Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 300 : Tân Binh, Cặn Bã Yếu Đuối ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Trường Thanh ngồi thẳng, cau mày.

Hồi lâu.

Thẩm Trường Thanh mở lại cảnh chiến đấu với Nữ Vương Đồng Nát, nhìn một chút, dường như trọng tâm của cậu ta là 30 giây cuối cùng, đặc biệt là cảnh cậu ta bắn liên tiếp sáu khẩu pháo hạt thông thường, nghĩ mình nhất định sẽ giành được chiến thắng. Cậu ta tua đi tua lại mấy lần, bởi vì tốc độ hai người rất nhanh, mắt thường gần như không thể nhìn thấy được chuyện gì đang xảy ra, Thẩm Trường Thanh cố ý làm chậm lại cảnh tượng mười lần, để cậu có thể nhìn rõ từng chút một chuyện gì đã xảy ra.

Dù là pháo hạt thông thường hay pháo hạt truy tung, tốc độ của bọn nó thật nhanh, con người đều không thể vượt qua chúng nếu chỉ dựa vào thể lực. Tuy nhiên, nếu có sự trợ giúp của cơ giáp, không phải là không có khả năng, bất quá, điều kiện tiên quyết là thiết bị phần cứng của cơ giáp được điều khiển phải theo kịp, ở điểm này, cơ giáp cổ chỉ có thể miễn cưỡng theo kịp mà thôi.

Nhưng mà?

Dưới sự tấn công của sáu khẩu pháo hạt, Nữ Vương Đồng Nát liền vô cùng hiếm thấy, chạy qua được các khẩu pháo hạt.

Không!

Không!

Có thể hơi không chính xác khi mô tả tốc độ chạy qua các khẩu pháo hạt. Nữ Vương Đồng Nát dựa vào khả năng điều khiển chính xác của mình. Dưới sự tấn công của sáu khẩu pháo hạt, cơ giáp cổ mà cô ấy điều khiển đã tránh được mỗi một điểm dừng, đều hoàn mỹ tránh đi mọi nguy hiểm có thể, đều tìm được đường đi chính xác nhất.

Cái này!

Đây là loại điều khiển chính xác như thế nào nha?

Thẩm Trường Thanh tự nhận, cho dù là cậu dùng tinh thần lực cấp S cũng không thể làm được việc này, nhưng Nữ Vương Đồng Nát hết lần này đến lần khác đã thành công.

Thẩm Trường Thanh mím chặt môi.

Cô ấy không chỉ thành công, mà còn điều khiển cơ giáp cổ và tránh được hậu quả của vụ nổ sáu khẩu pháo hạt.

Đây quả thực là——

Thẩm Trường Thanh còn đang suy nghĩ tinh thần lực của đối phương đáng sợ đến mức nào? Dù sao Thẩm Trường Thanh kết luận, người có tinh thần lực cấp S chắc chắn không thể làm được, trừ khi người đó có sức mạnh tinh thần cấp cao nhất như ông nội của mình.

Chẳng lẽ--

Tinh thần lực của đối phương đã đạt tới cấp độ SSS?

Có thể sao?

Không có khả năng!

Hoàn toàn không thể!

Có một ông nội với sức mạnh tinh thần cấp SSS, Thẩm Trường Thanh biết rất rõ việc vượt qua rào cản cấp độ và bước lên bậc thang tiếp theo là khó khăn như thế nào. Một thiên tài như ông nội đã trải qua hàng trăm năm và trải qua vô số lần huấn luyện trên chiến trường. Phải mất vô số thiên tài và địa bảo để bồi dưỡng mới có thể đạt được trình độ tinh thần như hiện tại, làm sao mà Nữ Vương Đồng Nát lại có thể dễ dàng như vậy?

Xét theo việc Nữ Vương Đồng Nát có đủ điều kiện tham gia thì cô ấy phải là sinh viên năm thứ nhất của một trường đại học ở khu phía Đông của liên minh, tuổi của cô ấy không thể quá 30 tuổi!

Cho nên--

Nữ Vương Đồng Nát không thể là người có sức mạnh tinh thần cấp SSS.

Thẩm Trường Thanh nhìn chằm chằm thông tin cá nhân trống rỗng của Nữ Vương Đồng Nát, nhưng lại không tìm được thông tin xác thực nào, để xác minh từ thông tin mà cô đã giấu kín.

Sau khi loại trừ hết mọi khả năng, Thẩm Trường Thanh nhìn chằm chằm vào màn hình, trên mặt lộ ra vẻ xúc động không biết nên nói gì.

Cái này--

Cũng là điều ông nội nói tới, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân( trời còn có trời cao hơn, người còn có người giỏi hơn) sao ?

Cậu lặng lẽ siết chặt nắm tay:

Xét về sức mạnh, cậu cũng không thuộc loại giỏi nhất trong liên minh rộng lớn, thậm chí cậu còn không nằm trong số những sinh viên năm nhất có thực lực mạnh nhất của Học viện Quân sự Lãm Nguyệt Tinh.

Không được kiêu ngạo, nóng nảy, học tập từ từ và đều đặn mới là điều đúng đắn.

Thẩm Trường Thanh cũng không vội đi ngủ, cậu đào bới tất cả trận chiến giữa mình và Nữ Vương Đồng Nát, nghiên cứu từng chút một, tìm ra khuyết điểm của bản thân, cũng như ưu điểm của đối phương, đồng thời suy nghĩ, lần sau gặp phải tình huống như vậy, nên dùng phương pháp nào để phản công hợp lý, hiệu quả và giành chiến thắng.

Mãi đến sau 12 giờ, Thẩm Trường Thanh mới chịu dừng lại và đi ngủ.

