Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bị bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Quỹ Hoạ Uyển Nguyên

Sakura mắc một căn bệnh, hoặc có thể nói là, cô mất trí nhớ, cô không nhớ mình là ai, không nhớ con gái mình Sarada, không nhớ cha mẹ mình, không nhớ bạn bè của mình, thậm chí quên mất dáng vẻ khi còn bé của mình.

Sasuke còn đang chấp hành nhiệm vụ, hiện tại hẳn là nhận được tin tức, liền vội vã trở về.

Trong phòng bệnh viện bày đầy hoa tươi và trái cây, mọi người lục tục đến thăm cô, kể cho cô nghe về quá khứ, kể lại chuyện đã xảy ra trước kia, nhưng tất cả cô đều không nhớ rõ, mọi người có chút thất vọng, nhưng cuối cùng vẫn bất lực.

Sakura ngồi trên giường bệnh, yên lặng nghe Sarada nói với cô chuyện của mình, mẹ của Sakura mỉm cười gọt táo cho cô.

"Thật sao, trước kia tôi lợi hại như vậy" Sakura kinh ngạc hỏi, trong mắt lóe ra những tia sáng động lòng người, giống như là nghe được những chiến công vinh quang của anh hùng nào đó.

"Ừm" Sarada gật đầu.

"Thật tuyệt vời."

Ba của Sakura mang một bức ảnh team 7 từ nhà của họ và đặt nó trên đầu giường, sau tất cả, bây giờ trong nhà ông chỉ còn lại bức ảnh này của Sakura và mọi người.
Sakura nhìn ảnh chụp, thuận tay cầm lấy tấm ảnh chụp chung của team 7, nhìn chằm chằm một hồi lâu, đột nhiên nở nụ cười, chỉ vào Sasuke khi còn bé ôn nhu nói, "Người này là ai thế, tôi rất thích cậu ấy nha, nhưng vì sao hình như cậu ấy không vui lắm, nhúng mà không sao, nếu như ở cùng một chỗ với tôi, tôi nhất định sẽ làm cho cậu ấy vui vẻ."

Thân thể Sarada run lên, giọng nói có chút run rẩy nói, "Nếu như, cậu ấy không thích người thì sao."

Sakura đưa tay gật cằm một chút "Ừ..." Suy nghĩ một chút, sau đó lại nói, "Vậy tôi sẽ đợi đến ngày cậu ấy thích tôi, tôi nhất định sẽ làm cho cậu ấy hạnh phúc, tôi muốn cậu ấy, mỗi ngày đều tràn ngập hạnh phúc."

Sarada còn muốn nói gì nữa, đột nhiên bị Sasuke xông tới làm hoảng sợ, Sasuke mạnh mẽ ôm Sakura vào trong ngực, ôn nhu nói" Bởi vì có em, mỗi ngày anh đều rất hạnh phúc."

Thân thể Sakura run lên, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, có chút không rõ nguyên nhân, lại đột nhiên cười, "Cậu là cậu bé trong ảnh sao, thì ra cậu đã trưởng thành rồi, đã có người mình thích rồi, là cô gái trong ảnh sao, xem ra tôi không thể chờ cậu rồi, nhưng mà cô ấy và tôi có chút giống nhau, như vậy là đủ rồi."

Sakura còn chưa nói hết, lại đột nhiên khóc, hàng nước mắt trong veo đã đọng lại trên mặt cô, cô ôm lấy lưng Sasuke, giọng run run nói "Cậu... Cậu là Sasuke-kun, là của tôi."

"Sakura..." Sasuke không nói gì nữa, lại ôm chặt hơn, trong mắt tràn đầy tình yêu.

Sarada dịu dàng nhìn bọn họ, trong lòng nghĩ "Mẹ có lẽ đã quên đi tất cả, nhưng mẹ sẽ vĩnh viễn sẽ không quên người yêu của mẹ tên là Uchiha Sasuke, càng sẽ không quên tình yêu dành cho ba, mà ba cũng sẽ không quên đi tình yêu của Uchiha Sakura, người luôn chờ anh quay đầu lại, yêu anh như sinh mệnh của mình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top