Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

63 - "Công Chúa" Quá Quyến Rũ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Các bạn nữ chỉ cần mang một cốc nước đi qua thảm mát xa, sao cho nước bên trong không bị đổ ra ngoài thì được tính là thông qua. Về phần các bạn nam thì... các bạn có thể bầu chọn một người mà bản thân muốn cõng nhất."

Tức là bọn họ có thể chọn những người nhẹ cân nhất để cõng.

Trong nháy mắt, cả lớp đều sôi nổi thảo luận, chỉ có điều tiết học thể dục cũng sắp bắt đầu rồi, bên ngoài sân tập đã được trang bị thảm mát xa, thầy giáo chỉ cho bọn họ năm phút để tiến hành bỏ phiếu, chứ không được phép câu giờ.

Mỗi học sinh đều viết một mẩu giấy nhỏ, sau đó thả vào hộp phấn của giáo viên.

"Hứa Tinh Nhiên lên kiểm phiếu đi, động tác nhanh một chút! Chúng ta còn phải thi đấu với lớp Ba bên cạnh nữa!"

Thầy chủ nhiệm vừa nói dứt lời, vẻ mặt của các học sinh cũng dần trở nên nghiêm túc hơn, không có gì quan trọng bằng danh dự của tập thể.

Hứa Tinh Nhiên bước lên bục giảng, lần lượt mở từng mảnh giấy bên trong hộp phấn ra, rồi viết tên lên bảng đen.

"Lý Lộ một phiếu."

"Triệu Thanh Nhã một phiếu."

"Hạ Mộng Khiết một phiếu."

Họ đều là những cô gái có dáng người nhỏ nhắn, người nhẹ nhất mới chỉ có 42 kg.

"An Lan..."

Khoảnh khắc Hứa Tinh Nhiên đọc cái tên này lên, An Lan bị sặc đến nỗi chảy cả nước mắt, mà trong lớp cũng có không ít người sửng sốt.

An Lan cao một mét tám, chân dài miên man, lại còn có cơ bắp, cõng cậu ấy chạy trên thảm mát xa, đây chẳng phải là cực hình tra tấn người khác hay sao?

"Lớp trưởng? Có phải cậu đọc nhầm rồi không?" An Lan hỏi.

"Không có." Hứa Tinh Nhiên lắc đầu, "Nét chữ này nhìn cũng quen mắt lắm."

An Lan lập tức quay đầu, lườm Tiêu Thần cháy mắt: "Vui lắm à?"

Ai ngờ Hứa Tinh Nhiên đang đứng trên bục giảng lại nói tiếp: "Nét chữ này trông giống chữ bạn cùng bàn cũ của cậu."

Bạn cùng bàn cũ của cậu chẳng phải là Kiều Sơ Lạc hay sao?

An Lan buồn bực hỏi: "Kiều Sơ Lạc, có ai như mày không hả?"

"Tao chỉ muốn nhìn Cố Lệ Vũ cõng mày trên thảm mát xa thôi... nhưng cậu ấy lại không có ở đây. Vậy cứ để lớp trưởng hoặc lớp phó toán học cõng mày là tao cũng thấy vui lắm rồi."

"Cút mẹ mày đi." An Lan vo tròn tờ giấy, ném thẳng vào gáy Kiều Sơ Lạc.

Vốn tưởng chỉ có một mình Kiều Sơ Lạc phát rồ, không ngờ phiếu bầu tiếp theo Hứa Tinh Nhiên mở ra vẫn viết tên An Lan.

"Gì vậy trời?" An Lan không biết rốt cuộc là ai lại muốn nhìn thấy cậu bị người khác cõng đến thế.

Thị lực của Hứa Tinh Nhiên rất tốt, nét chữ của mọi người trong lớp đều không qua nổi ánh mắt hắn, An Lan ngồi bên dưới dùng khẩu hình hỏi: Ai viết vậy?

"Tiêu Thần, hiếm khi thấy cậu viết tên người khác đẹp như vậy đó." Hứa Tinh Nhiên cười cười.

Cả lớp đều nhìn về phía Tiêu Thần, trong số đó cũng có cả An Lan.

