Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TG5 - Chương 105: Đã ăn trong chén còn nhìn trong nồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: bé Cá ~ - cacabaymau641   
Beta: Sa~
-
13. Đã ăn trong chén còn nhìn trong nồi

=================

Hoàn toàn chính xác, trong bốn người chỉ có Cố Thịnh còn chưa ngủ với Nguyễn Kiều Kiều mà thôi.

Nghe được lời khẳng định của Lăng Chuẩn, trong mắt hai người khác cũng xẹt qua vẻ thâm ý, mà Cố Thịnh thì đem ánh mắt rơi trên người Nguyễn Kiều Kiều.

Trong ánh mắt trầm tĩnh như nước của hắn giờ đây toát vẻ tò mò muốn nhìn cho thật kỹ, tựa hồ như đang suy tư liệu cô có ngon đúng như Lăng Chuẩn nói thật không?

Đúng lúc này, Mục Dịch đột nhiên thắng gấp, thân thể người trong xe không khỏi kịch liệt đổ một cái, hai người đàn ông một trái một phải bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều cũng đồng thời đưa tay ra bảo vệ cô.

Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu nhìn, khóe miệng không nhịn được kéo ra.

Bàn tay Lăng Chuẩn còn ôm đúng một bên vú cô, mà Cố Thịnh đưa tay qua, lại cũng vừa khéo cũng đặt trên bên vú còn lại.

Mỗi bên trên bộ ngực cao ngất no đủ đều đặt một bàn tay to của đàn ông, mà cả hai bên cũng đều không có có ý tứ thu hồi.

Cô bèn không thèm để ý bọn hắn, sờ liền sờ đi, dù sao bà đây cũng sẽ không thiếu miếng thịt nào, nhưng cái tên Cố Thịnh này quả nhiên cũng là chỉ mặt người dạ thú, nhã nhặn bại hoại.

Hừ ! Đúng là đám đàn ông thịt văn NP!

Mặc dù còn đang trầm mê trong việc chấm mút Nguyễn Kiều Kiều, nhưng Lăng Chuẩn vẫn biết ngẩng đầu xem tình huống.

" Cảnh sát đuổi tới. " Dung Dục lời ít ý nhiều.

Nguyễn Kiều Kiều hướng ra phía ngoài xem xét, quả nhiên thấy một thân đồng phục cảnh sát đứng thẳng, cảnh sát Thẩm mặt lạnh lùng đã đứng trước đầu xe bọn họ, vây quanh là một vòng cảnh sát súng ống đầy đủ.

" Không cần liều mạng, bọn hắn không có chứng cứ. "

Dung Dục đã nhanh chóng đưa ra quyết sách, vừa lấy điện thoại liên hệ luật sư vừa mở cửa xe xuống xe.

Nguyễn Kiều Kiều kỳ thật còn rất hưởng thụ loại cảm giác bị tranh tới tranh lui giống như chúng tinh phủng nguyệt này.

Có điều, khi thấy nữ chính tiểu khả ái đang quấn quít bên cạnh cảnh sát Thẩm, làm ra dáng vẻ y như chim non nép vào người, Nguyễn Kiều Kiều một mặt lạnh lùng như băng, nhiệt độ quanh thân lẫn không khí đều nghiễm nhiên thấp xuống mấy độ.

Khi Thẩm Ngạn lo lắng đi tới, hỏi thăm tình trạng của cô, cô cũng chỉ một mặt lạnh lùng, phảng phất như đối với một người xa lạ, giải quyết hết các việc chung đụng cho xong.

Quả thật hệ thống nói cũng đúng, hai người một là lính một là cướp, như nước với lửa, cô không nên nảy sinh tình cảm, dạng này khi hắn bị đàn bà khác nhúng chàm cũng sẽ không thấy tức giận.

Nguyễn Kiều Kiều mặc dù cảm thấy đáng tiếc, nhưng vẫn lập tức quyết định ném đi miếng thịt Thẩm Ngạn này.

Hệ thống: " Ký chủ làm ơn đừng đem bản tính rút chim vô tình của bản thân đổ cho hệ thống, xin cảm ơn !"

Ngay lúc cảnh sát đang hỏi thăm lấy khẩu cung, một cỗ xe Jeep cũng đã tới.

Nguyễn Kiều Kiều vừa nhấc mắt đã nhìn thấy một người khoác áo khoác màu đen từ trên xe bước xuống, lạnh lùng sải bước nhanh về phía cô.

Nhất thời trong óc cô liền toát ra vô số dấu chấm than.

Đậu méeee!Anh giai sát thủ này cũng thực sự quá đẹp rồi !

Có đôi khi, người đàn ông mê người thật ra không chỉ được quyết định bởi giá trị nhan sắc, có người đẹp trai nhưng vừa mở miệng nói chuyện đã hãm cành cạch làm chị em tắt nứng.

Có thể nói cái khí chất băng lãnh vô tình, phảng phất như một giây liền có thể lấy tính mạng người ta như một thanh kiếm sắc nhuốm đầy máu tanh, đúng là thứ mị lực hoang dã có thể làm cho phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Trước mắt bao người, Ngôn Tố đi đến bên Nguyễn Kiều Kiều, dắt tay cô.

" Bạn gái tôi có vấn đề gì?" Hắn lạnh lùng hỏi cảnh sát đang thẩm tra.

Vừa nhìn đã biết đối phương chỉ là một lính mới vào nghề, bị ánh mắt sắc bén của Ngôn Tố nhìn qua thì lập tức bị khí thế của anh áp đảo, đồng chí cảnh sát đột nhiên không nói nên lời.

