Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5 : Thừa tướng ngạo kiều là vai ác ( 5 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 Hoan Hoan thân ái, chẳng phải cô đã đáp ứng với bổn hệ thống làm một thiếu nữ xinh đẹp năm tốt sao? Đừng bao giờ có ý đồ đi giết chết vai ác, bởi vì đây là trái với quy tắc! 】Âm thanh của hệ thống luôn luôn bán manh, nhưng khi đang nói tới "Trái với quy tắc" lại phá lệ nghiêm túc.

Hệ thống vai ác BOSS nghịch tập, vì vai ác mà được tạo ra.

Hệ thống trói định cùng ký chủ, không thể hạ độc thủ với vai ác, đây là quy tắc gắn liền với linh hồn.

Đường Hoan:......

Như vậy bà đây làm sao dám một tát chụp chết vai ác đây ?

Chỉ nhìn thái độ hiện tại của Phó Liệt đối với nàng mà xem. Bà đây làm sao tay trong tay lôi kéo hắn, cùng nhau thẳng tiến không lùi trên con đường nghịch tập?

Nhân sinh a, thiệt là gian nan!

Nam nữ chủ tạm thời còn chưa lên sân khấu, Đường Hoan không đi tìm chết mà quản bọn họ, xem ra hiện tại việc cấp bách là —— hòa hoãn quan hệ cùng Phó Liệt.

Đường Hoan nghĩ như vậy.

Lúc này, cửa viện bị người nhẹ nhàng đẩy ra, quần áo rách nát, lão nhân gia đi đường có chút tập tễnh thật cẩn thận mà sờ soạng tiến vào. Đường Hoan cho rằng có trộm tới nên dùng ánh mắt cảnh giác mà nhìn qua, đối diện nàng là một lão nhân hai mắt vẩn đục.

Ông lão sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, khom khom eo, run rẩy nửa ngày nói không ra lời, "Ta...... Ta......"

Đường Hoan hồi tưởng một chút mới phản ứng lại, ông lão trước mắt là phụ thân Phó Liệt.

Một tháng trước Phó gia đột nhiên bị cháy. Phó lão gia bệnh nặng không có tiền chữa bệnh, Phó Liệt là vì cứu cha cho nên mới đáp ứng Đồ Hoan cầu thân.

Đồ Hoan tuy hung hãn nhưng cũng không phải là người cực kì hung ác.

Đồ Hoan thấy cha Phó sắp bệnh chết, vì thế ra giá cao mời danh y tới chữa mới đem người cứu trở về.

Lại bởi vì Phó gia bị thiêu làm cha Phó cùng Phó Liệt phải ở lại Đồ gia.

Phó Liệt năm sau muốn thi khoa cử, đường lên kinh thì xa, nếu không có đủ tài lực căn bản không thể đến được kinh thành. Vì thế cha Phó cũng không rảnh lo cho thân thể bệnh tật. Sau khi vào Đồ gia, mỗi ngày ông đều phải đi lên núi nhặt củi dành dụm lộ phí cho Phó Liệt đi thi.

Cha Phó sợ Đồ Hoan, sợ đến cả người run run.

Cũng không dám nhìn vào mắt của nàng.

Đường Hoan sờ sờ khuôn mặt mình, tuy nói nguyên chủ xuất thân đồ tể nhưng cũng không đến nông nỗi mặt mũi dữ tợn ——

Như vậy nàng có gì đáng sợ sao?

"Đêm đã khuya, cha đi nghỉ ngơi trước đi."

Đường Hoan nhẹ nhàng nói một câu, cha Phó cả kinh run rẩy gật đầu, sau đó vội vội vàng vàng mà đi mất.

...

Vì muốn hòa hoãn quan hệ cùng vai ác BOSS, Đường Hoan cảm thấy mình cũng thực liều mạng. Canh bên giường Phó Liệt suốt một đêm, chỉ vì muốn khi Phó Liệt tỉnh dậy mở mắt người đầu tiên nhìn thấy là nàng!

Không sai, con đường khổ vì tình này chắc là đi được......

Đường Hoan bị chính mình làm cho cảm động.

Hết thảy vì hòa hoãn quan hệ cùng Phó Liệt!

Nhưng mà sáng sớm hôm sau Phó Liệt tỉnh lại, cũng không có cho Đường Hoan vẻ mặt ôn hoà, thậm chí thái độ càng chán ghét.

Thiếu niên mặt tức giận đến đỏ lên nghiến răng nghiến lợi, làm như khó có thể nói nên lời phẫn nộ cùng cảm xúc của hắn lúc này, "Đồ Hoan, ngươi, cút, ngay! ".

Đường Hoan gối đầu bên giường, mắt buồn ngủ còn mông lung, mặt ngơ ngác, hơi hơi ngẩng đầu nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Nàng hiện tại cảm thấy có khả năng cùng vai ác biến thái ở chung còn tốt hơn. Bởi vì loại vai ác thiếu niên còn chưa trưởng thành này thật sự là mẹ nó quá khó hầu hạ!

Mới sáng sớm, lại là cọng dây thần kinh nào của hắn bị chập nhỉ?

Đường Hoan cảm thấy cánh tay mình vô cùng tê mỏi.

Bàn tay không biết nắm phải cái gì, khi mới bắt đầu nắm thì một đoàn mềm như bông, không biết sao trong nháy mắt liền cứng lên đến hoảng.

Đường Hoan trong lòng nhảy dựng.

Sắc mặt cứng đờ, yên lặng mà quay đầu nhìn về phía tay mình......

Ồ, thực trùng hợp nha, tay nàng không nghiêng không lệch liền đặt ở địa phương nào đó khó lòng giải thích của vai ác BOSS tương lai.

Sau đó lại quay đầu, đối mặt với ánh mắt phun ra lửa của thiếu niên Phó Liệt.

Đường Hoan yên lặng đem tay thu trở về, một bầu không khí tràn ngập xấu hổ.

Đường Hoan thề.

Ta mẹ nó chỉ là tư thế ngủ không an phận, thật sự chỉ là vô tình!

Tuyệt đối không phải thấy sắc nảy lòng tham đâu, lật bàn!

"Ta đi bưng chậu nước đến cho ngươi rửa mặt."

Đường Hoan bước nhanh ra cửa phòng, đậu má, chỉ muốn săn sóc tốt cho hắn khó như vậy sao?

Nàng muốn hắt nước sôi lên tay mình để tiêu độc, bổn bảo bảo chính là mỹ hoa quý thiếu nữ năm tốt. Phó Liệt cảm thấy hắn bị chiếm tiện nghi, bổn bảo bảo còn cảm thấy ô uế tay mình đây này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top