Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 238 : Vương Sữa Độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***Sữa độc đúng như tên gọi là sữa độc, có tác dụng ngược là chữa lành vết thương và giết chết đồng đội.
Sữa nhiễm độc là một thuật ngữ trên Internet, có nghĩa là cổ vũ theo hướng ngược lại và kéo đồng đội xuống. Sau đó, nó được đa số người chơi game truyền lại và còn mang ý nghĩa như một lời chửi rủa.

Từ Châu: "!!!"

Quý Dữu: "!!!"

Mọi người: "!!!"

Tất cả mọi người ở đây đều rơi vào không khí ngột ngạt.

Mấy giây sau.

Hiện trường lập tức vang lên từng tiếng cười lớn:

"Cmn!"

"Hành động này là như thế nào a?"

"Sữa độc?"

"Sữa độc làm cho người ta hít thở không thông !"

"Mẹ a......làm con cười chết a!"

Quý Dữu: "......"

Nhìn Từ Châu bất lực ngã xuống, Quý Dữu đau lòng nghĩ muốn tát miệng mình một cái.

Nhưng!!!

Bên cạnh Nhạc Tê Quang đang xem náo nhiệt, không chê lớn chuyện, hung hăng vỗ đùi, cười như điên nói: "Cái này gọi là gì? Một làn sóng sữa độc? Sữa độc cấp vũ trụ! Số 4444 cậu cái đồ ngu ngốc này, baba không quen cái lập dị như cậu nhưng baba phục cậu!"

Quý Dữu: "......"

Quý Dữu không muốn để ý tới Nhạc Tê Quang thằng ngu này, cô nhìn Từ Châu, người đang nằm trên mặt đất, dường như không dậy nổi, lại nhìn về phía Trương Duệ đã dần dần tỉnh dậy, đang cố gắng bò dậy, trong lòng nóng nảy không nên không nên.

Quý Dữu thấy cấp bách, cái trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi, thực sự nhịn không được, liền lớn tiếng nói: "Tiểu Châu Châu! Cậu đứng lên cho tớ! Đứng lên! Bây giờ không phải là lúc ngủ, cậu đứng lên a a! Cậu đứng lên a a!!"

Tiếng hét này thực sự quá kinh khủng, Từ Châu đang nằm trên mặt đất, hơi nhắm mắt lại. Sau đó, cậu phát hiện ra Trương Duệ, người vừa bò lên một nửa, không biết bị ảnh hưởng hoặc kích thích khó chịu nào đó, vậy mà tiếng nói của Quý Dữu vừa xong trong vài giây đã ngã bịch xuống đất.

Từ Châu: "......"

Trương Duệ: "......"

Mọi người: "......"

Lúc này, dường như ngay cả không khí cũng tràn ngập một cảm giác quái dị. Trong nửa ngày không có người lên tiếng.

Mấy giây sau.

Sở Kiều Kiều đột nhiên lui về phía sau mấy bước, một mặt hoảng sợ nhìn Quý Dữu, nói: "Bạn học Quý Dữu, về sau thời điểm tớ thi đấu, hàng trăm hàng nghìn lần mong cậu đừng cổ vũ cho tớ. Tớ...... Tớ sợ......"

Quý Dữu: "......"

Thịnh Thanh Nham lập tức đi theo, nói: "Còn có nhân gia a...... Nhân gia chỉ là tiểu khả ái nhu nhược a, chịu không được cậu sữa độc a......"

Thẩm Trường Thanh nhìn Quý Dữu, mở miệng, định là muốn nói cái gì đó, nhưng tựa hồ kiềm chế được, nhưng ánh mắt cậu ta nhìn về phía Quý Dữu, đã nói lên hết thảy.

Nhạc Tê Nguyên đâu?

Nhạc Tê Nguyên quay lưng lại, cùng Quý Dữu vạch rõ ranh giới, chỉ kém một chút trên đầu viết vài cái chữ to: 【 Tôi không quen biết cô ấy.】

Quý Dữu: "......"

Bất quá, kỹ thuật sữa độc chẳng phân biệt bạn và địch của Quý Dữu, đồng thời làm cho người ta kinh ngạc không thôi, đã một lần nữa tạo cơ hội sống cho Từ Châu, cậu ta hình như đã hồi phục một chút sức lực và đang cố gắng hết sức để đứng lên.

Nhưng!!!

Trương Duệ cũng không nhàn rỗi a.

Thế là, hai người cơ hồ là đồng thời động, một chút, một chút, một chút...... Từ Châu giơ chân lên, Trương Duệ đã nâng lên hai cái chân, Từ Châu thẳng tắp lưng, Trương Duệ cũng đã theo thật sát ở phía sau không bỏ một chút nào.....

Ai?

Rốt cuộc là ai?

Ai thắng?

Hiện trường gấp gáp cực kỳ.

Quý Dữu lần nữa nắm chặt nắm đấm, khẩn trương đến mức đem nắm đấm nhét vào trong miệng, gắt gao cắn, cô sợ chính mình lại thốt lên một câu nói, đem Từ châu cho sữa độc chết.

Nuôi con không dễ mà.

Bồi dưỡng lòng tự tin cùng khát vọng cầu sinh của con trai lại càng khó hơn việc đả kích nó.

Tiếp theo --

Kết quả đã có, Quý Dữu không dám nhìn.

Trương Duệ đứng lên đầu tiên, Từ Châu chậm nửa nhịp.

Xong đời!

Quý Dữu lo lắng không thôi: Trải qua trận chiến thất bại này, không biết con trai có mất đi trí tiến thủ không a?

