Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 409: Tôi bao nuôi vị nam chủ phá sản này! 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by AShu ^_^.

________________

Kỹ năng hội họa của Tô Đường đúng là không có lời nào để chê, nhưng khi nàng trả lời, lập tức đề tài liền quay lại trên người nàng.

Tỷ như.

—— vẽ đẹp thì như sao, cuối cùng cũng không có nhân phẩm, hết thảy đều không tin.

—— có chút tiền dơ bẩn, liền coi chính mình hơn người khác a, rác rưởi.

—— quả nhiên vật họp theo loài, rác rưởi nên ở cùng thùng rác!

Mọi việc vẫn cứ như thế, nhưng những bình luận còn khá văn minh, không mang ý nghĩa thô tục, Tô Đường nhìn những lời này, cảm thấy dân mạng có chút kích động a. Sau đó nàng lại nghĩ tới Quý Tuyết Di trộm đi tìm thuỷ quân hắc nàng, liền hỏi hệ thống, "Cẩu tử, sau lưng có người quạt gió thêm củi sao?"

Hệ thống, "Có, rất nhiều."

Sau đó nó liền liệt kê ra từng cái, tỷ như những lời bình luận hắc nam chủ, có không ít người từng bị nam chủ chèn ép.

Hệ thống, "Ngươi còn nhớ rõ lúc trước ta có nói qua không, có không ít người đều chờ Hoắc Viên ngã xuống thần đàn, sau đó nhục nhã hắn, kết quả Hoắc Viên chỉ mới té khỏi thần đàn một nửa, còn chưa có rơi xuống đất liền bị ngươi cướp đi, bọn họ không cam lòng, chuyện lần này vừa lúc cho bọn hắn phát tiết, còn về phần ngươi, vẫn là vị Quý tiểu thư kia."

Lại nói tiếp, Quý Tuyết Di đối với Tô Đường quả thực chính là chân ái, nàng ta đi câu dẫn Hoắc Viên không thành rồi còn bị ghi âm, nàng ta không trách chính mình, không trách Hoắc Viên, cư nhiên đem tất cả chuyện này đẩy lên đầu Tô Đường.

Trần Gia Thân cuối cùng nàng ta nháo to lên, còn ngưng hợp tác của hai nhà, cha Quý cùng mẹ Quý tức đến nỗi đem nàng ta nhốt ở trong nhà.

Nhưng nhốt ở trong nhà lại không tịch thu di động, nàng ta nhìn Lâm Dao ở trên mạng hô mưa gọi gió, ghen ghét cực độ, liều mạng lấy tất cả tiền tiêu vặt của chính mình cũng muốn hắc Tô Đường một phen, làm nàng vĩnh viễn không thể đứng lên.

Đối mặt với dư luận trên mạng, Tô Đường thực bình tĩnh, bất quá Lâm gia lại ngồi không yên, liền tỷ như nói hiện tại, nàng nhận được cuộc gọi cưỡng chế về nhà.

Tô Đường treo điện thoại, cũng không vội đi, ngược lại tìm tới Hoắc Viên.

Nàng hỏi: "Hoắc Viên, anh nói thật với tôi đi, những món nợ đó của Hoắc gia, hiện tại treo trên người ai?"

Hoắc Viên đã sớm đoán được nàng sẽ hỏi như vậy, những chuyện trên mạng hắn đều biết hết, nhưng không đáp lại, bất quá là muốn nhìn một chút nàng sẽ làm được chuyện gì a.

"Ở trên người ba của anh."

Tô Đường, "Có giấy chứng nhận gì không?"

Hoắc Viên, "Trong di động của anh có, lúc trước có chụp được, còn chưa có bị xóa."

Sau khi Tô Đường nói hắn gửi hình ảnh đó cho nàng, liền không để ý đến hắn nữa.

Hoắc Viên cũng không hỏi nàng muốn làm cái gì, liền như vậy an tĩnh mà ngồi cùng nàng.

