Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Công diễn mới diễn một chút nhưng Khổng Tiếu Ngâm cảm thấy bản thân cực kỳ uỷ khuất, từ trong túi lấy ra điện thoại, cực lực dùng ngón tay nhấn vào màn hình.

Tôn Nhuế mệt mỏi thở sau khi vào hậu trường, tay cầm cốc nước còn chưa kịp đưa lên miệng thì điện thoại trên bàn trang điểm liền kêu lên báo hiệu có cuộc gọi.

"Chị không vui!" Có một chấm đỏ bên cạnh khung đối thoại của Tiểu Khổng, không biết Khổng tỷ có vấn đề gì vào năm mới.

"Sao vậy?" Tôn Nhuế cầm điện thoại tìm một góc ngồi xuống, tình hình này hẳn sẽ là một trận đấu lâu dài đây.

"Nhị Cẩu giật được hồng bao 500 tệ, chị muốn có một cái, Đại Ca như bảo vệ không cho." Ra là chuyện này, làm Khổng tỷ của cô giận dỗi, Tôn Nhuế có thể tưởng tượng khuôn mặt nhỏ nhắn đầy uỷ khuất của Khổng Tiếu Ngâm, mím môi, khoé mắt của rũ xuống.

"Nhị Cẩu không mời khách sao?" Cô đoán Đại Ca sau công diễn chắc chắn sẽ mời mọi người đi ăn lẩu, thuận tiện tách Khổng Tiếu Ngâm ra khỏi người Phùng Tân Đoá.

"Qua 320 ăn lẩu."

"320 á! Qua đó thì bị bọn họ cho đi phơi nắng đó!"

"Chị là một con ngỗng độc thân a! Tiền lì xì năm nay không có bao nhiêu, còn bị mấy đứa em hành hạ!"

Tin nhắn của Khổng Tiếu Ngâm vừa đến, nụ cười ở khóe miệng của Tôn Nhuế càng trở nên rõ ràng.

"Qua phòng em chơi với Duang đi." Cùng lúc, Khổng Tiếu Ngâm gửi qua ảnh selfie. Người nên nở nụ cười quen thuộc trên mặt, trên tay là khuôn mặt vô cảm của Duang Duang, tay còn nắm cằm nhỏ của Duang Duang. Tôn Nhuế nhìn một ngỗng một mèo bị chọc đến cười ra tiếng. Ngón tay đặt trên màn hình, zoom ra zoom vào bức ảnh.

Thật muốn bên cạnh bồi nàng đón giao thừa.

Tôn Nhuế cúi đầu vờ như đang vuốt tóc, che đi lỗ tai đang ửng hồng của mình, giống như sợ rằng đôi mắt và đôi tai của mình sẽ làm lộ tiểu bí mật trong lòng.

Còn có Duang Duang, Natto, Mập Mập, Nhị Cẩu, Đại Ca, Đại C, Tiểu Tiền, mọi người nếu có thể cùng nhau đón giao thừa thì thật tốt a.

Giống như bịt tai trộm chuông*, thế nào cũng phải đem mọi người thêm vào, như vậy mới không cảm thấy chột dạ.

(*bịt tai trộm chuông: những người tự cho mình là thông minh, tưởng rằng có thể lừa dối được người khác, nhưng thực ra chỉ là tự mình lừa mình mà thôi.)

"Duang của chúng ta, một con mèo ngoan ngoãn ở nhà." Luôn cố ý không đề cập đến bất kỳ cá nhân nào, Tôn Nhuế không dám nhắc một chữ nào liên quan đến Khổng Tiếu Ngâm.

Càng quan tâm, càng nên ít nhắc đến.

"Chỉ biết Duang! Con ngỗng này cũng rất ngoan a." Tôn Nhuế vừa lắc đầu vừa cười. Tất cả mọi người nói nụ cười của Khổng Tiếu Ngâm xuất hiện trên người Tôn Nhuế, thật ra chỉ có Tôn Nhuế biết, nụ cười của mình cũng xuất hiện trên người Khổng Tiếu Ngâm.

