Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 103: Hắc La Sát Võ Càn Khôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Vân Khởi Vũ ở phòng đợi bất an không yên, trong lòng cầu nguyện trước khi rời đi không cần xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì. Có lẽ là ông trời nghe được lời cầu nguyện của nàng, không bao lâu sau liền đến phiên nàng.

"Đợt tiếp theo, Võ Càn Khôn, Lý Phóng, Dư Tử Bân, Vân Khởi Vũ, Vân Thải ~" người phụ trách gọi hết thảy mười mấy tên, sau đó mang mười mấy người này đi đến Truyền Tống Trận.

"Tất cả mọi người chuẩn bị xong chưa, trên đường đi có thể gặp một vài luồng khí mạnh, chỉ cần các ngươi đứng vững, đừng lộn xộn, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn. Chuẩn bị xong chưa? Trận pháp khởi động."

Người phụ trách nói xong, ngừng một lát, thấy không có ai dị nghị gì liền khởi động pháp trận, giống như thợ kéo chỉ.

Nhưng lúc trận pháp khởi động, đột nhiên có người gần đó xông tới, lớn tiếng quát to: "Chờ một chút, chờ một chút, không thể để các nàng đi, nhanh dừng trận pháp lại."

Người xông lại chính là nam tử phụ trách ghi tên, vội vội vàng vàng, hốt ha hốt hoảng chạy tới muốn xông vào trong trận pháp đã khởi động nhưng bị người phụ trách trận pháp ngăn cản, không cho hắn vào.

"Ngươi làm gì? Có biết như vậy hậu quả sẽ rất nghiêm trọng hay không? Trận pháp đã khởi động, nếu cưỡng chế dừng lại, chẳng những trận pháp sẽ phải chịu hư tổn, ngay cả người ở bên trong cũng có thể gặp nguy hiểm. Hậu quả nghiêm trọng như vậy, ngươi đảm đương nổi sao?"

"Chính là ~" nam tử khó thở giậm chân, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vân Khởi Vũ cùng Vân Thải ở trước mắt hắn biến mất, mà chuyện một trăm vạn hoàn kim kia hắn lại không thể nói ra được.

Nếu hắn sớm một chút phát hiện kim phiếu biến mất, thật là tốt biết bao, bây giờ chỉ có thể tự nhận xui xẻo. Bất quá hắn sẽ không để tỷ muội Vân Khởi Vũ có thể yên ổn ở Lạc Vân thành.

Trận pháp sau khi thành công khởi động, Vân Khởi Vũ cũng đã không còn lo lắng phiền phức gì, bình tĩnh đứng trong trận pháp, chờ tới nơi.

Tuy rằng từ Bàn Nguyệt thành đến Lạc Vân thành có Truyền Tống Trận, nhưng trận pháp chở đi vẫn cần thời gian một canh giờ. Ở đây trong vòng một canh giờ, nàng nhất định phải cùng mười mấy người chen chúc trong một cái không gian nhỏ hẹp.

Trong mười mấy người này, chỉ có Vân Khởi Vũ cùng Vân Thải là nữ, còn lại tất cả đều là nam. Mới vừa bắt đầu mười mấy người còn có thể im lặng đợi, ai không quan tâm ai, nhưng không lâu sau mấy người nam tử rãnh rỗi tán gẫu lấy Vân Khởi Vũ cùng Vân Thải làm đề tài tiêu khiển giết thời gian.

"Xem tiểu cô nương này, bộ dạng cũng thật xinh đẹp, khuôn mặt kia mềm mại đáng yêu đến mức khiến người khác thực muốn cmn muốn cắn một cái."

"Người mang khăn che mặt bộ dạng cũng nhất định rất được, nhanh đem cái khăn che mặt bỏ xuống, để ta nhìn một cái."

Vân Khởi Vũ nghĩ đến vào Truyền Tống Trận liền sẽ không có phiền toái gì, không thể tưởng được còn gặp đến loại chuyện này. Bất quá nàng cũng không phải kẻ ngồi không.

"Các ngươi tránh ra, ta không thích các ngươi." Vân Thải trốn phía sau Vân Khởi Vũ, trừng hai mắt thẳng nhìn chằm chằm mấy người nam nhân kia.

Những người này thật sự rất đáng ghét, phi thường phi thường đáng ghét.

"Ngươi không thích chúng ta cũng không sao cả, chúng ta thích ngươi là được rồi."

"Đúng vậy đúng vậy, chúng ta thích là được. Lại đây cùng chúng ta tâm sự một chút, nói chuyện nhân sinh."

Một người nam tử muốn đưa tay chạm vào Vân Thải, nhưng lại bị Vân Khởi Vũ ngăn cản, hai mắt như kiếm quét ngang qua, lạnh lùng nghiêm nghị cảnh cáo: "Các ngươi nếu còn dám xằng bậy, vậy đừng trách ta không khách khí."

