Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 849 + 850: Phiên ngoại (3 + 4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 849: Phiên ngoại (3)

Nói cách khác, Quân Dạ có thể sống lâu hơn cả thiên địa, dù thiên địa có sụp đổ thì nó vẫn tồn tại.

Trong khi đó, Quân Lâm vốn có thể trường sinh bất tử, từ lúc hắn giao hỗn độn chi lực của bản thân cho Quân Dạ, tuổi thọ của hắn liền có hạn.

Bởi vì Quân Lâm bị trọng thương, dưới tình huống như thế lại trói buộc nửa phần hồn của Nam Nhiễm và một sợi hồn phách của hắn lại rồi đưa vào 3000 tiểu thế giới nên hắn mới bị phong ấn, rồi mới có những chuyện sau đó.

Quân Dạ nghe vậy lập tức đứng dậy.

Phụ thân, phụ thân yêu nó như vậy? Ngay cả tính mạng cũng nguyện ý cho nó?

Chắc chắn mẫu thân cũng yêu nó giống vậy, nó biết, thời điểm bản thân còn ở trong bụng mẫu thân, mẫu thân còn nói sự xuất hiện của nó là một kỳ tích, không những thế mẫu thân còn ca hát cho nó nghe nữa.

Tô Yên thấy Quân Dạ vui vẻ lên liền nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Cuối cùng cái cây Hợp Hoan này của nàng cũng có thể tiếp tục sống.

Nàng duỗi tay sờ thân cây vài cái.

Quân Dạ được dỗ dành vui vẻ liền ôm lấy dạ minh châu bản thân mới đào ra định bụng đi Minh giới tìm mẫu thân và phụ thân thì nhịn không được quay đầu lại tò hỏi Tô Yên.

"Vậy, vậy phụ thân và mẫu thân của Quân Vực ca ca cũng yêu thương huynh ấy như thế sao?"

Tô Yên bị hỏi đến ngẩn người.

Nàng dựa theo những chuyện bản thân biết, suy nghĩ một chút, sau đó không biết nghĩ tới cái gì mà đột nhiên nắm chặt tay, gật đầu.

"Ừ."

Quân Dạ nghiêng đầu.

"Vậy phụ thân của Quân Vực ca ca cũng đưa hỗn độn chi lực cho Quân Vực ca ca sao?"

Tô Yên đứng yên một lúc, vẻ mặt lộ ra vài phần chua xót, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại cảm xúc bình thản như thường ngày.

Nàng lẳng lặng gật đầu.

"Ừ. Tuy tình huống không giống nhau nhưng hỗn độn chi lực thật sự đang ở trong người Quân Vực."

Mẫu thân của Quân Vực và Nam Nhiễm không giống nhau.

Vân Chi không cần dùng hỗn độn chi lực cũng có thể bình an sinh Quân Vực ra. Chỉ là, năm đó Quân Vực vì không muốn nàng bị thương mà đã phá hủy minh thạch khiến bản thân bị phản phệ, sau đó nữa thì bị giam cầm ở Minh giới vạn năm, cuối cùng còn thay nàng chắn một đòn của Thiên Đạo. 

Lúc ấy, thật ra hắn đã hồn phi phách tán.

Là phụ thân của Quân Vực đã đem hỗn độn chi lực cho hắn, bảo vệ một sợi tàn hồn cuối cùng của hắn.

Sau đó tìm kiếm thật lâu, cuối cùng cũng có thể cứu sống được hắn.

Đến lúc này mới có chuyện Quân Vực kế thừa Vực sâu Ma Vực.

Những việc đó đều là sau khi Quân Dạ sinh ra, trong lúc vô tình nàng mới biết được.

Quân Vực chưa từng nói với nàng.

Từ trước đến giờ hắn chưa từng nói chuyện này với nàng.

Cuối cùng Quân Dạ cũng có thể yên tâm.

Có lẽ những người sống lâu như bọn họ đều thương hài tử của mình như thế?

Cứ vậy, Quân Dạ hưng phấn ôm dạ minh châu chạy mất.

Quân Dạ vừa đi, Tô Yên lập tức ngẩng đầu nhìn cây Hợp Hoan trước mặt, sau đó nhịn không được lại duỗi tay sờ sờ vài cái.

Qua một hồi lâu sau, nàng mới xoay người, chuẩn bị về phòng.

Bất quá, vừa quay người đã thấy Quân Vực đứng im ở đó.

Hiển nhiên, hắn cũng nghe được những gì Tô Yên nói với Quân Dạ.

Quân Vực đi tới, quấn lấy Tô Yên, cười cười: "Đã sớm biết?"

Tô Yên gật gật đầu.

Quân Vực cười cười: "Trách không được ta lại cảm thấy nàng càng ngày càng tốt với ta hơn."

Không biết tại sao, nàng có thể cảm nhận được lúc hắn nói những lời này, dáng vẻ dường như có hơi tức giận.

Quân Vực cúi đầu, dựa sát vào tai nàng, vừa cắn nhẹ vừa cọ sát: "Ta cứu Tiểu Quai, Tiểu Quai nghe lời hơn so với trước, hình như đây là một chuyện không tồi."

Rõ ràng hắn đang cười nhưng Tô Yên biết chắc chắn hắn đang tức giận.

Tô Yên nhàn nhạt mở miệng: "Đối tốt với chàng là điều hiển nhiên, chàng cứu ta cũng là điều hiển nhiên. Đây vốn là hai chuyện khác nhau."

Quân Vực bị lời nói của nàng làm cho ngưng thần: "Hả?"

Tô Yên ôm lấy hắn, nghiêm túc nói: "Chàng đối tốt với ta là chuyện hiển nhiên, ta cứu chàng cũng là chuyện hiển nhiên. Hai chuyện này không hề xung đột với nhau."