Chẳng qua chỉ là trộm cười.

Đôi khi trước camera muốn giấu đi một chút, cố ý xoa mặt, hoặc là vuốt tóc. Có mấy fan có ánh mắt sắc bén phát hiện, còn chỉnh sửa làm thành một tập hợp. Tôn Nhuế nằm trong chăn trộm xem, đạn mạc đều là ttl, yyrrttl, yyrrszd, yyrrttlszdkjh, Tôn Nhuế liền cau mày, nhìn những từ ngữ như mật mã này, căn bản là không hiểu, bản thân với zqsg còn không hiểu, huống chi là một hàng dài này. (Editor cũng bó tay, tui chỉ biết mỗi szd)

Khổng Tiếu Ngâm trên giường Tôn Nhuế, xuất thần nhìn Duang Duang đang nằm trên giường, bày một tư thế xinh đẹp liếm chân. Tôn Nhuế à, có lúc chị nghĩ, làm mèo của em cũng không tồi.

Đói bụng được em cho ăn cơm, hốt phân giúp, trời lạnh được em cho thêm quần áo, lúc chán liền cùng em ầm ĩ, bị bệnh thì em sẽ sốt ruột đến choáng váng đầu óc.

Còn có thể hợp tình hợp nằm trong lòng em ngủ.

Rõ ràng là một thẳng nam bất trị, một đầu gỗ ngốc lăng.

Điện thoại kêu lên một tiếng.

Khổng Tiếu Ngâm đang lười nhác trên giường lập tức tỉnh táo, liền ngồi dậy. Âm thanh này cũng không phải âm thanh bình thường, là âm thanh báo giao dịch trong Alipay.

Alipay hiện lên------

Tôn Nhuế

[Chuyển tiền] chuyển cho bạn 520.00 tệ

Khổng Tiếu Ngâm còn tưởng bản thân hoa mắt, thiếu chút nữa xoa đến rớt cả kính sát trọng, trong lòng có một tư vị không nói được.

"Đây là phí bảo mẫu của chị, bồi Duang chơi một lát." Sau đó nhận được tin nhắn này, Khổng Tiếu Ngâm vừa hết sinh khí chưa bao lâu lại một lần nữa trở lại. 9102 năm cư nhiên còn hy vọng thẳng nam sẽ thông suốt, làm ra chuyện gì lãng mạn sao? Khổng Tiếu Ngâm thật sự bị hành động của Tôn Nhuế chọc cười.

So với khóc còn khó coi hơn.

"Đa tạ Tôn lão bản, tiền chị nhận, chị cho Duang ăn." Tôn Nhuế cũng cười, con ngỗng cũng nhỏ bụng thật, đến dấm chua của mèo mà cũng ăn. Lúc này khẳng định là nghiến răng nghiến lợi rồi, có lẽ là đang xé giấy.

"Rầm" một tiếng đóng cửa, Khổng Tiếu Ngâm cầm thẻ phòng 351 tiến đến phòng 320, kêu to mở cửa.

"Đại Ca Nhị Cẩu, Ngỗng cục cưng của các người tới rồi!"

"Tự tìm thẻ phòng đi."

"Tự mình mở cửa."

Lãnh khốc vô tình một đôi tiểu tình lữ cùng mở miệng nói "không sao", thiếu chút nữa đem nhiệt huyết của Khổng ngỗng đi ngâm nước lạnh.

"Tôn Kê gửi cho tớ một cái đại ~ hồng ~ bao~" "Này hẳn là một ngốc tử đi?" Đây là từ ánh mắt của Đại cA, "Lại điên nữa rồi sao?" Đây là Nhị Cẩu cà khịa.

"Này! Hai người cho mình một phản ứng đi chứ~"

"5,2 đồng à?"