"Không khách khí, như thế nào gọi không khách khí! Ta rất muốn lĩnh giáo một chút."

"Nếu các ngươi không để ý tới việc trận pháp xảy ra vấn đề, không thể bình an tới đích, như vậy cứ việc động thủ thử xem? Còn dám khi dễ tỷ muội chúng ta, các ngươi cũng đừng nghĩ qua được, quá lắm thì đồng quy vu tận thôi."

"Xú nha đầu, ngươi biết ta là ai không, dám uy hiếp ta? Ta xem ngươi là chán sống rồi. Nói cho ngươi biết, ta là Thiết Mã Bang Thiết Liên của Lạc Vân thành, nếu chọc tới ta, ngươi ở Lạc Vân thành nhất định sẽ không thể yên ổn."

Cái gì Thiết Mã Bang, cái gì Thiết Liên, Vân Khởi Vũ căn bản là không để vào mắt.

Nếu như là nơi bình thường, nàng đã sớm động thủ giáo huấn mấy kẻ không có giáo dưỡng này, nhưng nơi này là trong Truyền Tống Trận, không thể làm bậy, nếu không sẽ tạo ảnh hưởng rất lớn. Nhưng nếu không để cho những kẻ này một bài học, nàng cùng Vân Thải sẽ tiếp tục bị khi dễ, loại khi dễ này nàng không thể bỏ qua.

Ngay tại lúc Vân Khởi Vũ vô kế khả thi, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện, đặt trên cổ Thiết Liên, lấy phương thức cường thế uy hiếp cảnh cáo hắn: "Ngươi còn dám làm thêm một hành động, nói thêm một câu, ta liền cho ngươi chết ngay ở đây."

"Ngươi ~" Thiết Liên vốn đang muốn mắng chửi nhưng khi thấy đặt trên cổ hắn chính là một thanh hắc kiếm thì lập tức bị dọa đến sắc mặt đại biến, hai chân như nhũn ra, run rẩy nói: "Ngươi, ngươi là Hắc La Sát Võ Càn Khôn."

Hắc La Sát Võ Càn Khôn, giết người không lưu tình. Năm ấy hai mươi tuổi, giết người vô số, chiến tích hơn một ngàn, chưa từng thất bại. Không ai biết hắn từ nơi nào đến, cũng không ai biết một thân võ nghệ của hắn là sư thừa nơi nào, cũng như cả hắc kiếm đại biểu cho thân phận của hắn. Ở Lạc Vân đại lục, chỉ cần nhìn thấy thanh hắc kiếm này, liền không có ai dám trêu chọc chủ nhân thanh hắc kiếm.

Một người thần bí lại đáng sợ như vậy, ngay cả ông trời cũng đều không dám động đến hắn, huống chi là người thường bọn họ.

"Nếu ai dám ảnh hưởng trận pháp, chết." Võ Càn Khôn không giết Thiết Liên, thu hồi hắc kiếm, trở lại một tảng đá bất động chờ đợi tại chỗ.

Võ Càn Khôn nói một câu, không ai còn dám sinh sự, cũng không dám lộn xộn, ngay cả hô hấp cũng phải cẩn thận một chút.

Vân Khởi Vũ cũng không có giống những người khác im lặng khoa trương như vậy, chỉ đợi giống như bình thường, còn dám đến trước mặt Võ Càn Khôn, không đổi sắc về phía hắn cảm ơn: "Đa tạ tương trợ."

Chứng kiến Vân Khởi Vũ làm như vậy, tất cả mọi người ở đó âm thầm cười nhạo nàng, chờ xem kịch vui. Chuyện Hắc La Sát không thích nhất chính là người xa lạ tới gần hắn, nói chuyện với hắn, dưới tình huống như vậy, nữ nhân này cho dù không chết cũng sẽ bị bát một chậu nước lạnh.

Quả nhiên, đối với cảm kích của Vân Khởi Vũ, Hắc La Sát cũng không cho nàng sắc mặt tốt, dùng một loại giọng điệu cực kỳ phiền chán cảnh cáo nói: "Không muốn chết liền tránh xa một chút."

"Chuyện ta nên làm đã làm xong, sẽ không quấy rầy các hạ nữa." Vân Khởi Vũ không bởi vì Hắc La Sát có thái độ xấu mà biểu lộ thần sắc khác thường, thanh thanh đạm đạm đi đến cảm ơn sau đó lại bình tĩnh trở về chỗ của mình, giống như vừa rồi chỉ là làm một chuyện bình thường không quan trọng, không ảnh hưởng gì nhiều cho nàng.

Cũng bởi vì Vân Khởi Vũ biểu hiện quá mức bình tĩnh, người xung quanh liền dùng ánh mắt không thể tin cùng tràn ngập nghi hoặc nhìn nàng.