Mắt thấy chính mình nhanh hơn một bước, Trương Duệ mừng rỡ không thôi, đắc ý cười to nói: "Ha ha ha...... Tiểu Châu Châu, tớ cũng đã sớm nói, cậu không đánh bại được tớ! Cậu như thế nào cũng không tin?"

Từ Châu: "......"

Hiện trường: "......"

Quanh đi quẩn lại, vẫn là Trương Duệ chiến thắng a.

Một màn này, diễn biến mặc dù ngoài dự liệu, nhưng kết cục hợp tình hợp lí, quần chúng ăn dưa, lần lượt thu hồi ánh mắt, dự định xem một trận đối chiến tiếp theo.

Bỗng nhiên --

Từ Châu đang đứng thẳng không nhúc nhích, bỗng nhiên bắn một phát pháo khiến mọi người đều kinh ngạc .

Oanh --

Đạn pháo bắn thẳng vào Trương Duệ, Trương Duệ không có chút lực phản kháng nào, bị đánh bay, đồng thời ở giữa không trung lượn vòng một hồi lâu, mới chậm rãi rơi xuống trên mặt đất.

Trương Duệ trừng mắt: "......"

Trương Duê cũng không bò dậy nổi.

Từ Châu thu hồi họng pháo, nhìn về phía Trương Duệ, ánh mắt trầm tĩnh, ngữ khí nhẹ nhàng, nói: "Cậu không biết a? Tớ còn giấu một viên đạn pháo cuối cùng. Vì cái gì, chính là đề phòng những trường hợp khẩn cấp như bây giờ --"

Trương Duệ: "!!!"

Trương Duệ tức giận, mắng: "Từ Châu! Cậu đã trở nên hèn hạ! Cậu trước đó cũng không phải là như vậy a a a......" Thân là anh em, vậy mà sau lưng đâm một nhát! Đây là tình anh em plastic gì vậy a? Đây quả thực không thể tha thứ a.

Từ Châu mỉm cười, nhìn về phía Mục Kiếm Linh, mong đợi hỏi: " Cô Mục, em là thắng phải không?"

Mục Kiếm Linh hiếm thấy lộ ra một tia cười, gật đầu: "Ân, không tệ."

Đôi mắt đen nhánh của Từ Châu lập tức lóe lên ánh sáng.

Lúc này, cậu cảm giác sau lưng bị vỗ một cái, Từ Châu cổ cứng đờ, không muốn quay đầu, nhưng mà --

Quý Dữu không cho cậu ta cơ hội trốn tránh, đã nhảy tới, hung hăng vỗ bả vai Từ châu mấy lần, cười lớn: "Tiểu Châu Châu, làm rất tốt! Tớ quả nhiên không có nhìn lầm cậu, tương lai cậu nhất định sẽ gặt hái rất nhiều thành công!"

Từ Châu rất muốn kêu cô ngậm miệng, nhưng -- linh cảm đột ngột của cậu chính là đến từ số 4444 đáng ghét và vô sỉ này, nếu không phải là bị cô nhiều lần kích động, Từ Châu đoán chừng mình cũng nghĩ không ra hành động chơi xấu này.

Cho nên --

Từ Châu không có trực tiếp yêu cầu Quý Dữu ngậm miệng.

Quý Dữu là thực sự vui vẻ, vui tươi hớn hở nói: "Chàng trai trẻ! Tương lai có hi vọng! Cố lên!"

Từ Châu hé miệng: "Cảm ơn, nhưng -- tớ muốn yên tĩnh."

Quý Dữu: "......"

......

Trận chiến giữa Trương Duệ cùng Từ Châu, có thể nói là biến đổi bất ngờ, đặc sắc, mang đến một trận đấu nhiệt huyết sôi trào và thú vị cho tất cả học sinh !

Sau Trương Duệ cùng Từ châu, mấy đôi khiêu chiến tiếp theo, cũng trở nên sôi nổi nhiệt huyết, mọi người ngươi tới ta đi, không nhượng bộ nhau, chiến đấu thật rất đặc sắc nha! Nhưng thật đáng tiếc, những người thách đấu mặc dù ngoan cường, cuối cùng vẫn là toàn bộ đều thất bại.

Cuối cùng, danh sách chính thức đã có, ban đầu không có trúng tuyển Từ châu cùng Quý Dữu, thông qua khiêu chiến, đều tiến vào đội ngũ đặc huấn, Trương Duệ anh chàng xui xẻo này, rất tiếc bị loại, sau khi Trương Duệ bị loại, trong mắt hiện lên oán giận, gắt gao trừng Từ Châu cùng Quý Dữu.

Toàn bộ quá trình Từ châu không rảnh để ý.

Quý Dữu có chút không nhịn được, không hiểu nói: "Cậu nhìn chằm chằm tớ làm gì?"

Trương Duệ không lên tiếng, vẫn trừng Quý Dữu, trong mắt tràn ngập tia tức giận đáng xấu hổ......

Quý Dữu nổi da gà, nói: " Cậu lại trừng tớ, tớ liền tố cáo cậu quấy rối."

Trương Duệ nghe xong, toàn thân sợ hãi run lên một cái, đồng thời trong nháy mắt quay đầu, cậu ta trước quay đầu, khinh bỉ trừng mắt Quý Dữu, mắng: "Mày là ma quỷ quấy rối! Một kẻ đáng sợ như mày, sống không tốt sao? Ai dám quấy rối a, cũng không phải là tao có hai trái tim*."

Quý Dữu: "......"

Quý Dữu cảm nhận được ác ý sâu sắc ẩn chứa trong đó.

****Ý nghĩa "trái tim đôi" trong bệnh tim đôi tượng trưng cho trái tim và tâm lý chứ không có nghĩa là có hai trái tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top