"Tiêu Thần, não cậu bị úng à?"

"Tôi muốn cõng cậu, không được sao?" Tiêu Thần hỏi vặn lại.

"Tự đi mà cõng mình ấy!"

Mới có hai phiếu thôi, vẫn chưa đến mức đáng sợ lắm, cứ coi đây là một trò hề đi.

Nào ngờ phiếu bầu thứ ba lại tới rồi!

"Ồ? Không ngờ An Lan lại nổi tiếng như vậy đó." Thầy giáo đứng bên cạnh cũng có chút sửng sốt.

An Lan bất mãn: "Là người nào bắt đầu cái trò đùa này thế, các cậu thật sự cho rằng tôi không biết đánh người đấy à?"

Hứa Tinh Nhiên đứng trên bục giảng ho khan: "Ngại quá, phiếu bầu này là của tôi."

Cả lớp ồ lên một tiếng, An Lan há hốc miệng thở hắt ra, không sao thốt lên lời.

Mấy người các cậu được lắm, thay phiên nhau biến tôi thành trò tiêu khiển phải không?

"Chờ đến lúc đứng vào thảm mát xa, đừng ai hối hận đấy!" Tức chết An Lan rồi.

Các phiếu bầu sau đó đã bình thường lại không ít, người được chọn vẫn là những bạn nữ dáng người nhỏ nhắn kia.

Ai ngờ sau mười mấy phiếu bình chọn, tình thế là đột ngột xoay chuyển.

"An Lan, phiếu thứ tư." Hứa Tinh Nhiên nói.

An Lan có chút đau đầu, chuyện gì đây?Chuyện gì vậy trời?

"Ồ, phiếu thứ năm. An Lan, cậu nổi tiếng thật đấy."

An Lan đen mặt, luôn cảm thấy đã có chuyện gì đó xảy ra mà cậu không biết.

Kiều Sơ Lạc chợt quay đầu lại nói một câu: "Xem nhóm chat đi."

Nhóm chat? Nhóm chat lại bày trò ngớ ngẩn gì à?

Nhóm chat Omega lúc này đang rơi vào trạng thái sôi trào.

[Mong mọi người trong lớp Một sẽ bình chọn cho An Lan! Tui muốn nhìn thấy hot boy cõng vợ ~]

[Tui đã nói với chị em tốt của mình rồi! Cô ấy hứa sẽ bình chọn cho An Lan!]

[Nhưng hôm nay hot boy trường mình nghỉ phép rồi! Cậu ấy không thể tham gia các hoạt động của trường được!]

[Không được xem hot boy cõng vợ, thì ngắm Hứa Tinh Nhiên cõng cũng được mà! Tốt nhất là Tiêu Thần cũng cõng!]

[Bọn tui muốn bỏ phiếu thay hot boy!]

[Bỏ phiếu thay hot boy +1]

[Bỏ phiếu thay hot boy +2]

[Chúng ta cũng có thể nhắn tin nhờ Hứa Tinh Nhiên ~ nói không chừng Hứa Tinh Nhiên thấy mọi người mong chờ như vậy cũng sẽ bầu cho An Lan!]

...

[Tin hot tin hot! Tiêu Thần đã bình chọn cho An Lan!]

[Tin cực hot! Ngay cả Hứa Tinh Nhiên cũng bỏ phiếu cho An Lan!]

An Lan sắp hộc máu đến nơi rồi, Cố Lệ Vũ không cần mấy người bỏ phiếu giùm! Mấy người cũng đừng dạy hư Hứa Tinh Nhiên với Tiêu Thần nữa!

Song Hứa Tinh Nhiên chẳng cần ai dạy hư, thời điểm hắn cầm phấn viết ra hai chữ "正*" ở dưới An Lan, tâm trạng cực kỳ tốt.

(*Mỗi một phiếu Hứa Tinh Nhiên sẽ gạch một nét, cuối cùng tạo thành chữ như thế này. An Lan có hai chữ đồng nghĩa với việc ẻm có khoảng 10 phiếu bầu.)

Kết quả An Lan giành được mười phiếu bầu, vinh quang trở thành một trong mười nàng "công chúa" tham gia cuộc đua kỳ thú trên thảm mát xa.