Ngày hôm sau.

Thẩm Trường Thanh đúng giờ thức dậy, đi vào phòng huấn luyện luyện tập nửa giờ, mới xuống lầu, chuẩn bị đón xe bay tới nhà ăn ăn điểm tâm, nhà ăn hôm nay sẽ phục vụ mấy món tráng miệng của địa cầu cổ, nghe nói số lượng khan hiếm, đến trước được trước, đến muộn, chắc chắn không còn.

Thẩm Trường Thanh vừa đi xuống lầu, đâm đầu đụng phải bạn học Quý Dữu cùng Thịnh Thanh Nham, hai người không làm gì khác, thay vào đó đều mặc một bộ áo lót nhỏ, chạy vòng quanh ký túc xá...

Hơn nữa, không chỉ có hai người này, phía sau còn có rất nhiều học sinh, đều là lớp học tự túc, Thẩm Trường Thanh cũng biết mấy người trong số họ.

Thẩm Trường Thanh sửng sốt.

Thịnh Thanh Nham đã nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, vội vàng vẫy tay hô: "A Thanh a... Cậu đi căng tin mang về một lồng bánh bao cho nhân gia a... Đừng quên a..."

Thẩm Trường Thanh nói: “A Nham, lát nữa tớ không về ký túc xá, tớ trực tiếp đi phòng học.”

Thịnh Thanh Nham dậm chân, trợn mắt nhìn cậu ta nói: "Ngốc quá a! Cậu không biết phải đợi nhân gia ở cửa lớp sao a..."

Thẩm Trường Thanh: “…”

Thịnh Thanh Nham xua tay nói: "Quyết định như vậy đi a."

Bên này, Quý Dữu vội vàng làm theo: “Bạn học Thẩm Trường Thanh, cũng phiền cậu giúp tớ mang một lồng nha! Ngoài ra, tớ còn muốn một cốc sữa đậu nành, một bánh quẩy, một quả trứng gà chân dài và một chén đậu phụ, đậu phụ phải là ngọt, không muốn mặn."

Thẩm Trường Thanh: “…”

Quý Dữu nói ha ha: "Nhớ... đừng quên a."

Thẩm Trường Thanh: “…”

Thẩm Trường Thanh xoay người chuẩn bị rời đi.

Quý Dữu đuổi theo cậu ta, nói: "Bạn học Thẩm Trường Thanh, cậu thật là người tốt nha!"

Thẩm Trường Thanh bước đi nhanh chóng, khiến cho Quý Dữu có chút lo lắng liệu cậu ta có giúp cô không.

Thịnh Thanh Nham hung hăng liếc nhìn Quý Dữu, rồi nói: "Nếu nhân gia là A Thanh, nhân gia sẽ không bao giờ giúp cậu a."

Quý Dữu nghiêng người mắng cậu ta: “Nhưng cậu không phải cậu ấy, với tính cách bạn học Thẩm Trường Thanh, việc này tuyệt đối không thể không giúp đỡ.”

Thịnh Thanh Nham nghĩ nghĩ, lại nghĩ tới chuyện khác, đột nhiên hỏi: "Sao đột nhiên gọi nhiều đồ như vậy? Quỷ nghèo chết tiệt, keo kiệt như cậu, sao có thể cam lòng bỏ ra nhiều tiền như vậy cho bữa sáng? "

Lượng lớn thực phẩm tự nhiên như vậy cần ít nhất 2.000 điểm tín dụng để chi tiêu. Ngay cả khi không sử dụng điểm tín dụng, mà dùng tích phân thay thế, cái đó ít nhất cũng cần 20 tích phân.

Tích phân trọng yếu như vậy nhưng quỷ nghèo keo kiệt chết tiệt này lại sẵn sàng tiêu chúng?

Càng nghĩ, Thịnh Thanh Nham càng tò mò.

Quý Dữu nghe cậu ta hỏi câu này, cô cười khúc khích, xua tay nói: “Chút tiền nhỏ như vậy, tớ còn không để vào mắt." Thực ra, tối qua cô ấy đã kiếm được một khoản tiền nhỏ nhờ thi đấu, kiếm lời được mấy ngàn tích phân, và hiện cô vẫn còn 20.500  tích phân trong tài khoản của mình.

Đây là sự tự tin của cô nha!

Trong tay càng nhiều thêm tích phân, lưng cũng có thể đứng thẳng lên một chút.

Thịnh Thanh Nham trên mặt tràn đầy nghi hoặc: "Trông bộ dáng cậu giống quỷ nghèo chết tiệt a? Chẳng lẽ cậu có tiền?"

Cậu nhớ rất rõ ràng cách đây không lâu, cô nàng này với vẻ mặt kiêu ngạo nói với mình học phí của cô, bao gồm cả chi phí sinh hoạt, v.v., đều được vay từ Ngân hàng Tinh Võng.

Liền cái này?

Cũng dám giả vờ giàu có trước mặt mình sao?

Quý Dữu nhìn Thịnh Thanh Nham vẻ mặt không tin, cười khúc khích, không có ý muốn giải thích cặn kẽ, chỉ giả vờ làm cao nhân, xua tay nói: "Cậu đừng hỏi, cậu hỏi, tớ cũng không thể nói, tớ chỉ muốn nói một điều, chị đại ta đây có thể kiếm tiền dựa trên năng lực của chính mình, vậy nên người cặn bã yếu đuối, tân sinh không thể kiếm được loại tiền này ngay cả khi họ biết cách làm.

Thịnh Thanh Nham: "..."

Cậu là tân binh à?

Một kẻ yếu đuối cặn bã?

Đột nhiên thực sự muốn đánh chết cô ấy!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top