Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 295 : Không Bỏ Cuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quý Dữu vẻ mặt đầy vẻ khó hiểu: "Cái quái gì vậy?"

“Những người vui tính này đang nói về chuyện gì vậy?”

"Công thức quen thuộc, hương vị quen thuộc?"

Ở phía đối diện, giọng điệu của Tiểu Thanh khá bình tĩnh, sau khi suy nghĩ một lúc, cậu ta giải thích: "Có lẽ, công thức quen thuộc mà họ đang nói đến chắc là việc cậu điều khiển cơ giáp cổ, còn hương vị quen thuộc là chuyện cậu sẽ chết trong tay tôi trong 5 giây."

Quý Dữu: "..."

Quý Dữu trừng mắt nhìn Tiểu Thanh, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Tiểu Thanh, cậu có dám nói cho tôi tọa độ thật của cậu không? Tên thật của cậu? Bà đây muốn cùng cậu một trận quyết đấu!"

Tiểu Thanh đang kiểm tra cơ giáp lại một lần nữa, nghe vậy, quay người nói: "Không cần, hiện tại cậu có thể đánh bại tôi rồi hãy nói."

Bên cạnh:

Khán giả A: "Đặt cược đi! Lần này bao nhiêu giây sẽ chết?"

Khán giả B: "5 giây! Không thể nhiều hơn nữa."

Khán giả C: "Một giây không được sao? Tôi muốn nhìn thấy cô ấy chết trong một giây."

Khán giả D: “Nửa giây! Tôi đã sẵn sàng ghi lại hình ảnh, camera đều đã chuẩn bị xong, nhưng tuyệt đối đừng làm tôi thất vọng nhé”.

Quý Dữu: "..."

Quý Dữu trừng mắt nhìn khán giả: "Các người vậy là đủ rồi a!"

Nói xong, Quý Dữu không thèm để ý đến những người qua đường Ất, Bính, Đinh, Giáp trong khán giả đang cố gây sự và gây rối nữa, mà bắt đầu cúi người, tập trung tinh thần và sức lực, chăm chú theo dõi từng chuyển động của cơ giáp Tiểu Thanh trước mặt.

Tiểu Thanh trực tiếp bắn một khẩu pháo hạt thông thường.

Quý Dữu ngay lập tức nhảy lên và tránh đi.

Gần như không ngừng lại, Quý Dữu nghe thấy một âm thanh xé gió nhỏ xíu, biết đây mới thực sự là khẩu pháo hạt truy tung đang lao tới!

Cô lăn tại chỗ, nhìn chằm chằm vào chân mình rồi nhảy ra ngoài.

Nhanh!

Phải nhanh lên!

Quý Dữu lúc này không nghĩ tới bất cứ điều gì, không có suy nghĩ tốc độ của khẩu pháo hạt kia, cũng không có suy nghĩ lực sát thương của nó, cũng không quan tâm mình có bị bắn trúng hay không, lúc này chỉ có một suy nghĩ:

Chạy!

Nhanh lên!

Nhanh!

Càng nghĩ, cô cảm thấy tốc độ của mình vẫn chưa đạt đến giới hạn, vẫn còn có khả năng cải thiện, cho nên cô quyết định tiếp tục phấn đấu vì tốc độ.

Toàn bộ thể xác và tinh thần đang suy nghĩ đẩy nhanh tốc độ, bỗng nhiên cô cảm giác được tinh thần chấn động, một xúc tu từ thế giới tinh thần lặng lẽ trải ra một mạng lưới vô hình, đem tất cả động tĩnh và cảm nhận xung quanh mình trong phạm vi 10 m, đồng thời chuyển tất cả đến não bộ của Quý Dữu.

Cô không chỉ có thể nghe thấy âm thanh của gió và sức cản của không khí mà còn có thể nhìn thấy mọi thứ trong bán kính 10 mét.

Mắt Quý Dữu sáng lên:

Đây thực sự là một bất ngờ ngoài mong đợi, còn có khả năng có thể mở rộng thêm phạm vi nhận thức của mình hay không? Ví dụ như, mở rộng đến mức có thể cảm nhận được đường bay của khẩu pháo hạt đó và có thể sớm tránh đi?

Nghĩ đến là làm liền.