Nữ nhân này ở trước mặt Hắc La Sát lại có thể trấn định như thế, là nàng che dấu quá tốt vẫn hay là thực lực của nàng quá mạnh mẻ?

Võ Càn Khôn cũng bởi vì Vân Khởi Vũ trấn định mà có chút kinh ngạc, bất quá chỉ là một chút, hắn cũng không đem việc này để trong lòng. Đối với hắn mà nói, người và chuyện xa lạ không đáng để hắn đi lãng phí thời gian tìm hiểu, cho dù thời gian chỉ là cái nháy mắt hắn cũng không muốn lãng phí.

Chỉ sau có một lúc mà trong truyền tống trận đã không có đam phát ra bất kỳ thanh âm nào, im lặng đến mức ngay cả tiếng hít thở lẫn nhau cũng có thể nghe thấy.

Loại im lặng khoa trương này thẳng đến khi Truyền Tống Trận tới đích mới chấm dứt. Người ra khỏi Truyền Tống Trận giống y như là từ trong đại lao mới ra, vô cùng vui sướng.

Võ Càn Khôn ra khỏi Truyền Tống Trận liền rời đi, không ở lại dù chỉ một lát.

Nhưng khi Võ Càn Khôn rời đi, Thiết Liên dáng vẻ bệ vệ lại lần nữa đi tới, ngăn cản Vân Khởi Vũ cùng Vân Thải, vẻ mặt ghê tởm đem toàn bộ dục vọng hắn biểu đạt rành mạch.

"Hai vị tiểu mỹ nhân làm gì mà đi vội vã như vậy? Chuyện vừa rồi vẫn chưa xong đâu, chúng ta đổi nơi khác tiếp tục, như thế nào hả?"

"Tỷ tỷ, người này lại đến gây phiền phức cho chúng ta, thật đáng ghét! Chúng ta nên làm gì bây giờ?" Vân Thải lôi kéo tay Vân Khởi Vũ, trong lòng có chút sợ hãi.

"Không có việc gì, muội ở bên cạnh tỷ là được." Vân Khởi Vũ căn bản là không đem Thiết Liên để vào mắt, mặt không chút thay đổi cảnh cáo hắn: "Còn không tránh ra, ta sẽ bắt ngươi phải nằm xuống."

"Bắt ta nằm xuống? Ngươi nhanh như vậy liền muốn hầu hạ ta sao? Được được được, ta nhất định làm như ngươi muốn, hiện tại liền mang ngươi đi nơi thật tốt, sau đó ngoan ngoãn nằm xuống."

"Ta nói lại lần nữa, tránh ra."

"Mỹ nhân tức giận ta càng thích. Ha ha ~ ngươi thật sự nghĩ rằng ra khỏi Truyền Tống Trận là có thể chạy thoát lòng bàn tay của ta sao? Nói cho các ngươi biết, hôm nay hai người tỷ muội các ngươi mà không đem ta hầu hạ thư thái, ta cho các ngươi ~ a!" Thiết Liên còn chưa nói xong liền bị người đánh ngã xuống đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết, bởi vì ngã không nhẹ cho nên nhất thời không đứng dậy được.

Vân Khởi Vũ đạp Thiết Liên một cước, xem thường thương thế của hắn, mang Vân Thải chạy lấy người trước.

Người xung quanh chứng kiến Thiết Liên chật vật té trên mặt đất, âm thầm cười nhạo hắn.

Thiết Liên cảm thấy mất mặt, tức giận rống to: "Nhìn cái gì? Còn nhìn nữa ta sẽ đem mắt của toàn bộ các ngươi đào ra."

Đúng lúc này, cách đó không xa đi tới mấy hung thần ác sát, tùy tùy tiện tiện bắt vài người chất vấn: "Vừa rồi trong Truyền Tống Trận đi ra hai cô nương đã đi nơi nào rồi?"

"Kia, bên kia."

"Đuổi theo."

Mấy kẻ hung thần ác sát này là người của Toàn gia. Toàn gia ở Lạc Vân thành có một chút địa vị, phụ trách Truyền Tống Trận từ Lạc Vân thành đến Bàn Nguyệt thành, ở đây coi như là nhất bá, người bình thường đắc tội với Toàn gia đương nhiên không có kết cục tốt.

Kia hai tỷ muội rốt cuộc là thân phận như thế nào lại có thể đắc tội với Toàn gia?

Không đúng! Đắc tội với Toàn gia vì sao còn có thể sử dụng trận pháp của Toàn gia?

Vấn đề này tạm thời không ai có thể giải đáp, cũng không ai dám đến hỏi, sợ bị liên luỵ, cũng chỉ đem nó trở thành chuyện không liên quan đến mình mà cho qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top