hắn cũng không đến mức phải so đo với tiểu nha đầu này, còn việc hắn từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây, chỉ là vì hắn ở Ma giáo có chút nhàm chán nhạt nhẽo, muốn tìm người đến giải khuây.

Nhưng hắn cũng không ngờ, lần dạo chơi này hóa ra cũng có tư vị không tệ.

Nguyễn Kiều Kiều dẫn Lạc Vân Lâu đi dạo chơi ăn uống, qua vài canh giờ, đến lúc cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa, cũng không nghe thấy Lạc Vân Lâu noi muốn nghỉ ngơi.

Nàng khẽ cắn môi, món nợ này coi như trả xong rồi chứ? Hai chân cô đã đi sắp gãy cả rồi, nụ cười trên mặt cũng cứng đơ từ lúc nào.

"Lạc ca ca, ca có mệt không? Chúng ta trở về nghỉ ngơi nhé, nếu có hứng mai ta lại dẫn ngươi đi."

Lạc Vân Lâu đưa tay nhéo nhéo chóp mũi tinh xảo của cô.

"Là ngươi mệt rồi sao? Được rồi, chúng ta trở về."

Động tác này của hắn quá thân mật hơn mức bình thường, khiến Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy có chút quỷ dị.

Nàng vội vàng đồng ý, nơi bị ngón tay hắn sờ qua có điểm ngứa ngáy, chắc không dính phải độc của hắn đâu nhỉ?

-

Trở lại khách điếm, nói với chưởng quầy muốn thuê thêm một gian phòng, kết quả đối phương lại nói với cô nơi này đã kín chỗ.

Nguyễn Kiều Kiều thở dài, đưa Phật phải đưa đến Tây Thiên, nên nàng đã nhường phòng của mình cho Lạc Vân Lâu, còn sợ hắn ghét bỏ, nên còn dùng bạc hối lộ tiểu nhị, bảo đối phương mang niệm chăn gấm đổi thành cái mới, bàn ghế đều lau qua một lần.

"Kiều Kiều, ngươi định đi đâu? Không phải nói mình mệt sao?"

Nguyễn Kiều Kiều thu xếp mọi thứ ổn thỏa cho Lạc Vân Lâu xong, thấy hắn không còn biểu hiện gì bất mãn nữa, vừa chuẩn bị đẩy cửa rời đi, lại đột nhiên nghe được Lạc Vân Lâu không nhanh không chậm hỏi.

Động tác trên tay nàng bỗng cứng đờ, nàng đã bồi hắn đi ăn, đi uống, đi chơi, hắn còn muốn bồi ngủ nữa sao?

Nguyễn Kiều Kiều xoay người, nàng cũng không biết ngại ngùng nha, huống chi vẻ ngoài và khí chất của Lạc Vân Lâu đều không thua nam chính Diệp Hàn Chu, điểm thiếu duy nhất chắc là dáng người, nguyên nhân vì Lạc Vân Lâu không phải người biết võ nên không phù hợp với thẩm mỹ ở thế giới võ hiệp này, nghiêng về loại hình tiểu bạch kiểm nhiều hơn.

Nhưng như vậy kỳ thật càng hợp với gu "ăn uống" của Nguyễn Kiều Kiều, lực đạo của Diệp Hàn Chu với Thích Thâm chẳng biết kiểm soát nặng nhẹ gì cả, cơ bắp vừa cứng vừa cộm người, nhưng mà cả người mang độc như Lạc Vân Lâu lại làm nàng do dự không muốn tới gần.

Nhưng mà nàng cũng không muốn tự mình đa tình, bèn trực tiếp hỏi thẳng luôn: "Lạc ca ca, ngươi đây là muốn ta ngủ với ngươi sao? Ý là cùng chung chăn gối đó sao?"

