Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 419: Tôi bao nuôi tên nam chủ phá sản này! 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by AShu ^_^.

_______________

Bởi vì động tác của nàng, bên tai liền vang lên một thanh âm khàn khàn.

"Tỉnh rồi sao?"

Có lẽ là bởi vì không được ngủ ngon, hoặc mới vừa tỉnh ngủ, nên thanh âm này có chút khác biệt so với ngày thường, thanh âm trầm khàn, mang theo một chút giọng mũi, mới sáng tinh mơ, làm người nghe muốn nhiệt huyết sôi trào.

Tô Đường dám động sao?

Đương nhiên là nàng không dám động đậy.

Bởi vì nàng phát hiện da thịt của hai người chạm nhau, đặc biệt là vị trí trên đùi và trên eo, nàng liền cứng lại a.

Đùi bị người đè nặng, eo cũng bị người nào đó gắt gao ôm, nàng hậu tri hậu giác mới rốt cuộc phát hiện, tối hôm qua chính mình đã ngủ ở trong lòng ngực người nào đó.

Nàng cứng đờ không dám động, Hoắc Viên đã mở miệng trước, "Dao Dao động một chút đi, anh đã không cảm nhận được cánh tay của anh rồi."

Hắn vừa nói xong, Tô Đường thiếu chút nữa cười ra tiếng, hoàn toàn không hề câu nệ như lúc trước, "Ha ha ha ha, nên a!"

Ai biểu hắn không ở trong biệt thự lớn của hắn mà đợi, một hai phải chạy đến chen chúc trong cái chung cư nhỏ của nàng.

Hoắc Viên nhíu mày, hình như có chút thống khổ, Tô Đường cười một lát, nghĩ tốt xấu cũng là nam chủ, liền thu hồi tâm tình chơi xấu, tiểu tâm chạm chạm cánh tay hắn, "Rất khó chịu sao?"

Thấy nàng hỏi hắn như vậy, Hoắc Viên liền nở nụ cười, "Dao Dao không cần lo lắng, một lát sẽ hết thôi."

Tô Đường, "Tôi không lo lắng!"

Nụ cười của Hoắc Viên ngày càng sâu, ngữ khí cũng càng sủng, cảm giác kia cực kỳ giống nàng đang khẩu thị tâm phi.

Tô Đường chán nản, trừng mắt liếc hắn một cái liền xuống giường.

Nàng vừa đi, Hoắc Viên dựa vào ván giường, vươn tay bao trùm đôi mắt của chính mình, sau đó, hắn cười.

Cũng không có cánh tay nào tê dại, bất quá là vì muốn dời đi lực chú ý của nàng, hơn nữa quan trọng hơn là, tiểu cô nương tựa hồ từ trước đến nay chưa từng sợ hắn, lỡ như nàng không sợ trời không sợ đất mà ở trên giường đánh hắn, hắn thật sự nhịn không được a.

Phải biết rằng, tối hôm qua hắn suốt một đêm không ngủ được, đi tắm nước lạnh liền không dưới ba lần, tưởng tượng nàng đang ngủ bên người chính mình, liền thiếu chút nữa mất khống chế a.

Hoắc Viên nặng nề mà thở hắt ra, chờ áp xuống sự khô nóng trong lòng, lúc này mới cầm lấy di động ném trên tủ đầu giường, nhắn một tin nhắn cho tiểu trợ lý.

Thời điểm Tô Đường ra khỏi phòng tắm, hắn vừa lúc gửi xong tin nhắn rồi rời giường.

Ở chung cư của nàng không có quần áo của hắn, tối hôm qua hắn chỉ quấn một cái khăn tắm nằm xuống, cả đêm như vậy, mặc dù không thể động được, cái khăn tắm cũng đã sớm lỏng.

Sau đó, Tô Đường từ trong phòng tắm đi ra trợn tròn mắt.

Người nào đó còn không biết xấu hổ hỏi, "Bảo bối, đẹp sao?"

Tô Đường, "...... Cmn!"

Nàng đột nhiên xoay người, bởi vì động tác quá nhanh, thiếu chút nữa liền vướng ngã chính mình, chờ nàng thật vất vả miễn cưỡng ổn định lại cơ thể, liền nghe phía sau người nào đó cười khẽ mở miệng.

"Mới sáng tinh mơ Dao Dao liền chơi lớn như vậy sao?"

Tô Đường quả thực không lời nào để nói, tên vương bát đản này hiện tại càng ngày càng không biết xấu hổ, toàn là muốn mở miệng chiếm tiện nghi của nàng, bất quá nàng không biết, chờ đến khi hắn không chiếm tiện nghi bằng lời nói mà chuyển nơi khác, nàng ngay cả khóc cũng khóc không được a.

Nhưng mà chuyện này cứ để sau rồi hẵng nói, hiện giờ Tô Đường, lá gan vẫn rất lớn.

"Câm miệng! Tôi muốn đá anh lăn ra ngoài!"

Tiểu cô nương giương nanh múa vuốt, người chỉ cao đến ngực hắn, mở miệng toàn muốn đá hắn lăn ra ngoài, chọc Hoắc Viên vui vẻ a.

"Được a, anh sẽ đứng yên, em tới a~" Lúc hắn nói chữ cuối cùng, còn cố ý đè thấp thanh âm, Tô Đường nghe được, cái giọng khàn khàn quyến rũ kia, làm cả khuôn mặt đều đỏ ửng lên.