Quý Dữu cắn răng, cố gắng mở rộng phạm vi cảm nhận của mình.

Trong thế giới tinh thần:

Lão Ngũ: [Chủ nhân! Sắp không chịu nổi rồi. 】

Quý Dữu: [Kiên Trì đi! Nếu kiên trì thì sẽ có đường đậu ăn】

Lão Ngũ: [Chủ nhân! Tôi sắp hết sức rồi. 】

Quý Dữu: [Lão tứ, đi hỗ trợ đi! 】

Lão Tứ: [ Chủ nhân, người quên rồi à, tôi cũng đã hết sức rồi! 】

Quý Dữu: […]

Lúc này, Quý Dữu lại cảm nhận được cảm giác nguy cơ khủng hoảng rùng rợn đó, sau đó, bùm——

Một khẩu pháo hạt đã trúng hồng tâm!

Cơ giáp cổ đã bị xé nát.

Quý Dữu: "Chết tiệt!"

Khán giả:

Khán giả B: "Hahaha... Tôi thắng rồi, 5 giây."

Khán giả C ( đau lòng nhức óc): “Nữ Hoàng Đồng Nát, dù sao cũng là muốn chết, cô không thể chết sớm hơn một chút được sao?”

Khán giả D: “Công thức quen thuộc, hương vị quen thuộc, lần này mình kiếm không nhiều, chỉ được 1,1 tích phân thôi, ôi!”

Sau đó, điều hiển nhiên là video của trận chiến này được đăng vào diễn đàn, chỉ trong vài giây đã trở thành bài đăng được yêu thích nhất trong tích tắc. Ngay lập tức, nó cũng thu hút cư dân mạng từ mọi tầng lớp đến xem một cách phấn khích và không khỏi thích thú.

Dưới bài viết mới:

997L: “Tôi không hiểu, cô ấy sao phải dùng cơ giáp cổ nữa? Cô ấy không thể đổi cái khác được sao?”

998L: "Chắc cô ấy muốn nổi tiếng thôi! Cô ấy đã trở nên nổi tiếng trong trận chiến vừa qua, nhưng mọi người luôn nghĩ cô ấy với đại boss ngu ngốc tự bạo liên quan với nhau, cho rằng họ là cùng một người nên cô ấy không vui và muốn chứng tỏ bản thân của mình thôi."

999L: "Nữ Hoàng Đồng Nát, tôi nghĩ cô ấy là vua đồng nát xấu xí! Xét về khả năng tự tìm đường chết và tự biến mình thành kẻ ngốc, cô ấy đứng thứ hai, không ai dám đứng thứ nhất."

1000L: "Trên lầu đừng mỉa mai. Anh không nhận ra tốc độ lần này của cô ấy thật khó tin sao? Công bằng mà nói, nếu anh là người điều khiển một cỗ máy như vậy, liệu anh có thể sánh kịp tốc độ của cô ấy không?"

1001L: "Xin lỗi, nếu là tôi, tôi sẽ không tìm chết, cho nên tôi sẽ không định điều khiển cơ giáp cổ tìm chết."

Trong diễn đàn, bởi vì Quý Dữu mà đang sôi nổi thảo luận cùng tranh chấp, nhưng cô không có tâm tư để ý đến, Quý Dữu nhanh chóng đăng xuất khỏi Tinh Võng, tìm một ít đường đậu mà cô đã cất giữ trước đó, toàn bộ ăn hết một lượt.
Sau khi ăn xong, tinh thần đang mệt mỏi, đều tiêu tán trong thời gian ngắn.

Cô ngẫm nghĩ và nhận ra khi mới vừa rồi cô chạy trốn, bản thân mình không có trực tiếp giao tiếp với mấy sợi tơ tinh thần trong thế giới tinh thần, cũng không bắt ép bọn nó, nhưng bọn nó tự giác đi ra làm việc, bắt đầu từ Lão Đại cho đến Lão Ngũ toàn bộ đều bị vắt kiệt sức, từ tròn trịa biến thành khô gầy.