"Tôi thực sự có thể vượt qua tấm thảm mát xa đó mà." An Lan vẫn kiên quyết giãy giụa đến cùng.

Ngay cả thầy giáo cũng bị bầu không khí náo nhiệt của cả lớp lây nhiễm, bèn nói: "Em vẫn có thể tham gia thi đấu mà, việc đó cũng không ảnh hưởng tới chuyện làm 'công chúa' đâu."

Cả lớp nghe vậy thì cười vang.

"Được rồi! Hãy nắm chắc khoảng thời gian vui vẻ cuối cùng trước kỳ thi tháng sắp tới nào! Cả lớp mau đến sân thể dục tập hợp đi!"

Chỉ e đây là giờ học thể dục tích cực nhất của mọi người trong mấy năm gần đây, tiếng bước chân chạy xuống lầu ầm ầm, chẳng đến ba phút, tất cả học sinh đã tập hợp đầy đủ trên sân vận động.

Hôm nay là trận đấu giữa lớp Một và lớp Ba, thoạt nhìn qua các học sinh lớp Một tương đối thư sinh. Ngày thường điểm tổng kết và điểm trung bình trong các kỳ thi của lớp Ba vẫn luôn bị lớp Một đè ép, cho nên đến với cuộc thi đầy thú vị lúc này, ai ai cũng kích động xắn cao tay áo, mấy bạn học tương đối to cao đều đang làm hành động đưa tay lên cắt ngang qua cổ tràn ngập khiêu khích về phía lớp Một.

Hứa Tinh Nhiên hờ hững cởi áo khoác đồng phục, vắt lên mấy thanh xà lệch trên sân. Hai bắp tay cường tráng vừa lộ ra, có không ít bạn học đã lộ ra vẻ mặt u mê.

Tiêu Thần hơi hất cằm, lấy một chiếc dây thun hình ong mật cùng với hoa hướng dương ra khỏi túi, buộc một túm tóc nhỏ ở ngay sau gáy, các nữ sinh lại bắt đầu kiềm chế xúc động muốn thét gào.

Mặc dù An Lan bị ép làm "công chúa", nhưng vì lòng tự tôn của một Alpha, cậu vẫn muốn tham gia cuộc thi.

Quy tắc thi đấu rất đơn giản, đầu tiên để một nữ sinh cắn cốc nước chạy qua thảm mát xa, sau đó đổ nước ở trong cốc vào một chiếc chậu nhỏ, chờ đến khi chậu nước được đổ đầy, thì kỵ sĩ ở bên kia sẽ có thể xuất phát. Kỵ sĩ phải đứng trên thảm nhảy dây mười lần, xong xuôi thì nhanh chóng chạy qua thảm mát xa, thổi nổ một quả bóng bay rồi mới được cõng "công chúa" quay trở lại.

Trước khi kết thúc tiết học, lớp nào có nhiều "công chúa" trở về nhất, lớp đó sẽ giành được chiến thắng.

"Nghĩa là chúng ta sẽ phải chịu tra tấn trên thảm mát xa suốt một tiết học hả?" Tiêu Thần nhíu mày.

Hứa Tinh Nhiên bất đắc dĩ gật đầu: "Có vẻ là vậy rồi."

"Tôi có cảm giác đây chính là loại khổ hình mới mà mấy cô, chú trong phòng giáo vụ nghĩ ra."

Tiêu Thần vừa mới dứt lời, không ngờ Cường Đầu Trọc đang ngồi ở hàng ghế đầu cũng vỗ tay: "Không sai! Hôm nay nhà trường tổ chức cuộc thi đầy thú vị này chính là để cho các em có thể tận hưởng uy lực của thảm mát xa! Trong kỳ thi tháng sắp tới, ai bị tụt quá ba hạng, người đó sẽ phải chạy trên thảm mát xa này 400 mét nhằm đả thông kinh mạch, khai sáng não bộ của các em!"

Trong nháy mắt, tiếng than khóc vang lên khắp mọi nơi.

"Chuyện này là giả đúng không? Chạy 400 mét trên thảm mát xa sẽ chết người đó!"

