Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 261 : Thảo Luận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người này mất nhiều thời gian hơn Nhạc Tê Quang và Sở Kiều Kiều. Sau khoảng nửa giờ, Nhạc Tê Nguyên mở mắt ra, trên đầu đầy mồ hôi và khuôn mặt tái nhợt, cậu mở miệng, nhưng lại không lên tiếng.

Mười phút sau, Thẩm Trường Thanh cũng dừng lại, nhưng vẻ mặt cũng không khá hơn Nhạc Tê Nguyên là mấy.

Quý Dữu vội hỏi: “Hai người các cậu thành công rồi à?”

Nhạc Tê Nguyên nghe được lời này, sắc mặt tối sầm.

Thẩm Trường Thanh lắc đầu nói: "Không có! Làm sao có thể dễ dàng sắp xếp sợi tơ tinh thần như vậy?"


Quý Dữu đang khó hiểu, thì nghe thấy Nhạc Tê Quang cười lớn, vỗ đùi nói: "Hahaha... Baba thành công rồi! Hôm nay baba đã sắp xếp thành công một sợi tơ tinh thần!"

Quý Dữu nói: “Chỉ một thôi sao?”

Nhạc Tê Quang: "..."

Nhạc Tê Quang mắng: “Đồ ngốc, cậu cho rằng dễ dàng dọn dẹp sao? Có thể có một đầu cũng không tệ rồi.”

Quý Dữu quay đầu nhìn Sở Kiều Kiều hỏi: "Kiều Kiều, cậu đã sắp xếp được bao nhiêu?"

Sở Kiều Kiều nhếch môi kiêu ngạo nói: "Tớ đương nhiên so với em trai nào đó tốt hơn, lần này tớ thành công chải vuốt hai đầu."

Nhạc Tê Quang: "..."

Nghe xong điều này, niềm vui không hiểu sao giảm đi một chút a.

Ahhh!

Tức chết a!

Nhạc Tê Quang không nói nữa, Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Nguyên cũng không thèm để ý tới Sở Kiều Kiều, quay đầu nhìn Quý Dữu, hỏi: "Còn cậu thì sao? Đã dọn dẹp bao nhiêu rồi?"


Quý Dữu: "..."

Quý Dữu nghẹn lời, có chút đỏ mặt. Chẳng lẽ muốn cô nói với tiểu đồng bọn của cô, căn bản mình còn không có sợi tơ nào để dọn dẹp à?

Điều này thật là quá thảm nha.

Thật là một bi kịch đẫm nước mắt.

Vì thế Quý Dữu, gắng gượng nói: "Tớ đã dọn dẹp 5 đầu rồi!"

Đột nhiên xung quanh vang lên nhiều tiếng huýt sáo, trong đó tiếng huýt sáo lạnh lùng của Nhạc Tê Quang là lớn nhất: "Một kẻ ngốc như cậu làm sao có thể dọn dẹp được 5 đầu? Cậu thôi đi nha, thời đại này khoe khoang là phạm pháp đấy, biết không?"

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi: "Tớ tại sao phải khoe khoang? Tớ nói đều là sự thật."

Sở Kiều Kiều tiến lên một bước, vỗ vai Quý Dữu, an ủi nói: "Được rồi, bạn học Quý Hữu, không dọn dẹp được cái nào cũng không có gì đáng xấu hổ. Nhìn hai người bên cạnh này, chẳng phải bọn họ cũng không có gì cả sao ?"

Thẩm Trường Thanh: “…”

Nhạc Tê Nguyên: "..."

Sở Kiều Kiều tiếp tục vỗ vai Quý Dữu nói: "Quý Dữu, mặc dù dáng vẻ cậu nói dối người khác nhìn rất đẹp, tớ cũng rất thích, nhưng chúng ta vẫn là không nên lừa gạt người khác a."

Quý Dữu: "..."

Đây là lời gì?

Đây có phải là ngôn ngữ của con người?

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi, đang muốn phản bác, bỗng nhiên nghe Thẩm Trường Thanh nói: “Quý Dữu, vừa rồi tớ không cảm nhận được tinh thần lực của cậu dao động, hẳn là không có khả năng nói rõ ràng 5 đầu. Khi chúng ta sắp xếp sợi tơ tinh thần, trong chốc lát, hoạt động tinh thần sẽ trở nên rất cao và những người gần xung quanh với cậu có thể cảm nhận được sự dao động sức mạnh tinh thần trong một khoảng thời gian ngắn."

Quý Dữu kinh ngạc: “Có chuyện như vậy sao?”

Hóa ra không chỉ mình có thể cảm nhận được sự dao động sức mạnh tinh thần của họ mà họ cũng có thể cảm nhận được của mình sao?

Nhạc Tê Nguyên không khách khí trợn mắt trừng một cái với Quý Dữu và nói: "Cho nên, nếu cậu muốn nói dối người khác thì cũng đừng ăn nói lung tung. Mọi người đều không phải là kẻ ngốc."

Quý Dữu: "..."

Cô không muốn nói dối, nhưng cô không thể tùy tiện nói về sự biến đổi của tinh thần lực. Cô không thể nói thẳng với mọi người rằng mình là phế vật bẩm sinh và chỉ có 6 đầu tơ tinh thần lực, cô không cần tốn sức lực để sắp xếp nó ra, phải không?

Chỉ nghĩ đến đây, Quý Dữu liền cảm thấy đây là một bi kịch không thể diễn tả thành lời của nhân loại.

Quý Dữu trầm mặc.

Quý Dữu bình tĩnh lại và im lặng.