Cũng chính vì sự chủ động phối hợp tích cực của mấy sợi tơ tinh thần, mà Quý Dữu phát hiện ra mạng lưới sợi tơ tinh thần còn có thể sử dụng theo cách này. Hơn nữa, trong lòng Quý Dữu có trực giác mách bảo cô, chỉ cần cô có thể trải rộng mạng lưới tinh thần của mình ngày càng rộng hơn, khiến phạm vi nhận thức của cô rộng hơn, cô nhất định có thể đạt được tốc độ tương đương với pháo hạt năng lượng cao, hoặc thậm chí có thể vượt qua khẩu pháo hạt năng lượng cao này!

Nếu như--

Nó thực sự thành công.

Quý Dữu đột nhiên cảm thấy trong lòng nóng bừng. Cô cảm thấy đây sẽ trở thành một trong những chiêu thức đặc biệt của mình!

Trong lúc nhất thời, Quý Dữu nhìn sáu sợi tơ tinh thần của mình, ánh mắt trở nên hòa ái dị thường. Quý Dữu rất hài lòng với biểu hiện của các sợi tơ tinh thần ngày hôm nay, điều này cho thấy bọn gia hỏa này mặc dù là đám háu ăn nhưng bọn nó vẫn nắm rõ tình hình chung, chú ý đến mọi chuyện .

Vì vậy, Quý Dữu không hề keo kiệt khi cho chúng ăn đường đậu.

Đương nhiên, mỗi lần cho đường đậu ăn, Thiết Phiến là ăn phần lớn, đám tơ ăn phần nhỏ, sau khi ăn uống no đủ, Thiết Phiến lập tức bôi dầu vào lòng bàn chân rồi biến mất không dấu vết, Quý Dữu chỉ có thể tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

May mắn là, tất cả các sợi tơ tinh thần đã hồi phục.

Quý Dữu xem thời gian, phát hiện mình còn có thể thi đấu thêm nửa giờ. Vì vậy, cô không chút do dự bước vào chiến trường tiếp tục lựa chọn tìm Tiểu Thanh khiêu chiến.

Tiểu Thanh: "..."

Tiểu Thanh có chút buồn bực: “Cậu thật sự muốn tìm đường chết như thế sao?”

Quý Dữu hừ mũi: "Đến đây đi! Đến đây a! Để cho tôi đánh lại lần nữa."

Tiểu Thanh: “Không phải là nói ngược lại sao?”

Quý Dữu xua tay nói: "Đàn ông con trai, sao lại quan tâm đến những chuyện này? Dù sao trong hai chúng ta cũng sẽ có một người bị đánh, vậy chúng ta tiếp tục đánh một trận vui vẻ nhé!"

Trên thực tế, thi đấu giữa cô và Tiểu Thanh không còn là vấn đề đơn giản để phân định người chiến thắng nữa. Quý Dữu cảm thấy đây là một hình thức rèn luyện cho chính mình! Cô không chỉ có thể rèn luyện sức mạnh tinh thần mà còn cả khả năng phản xạ và thể lực cho mình...

Điều quan trọng nhất là, nếu thực sự có thể ở đây, đem mạng lưới tinh thần của mình trải rộng ra đến 50 mét! 200 mét hay 500 mét trở lên - như vậy, thắng hay không, đã không còn quan trọng nữa.

Tiểu Thanh không vội đồng ý ngay, mà nhìn chằm chằm vào 1 tích phân, chán nản nói: “Đánh nhau là đánh nhau, nhưng tôi có thể đề nghị cậu tăng tích phân được không?” Thực sự, cùng đánh với cô ấy, thật đều sẽ lỗ vốn nha.

Trước hết, không có hoa hồng cho số tiền thắng từ nhóm cá cược. Mặc dù có một triệu người xem nhưng không ai ngu ngốc đến mức đặt cược cho Quý Dữu sẽ giành chiến thắng, điều đó cũng có nghĩa là Tiểu Thanh không thể nhận được hoa hồng.

Vì vậy, cậu ta phải lỗ vốn 19 tích phân cho mỗi trận ra sân.

Mặc dù tích phân của Tiểu Thanh không thiếu nhưng cũng cậu ta vẫn cảm thấy đau lòng.

Tiểu Thanh: “Nghiêm túc, một ván 20 tích phân, nếu không tôi sẽ từ chối.” Ít nhất, cũng phải để cho cậu gỡ lại vốn chứ?

Quý Dữu: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top