"Cho dù còn mạng, thì chân cũng chẳng còn đâu!"

"Đỉnh thật đấy! Không biết vị Diệt Tuyệt Sư Thái nào đã nghĩ ra cái cách này vậy?"

Không để cho mọi người bàn tán quá lâu, cuộc thi đã chính thức bắt đầu.

Đầu tiên các nữ sinh phải dùng miệng giữ cốc giấy chứa đầy nước chạy qua thảm mát xa, không xem không sao, một khi đã xem là nhất định phải giật mình.

Bởi vì quá đau đớn mà người nào người nấy cũng nhảy dựng hết cả lên, khiến cho nước trong cốc bắn hết lên mặt, muốn nhếch nhác bao nhiêu thì nhếch nhác bấy nhiêu, chờ đến lúc về đích đổ nước vào trong chậu, cho dù chỉ còn lại một phần ba thì đã thấy biết ơn trời đất lắm rồi.

Cho dù ngày thường các nữ sinh có xinh đẹp dịu dàng đến đâu, thì khi chạy trên thảm mát xa, vẻ mặt ai nấy cũng đều trở nên vô cùng dữ tợn.

Nữ sinh nào về đến vạch xuất phát cũng đều nước mắt lưng tròng, trông như thể sắp khóc tới nơi.

"Đau quá! Thật sự đau chết mất..."

"Có thể không thi nữa không..."

Ban đầu các bạn nam còn có thể cổ vũ bọn họ "cố lên", "chỉ cần một vòng nữa thôi", nhưng chờ đến khi phát hiện ra phe mình đang bị tụt lại phía sau, thái độ của bọn họ đã thay đổi ngay tắp lự.

"Đau ngắn còn hơn đau dài! Nhanh lên, nhanh lên!"

"Mau lên! Đừng có mà uống hết nước! Còn phải đổ vào chậu nữa đấy!"

"Ai chạy nhanh nhất sẽ trở thành nữ thần của tôi! Thắng được lớp Ba tôi sẽ tặng cho nữ thần một bao lì xì 200 tệ!"

Vất vả lắm mới đổ đầy chậu nước thứ nhất, lớp Một vậy mà lại xếp sau lớp Ba.

Chỉ thấy Hứa Tinh Nhiên đột ngột đẩy An Lan một cái: "Sang bên kia đợi tôi -- tôi không cõng bất cứ ai ngoài cậu!"

Mặt An Lan đỏ bừng như muốn nổ tung, nhưng nếu bây giờ cứ nhăn nhó vặn vẹo, khiến cả lớp thua thì cậu đúng là tên tội đồ đáng chết, An Lan chỉ đành nhanh chóng chạy tới vị trí "công chúa".

Hứa Tinh Nhiên hoàn thành mười lần nhảy dây, quá trình trôi chảy lưu loát như thể chẳng hề cảm thấy đau đớn gì, hắn băng băng chạy qua tấm thảm mát xa, sau đó cầm lấy bóng bay thổi một hơi dài, bóng bay lập tức "bụp --" một tiếng nổ tung.

"Đậu má, dung tích phổi của lớp trưởng thật kinh người!"

An Lan không nói lời nào nhảy thẳng lên lưng Hứa Tinh Nhiên, Hứa Tinh Nhiên nhanh chóng giữ lấy chân An Lan, rồi cõng cậu chạy thẳng về vạch xuất phát.

Alpha của lớp Ba bên cạnh rõ ràng chỉ đang cõng theo một nữ sinh nhẹ bẫng trên lưng, vậy mà còn rên rỉ suốt cả quãng đường, khi đối phương mới chỉ chạy được 2/3 tấm thảm, thì Hứa Tinh Nhiên đã cõng An Lan về tới nơi rồi.

"Oaaaa -- lớp trưởng vạn tuế!"

Sau đó, các nữ sinh lại phải giẫm lên thảm mát xa để vận chuyển nước.

Có lẽ vì đã thích nghi được với cơn đau nhức do thảm mát xa mang lại, lần này không có ai để sánh ra quá nhiều nước suốt dọc đường đi nữa. Khoảng năm nữ sinh truyền nước qua, thì chậu nước đã đầy.