"Cô ấy là người cung cấp thông tin quan trọng đang hợp tác với bên cảnh sát chúng tôi."

Đúng lúc này Thẩm Ngạn đi vào, nói với Ngôn Tố.

Hai người này đều là phong cách ngang ngạnh lạnh lùng, nhưng một người trong sáng chính trực, một người thì lạnh lùng u ám.

Hai cường giả gặp nhau bèn ngầm đối đầu, hình ảnh chói mắt khiến người ta không thể bỏ qua.

Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều đang rất phấn khích, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh nói chuyện với Ngôn Tố.

"Không có việc gì, em phối hợp điều tra với cảnh sát xong là có thể rời đi."

"Đúng không, cảnh sát Thẩm?" Cô quay sang nhìn Thẩm Ngạn.

Ánh mắt Thẩm Ngạn nhìn xuống hai tay đang đan vào nhau của hai người.

"Hai người là một đôi à?" Anh hỏi, giọng nghiêm túc nhưng cũng toát ra cảm giác áp bách.

"Đúng vậy." Ngôn Tố đáp.

"Tôi đang hỏi cô ấy. Nguyễn tiểu thư, xin hãy trả lời câu hỏi của tôi."

Thẩm Ngạn nhìn Nguyễn Kiều Kiều không chớp mắt, ánh mắt chằm chằm, từng bước ép sát.

Nguyễn Kiều Kiều nhìn về phía Hạ Tuyết, cô ta nhìn thấy Thẩm Ngạn ở bên này liền lập tức chạy qua như cái đuôi nhỏ luôn đi theo Thẩm Ngạn, dính với nhau như hình với bóng.

Có lẽ lúc ở trong đồn cảnh sát, Hạ Tuyết cũng đã dùng đủ loại lý do khác nhau để quanh quẩn bên Thẩm Ngạn. Trong nguyên tác, sự yêu thích của Hạ Tuyết dành cho Thẩm Ngạn từng khiến tất cả đàn ông phải ghen tị, tóm lấy cô ta làm đủ trò XXOO, thế nên Hạ Tuyết mới không có bất kỳ cơ hội nào để tiếp xúc thân mật với Thẩm Ngạn.

Bây giờ thì khác rồi, bởi vì sự xuất hiện của Nguyễn Kiều Kiều mà cốt truyện đã thay đổi, Hạ Tuyết có thể tùy ý bày tỏ sự yêu mến của mình dành cho Thẩm Ngạn mà không bị ngăn cản.

Nguyễn Kiều Kiều vốn có thể khẳng định lời nói của Ngôn Tố, nhưng cô nổi tính đùa nghịch, hơi nhếch đôi môi đỏ mọng lên, lộ ra một nụ cười quyến rũ.

"Không phải, là người tôi muốn ngủ cùng mà chưa có cơ hội."

Nghe vậy Ngôn Tố vẫn không đổi sắc mặt, nhưng trong mắt có tia sáng chợt lóe lên rồi biến mất.

Mà khuôn mặt Thẩm Ngạn vẫn luôn lạnh nhạt khiến người ta không thể nhìn ra cảm xúc gì trên đó.

Vẻ mặt Hạ Tuyết ngạc nhiên, giống như vôc ùng bất ngờ tại sao người phụ nữ này lại mặt dày trơ trẽn như vậy, công khai nói ra những lời dâm đãng này.

"Ồ, chẳng phải giống Cố Thịnh, muốn ngủ mà vẫn chưa có cơ hội sao?"

Lăng Chuẩn đột nhiên chen vào mỉa mai.

Hạ Tuyết liếc mắt nhìn qua, lúc này mới thấy bốn tên đàn ông đã đi tới lúc nào không biết, chắc là đã nghe được mấy người bọn họ nói chuyện.

Cơ thể cô ta run lên, gục đầu xuống, có chút sợ hãi trốn sau lưng Thẩm Ngạn.

Cô ta lén lút đột nhập vào nhà cảnh sát Thẩm, nhưng bị hai tên đàn ông khống chế, sau đó nhận ra một trong hai người là người quen cũ lúc nhỏ, mà tên đó còn không chút lưu tình đánh cô ta ngất xỉu, khi cô ta tỉnh dậy đã không thấy bọn họ đâu, vì vậy cô ta cũng chỉ có thể bỏ chạy không dám cho ai biết.

Nhưng bây giờ, Mục Dịch đứng trước mặt cô ta, cô ta liền nhớ lại hồi ức thuở nhỏ, khi vừa nhìn thấy Mục Dịch, trong lòng cũng bỗng sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ.

Dù biết hiện tại thân phận của đôi bên đối chọi gay gắt, nhưng cô ta không khỏi có chút áy náy vì khi bé không hiểu chuyện đã bắt nạt anh ta, hơn nữa khi nhìn thấy người bạn thời thơ ấu này, lại cũng có cảm giác quen thuộc không giải thích được, cứ như thể có thể trở lại tuổi thơ vui vẻ vô lo vô nghĩ đó vậy.

Nguyễn Kiều Kiều nhìn thấy vẻ mặt bối rối và phức tạp của Hạ Tuyết khi nhìn Mục Dịch, cô rất muốn cười to.

Quả nhiên là nữ chủ văn NP, phát huy hết tinh thần bác ái 'đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi;, chỉ vì đối phương đẹp trai lại là người quen cũ từ nhỏ liền như nai con chạy loạn, cái gì cũng có thể tha thứ được phải không?

Hệ thống cũng rất muốn phỉ nhổ nha.

Ký chủ nhà nó mới thực sự là kẻ đã ăn trong bát còn nhìn trong nồi đấy!!!
===============

11.06.2023 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top