Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 002: Thiên tiên Kim Hồn lực?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~

Editor: Ryou_Nei

~~~~~~~~

Đảo mắt đã đến ngày thức tỉnh Hồn lực, hôm nay có lẽ là ngày náo nhiệt nhất chỉ sau ngày Tết âm lịch của gia tộc. Những đứa trẻ đã năm tuổi trong tộc đều được cha mẹ dẫn đến Thức Tỉnh đường để tiến hành nghi thức.Hàng năm đều có đệ tử Hồn lực đã ngoài lục trọng được đưa đến Hồn các lựa chọn hồn thú làm hồn sủng. Một hồn sủng tốt đủ để khiến cho thực lực của chủ nhân cao gấp đôi thậm chí còn hơn thế.

Hôm nay, Quân Tà Băng cũng bị mẫu thân kéo đến tỉ mỉ sửa soạn một phen từ sớm. Váy dài nguyệt sắc, mái tóc dài đen nhánh tùy ý thả trên vai, khuôn mặt nhỏ nhắn, phấn điêu ngọc mài cùng đôi mắt đen sáng ngời, cả người tựa như tiên đồng từ trên trời giáng xuống, linh dật phiêu miểu* không nhuốm khói lửa nhân gian.


linh dật phiêu miểu: nhẹ nhàng, tự nhiên, như ẩn như hiện ( mk ko diễn tả hết được. Bạn nào biết thì cmt cho mình biết với nha)

Khi  đi theo mẫu thân vào Thức Tỉnh đường, cửa đã có rất nhiều đứa trẻ 5 tuổi hoặc trực hệ hoặc chi thứ đang đứng cạnh cha mẹ đợi đến giờ thức tỉnh Hồn lực. 

Khi mọi người thấy Tà Băng linh khí, xinh đẹp cùng Liễu Tố Ngưng cao quý,thanh nhã đi tới, không tự chủ được hít khí lạnh, mỹ! Hai người đều một thân bạch y tựa như cửu thiên tiên nữ, giống như nhìn nhiều một chút cũng là phi lễ đối với các nàng!

Một hồi lâu, mọi người mới lấy lại tinh thần, Tà Băng đứng ở trong đội ngũ mà Liễu Tố Ngưng thì đứng cùng thân nhân ở khu vực chờ. Tà Băng không để ý đủ loại ánh mắt chung quanh, lẳng lặng chờ đợi lễ thức tỉnh Hồn lực bắt đầu.

_" Các vị, im lặng!". Ngay tại lúc Tà Băng chờ đến không đủ kiên nhẫn, bên tai liền truyền đến âm thanh uy nghiêm của gia gia, rốt cuộc cũng bắt đầu! Trên đài chỉ thấy gia gia đứng đầu, phía sau là phụ thân cùng Đại bá, còn có năm vị trưởng lão.

_"Hôm nay là lễ thức tỉnh Hồn lực mỗi năm một lần của Thượng Cổ Quân gia ta, năm mươi hài tử bên dưới, nói cho gia chủ gia gia nghe, các ngươi có tự tin không?". Đợi đến khi nghe thấy phía dưới ngữ khí kiên định trả lời có, gia gia mới nói thêm:

_ " Các ngươi chính là tương lai của Thượng cổ Quân gia! Hi vọng của Thượng cổ Quân gia! Cho nên,các hài tử, sau khi thức tỉnh phải cố gắng tu luyện! Được rồi, hiên tai ta tuyên bố lễ Hồn lực thức tỉnh, bắt đầu!"

Sau khi gia gia nói xong, mọi người trên đài trở lại chỗ ngồi, chỉ để lại Nhị trưởng lão đứng ở phía trước Trắc Hồn Thạch , theo thứ tự từng đứa trẻ tiến hành nghi thức thức tỉnh. Cũng không biết là vô ý hay cố tình, Tà Băng được an bài ở vị trí  cuối cùng.

_"Người đầu tiên, Quân Nhân, lục trọng Hồn lực ! Đủ tư cách!"

_"Người thứ 2, Quân Thắng, thất trọng Hồn lực! Vĩ đại!"

_"Người thứ 3, Tử Hiên, thập trọng, Thiên tiên Ngân Hồn lực! Ha ha! Tốt! Tốt!Tốt! Quân gia ta lại xuất hiện một thiên tài!"

..........

_"người thứ 49 Quân Hạo, cửu trọng Hồn lực! Tốt, tốt, chăm chỉ tu luyện a!" Theo Nhị trưởng lão này một tiếng cuối cùng, kế tiếp là Tà Băng thí nghiệm !

