Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 242 : Ánh Sáng Của Cô Ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một loại cảm xúc, bình thường rất khắc chế, bị trói buộc chặt chẽ ở một góc nào đó trong lòng, không thể chạm vào hay bỏ qua.... Nó rất ngoan ngoãn, không dám chạy lung tung.

Nhưng --

Một khi đụng vào dù chỉ một chút, nó có thể nổi loạn ngay lập tức và nhắn chìm bạn.

Thi Nhã che mặt, đơn bạc, thân thể gầy yếu khẽ run......

Bỗng nhiên --

Âm thanh nhắc nhở từ hệ thống quang não, đem Thi Nhã đang đắm chìm trong bi thương thoát ra. Thi Nhã ngẩng đầu, lau nước mắt trên mặt một cái , mới nhìn tin nhắn từ Quý Dữu.

Câu nói này có thể cảm nhận rõ ràng sự cẩn thận, khẩn trương, thấp thỏm của đối phương......

Thi Nhã tùy ý nước mắt không nghe lời, tay run run, gửi mấy chữ đi: 【 Thuận mắt mà thôi. 】

Gửi xong.

Cô lần nữa quay đầu, nhìn về phía bầu trời.

Thật là thuận mắt sao?

Trên thực tế, cô gái tên Quý Dữu rất hoạt bát và nổi bật, Thi Nhã đã bị cô ấy thu hút ngay lần đầu tiên nhìn thấy.

Bởi vì --

Ánh sáng trong mắt cô gái này thật sáng ngời. Khi đó, Thi Nhã đang đợi ở bên cạnh điểm tập hợp, đợi ba cô trở về, mỗi một người từ dã ngoại đi ra, Thi Nhã đều phải nhìn một lần, cô gái này vừa xuất hiện, Thi Nhã đã nhìn thấy.

Cô ấy đang mang một chiếc giỏ tinh xảo đựng đầy Thiết Lê Mộc, đang trò chuyện với vài người bạn xung quanh, ngôn ngữ vui sướng, trong mắt có ánh sáng, trông cô rất vui vẻ.....

Thi Nhã nghĩ thầm, đợi một chút ba ba trở về, mình cũng muốn kéo tay của ba ba, nũng nịu yêu cầu ba ba nghe mình, đừng tiếp tục làm chuyện nguy hiểm nữa.

Nhưng --

Một số tưởng tượng chỉ có thể tồn tại trong tâm trí.

Có nhiều thứ, đã trở thành hi vọng xa vời.

......

Sau khi bị mấy người chú cưỡng ép kéo lên phi thuyền, Thi Nhã đã khóc cho đến khi ngất đi, nói cách khác, cô đã tự thôi miên bản thân và khiến mình ngủ, không muốn tỉnh dậy và đối mặt với tất cả những điều này.

Nhưng phi thuyền có điểm cuối, mộng cũng sẽ tỉnh.

Khi cô mở mắt ra lần nữa, cô nhìn thấy chiếc giỏ trong tay, trong đó có những sợi tơ bằng Thiết Lê Mộc đã được xử lý sạch sẽ......Thi Nhã trên mặt không có biểu cảm gì.

Cô đem cái giỏ đặt ở trên phi thuyền, không cần.

Nhưng --

Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cô gái này, ánh sáng trong mắt cô và trái tim mềm mại của cô...... Thi Nhã vẫn nhớ, nhớ kỹ.

Thậm chí, Thi Nhã còn âm thầm, len lén, chạy đến khu 10 nơi cô gái này sống, vụng trộm nhìn qua cô ấy......

Trước khi các học sinh năm nhất nhập học khóa mới, Thi Nhã đã chịu khó xem qua danh sách 5.000 học sinh chuẩn bị nhập học từng người một. Tuy nhiên, không tìm được tên cô ấy trong số đó.

Không có.

Cô ấy không có tới.

Cô ấy vẫn còn ở trên hành tinh rác đó, vật lộn để sinh tồn.

Đúng vậy a......

Là một cô bé cơ cực không nơi nương tựa, bị bôi nhọ vu khống và bị đuổi học, cô có thể làm gì khác để thay đổi vận mệnh của mình ?

Không có.

Căn bản không có.

Cuộc sống của Thi Nhã sau khi mất ba đã hoàn toàn rơi vào trạng thái không hồn. Cô không biết tại sao mình lại bị ám ảnh bởi cô gái đó và tại sao lúc nào cô cũng muốn chú ý đến cô ấy. Bởi vậy sau khi tân học sinh chính thức nhập học, ghi danh và báo cáo, Thi Nhã một lần nữa chịu khó xem qua danh sách học sinh năm nhất, và cuối cùng - ở phần cuối cùng, cô tìm thấy tên của cô gái này:【 Quý Dữu. 】

Ân, đây là được đặt tên theo một loại trái cây.

Thật là dễ nghe.

Thi Nhã không biết, cô gái này đã dùng biện pháp gì để trở thành học sinh tự tài trợ, nhưng nghĩ tới, về sau có thể ở trong trường học, thường xuyên trông thấy cô ấy, cuộc sống u ám của cô dường như đột nhiên được thắp lên một tia sáng.

Tia sáng này lắc lư chiếu sáng thế giới u tối của cô.

......

Thuận mắt sao?

Hoàn toàn chính xác thuận mắt.

Nhưng -- không chỉ có vậy.