Trên mạng, Tô Đường ra tay vừa đơn giản vừa thô bạo, trực tiếp đem bảng văn kiện đã được ký tên ném lên.

Hoắc Viên không hề có điều gì xấu hết, điều không tốt duy nhất của hắn chính là Hoắc thị phá sản. Cho nên chỉ cần chứng mình được chuyện này không có liên quan đến mình, muốn hắc cũng hắc không được.

—— không có gì để nói hết, có tâm thì đi xem tin tức lúc đó đi, chủ yếu người đi vay là cha của Hoắc tiên sinh, hiện đã nằm viện, mà mẹ kế của Hoắc tiên sinh, lại mang theo số tiền còn dư cùng con mình bỏ trốn, đến nay bà ta vẫn còn bị truy nã a, Hoắc thị như thế nào không đáng giá, ít nhất Hoắc tiên sinh không trốn tránh, mà tích cực đối mặt. Còn về người nào đó đang âm thầm giở trò, nhân lúc còn sớm tôi chưa làm gì mà xin lỗi đi, đừng ép tôi động thủ.

Các dân mạng phần lớn đều là xem náo nhiệt không chê chuyện to, mà một lần xé rách mặt này, nháy mắt liền hưng phấn giống như được tiêm máu gà vậy.

"Du lịch kết thúc, chúng ta trở về đi." Tô Đường nói xong, thu hồi di động, "Đi thu thập hành lý đi."

Trên mặt Hoắc Viên thể hiện không việc gì, như là căn bản không biết những chuyện ồn ào trên mạng, nhưng chờ đến hắn trở lại phòng, nhìn trên mạng Tô Đường vì hắn nói những lời nói kia, nụ cười trên mặt không thể nào giấu được.

Hắn bấm gọi một dãy số, nói câu thu võng, lúc này mới bắt đầu chuẩn bị hành lý.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Ở phòng cách vách, Tô Đường cũng ở thu thập hành lý, sau đó liền nghe được hệ thống nhắc nhở.

"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm xuống 10%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 75%."

Lần này giá trị hắc hóa giảm xuống Tô Đường cũng không ngoài ý muốn, chỉ bằng những lời nói đó trên mạng của nàng, không ai có thể thờ ơ.

Trên đường trở về không có gì ngoài ý muốn, ngoại trừ nửa đường nhận được điện thoại của Lâm Trạch Ngôn.

Thanh âm của Lâm Trạch Ngôn rất thấp, như là sợ bị người nào đó phát hiện, "Uy, em gái, Lâm Dao? Có nghe được anh nói chuyện không?"

Tô Đường, "Nghe rõ, anh nói đi."

Lâm Trạch Ngôn, "Chuyện của em trên mạng nháo quá lớn, ông cùng bà rất tức giận, hiện tại tìm người đến chung cư bắt em, nếu em không muốn bị bắt, ngàn vạn đừng về nhà a."

Từ cái lần Tô Đường cứu hắn, quan hệ của hai người liền có chút điều hòa, từ trước kia sơ giao, đến bây giờ là mật báo.

Sau khi Tô Đường cảm ơn hắn, liền nói Hoắc Viên quay đầu xe.

"Tìm khách sạn ở trước đi."

Hoắc Viên, "Chuyện ở trên mạng, kỳ thật anh cũng biết, cho nên hiện tại Lâm gia tức giận, muốn bắt em trở về sao?"

Hắn trên cơ bản là đoán đúng rồi, Tô Đường cũng không phủ nhận, chỉ là nhắc tới Lâm gia, đặc biệt là ông và bà của nàng, trong lời nói rõ ràng có chán ghét.

"Không có chuyện gì hết, tôi vốn dĩ cũng bướng bĩnh, ông và bà của tôi mỗi ngày luôn miệng nói tôi phải gả vào hào môn, lần này tôi nháo ra chuyện lớn như vậy, sợ là không người nào dám lấy, nên bọn họ mới sốt ruột."

