Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Những tưởng tượng về âm nhạc NO.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Phiên Gia Tương Tử Tương

BGM: A new one for all, all for the new one - ONE OK ROCK

"Nguyện người mạnh khoẻ, cho dù sau này người không liên quan đến tôi" - Unknown

Khi biết được Naruto sắp trở thành Hokage đệ thất, Kakashi chủ động tổ chức mời một đám bạn cùng thời với Naruto ăn mừng tại Izakaya.

Chúc mừng lý tưởng thiếu niên biến thành hiện thực, cũng chúc mừng mình rốt cục cũng có thể nghỉ hưu.

Chạng vạng, trên cơ bản mọi người đều đến đông đủ, ngay cả Sasuke ra ngoài làm nhiệm vụ cũng cố ý chạy về, ngồi xuống bên cạnh Haruno Sakura.

Sau khi uống rượu no nê, cũng không biết là ai đề nghị chơi thật lòng hay mạo hiểm.

Khi miệng chai rượu thủy tinh di chuyển về phía Haruno Sakura thì dừng lại, cô nghe rõ tiếng hoan hô của mọi người xung quanh, còn có vô số ánh mắt nhìn về phía cô, làm cho mặt cô không tự chủ được đỏ lên.

Cô len lén liếc nhìn Sasuke ngồi bên cạnh, bọn họ từng cùng nhau đi du lịch, những người này nhất định là muốn hỏi cô về vấn đề trong lúc du lịch rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, điều này làm cho cô có chút ngượng ngùng.

Cũng không phải là không muốn thừa nhận quan hệ hiện tại với Sasuke, chỉ là... đôi mắt xanh khẽ run rẩy, hẳn là Sasuke-kun sẽ không thích người khác biết quá nhiều về chuyện riêng tư đâu, nếu như lựa chọn lời thật lòng, anh ấy có thấy mất hứng không.

"Sakura trán dô, đừng khẩn trương, cùng lắm thì chọn đại mạo hiểm đi!" Ino cười có chút gian trá, cô nàng đã sớm phát hiện ra mặt Sakura rất đỏ.

"Đúng vậy, Sakura-chan, không sao đâu." Naruto cũng đồng ý, nói" Nếu như mạo hiểm cậu làm không được, vậy để tớ giúp cậu."

Vừa dứt lời liền cảm giác một ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía mình, Naruto không nhịn được xấu hổ.

Tốt xấu gì mình cũng sắp thành Hokage, Sasuke lại thái độ như vậy, thật sự là làm cho người ta thương tâm mà.

"Tớ, tớ mới không có khẩn trương!"

Ở trước mặt Ino, Haruno Sakura tuyệt đối không chịu thua thái độ, Ino cười cười nói, "Vậy vấn đề này để tớ hỏi đi ~ Nếu thật sự không muốn trả lời, vậy thì chọn mạo hiểm."

"Hỏi đi." Haruno Sakura không sợ hãi nói, mặc dù vậy, Ino cẩn thận vẫn nhìn thấy đôi tay của Haruno Sakura đang siết chặt góc váy.

"Sakura trán dô, trong quá trình cậu đuổi theo Sasuke nhiều năm như vậy, đã từng có ý nghĩ buông tay chưa?"

Vấn đề này, quả nhiên là hỏi thẳng đến chỗ yếu của cô, Kakashi phát giác ngay cả Sasuke cũng nhịn không được vụng trộm nhìn về phía Sakura.

Sakura đưa tay cầm lấy chén rượu sake trên bàn nhấp một ngụm, cô càng khẩn trương hơn. Một lát sau, cô gật đầu.

Haruno Sakura mười hai tuổi, nguyện vọng lớn nhất trong lòng là tương lai có thể cùng Uchiha Sasuke cùng một chỗ.

Cô đều tưởng tượng xong, còn cố ý đi tham gia buổi tập luyện của cô dâu gì đó, ngốc nghếch không chịu nổi.

Mặc dù lúc đó Sasuke luôn quyết đoán từ chối lời mời của cô, sẽ không kiên nhẫn khuyên cô nhanh chóng đi luyện tập.

Khi đó Haruno Sakura cảm thấy, thích một người nhất định phải ở cùng một chỗ với người đấy, làm bạn với người đấy cả đời.

Nhưng dần dần, theo thời gian ở chung tăng lên, theo ngày tích lũy, cô dần dần phát hiện ra hận thù cùng bi thương cực lớn sau lưng Uchiha Sasuke.

Cô phát hiện ra mình và Uchiha Sasuke càng ngày càng xa, cho dù cô khàn giọng cầu xin, cho dù cô muốn dùng mọi biện pháp đối tốt với cậu, cũng không cách nào kéo gần khoảng cách.

Cô hiểu được, cô khi đó không hiểu gì về Uchiha Sasuke, cũng không đuổi kịp Uchiha Sasuke.

Haruno Sakura mười sáu tuổi, nguyện vọng lớn nhất trong lòng là tương lai có thể dùng sức mạnh của mình đưa Uchiha Sasuke trở về.

Cô cũng đã tưởng tượng xong, hơn nữa bái Tsunade làm sư phụ, cố gắng học tập nhẫn thuật và y thuật, cố gắng tích góp Chakra.

Về phần sau khi đưa về, cô không nghĩ tới.

Thật kỳ lạ, luôn nói thích Sasuke-kun, luôn nói muốn cùng Sasuke-kun ở cùng một chỗ, muốn cho Sasuke-kun hạnh phúc, dường như Haruno Sakura lại nản lòng.

Là bởi vì Sasuke-kun muốn đẩy cô vào chỗ chết sao?

Là bởi vì Sasuke-kun đứng ở phía đối lập với Konoha sao?