Tiêu Thần lại đẩy An Lan một phát: "Sang phía đối diện đi!"

"Tại sao lại là tôi?"

"Cậu muốn tôi bại dưới tay Hứa Tinh Nhiên hả?" Tiêu Thần uy hiếp hỏi ngược lại.

Ý là Hứa Tinh Nhiên đã cõng cậu, tất nhiên là tôi không thể cõng người nào nhẹ hơn cậu được rồi.

An Lan cạn lời, chuyện này có gì phải so đo vậy trời? Rốt cuộc hai người các cậu bao nhiêu tuổi rồi hả?

Thế nhưng Tiêu Thần là một người cực kỳ bướng bỉnh cố chấp, An Lan đành phải nhanh chóng trở lại vị trí "công chúa" của mình.

Chẳng biết có phải là do ảo giác hay không, mà cậu cảm thấy có rất nhiều nữ sinh trong lớp đang hoan hô cổ vũ, giống như bọn họ đều đã mong chờ Hứa Tinh Nhiên và Tiêu Thần cõng An Lan trên lưng từ rất lâu rồi.

Tiêu Thần nhảy dây trên thảm mát xa, vẻ mặt vô cùng hung hãn dữ dằn, trông cứ như thể sắp nhảy nát tấm thảm mát xa dưới chân đến nơi. Mười lượt nhảy dây vừa hoàn thành, hắn lập tức lao đi như bay, sau đó cầm quả bóng bay lên dứt khoát thổi một hơi, trái bóng nháy mắt đã nổ tung, An Lan nhảy lên lưng Tiêu Thần, Tiêu Thần nhanh chóng chạy vụt đi.

Lần này An Lan vô cùng chắc chắn... Các bạn học xung quanh đều đang quay phim chụp ảnh, ngay cả một vài Alpha cũng tham gia góp vui.

Không xem dòng thời gian của bọn họ thì thôi, vừa xem là đã bị dọa đến nhảy dựng lên.

Bởi vì trạng thái của những Alpha này vậy mà đều là: Tuyệt quá! Cố Lệ Vũ bị cắm sừng rồi!

An Lan thiếu chút nữa đã thả một ngón giữa vào mục bình luận bên dưới bài đăng của bọn họ. Cậu mới được Hứa Tinh Nhiên và Tiêu Thần cõng một chút, sao Cố Lệ Vũ lại bị cắm sừng chứ?

Dưới bầu không khí sôi nổi bất thường này, lớp Một vươn lên dẫn trước lớp Ba. Phải biết năng lực thể thao của lớp Na luôn xếp hạng nhất, nhì trong trường, đại hội thể dục năm ngoái và năm kia bọn họ đều đứng nhất khối.

Vậy mà còn có người đưa ra kết luận ở trong nhóm chat trên WeChat rằng, lý do chính khiến lớp Một vượt lên dẫn trước lớp Ba là bởi "công chúa" quá quyến rũ?

An Lan thật sự rất muốn hỏi bọn họ, rốt cuộc là nàng "công chúa" nào quá quyến rũ?

Cậu bị Hứa Tinh Nhiên cùng Tiêu Thần cõng tới cõng lui bao nhiêu lần như vậy, thậm chí còn chẳng có cơ hội đặt chân lên thảm mát xa nữa!

Việc lớp Một bất ngờ đảo ngược tình thế vượt lên dẫn trước đã kích thích tinh thần chiến đấu của lớp Ba, thời điểm truyền nước, các nữ sinh lớp Một dường như muốn liều chết, cũng chẳng buồn quan tâm dưới chân có đau không, thậm chí còn đổ đầy chậu nước trước cả lớp Một.

An Lan cởi tất, nghĩ bụng lần này cũng đến lượt mình được lên thảm mát xa rồi nhỉ? Nào ngờ một chuỗi hô hào lại truyền tới từ phía sau lưng cậu.

"Cố Lệ Vũ quay lại rồi!"

"Cố Lệ Vũ có muốn tham gia cuộc thi không?"

Cổ áo An Lan bị người nào đó khẽ giật một cái, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Cố Lệ Vũ.

"Cậu quay lại rồi?"