Thi Nhã vốn là muốn cùng cô gái này giải thích, nhưng suy tư hồi lâu, bỗng nhiên lại dừng tay lại:

Vì cô ấy đã quên chuyện đó, hai người lại như bèo nước gặp nhau, vậy thì một mực như thế đi.

Cô ấy -- là ánh sáng của riêng mình.

Nhưng -- mình không cần phải là ai trong cuộc đời cô ấy.

Bởi vì, cô ấy quá tình cảm, mình cùng cô ấy, cuối cùng sẽ trở thành người xa lạ.

Cho nên!!!

Tại sao không khống chế nổi?

Mình không nên kết bạn với cô ấy, nên cùng cô ấy duy trì khoảng cách không gần không xa này.

Trong lúc nhất thời, Thi Nhã có chút hối hận, hối hận này đột nhiên mọc rễ nảy mầm, trưởng thành thành một đại thụ che trời, cô thậm chí còn có một ý nghĩ, bây giờ có nên xóa cô gái này khỏi danh bạ không?

Tay run run, ngay trên tên Quý Dữu, quẹt qua một lần, lại một lần......

Đúng lúc này, tin nhắn của Quý Dữu lần nữa được gửi đến: 【 Đàn chị, thì ra là nhìn em thuận mắt nha, em nghĩ là chị vụng trộm thích em đó, dù sao dung mạo của em khả ái, a phi -- những lời trên là nói nhảm, đàn chị tuyệt đối đừng để ý tới. Em muốn nói cho đàn chị, em cũng nhìn đàn chị thật thuận mắt nha, hơn nữa, em rất thích đàn chị a, cho nên -- chúng ta vụng trộm đã nói rồi, về sau phải cho em nhiều hơn nước súp của sườn heo kho a...... Là nước súp a...... Nhân gia không tham lam, có nước súp liền siêu cấp thỏa mãn rồi! 】

Thi Nhã ngón tay khẽ run.

Cô đọc đi đọc lại câu này, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

Ân --

Số liên lạc thì cứ giữ nhé, có thể không cần liên lạc.

Giữ đi.

Giữ đi.

......

Nghĩ như vậy, ngón tay của vốn đặt trên phím xóa đã lâu của Thi Nhã đột nhiên thu lại. Cô nhìn tin nhắn của Quý Dữu khóe miệng vô thức hiện lên một nụ cười:【Đang ngủ. 】

Quý Dữu bên này, khi nói ra những lời đó, cô vẫn cảm thấy có chút xấu hổ cùng lúng túng. Cô......Thật ra cô không quan tâm nhiều đến nước súp sườn heo kho.......

Chính là --

Chính là phải tìm thứ gì đó để hóa giải một chút lúng túng, đồng thời muốn nói thêm vài lời với đàn chị Thi Nhã......

Cho nên --

Mới muốn nói đến nước súp sườn heo kho.

Bây giờ, vừa nhìn thấy đàn chị Thi Nhã nói buồn ngủ, Quý Dữu lúc này cũng không dám quấy rầy nữa, cô trả lời một câu: 【 Đàn chị Thi Nhã ngủ ngon, cầu chúc những giấc mơ đẹp đẽ sẽ đồng hành cùng chị cả đêm. 】

Mộng đẹp a?

Có thể -- đời này cô cũng sẽ không có nữa nha.

Biết rõ sự việc là như vậy, nhưng Thi Nhã vẫn là không nhịn được, không khỏi đọc lại vài dòng chữ ngắn gọn của Quý Dữu, nước mắt rơi trên khuôn mặt cô, lặng yên không một tiếng động ngừng lại, một nụ cười nhẹ hiện lên trong đôi mắt đẫm nước trong vô thức.

Quý Dữu chờ trong chốc lát, không đợi được đàn chị Thi Nhã trả lời, nghĩ đến tính cách của cô ấy, Quý Dữu cũng không cảm thấy thương tâm, khổ sở gì, đàn chị Thi Nhã cùng mình kết làm bạn bè, đây chính là tiến bộ rất lớn nha.

Đồng thời, Quý Dữu suy nghĩ, mình rốt cuộc nên chuẩn bị quà gì cho đàn chị Thi Nhã ?

Món quà này không nên quá cầu kỳ cũng không nên quá khoa trương..... Nhất định phải là thứ đàn chị Thi Nhã cần, phải là thứ mà đàn chị Thi Nhã thích và cô có đủ khả năng để tặng cho cô ấy.

Ân?

Nên là gì đây?

Suy nghĩ nửa ngày, Quý Dữu đều không nghĩ được.

Suy xét tới, suy xét đi, Quý Dữu cảm thấy mình đối với đàn chị Thi Nhã vẫn là hiểu biết quá ít, đàn chị chủ học là cái gì? Bình thường lên lớp ở đâu, thầy cô giáo là ai? Bạn học tốt là những ai...... Tất cả những điều này, Quý Dữu phát hiện mình vậy mà đều không biết!

Không nên như vậy a!

Điều này thật không nên!

Quý Dữu quyết định, ngày mai cô có thể thêm số liên lạc của đàn anh cặn bã nam Hà Tất hay không, và hỏi thăm một chút sở thích của đàn chị Thi Nhã.

Đàn anh cặn bã nam Hà Tất, ...... Hẳn là có đáng tin cậy hay không a?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top