"6,66 đồng sao?" Đại ca lấy trong nồi ra một miếng ruột vịt bỏ vào miệng Nhị Cẩu, rồi gấp vài miếng bò ra để vào dĩa trước mắt Nhị Cẩu. Phùng Tân Đoá liền mở to đôi mắt "tinh thần đại hải" kia bất động nhìn Đại Ca.

"Các ngươi ngược..." Tiêu Âm tỷ mở miệng liền tiêu âm, là bản thân tới đây tìm ngược, hai người kia quanh năm suốt tháng không phải đều vậy sao, phòng 320 này mỗi ngày đều tràn ngập ý vị ngọt ngào, đầu bong bóng màu hồng.

"Hừ ╯^╰" Từ mũi thở ra một hơi, Khổng Tiếu Ngâm rời hỏi 320, quay về 351 tìm Duang chơi.

"Vẫn là Duang của chúng ta tri kỷ," Một phen lao lên sofa ôm lấy Duang, đặt ở dưới người vừa vuốt vừa hôn, bên ngoài nhận uỷ khuất, về nhà liền một cỗ tử khí trút lên người khác.

"Đi đến phòng Đại Ca tìm ngược sao?"  Tôn Nhuế nợ nàng nhiều như vậy, cũng không biết bản thân sao lại nói vậy, người này cả ngày cũng không nghiêm túc được. Còn mỗi ngày nói Duang Duang không giống mèo, bản thân mỗi ngày mới giống mèo.

"Chị muốn đến phòng 320 khoe một chút" cẩu lương đêm nay quá mặn rồi, Đại Ca với Nhị Cẩu còn mặn hơn.

"Chị nói mình ở 320 đều không có địa vị, sao còn đi?" Khuôn mặt nhỏ nhắn uỷ khuất, nói với Natto "Natto ta sai rồi". Mái tóc hồng được mình nhuộm cho, đi rêu rao khắp nơi, chiếm cả livestream của người ta, kết quả bị người ta phũ. Trí nhớ sao có thể ngắn như vậy.

"Ở trong phòng em đợi đi, chỗ nào cũng không được đi, phí bảo mẫu đều đã nhận, cũng chỉ có thể chơi với Duang."

"Đã biết, đã biết Tôn lão bản." Bí mật hôn lên cái đầu phẳng nhỏ, Duang chỉ giật giật cái lỗ tai.

So với mama của con thì ngoan hơn, em ấy chỉ biết trốn.

Chỉ một kẻ nhát gan.


Trên thực tế Tôn Nhuế không thích người khác gọi mình là thẳng nam. Tư tâm cẩn thận của tiểu cô nương, trong lòng nàng hiểu rõ. Cô không thoải mái, theo nàng miêu tả thì chính là "rụt rè". Cô lại càng không nguyện ý để yêu thích cùng để ý xuất phát từ nội tâm trong mắt người chỉ là "Thương mại" hay "CP thương mại".

Nếu cô thật sự là một "Thẳng nam" vô phương cứu chữa, vậy thì không phải lần nào cũng đều tránh được đúng không?

Tựa như một học tra chân chính cũng không thể lần nào cũng được 0 điểm.

Đánh bừa cũng có thể đánh trúng vài cái.

"Chờ em trở lại rồi cùng nhau ăn lẩu đi."

"Thật vậy thì chị đây lên group chat báo một tiếng Tôn Kê mời khách!"

"Chỉ có 2 chúng ta, cả Duang cũng không mang theo."

"Đây là hẹn hò!"

"Oh."

Khổng Tiếu Ngâm cao hứng ôm lấy Duang trên giường lăn hai vòng.

Chờ Tôn Nhuế trở về liền có thịt ăn.

___________________________________________

Tui không biết viết up cái này trước ngày sinh nhật của Tôn Nhuế có đại biểu cho việc tui ship Tam Tiếu không :) (À mà đôi nào mình chả ship nhỉ :) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top