Tình huống ở Lâm gia cũng không phức tạp, cha mẹ của Lâm Dao đều là người thành thật ôn nhã, tính tình ôn hoà hiền hậu, đối với Lâm Dao cũng rất tốt. Mà cha mẹ của Lâm Trạch Ngôn, so về thủ đoạn thì lợi hại hơn hẳn cha mẹ của Lâm Dao, bất quá cũng bởi vì Lâm Dao là con gái, đặc biệt là dưới tình huống Lâm lão trọng nam khinh nữ, đại phòng cùng nhị phòng trên mặt là không có trở ngại.

Đối với Lâm lão mà nói, Lâm thị cuối cùng khẳng định là của cháu trai Lâm Trạch Ngôn, còn về cháu gái, trong nhà có tiền, cũng sẽ không bạc đãi nó, bất quá cuối cùng khẳng định là muốn liên hôn hào môn.

Ở thành phố A, Lâm thị tuy rằng có địa vị nhất định, nhưng so sánh với các hào môn siêu đỉnh khác, nhưng vẫn thiếu chút nữa. Ai cũng đều muốn hướng đến chỗ cao, mặc dù là Lâm gia, cũng muốn nâng cao một bước. Cho nên, Lâm lão vẫn luôn đem ánh mắt đặt trên người mấy nhà hào môn siêu cấp, chờ cháu gái dệt hoa thuê gấm cho Lâm thị.

Lúc trước Tô Đường chơi những trò chơi nguy hiểm kia, Lâm lão tuy rằng không vui, nhưng cũng không tức giận, rốt cuộc không phải là chuyện gièm pha gì, mê chơi liền mê chơi đi, khi cháu gái lớn lên khắc sẽ thu lại tính tình của mình. Nhưng lần này thì khác, vì Hoắc gia đã phá sản, đều bị mọi người hắc!

Bất quá không ai nghĩ tới, kết quả này, Tô Đường cư nhiên vỗ vỗ mông chạy lấy người.

Đương nhiên, nàng cũng không phải đào tẩu, chủ yếu là nàng biết được gần đây ở nước ngoài có một cuộc thi đấu, chính là kiểu thi đấu vẽ tranh, còn được phát sóng trực tiếp trên mạng để tạo nhân khí, điều đó lại càng cần thiết vào lúc này, cho nên, nàng xin trường học ra nước ngoài để tìm tư liệu.

Lâm Dao hiện giờ là người nổi tiếng, trường học mấu chốt không ngăn cản nàng, không những vậy mà còn sảng khoái cho đi, thậm chí còn chủ động báo danh cho nàng.

Tô Đường đi nước ngoài, Hoắc Viên đương nhiên là muốn đi theo, lúc trước nàng chính là như vậy, không nói một tiếng liền đi ra nước ngoài, lúc đó Hoắc Viên còn một đống cục diện rối rắm cần phải xử lý, chờ lại nghe được tin, nàng cư nhiên đua xe mà xảy ra tai nạn xe cộ, trực tiếp nằm bệnh viện ba tháng.

Lúc ấy hắn rất tức giận, nàng căn bản không coi trọng tính mạng của chính mình, cái trò gì nguy hiểm liền muốn chơi!

Cho nên lúc này đây, hắn nhất định phải đi theo, thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm, ngăn cản nàng làm chuyện xấu.

Tô Đường cũng không phản đối, đi theo liền đi theo, vừa lúc mang theo bên người nàng cũng an tâm.

Rốt cuộc, lần này nam chủ thật sự là quá đơn thuần, nàng phải đi, sẽ bị người ăn đến xương cốt đều không còn dư a!

Lời tác giả: Cảm ơn kỳ, một đời dụ hoặc, trần bì là quả cam da, đình khê bốn vị tiểu khả ái đánh thưởng, ái các ngươi

_____________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top