Thẩm Trường Thanh rất tò mò nói: “Tớ và A Nguyên đều thất bại, nhưng Kiều Kiều và A Quang đều thành công. Điều này có ý nghĩa gì? Đầu tiên, ta và A Nguyên đều là tinh thần lực cấp S. Kiều Kiều và A Quang cả hai đều là cấp B. Đây có phải là lý do dẫn đến sự khác biệt về sức mạnh tinh thần không?

Nhạc Tê Nguyên trừng mắt nhìn anh trai ngốc nghếch của mình và hỏi: " Nhạc Tê Quang, hãy kể cho em nghe chuyện gì đã xảy ra khi anh sắp xếp sợi tơ tinh thần?"

Nhạc Tê Quang trừng mắt nhìn cậu ta nói: " Nhạc Tê Nguyên, em cùng anh nói chuyện, thái độ nên khách khí một chút. Chuyện gì đã xảy ra? Không có chuyện gì cả, dù sao, lúc tớ định rút một sợi tơ tinh thần trong đám lộn xộn ra sắp xếp, đột nhiên, tớ thấy có 1 sợi bên trong to hơn và sạch sẽ gọn gàng hơn những sợi xung quanh, xung quanh đó chỉ có mấy sợi quấn lấy nhau thôi, tớ gỡ mấy sợi đó ra và tiếp theo dọn dẹp một cách tự nhiên”.

Thẩm Trường Thanh như có điều suy nghĩ: “Đơn giản như vậy sao?”

Nhạc Tê Quang cau mày nói: "Không dễ dàng như vậy, trong khoảng thời gian này tớ suýt chút nữa đã thất bại mấy lần, chỉ là tớ suy nghĩ đến mình, kể cả đỡ đẻ cho heo mẹ cũng đã làm, kiên nhẫn đi dọn dẹp một sợi tơ chẳng lẽ cũng không làm được hay sao? Cho nên, tớ đã kiềm chế cảm xúc bực bội khó chịu ban đầu xuống, tớ càng kiên nhẫn, càng bình tĩnh hơn nên đã thành công."

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Thẩm Trường Thanh nhìn Sở Kiều Kiều, hỏi: "Kiều Kiều, cậu cũng như vậy sao? Là bởi vì trở nên càng kiên nhẫn, bình tĩnh hơn sao?"

Sở Kiều Kiều suy nghĩ một chút, gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: "Đúng vậy, tớ càng kiên nhẫn, bình tĩnh, trầm tĩnh hơn so với trước... Tớ nghĩ việc này có nguyên nhân, bình thường công việc sắp xếp sợi tơ tinh thần cũng đã nói mình cần phải  giữ bình tĩnh và kiên nhẫn, nhưng cũng không dễ dàng làm được, không hiểu sao vì cái gì, hôm nay lại dễ dàng chút”.

Nhạc Tê Nguyên trở nên bối rối: “Chẳng lẽ, thật sự là vì nuôi dưỡng động vật nhỏ và thực vật có thể nâng cao tính kiên nhẫn và dễ dàng dọn dẹp sợi tơ tinh thần hơn sao?”

Quý Dữu suy nghĩ một chút, nói: "Các cậu cho rằng hôm nay Kiều Kiều và Nhạc Tê Quang là chủ yếu đỡ đẻ cho thỏ và heo sao? Chúng ta, những người còn lại đều giúp đỡ, bọn họ chính là chủ lực a. Chẳng lẽ là --"

Có thật là nhờ vào việc đỡ đẻ cho những con vật nhỏ bé này mà đã rèn luyện được một chút tính kiên nhẫn và bình tĩnh?

Thật là huyền ảo a.

Quý Dữu vừa nói lời này, Nhạc Tê Quang bỗng nhiên nói: "Kiều Kiều, ngày mai tớ cùng cậu trao đổi vị trí, cậu không phải còn có mấy con thỏ còn chưa sinh sao? Tớ sẽ làm!"

Thẩm Trường Thanh cũng hiếm khi sợ bị tụt lại phía sau, liền nhanh chóng nói với Nhạc Tê Quang: “A Quang, ngày mai tớ giúp cậu đỡ đẻ cho heo mẹ!” Hôm nay con heo mà Nhạc Tê Quang chịu trách nhiệm đã sinh ra hai con heo con, còn một con thì chưa có sinh đâu.

Sở Kiều Kiều lập tức từ chối nói: “Không được, tớ cảm thấy việc đỡ đẻ thỏ rất thú vị.”

Nhạc Tê Quang nói: "Baba, có cần cậu giúp đỡ sao? Không cần!"

Thẩm Trường Thanh nói: “Tớ đem đồ ăn vặt, cho cậu một nửa xem như trao đổi a.”

Nhạc Tê Quang lập tức thả ra nói: "Cũng không phải là không thể, tớ cho cậu làm coi như thí nghiệm, cũng không phải vì đồ ăn vặt của cậu."

Sở Kiều Kiều nhìn Nhạc Tê Nguyên hỏi: "Còn cậu thì sao? Nếu cậu nguyện ý trao đổi một nửa đồ ăn vặt, tớ cũng không phải là không nể tình."

Nhạc Tê Nguyên: "..."

Nhạc Tê Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói: "Được."

Quý Dữu nhìn diễn biến của cảnh này, chợt có chút hoang mang, hóa ra được giao nhiệm vụ đỡ đẻ cho thỏ và heo mẹ, đây cũng là một công việc phổ biến a và là một cách làm giàu khác! Tiếc là cô chẳng có gì cả.

Không có đồ ăn vặt và không có việc làm gì để trao đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top