Hôm nay tuy rằng lạnh, nhưng bên trong chung cư có mở máy sưởi, nên không hề lạnh một chút nào, Tô Đường lại mặc một cái váy ngủ màu trắng, cánh tay cùng cẳng chân đều lộ ra bên ngoài, bất quá hiện tại nghe lời này của Hoắc Viên, làn da màu trắng hồng của nàng đều nhiễm đỏ ửng, đặc biệt đáng yêu.

Hoắc Viên đã cố gắng khắc chế, mới nhịn xuống không đem người ôm vào trong lòng ngực.

Tô Đường nghi ngờ tên vương bát đản chính là muốn lái xe với nàng, nàng không chứng cứ, nhưng nàng có giác quan thứ sáu!

"Phi, anh cút đi!"

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Hoắc Viên không trêu nàng quá mức, thấy đã đạt được hiệu quả liền thu tay lại.

Chung cư này của nàng hắn quá quen thuộc, cho dù tiểu cô nương ném hết tất cả đồ vật của hắn, hắn vẫn có thể tìm cái mới, ví dụ như bàn chải đánh răng mới. Còn những thức khác, tỷ như ly đánh răng, khăn lông, hắn không thèm đi tìm cái mới.

Tô Đường cắn răng, "Nếu như anh đã tìm được bàn chải đánh răng mới, thì dùng khăn lông mới lau mặt đi!"

Hoắc Viên hiện tại đã hoàn toàn thả bay chính mình, cư nhiên nói: "Nếu không phải sợ chọc em tức giận, ngay cả bàn chải đánh răng mới anh cũng không muốn tìm đâu."

Tô Đường:???

Tô Đường:!!!

"Biến thái!"

Tô Đường tức muốn hộc máu, nhưng mà đối phương lại cực kỳ cao hứng, trực tiếp cười lên tiếng.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, Tô Đường mặc kệ hắn, liền đi đến mở cửa.

Ngoài cửa là tiểu trợ lý, lúc này chính cầm quần áo sạch, thấy Tô Đường mở cửa cho hắn, lập tức khom lưng 90 độ, "Chào buổi sảng Tổng tài phu nhân!"

Tô Đường:......

Hoắc Viên, "Là trợ lý của anh sao?"

Tô Đường, "Không phải, là người nhặt ve chai." Nói xong, liền đóng cửa lại phịch một tiếng.

Tiểu trợ lý ủy khuất, chỉ có thể gọi điện thoại cho tổng tài nhà mình.

Cuối cùng, vẫn là Hoắc Viên đi ra mở cửa.

Tiểu trợ lý run bần bật, không rõ chính mình chọc phu nhân tức giận chỗ nào, chỉ có thể nơm nớp lo sợ mà lấy ra một túi đồ khác, "Phu nhân, đây là bữa sáng mà tổng tài nói tôi mang cho ngài."

Tô Đường một chút đều không muốn phản ứng với tiểu trợ lý, cái người không có ánh mắt này đâu ra vậy, từ lúc nào nàng đã trở thành tổng tài phu nhân?!

Bất quá, cả một đêm không ăn gì, lúc này thật là có chút đói bụng.

Mà tiểu trợ lý lúc này đã bắt đầu đọc thực đơn, "Bởi vì không biết phu nhân thích ăn cái gì, cho nên mỗi loại tôi đều một ít, có súp gà, tôm thủy tinh, bánh bao nhỏ......"

Càng nghe càng thấy đói, Tô Đường cảm thấy chính mình không cần thiết mà hành hạ dạ dày của chính mình, lần này lại không đem người đuổi ra.

"Lần sau thông minh lên một chút, ở đây không có tổng tài phu nhân của anh."

Tiểu trợ lý sửng sốt, sau đó đem tầm mắt dịch chuyển về phía tổng tài nhà mình.

Trong ánh mắt của hắn, tràn ngập sự nghi hoặc.

Tình huống như thế nào? Ông chủ sao đến bây giờ anh còn chưa bắt được lão bà a?! Có làm được không vậy?

Tựa hồ là cảm giác được tầm mắt của tiểu trợ lý, Hoắc Viên liền liếc về phía hắn, sau đó tiểu trợ lý không dám nhìn nữa.

Tô Đường ăn xong bữa sáng liền đuổi người, bất quá điều làm nàng kinh ngạc hơn chính là, Hoắc Viên cư nhiên sảng khoái mà đáp ứng.

Hoắc Viên cười, "Như thế nào? Luyến tiếc anh sao?"

Tô Đường: "...... Mau cút!"

Cuối cùng, Hoắc Viên cười một trận rồi đóng cửa lại.

Hoắc Viên hiện tại không có dự định tiếp tục che giấu thân phận nữa, như thế nào thì cứ thể hiện ra bên ngoài như thế, tỷ như hắn phát hiện Tô Đường tối hôm qua đăng lên Weibo, hôm nay liền trực tiếp lấy nick Weibo của công ty đăng lên bốn chữ.

Cùng anh ăn dưa. // Lâm Dạng: Vũ nữ không ăn dưa.

Weibo này vừa đăng lên, nháy mắt xông lên hot search, các võng hữu ăn dưa đều chấn kinh rồi.

"Tỉnh tỉnh lại a, đây là nick của công ty a!"

"Tới, lại thêm một người đang nằm mơ, ai có nước tiểu a, cho tôi để tạt cho hắn tỉnh lại!"

"Bằng hữu ở trên bị bệnh tiểu đường đừng đến đây, chúng ta không thể cho hắn ăn một chút ngon ngọt!"

"Tất cả đều tránh ra, trong tay của tôi có axít, để tôi hắt trước!"

Hoắc · biến thái · Viên chính thức online.

__________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top