Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Đừng chạm vào cô ấy!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hạ Quân Tình

*************************

Mắt Tiêu Hàn Ngọc sắt bén gắt gao nhìn chằm chằm cô, cố nén tức giận trong lòng, ánh mắt lạnh đi, giọng nói cũng dần lạnh lẽo:" Cô đụng phải em ấy, nên phải xin lỗi em ấy."

Tô Hiểu Nam chậm rì ngẩng đầu nhìn hắn một cái, giọng nói mang ý cười:" Anh là củ hành gì? Dựa vào đâu sai sử tôi?"

Tiêu Hàn Ngọc sửng sốt, nhíu mày nhìn về phía Tô Hiểu Nam, trong lòng cảm thấy có chút kinh ngạc, cô gái này hôm nay uống lộn thuốc sao? Vậy mà lại dám đối nghịch với hắn?

Tô Hiểu Nam không chút sợ hãi, ngửa đầu nhìn hắn, trong mắt mang theo một tia kiên định.

Nếu bọn họ nói chuyện đàng hoàng, kêu cô xin lỗi cũng không sao. Rốt cuộc cũng là cô lúc mở cửa không chú ý, cho dù không biết đã dùng bao nhiêu sức, nhưng đụng phải con gái nhà người ta, nói tiếng xin lỗi cũng là điều đương nhiên.

Nhưng hiện tại, hai người kia thái độ vênh mặt hất hàm sai khiến, đời này đừng có mơ cô nói tiếng xin lỗi!

[ Ding - Hệ thống nhắc nhở: tiến độ đào tạo nhân vật phản diện +1, chỉ số hiện tại 2%. Hệ thống ngẫu nhiên rơi gói quà: nhóm bao lì xì màu đỏ.]

Hệ thống trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở cộng điểm, mắt Tô Hiểu Nam sáng ngời, vui mừng cười ra tiếng. Không ngờ bản thân chó ngáp phải ruồi, tự nhiên lại tăng lên tiến độ đào tạo nhân vật phản diện!

Nhưng mà, nhóm bao lì xì này là gì?

Tiêu Hàn Ngọc không biết cô cúi đầu suy nghĩ gì, nụ cười kia lọt vào trong tầm mắt, cảm thấy trào phúng, trong lòng càng thêm không vui:" Cười cái gì? Xin lỗi em ấy!"

Lâm Kỳ Vi một bên lắc đầu, nắm lấy tay áo Tiêu Hàn Ngọc, yếu đuối sợ sệt nói:" Tiêu tiên sinh, chuyện này là em không đúng. Hơn nữa em cũng không bị thương, chuyện này hay là bỏ qua đi. Em chỉ là một trợ lí nhỏ nhoi, cùng với Tô tiểu thư không cùng một cấp bậc, em biết người ta chướng mắt em, người phải xin lỗi cũng nên là em."

Tô Hiểu Nam kinh ngạc cảm thán nhìn cô ta, quả nhiên là người đảm vai nữ chính, loại năng lực bạch liên hoa này, tới một cô gái như cô còn muốn nghe không hiểu.

Ngoài mặt là xin bỏ qua, trên mặt tràn trề nước mắt, quả thật là đóa bạch liên tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Quả nhiên, lời còn chưa dứt, Tiêu Hàn Ngọc đã tức giận ngăn cô ta lại:" Được lắm, có anh ở đây, ai cũng không thể khinh thường em."

Hắn quay đầu trừng mắt nhìn Tô Hiểu Nam, chỉ đồ trang điểm trên tay cô:" Bỏ xuống! Xin lỗi em ấy! Nếu không, tôi có quyền đuổi cô ra khỏi chương trình này!"

Tô Hiểu Nam nhìn bóng người phản chiếu trong gương, không biết vì sao, bị những lời nói này chọc cười.

Rời khỏi? Cũng đúng, chương trình này mời đại nhân vật là hắn, có quyền sai khiến khách mời cũng là điều đương nhiên.

Nhưng nếu đuổi cô rời khỏi, cũng không có gì ghê gớm. Dù sao cô cũng không muốn giả mù sa mưa làm cộng sự của hắn, ở trong chương trình thì dịu dàng khéo léo, sau lưng còn bị fan của hắn chửi rủa, cô bị gì dị?

Tô gia là đại gia nghiệp, tuy là làm ngành thiết kế sản xuất, nhưng ở thành phố A cũng là đại gia nổi tiếng gần xa, muốn tiền tiền không thiếu, nhan sắc lại hơn hẳn hắn 180 lần, sao cô lại lẩn quẩn trong cái đám đó chứ.

Tô Hiểu Nam bỏ đồ trang điểm trên tay xuống, đứng lên, chậm rãi lại gần Lâm Kỳ Vi, cánh tay trắng nõn vuốt ve mặt cô ta, lại bị Tiêu Hàn Ngọc đẩy ra, tức giận nói:" Cô muốn làm gì?"

Tô Hiểu Nam lạnh mắt nhìn hắn, cười khẽ:" Anh yên tâm, đối với gương mặt không có gì đẹp hơn tôi, tôi không hứng thú."

Cô cuối đầu từ trong túi móc ra một xấp tiền, trực tiếp ném lên mặt Lâm Kỳ Vi:" Nếu anh nói tôi đụng phải cô ta, vậy tốt, mau trực tiếp cầm tiền rồi cút đi! Có bệnh chữa bệnh, đụng hỏng rồi thì chỉnh dung, đừng lượn lờ ở trước mặt tôi!"

"Tô Hiểu Nam, cô!"

Tiêu Hàn Ngọc nháy mắt tức giận, đưa tay lên, muốn cho cô một bạt tay, nhưng tay vừa đưa lên lại bị một cánh tay khác bắt lại.

Ngay sau đó, một tiếng nói trầm thấp từ tính từ người ở phía sau truyền đến.

"Đừng chạm vào cô ấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top