_"Người thứ 50 ,Quân Tà Băng " Tà Băng điềm nhiên dạo bước đi về hướng Trắc Hồn Thạch, dưới đài tất cả mọi người đều mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Tà Băng, muốn nhìn xem vị tiên đồng này thí nghiệm có kết quả như thế nào! Nhị trưởng lão gia gia cườ tủm tỉm, nói:" Tiểu Băng nhi, chỉ cần đưa tay đặt lên Trắc Hồn Thạch là được, không cần nghĩ gì cả!".

_"Dạ" .Tà Băng tự tin cười với nhị trưởng lão, sau đó đưa tay đặt lên trên Trắc Hồn Thạch. Nụ cười nửa vời nhất thời khiến mọi người lóa mắt. Vừa lấy lại tinh thần, nhìn Hồn lực đang tăng nhanh chóng  thì nhất thời lại choáng váng !

_"Nhất trọng, Nhị trọng....Cửu trọng,Thập trọng, trời ạ! Vẫn còn tăng lên! Thập...thập...thập nhất trọng!" . Đợi Hồn lực tăng tới Thập nhất trọng,Tà Băng thu tay lại. Mọi người không thể tin được nhìn Trắc Hồn thạch đang hiển thị Thiên tiên Kim Hồn lực, nhu mắt, lại trừng mắt nhìn! Lại nhu mắt! Vẫn là thập nhị trọng.

_"Người thứ 50, Tà Băng, Thiên tiên ..... Kim Hồn lực" .Người đầu tiên lấy lại tinh thần là Nhị trưởng lão gia gia, kích động đến mức nói có chút không rõ! Tất cả tộc nhân trên dưới đài, khi nghe thấy âm thanh xác nhận, nhất thời kinh ngạc vỡ òa.

_"Trời ạ! Thiên tiên Kim Hồn Lực! Thật là Thiên tiên Kim Hồn Lực! Quá tuyệt vời!"

_"Thật sự là thiên tài nha! Ta sao lại không có được thiên phú như thế a! Aizzz... "

Dười đài mọi người ngươi một lời ta một lời nói xong, ánh mắt đều tập trung về phía Tà Băng tự nhiên hào phóng trên đài, ghen tị có, hâm mộ có, cao hứng cũng có! Bất quá, mặc kệ như thế nào, cũng không thể không khẳng định, Quân gia xuất hiện một tuyệt thế thiên tài nha.


Trên đài đám người Quân Thương Hải sau khi lấy lại tinh thần liền cười ha hả:" Ha ha, tốt! Kinh hỉ này của Băng Nhi lão phu rất thích!Ha ha,  để xem lão già họ Hoa kia có còn dám thổi phồng tôn tử của hắn trước mặt ta không. ha ha ha !."

Quân Nhược Thiên, Quân Nhược Hải cùng vài vị trưởng lão cũng cười rất vui vẻ, nhất là lão cha tự kỷ kia của Tà Băng , khóe miệng cũng đều hướng lên trời rồi! Không có biện pháp,  kiêu ngạo a, đó là nữ nhi của ta a! Buổi tối nằm mơ khẳng định sẽ cười tỉnh. Có nữ nhi thiên phú hơn người như vậy, ai chẳng thích?

Liễu Tố Ngưng cùng Đại nương Sài Cẩn Hoan ở dưới đài vui mừng chảy nước mắt, ba vị ca ca tỷ tỷ cũngcao hứng nở nụ cười, thân nhân của Tà Băng ai cũng nở nụ cười, cười đến thật vui vẻ, thật sáng lạn!

Mọi người lại đem tầm mắt chuyển tới chỗ Tà Băng, nhìn thấy Tà Băng vẫn là một bộ dáng thản nhiên, mấy vị tiền bối đều không khỏi gật gật đầu, ánh mắt hiện lên vui mừng. Vinh sủng không lo sợ, không vì bản thân có thiên phú trác tuyệt mà kiêu ngạo, thật sự là không tồi!

Mà Tà Băng từ  nhìn những thân nhân vẫn còn cao hứng từ nãy đến giờ kia, sờ sờ cái mũi không nói gì, hừ hừ, nếu cho các ngươi biết thí nghiệm Hồn lực hôm nay chẳng qua là một phần ba năng lực thật sự của ta, không biết các ngươi còn có phản ứng thế nào nữa đây...

Ngô, phỏng trừng là sẽ bị dọa ngốc luôn, cho nên thôi, bổn tiểu thư luôn luôn thiện lương, sẽ không nói cho các người! Tà Băng xấu xa ở trong lòng oán thầm. Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi*, hai đời làm người, Tà Băng nếu là còn không biết cái đạo lý này,thì thật sự là, nói như thế nào nhỉ, thật sự là sống uổng phí!