Nàng sợ Lạc Vân Lâu không hiểu, Nguyễn Kiều Kiều còn nhấn mạnh thêm vài lần. Lạc Vân Lâu đã bắt đầu cởi áo, tháo thắt lưng, nghe được câu hỏi của nàng, chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái:""Theo ta được biết, Kiều Kiều ngươi thường xuyên ngủ cùng với Thích Thâm, hình như cũng không để ý việc này lắm. Huống chi đã không còn phòng trống nữa, nếu để mỹ nhân trời sinh như Kiều Kiều đêm hôm khuya khoắt còn phải ra ngoài, sẽ chọc đến phiền toái không cần thiết."

Móa! Hắn dùng lời của nàng đáp trả nàng kìa.

Nguyễn Kiều Kiều vẫn còn hơi nghi ngờ, nàng cũng rất mệt, cũng không muốn đêm muộn thế này còn phải đi tìm khách điếm khác, thậm chí có khả năng phải ngủ đầu đường đâu.

Nữ nhi giang hồ không câu nệ tiểu tiết, một người có thói ở sạch như hắn còn không để bụng, người không có tiết tháo như nàng còn sợ cái gì.

Nguyễn Kiều Kiều qua loa rửa mặt, bò lên giường còn nhanh hơn so với Lạc Vân Lâu, chiếm phần giường ở bên trong rồi nằm xuống.

Nàng đưa lưng ra phía ngoài, tuy rằng rất mệt, nhưng bởi vì phòng còn có một người nam nhân, nàng sẽ không dễ chìm vào giấc ngủ như bình thường.

Khi Lạc Vân Lâu nằm xuống bên cạnh, nàng chợt lật người lại đối mặt với hắn:" Lạc ca ca, ngươi có muốn ngủ với ta không?"

Hệ thống đang im lặng xem kịch: "Phụt!"

Cái người đang còn do dự vừa nãy là ai, sao giờ lại bất ngờ nói ra lời mời gọi như này !!!

Bởi vì câu hỏi trực tiếp của nàng quá lớn mật, khiến Lạc Vân Lâu cũng ngẩn ra một chút.

Tóc của Nguyễn Kiều Kiều đã xõa ra, mái tóc đen nhánh như tơ lụa rơi xuống trên gối, làn da trắng như tuyết của thiếu nữ, đôi môi hồng hào, nàng chỉ mặc mỗi áo lót đơn bạc màu trắng, da thịt ở bên ngoài còn mềm mịn hơn đậu hũ, tản ra một hương thơm như có như không.

Đúng là người còn đẹp hơn hoa.

Vốn dĩ Lạc Vân Lâu không có ý nghĩ này, tất cả đều do câu hỏi bất thình lình của nàng gây ra đã khiến hắn động lòng.

Lúc hắn ở Ma giáo cũng có không ít nữ nhân đến câu dẫn hắn, bởi vì vẻ ngoài cùng khí chất của hắn đều xuất xắc, địa vị ở Ma giáo cũng không thấp, hơn nữa thủ đoạn của hắn cũng vô cùng lợi hại.

Nhưng Lạc Vân Lâu lại thanh tâm quả dục, giống như chỉ hứng thú với chế tạo độc dược, lâu dần mọi người đều cho rằng hắn là người lãnh cảm, Giáo chủ có muốn ban thưởng nữ nhân, cũng sẽ không nghĩ đến hắn nữa.

Bạch Cảnh Diễm cũng thế, chẳng có gì có thể khiến cho hắn cảm thấy hứng thú, thật ra hai người bọn họ rất xứng đôi vừa lứa, quan hệ ở Ma giáo cũng không tồi.

Thậm chí Nguyễn Kiều Kiều còn nghe được bọn họ bị đồn là đoạn tụ. . .

Mà bây giờ, đương sự lại đang ở trước mắt nàng, nàng bỗng nổi lên tò mò muốn hóng hớt.

Đương nhiên nàng không thể hỏi trực tiếp nên phải tìm đường tắt, ngoài mặt thì hỏi như vậy, bên trong thì sẽ dựa vào câu trả lời của Lạc Vân Lâu để phán đoán.

Rốt cuộc nàng lớn lên đẹp như vậy, nam nhân nếu không nổi lên bất kì tâm tư nào thì có thể nói tỉ lệ đoạn tụ là rất lớn.

Mà, cũng có thể là bị liệt dương nha.

=============
26.08.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top