......

Rất nhiều người ở sau lưng suy đoán như vậy, nhưng Haruno Sakura biết, đều không phải.

Hình ảnh Sasuke-kun bóp cổ cô kỳ thật rất mơ hồ, ngược lại, lại rất rõ vẻ mặt đau đớn đầy máu và nước mắt đang gầm thét của anh, Haruno Sakura khi đó, cảm thấy mình mới thật sự chết một lần.

Sau đó biết được chân tướng, một mình cô đi tới ngôi nhà cũ của gia tộc Uchiha trống rỗng, một mình cô đi theo con đường đó từng bước một, trên trời không có sao, cũng không có trăng.

Giữa trời đất, chỉ có Haruno Sakura, một mình cô vừa đi vừa nhịn không được rơi nước mắt, cô nhớ tới rất nhiều năm trước, Uchiha Sasuke 7 tuổi kia có phải cũng như vậy hay không, từng bước tuyệt vọng đi vào trong tòa nhà cổ này.

Ngày hôm đó, cô ngồi một đêm bên hồ bên cạnh ngôi nhà cũ, và ngày hôm sau cô đã phát sốt.

Người nhà rất lo lắng cho cô, đề nghị cô nghỉ ngơi một thời gian, về phần những thứ khác không nên suy nghĩ nhiều nữa.

Nhưng khi cô tỉnh lại, sau khi uống thuốc liền tiếp tục tập luyện, đi làm việc mình nên làm.

Khi đó cô nghĩ, cô còn muốn giúp Sasuke-kun trở về, nhưng cũng không phải là trở về Konoha, mà là giúp anh trở về Sasuke-kun ban đầu có thể cảm nhận được sự ấm áp kia.

"Tại sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn tớ, tớ cũng phải phải trẻ con nữa rồi." Haruno Sakura uống một ngụm rượu sake, cúi đầu nói"Thích một người, nhất định phải ở cùng một chỗ sao?"

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Uchiha Sasuke về nhà với Haruno Sakura.

Bọn họ đã ở chung một thời gian, Konoha đã vào thu, gió thu thổi tới, rượu liền tan đi rất nhiều, người cũng sảng khoái không ít.

"Sakura." Sasuke đột nhiên dừng lại, đến nỗi Haruno Sakura cũng phải dừng lại và quay đầu lại nhìn anh.

Cô thấy được sắc mặt anh thoáng phức tạp, liền hiểu rõ nói, "Sasuke-kun chẳng lẽ đang rối rắm vấn đề vừa rồi sao?"

Thanh niên không được tự nhiên quay mặt, nhưng ánh mắt vẫn bán đứng anh.

"À, thì ra Sasuke-kun cũng sẽ để ý loại vấn đề này, em cho rằng loại vấn đề thích hay không thích này, Sasuke-kun cũng không thèm để ý đâu..." Haruno Sakura vuốt cằm ra vẻ buồn rầu nói, Uchiha Sasuke đi tới, bình tĩnh đứng ở trước mặt Haruno Sakura.

Haruno Sakura chợt cảm thấy trán đau xót, hai tay ôm trán lui về phía sau một bước, có chút tức giận nhìn chàng trai trước mặt.

"Luôn nói rất thích, luôn nói muốn ở cùng một chỗ, nhưng cư nhiên lại muốn buông tay giữa chừng... Thật đáng ghét." Sasuke bĩu môi, mất hứng nói.

Tiếp theo anh thoáng cúi người, kề sát vào mặt Haruno Sakura, nói, "Tuy đã biết, em vì anh suy nghĩ rất nhiều, nhưng mà Sakura, đối với một người đã cảm thấy là đương nhiên, là thói quen mà nói, em có chút tàn nhẫn."

"????"

Lần này đến lượt Haruno Sakura kinh ngạc, cô nhìn thấy Uchiha Sasuke hơi nhếch khóe miệng, sau đó lại đứng thẳng người vòng qua mình đi về nhà.

"Uchiha Sasuke mười hai tuổi, cảm thấy thích một người, không cần ở cùng một chỗ, bởi vì anh là kẻ báo thù, người ở cùng một chỗ với anh đều sẽ không có kết quả tốt." Anh đi về phía trước hai bước, dừng lại, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao.

"Uchiha Sasuke mười sáu tuổi, cảm thấy thích một người, muốn đem cô ấy giấu ở góc bí mật nhất trong lòng, bởi vì như vậy, mới sẽ không rung động, mới có thể không chút do dự đi về phía trước." Anh thở dài, quay đầu, nhìn về phía Haruno Sakura.

"Uchiha Sasuke mười chín tuổi, cảm thấy thích một người, phải bảo vệ cô ấy, bởi vì anh rốt cục cũng có dũng khí cũng có năng lực cùng cô ấy ở cùng một chỗ, cho cô ấy hạnh phúc." Anh chậm rãi lộ ra mỉm cười, vươn tay về phía Haruno Sakura.

Uzumaki Naruto nhìn bóng người xa xa hai tay nắm tay dựa vào nhau, không tự chủ được cúi đầu nở nụ cười.

Cậu quay lại đi về phía căn hộ của mình.

Hôm nay vấn đề của Yamanaka Ino, cậu trong nháy mắt liền biết đáp án.

Bởi vì, cậu từ lúc mười hai tuổi, ở trong bệnh viện nhìn thấy Sakura-chan ôm lấy Sasuke, cậu liền hiểu được.

"Nguyện người mạnh khoẻ, cho dù sau này người không liên quan đến tôi."


Mọi người nghỉ lễ có vui không ạ. Ngày lễ tớ bận quá nên không edit được để mọi người chờ lâu rồi ạ 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top