* Mộc tú vu lâm phong tất tồi chi: cây cao vượt rừng ắt sẽ bị gió quật đổ. Ý chỉ những người nếu quá nổi bật thì sẽ gặp họa. ( Ở trường hợp này là muốn nói nếu Tà Băng bộc lộ hết tài năng của nàng thì sẽ khó tránh khỏi phiền phức, còn có thể gặp họa sát thân) .


Quân Thương Hải cao hứng đứng ở trên đài, lớn tiếng tuyên bố: "Được lắm! Hôm nay Quân gia lại xuất hiện năm người lục trọng Hồn lực! Mười lăm người thất trọng Hồn lực! Mười ba người bát trọng Hồn lực! Năm người cửu trọng Hồn lực! Hai người Thiên tiên Ngân Hồn lực! Một người Thiên tiên Kim Hồn lực! Về phần những người có Hồn lực từ ngũ trọng trở xuống,  cũng không cần thất vọng, sang năm lại kiểm tra! Quân gia hưng suy sau này phải nhờ vào các ngươi, hãy lớn tiếng nói cho ta biết, có tin tưởng bản thân tu luyện thành công hay không?"

"Có" Năm mươi hài đồng thống nhất đáp lại.

"Tốt! Nếu tin tưởng thì phải cố gắng! Những người đã ngoài lục trọng, sáng sớm ngày mai tập hợp ở cửa Hồn các để chọn lựa linh thú! Giải tán!". Quân Thương Hải hô một tiếng giải tán, những đứa trẻ hướng lên đài cúi đầu chào một cái rồi đi về phía phụ mẫu của chính mình. Tà Băng vừa xuống đài, đã bị nhị tỷ Tà Tư kéo lại ôm vào trong ngực hôn một cái:  "Tiểu muội giỏi quá nha, đi, hôm nay tỷ tỷ sẽ nấu cơm chúc mừng ngươi!"


"Á? Từ đã nhị tỷ,  nấu cơm thì không cần đâu , ta thấy bà bà ở nhà bếp làm cơm rất tốt , không nhọc phiền nhị tỷ phải tự mình động thủ a!" .Tà Băng ở trong lòng Tà Tư, vừa nghe nhị tỷ muốn nấu cơm, nhất thời một trận đau đầu! Nhị tỷ này cái gì cũng tốt , nhưng làm cơm thì.... trời!Cơm đó, chính là không thể ăn, đã thế nhị tỷ lại còn rất thích làm.


"Ngươi còn muốn nấu cơm? Tiểu muổi,chúng ta đi nhà bếp tìm lão bà bà đi!" Đại ca Tà Trần một phen đoạn lấy Tà Băng, cách Tà Tư thật xa.


"Ngô! Nhị tỷ a, cái việc nấu cơm này, chúng ta sẽ không phiền toái ngươi a!" Tà Vân đi đến bên cạnh Tà Trần, tiếng cười dài phóng thẳng đến chỗ Tà Tư, ánh mắt lại ôn nhu nhìn tiểu muội nhà mình.


"Các ngươi, các ngươi! Hừ!" Tà Tư bị ba người nói như vậy, thật sự lòng tự trọng bị đả kích rất lớn! Bất quá đả kích cũng tốt, đau dài không bằng đau ngắn a!


"Được rồi ! Mấy hài tử các ngươi! Hôm nay ta cùng Tố Ngưng sẽ tự mình làm một bàn, chúc mừng cho Băng nhi của chúng ta một phen! Được không?" Đại nương Sài Cẩn Hoan nhìn bộ dáng của mấy người, không khỏi lôi kéo Liễu Tố Ngưng, bật cười.  Bốn người kia vừa nghe thấy hai người muốn đích thân nấu cơm, không khỏi cao hứng hô một tiếng, bước nhanh về phía trước! Tựa như thức ăn ngon đều đang đợi sẵn ở phía trước rồi vậy.

Mấy người ngồi ở tiền đường không lâu, gia gia, Đại bá cùng phụ thân ba người họ cùng tươi cười đi đến, Quân Thương Hải cao hứng ôm Tà Băng nói: "Ha ha! Băng nhi thật sự là tiểu bảo bối của Quân gia ta!"

Quân Nhược Thiên ở bên cạnh nghe thế, véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tà Băng, tự kỷ nói: "Đúng vậy! Tất nhiên, cũng không nhìn xem là nữ nhi của ai!"

Đại bá Quân Nhược Hải cũng mỉm cười nhìn Tà Băng, mặc dù không nói gì thêm, nhưng cũng đủ để thể hiện phần kinh hỷ từ tận đáy lòng.

Tà Băng vui vẻ nhìn mọi người, trong lòng ngập tràn một cảm giác ấm áp, thật tốt! Nguyên lai chỉ cần nhìn thấy bộ dáng cao hứng của người thân thì sẽ cảm giác được hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top