"Qua phía đối diện đi. Tôi cõng cậu." Cố Lệ Vũ nói.

Vừa dứt lời, chung quanh lập tức vang lên tiếng reo hò, trong đó còn có cả nhóm Omega của lớp Ba.

"Không, tôi muốn chạy vòng này!"

An Lan quyết đoán nói, người ở phía đối diện giơ tay ra hiệu nước trong chậu đã đầy, An Lan lập tức cầm dây nhảy, nhanh nhẹn giẫm lên thảm mát xa.

Cơn đau dữ dội từ lòng bàn chân xông thẳng lên tận não, An Lan mới nhảy được hai cái mặt mày đã trắng bệch.

Hứa Tinh Nhiên và Tiêu Thần liếc nhìn nhau.

"Chúng ta yêu thương bảo vệ cậu ấy như vậy, thế mà cậu ấy chẳng cảm kích một chút nào cả..." Tiêu Thần thở dài một hơi.

Hứa Tinh Nhiên che miệng cười khẽ: "Nhìn sắc mặt cậu ấy bây giờ, có lẽ đã hiểu được chúng ta phải trả giá thế nào vì cậu ấy rồi."

Sau khi nhảy dây xong, An Lan vội vàng lao về phía đối diện, bởi vì lòng bàn chân quá mức đau đớn mà bàn tay cầm bóng bay của cậu cũng phát run.

"An Lan, cố lên! An Lan, cố lên! Một hơi thổi vỡ bóng bay, mày chính là đứa nhỏ ngầu nhất trên tấm thảm mát xa này --" Kiều Sơ Lạc gào mồm cổ vũ.

"Đứa nhỏ ngầu nhất trên tấm thảm mát xa" là cái gì quái gì vậy?

An Lan thổi một hơi làm bóng bay nổ tung, Kiều Sơ Lạc dẫn đầu một nhóm bạn học ra sức vỗ tay ca ngợi. An Lan cõng "công chúa" trên lưng, cảm giác đau đớn dưới chân đột nhiên tăng lên mấy lần.

Mình không đau! Mình không đau! Mình không đau!

An Lan không ngừng tự thôi miên chính mình, cõng nữ sinh trên lưng lao nhanh lên phía trước.

Tấm thảm mát xa chưa tới mười mét lúc này tựa như đường băng trải dài vô tận, có lẽ đau đớn cũng là một loại động lực, An Lan vậy mà lại vượt lên dẫn trước lớp Ba hoàn thành một vòng này!

"An Lan, mày đỉnh quá luôn!"

Nhìn thấy Kiều Sơ Lạc đang định giơ tay khoác lên vai An Lan, Cố Lệ Vũ bèn cản cậu chàng lại.

Kiều Sơ Lạc lộ ra vẻ mặt ủ rũ, nhưng cậu chàng cũng không thể chống lại bản năng chiếm hữu của Alpha được, chỉ đành ngậm ngùi lùi về phía sau.

"Lòng bàn chân của cậu ấy đang rất đau." Cố Lệ Vũ nói với Kiều Sơ Lạc.

Trong phút chốc, vẻ ủ rũ trên mặt Kiều Sơ Lạc đã biến mất không để lại chút dấu vết, dù sao thì hot boy trường cũng đã chủ động nói chuyện với cậu ta rồi, thân là "chị em bạn dì" của An Lan, Cố Lệ Vũ vẫn rất quan tâm đến cảm nhận của cậu chàng!

Các nữ sinh lại bắt đầu truyền nước, Hứa Tinh Nhiên đi đến bên An Lan, cúi đầu nhìn xuống chân cậu nói: "Cảm giác thế nào?"

"Cả người đều cực kỳ thoải mái!"

"Vậy lượt này cậu lại chơi tiếp đi." Hứa Tinh Nhiên nói.

"Tôi vẫn thích được người khác cõng hơn." An Lan vừa nói vừa liếc nhìn Cố Lệ Vũ.

Cứ tưởng đến giờ tan học mới có thể gặp lại, không ngờ cậu ấy đã quay lại rồi.