Nàng nói rất đơn giản nhưng chính câu nói này đã thành công làm vị tâm tình bất định này cao hứng.

...

Chương 850: Phiên ngoại (4)

Mấy cái như ân nhân cứu mạng kia, coi như để tăng thêm tình thú đi.

Nếu thật sự là lấy thân để báo đáp ân cứu mạng thì chính là Tô Yên phải xin lỗi hắn.

Với cái tâm tư lòng vòng quanh co cả bảy vạn tám ngàn dặm chưa tới này, nếu để người ngoài biết được thì e rằng chỉ có một cảm giác đầu óc thằng nhãi này có bệnh. 

Nhưng Tô Yên lại hiểu.

Tiểu Quai của hắn lại hiểu rõ ràng.

...

Minh giới, trắc điện của Minh Vương.

Trên chiếc giường màu đen thật lớn, màn che đỏ tươi đan xen với màu đen của thành giường tạo ra hiệu ứng vô cùng diễm lệ.

Trong phòng vô cùng an tĩnh.

Qua một hồi lâu mới nghe được tiếng leng keng của xích sắt vang lên, theo sợi xích sắt kia nhìn lên giường, chỉ thấy có một người bị trói vào giường.

Người nọ mặc một thân bạch y, chỉ là quần áo có hơi lộn xộn để lộ lồng ngực cường tráng ra bên ngoài.

Hắn nằm ở đó, toàn thân tản ra khí chất cao quý, thánh khiết không nhiễm bụi trần làm người ta có cảm giác hắn không hợp với cái cung điện này.

Nhìn kỹ hơn mới phát hiện người này dường như... đang bị thương.

Trên cổ hắn có vài dấu răng xanh xanh tím tím, có vết vẫn còn đang rỉ máu, ngoài ra còn có mấy vết thương màu đỏ không biết do cái gì tạo nên ở ngay trước lồng ngực của hắn, khiến cho một người không vào thế tục như hắn tăng thêm vài phần mê người.

Người trên giường lạnh nhạt, đôi môi mỏng bạc khẽ cong, hai con ngươi kim sắc nhìn chằm chằm nữ tử mĩ diễm đang ngồi trên ghế dưới giường.

Căn phòng chìm trong yên tĩnh hơn nửa ngày thì mới nghe nữ tử kia mở miệng: "Là chàng đưa ta xuyên qua 3000 tiểu thế giới?"

Quân Lâm nhìn đôi môi đỏ mọng của Nam Nhiễm một lúc lâu, yết hầu di chuyển lên xuống liên tục.

"Ừ." Hắn chỉ đáp một tiếng nhưng không biết tại sao lại chọc giận Nam Nhiễm đang ngồi dưới giường.

Cả người nàng cứng ngắc dời mắt sang chỗ khác.

"Đừng nhìn ta như vậy."

Quân Lâm nhíu mày.

"Hả?"

Nam Nhiễm dựa vào ghế, nhẹ nhàng xoa hai huyệt thái dương.

Không biết vì cái gì, dường như nàng đang bối rối chuyện gì đó.

Người nào đó nằm trên giường thấy vậy phi thường hiểu ý khuyên: "Nàng có thể làm bất cứ chuyện gì với ngô, ngô bị nàng trói lại, không chạy được."

Hắn không ngần ngại đề cập tới chuyện bản thân bị trói lại, bị cầm tù, thậm chí còn lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nhắc nhở Minh vương điện hạ mới nhậm chức muốn đối xử với hắn như thế nào cũng được. Cảm giác giống như, hắn ước nàng làm như thế với hắn.

Rõ ràng là một người tự phụ, thánh khiết nhưng mỗi câu mỗi chữ từ phát ra từ miệng hắn lại càng giống như muốn dẫn người sa vào ma đạo, giống như một vừa hai phải cũng phải kéo Nam Nhiễm đang giãy giụa giữa lý trí và tình cảm ở bên cạnh hoàn toàn trầm luân thì mới bằng lòng bỏ qua.

Nam Nhiễm cau mày, hai con ngươi đỏ như máu đảo nhanh quanh người hắn một lượt rồi nhanh chóng dời tầm mắt sang chỗ khác.

Bởi vì mới lấy lại lực lượng nên nàng không thể khống chế tốt nó, dẫn tới hiện tại nàng cũng không thể khống chế cảm xúc theo ý mình được, điển hình như là chỉ cần nhìn người nam nhân đang nằm trên giường này một lcs là nàng lại phát hoảng.

Hắn chỉ cần tùy tiện nói một câu nàng cũng cảm thấy người nam nhân này đang vẫy tay với nàng, muốn câu kết làm bậy với nàng.

Nhưng lực ảnh hưởng của dạ minh châu với nàng thực sự quá lớn, rõ ràng hai người đã lăn lộn trên giường rất lâu, nàng vốn còn định thừa dịp cảm xúc của mình được khống chế mà hỏi rõ mọi chuyện, nào ngờ hai người bọn họ mới tách ra chưa được bao lâu thì nàng đã nhớ hắn, muốn sờ hắn.

Hai bàn tay Nam Nhiễm như vô tình đặt trên lưng ghế, sau đó nắm chặt lấy thành ghế, dời tầm mắt đi, cũng không đáp lại lời của hắn mà biếng nhác tiếp tục dò hỏi vấn đề nàng muốn biết.

"Hệ thống Tiểu Hắc Long kia là thế nào?"

Quân Lâm: "Giúp nàng thích nghi với thế giới." Nói đến đây hắn hơi ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục: "Để ta tìm được nàng." Câu sau mới chính là mục đích tồn tại của Hắc Long.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao lần nào Quân Lâm cũng có thể tìm được nàng, xuất hiện trước mặt nàng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top