Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 64 : Lão công cố chấp, ngươi cút ngay ( 11 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Hoan đen mặt đi vào phòng Tiêu Liệt.

Trong phòng thế nhưng không khác mấy so với đêm qua khi cô rời đi, Tiêu Liệt vẫn như cũ ngồi dưới đất, trên mặt đất rơi đủ loại đồ vật, chắc là do trước đó Tiêu Liệt ném xuống.

"Tôi muốn tắm rửa." Tiêu Liệt nhìn chằm chằm Đường Hoan, sau đó mặt lạnh lên tiếng.

Đường Hoan quả thực tức đến xì khói, "Tôi cũng không phải người hầu để cho anh sai bảo, để bọn họ hầu hạ anh tắm rửa không được sao?"

Tức giận nha!

Lại ở đây yêu cầu cô giúp anh ta tắm?

"Tôi không muốn gọi họ, tôi chỉ muốn cô đến." Phải lăn lộn chết nữ nhân không biết trời cao đất dày này!

Đường Hoan:...... Con mẹ nó nếu không phải thấy anh là Boss vai ác, tôi có thể đã chụp một tát trên mặt anh rồi!

Tiêu Liệt đúng thật có hết thảy các tính chất đặc biệt của vai ác, mang thù, có thù tất báo, phúc hắc!

Đường Hoan nhịn rồi lại nhịn, thôi, ít nhất hiện tại anh ta cũng không có nháo đến mức muốn chết muốn sống, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, coi như là cô đang trợ giúp một  người tàn tật đi!

Tiêu Liệt nhìn nữ nhân này đầu tiên là nhe răng trợn mắt, sau đó lại nỗ lực hít sâu, cuối cùng thần sắc trên mặt cũng bình tĩnh trở lại, vô cảm đi đến ngồi xổm trước mặt hắn, cuối cùng thở hồng hộc đem hắn nâng dậy.

Vừa rồi biểu tình của cô thật ra thực phong phú, chỉ là bộ dáng nhe răng trợn mắt nhưng Tiêu Liệt liền biết ở trong lòng cô đang mắng hắn!

Thân hình cô khá nhỏ nhắn nên khi nâng một người đàn ông động tác liền không vững, có chút lung lay, không bao lâu sau cô liền bắt đầu thở hồng hộc, nhưng mà lực đạo trên tay lại trước sau nhẹ nhàng không đổi, giống như sợ sẽ làm ngã hắn.

Khi nhìn đến dấu vết xanh tím trên mu bàn tay trắng nõn của Đường Hoan, Tiêu Liệt nhíu nhíu mày.

Hắn nhận ra được đó là vết bầm do hắn dùng roi quất.

Đường Hoan thật vất vả mới đem người đỡ được lên xe lăn, sau đó lại đem hắn đẩy mạnh vào phòng tắm. Cô xoay người đi ra ngoài tiện tay đem tủ quần áo của Tiêu Liệt mở ra.

Khi cửa tủ vừa mở, Đường Hoan lập tức líu lưỡi.

Đây chắc chắn là chứng rối loạn cưỡng chế nghiêm trọng của chòm sao Xử Nữ, tất cả quần áo bên trong đều được phân chia từng loại rõ ràng, gọn gàng ngăn nắp. Hơn nữa mỗi loại màu sắc đều đặt cùng một chỗ ngay ngắn trật tự, không có một góc nào loạn!

Một người nam nhân như vậy trước khi xảy ra tai nạn xe cộ chắc hẳn là một người sống vô cùng có quy tắc.

Thật khó có thể tưởng tượng được sau tai nạn anh như thế nào vượt qua, lại mất tinh thần không thiết sống!

Quần, áo, quần lót tứ giác.

Đường Hoan chọn xong quần áo sau đó lần thứ hai trở vào phòng tắm, quơ quơ quần áo trong tay, "Tôi cảm thấy nếu anh đã một lần nữa vực dậy tinh thần, vậy cũng nên ăn mặc cho có cảm giác vui mừng một chút! Nhưng mà anh lại không có áo sơ mi màu hồng, cho nên tôi liền lấy giúp anh cái này, tuy khác nhau nhưng màu sắc ý nghĩa vẫn như nhau, anh cảm thấy thế nào?"

Cầm chiếc quần lót màu hồng trên tay, trong lòng Đường Hoan điên cuồng cười to, a ha ha ha ha......

Tiêu Liệt mới đầu trên mặt hiện lên một tia ửng đỏ, sau đó chính là bạo nộ, "Lâm Dĩ Hoan! Cô cái đồ nữ nhân không biết liêm sỉ này, mau cút ra ngoài cho tôi!"

Tiếng gầm gừ lớn đến mức màng tai Đường Hoan phát đau, dưới ánh mắt phẫn nộ của Tiêu Liệt cô nhanh tay đem một đoàn quần áo nhét vào trong ngực hắn, thuận tiện đem chiếc quần lót hồng đến mức loá mắt, hồng đến sáng lạn, hồng đến làm tâm người bùng nổ kia nhẹ nhàng vung lên, bay bay rồi chính xác đáp xuống ở trên đùi Tiêu Liệt.

Ngay sau đó cô liền nhanh như chớp mà chạy.

Người hầu canh giữ ở cửa phòng thấy Đường Hoan hoàn hảo không tổn hao gì mà chạy ra, tức khắc liền yên lòng.

Vừa rồi khi nghe được tiếng rống giận kia người hầu đều lo lắng sẽ nháo ra mạng người!

Thật cảm tạ, Thiếu phu nhân vẫn còn sống!

Đường Hoan chạy ra liền hướng về phía cửa phòng Tiêu Liệt làm động tác nhe răng cười khiêu khích.

Muốn tôi hầu hạ anh tắm rửa? Muốn làm tôi cảm thấy khó khăn mà bỏ cuộc?

Còn lâu nhé!

Chỉ tính chút điểm tố chất tâm lý này của anh ta quả thực không đủ để cô giày vò đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top