Cố Lệ Vũ đang cởi áo khoác, treo lên thanh xà kép sau lưng, hơn nữa còn đè lên đồng phục học sinh của An Lan một cách vô cùng chuẩn xác.

Kiều Sơ Lạc mỉm cười, ghé vào tai An Lan thầm thì: "Ngay cả treo đồng phục cũng không muốn mày lật kèo!"

"Biến ngay." An Lan giận dỗi dùng cùi chỏ huých một cái vào người Kiều Sơ Lạc.

Mấy nữ sinh sắp hoàn thành quá trình vận chuyển nước, nhác thấy đầu tóc người nào người nấy đều bết dính mồ hôi, quả thật có chút khiến người ta đau lòng.

"An Lan, qua phía đối diện đi." Cố Lệ Vũ khẽ hất cằm.

Đường nét xương quai hàm của người này quá đỗi xinh đẹp, làm An Lan ngắm đến ngây cả người.

Kiều Sơ Lạc lại đẩy An Lan một cái, lúc bấy giờ An Lan mới vội vàng chạy sang phía bên kia.

Chẳng biết có phải do ảo giác của cậu hay không, hình như các lớp khác cũng đều chạy đến đây hóng hớt? Còn cả cửa sổ trong tòa nhà dạy học nữa, rõ ràng tiết học cuối cùng của lớp Bốn, lớp Năm và lớp Sáu đều không phải thể dục, đáng lẽ lúc này bọn họ phải đang ngồi làm đề thi thử mới đúng, sao lại có mấy chiếc điện thoại thập thò trên cửa sổ thế kia?

Các nữ sinh lớp Một đã kiên trì suốt nửa tiết thể dục, bây giờ đã mệt bở hơi tai rồi, khó khăn lắm mới đổ đầy chậu nước, các bạn nam lớp bên cũng đã hoàn thành nhiệm vụ nhảy dây và chạy được một nửa tấm thảm.

Cố Lệ Vũ cầm một sợi dây đi lên thảm mát xa, thoạt nhìn hắn không hề nôn nóng như những người khác. Chẳng biết sao mà mười cái nhảy dây thoáng cái đã hoàn thành, gọn gàng lưu loát, không hề có bất kì động tác thừa thãi nào cả.

Cố Lệ Vũ chạy trên thảm mát xa, biểu cảm trên mặt y hệt lúc ban đầu, hắn chạy đến chỗ An Lan, cầm lấy bóng bay lên, mới thổi một hơi mà bóng đã nổ tung!

Lúc này, nam sinh lớp Ba bên cạnh mới chạy được một nửa quãng đường.

Trong lòng toàn thể học sinh lớp Một trào dâng tinh thần quyết thắng.

"Cố Lệ Vũ, cố lên! Cố Lệ Vũ, cố lên!"

"Lớp Một lật ngược tình thế! Lớp Một đã chiến là thắng!"

Cố Lệ Vũ vừa quay người lại, An Lan không nói không rằng nhảy thẳng lên lưng hắn, được Cố Lệ Vũ cõng lên ngay tắp lự.

Cố Lệ Vũ vụt chạy đi, tốc độ của hắn thực sự rất nhanh, tựa như không cảm giác được trên lưng vẫn còn một người khác. An Lan vô thức ôm chặt lấy vai Cố Lệ Vũ, chóp mũi ngửi thấy mùi Long Diên Hương thoang thoảng trên cần cổ của hắn.

"An Lan! An Lan!"

Giọng Kiều Sơ Lạc vang lên.

"Hả?" An Lan hoàn hồn.

"Sao mày vẫn bám trên lưng Cố Lệ Vũ vậy? Mau xuống đi!"

An Lan vội vã thả tay, nhưng Cố Lệ Vũ vẫn không chịu buông chân cậu ra.

"Thả tôi xuống đi... vẫn chưa kết thúc cuộc thi mà." An Lan thì thầm vào tai Cố Lệ Vũ.

Đến lúc này Cố Lệ Vũ mới khom lưng, cẩn thận đặt An Lan xuống đất.

Chung quanh có rất nhiều bạn học đều lộ ra nụ cười thánh thiện như mẹ hiền, khiến cho An Lan ngại ngùng không chịu được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top