Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 145: Tâm tình nâng lên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mạc Nhiên cùng Sát Kiển đi ra ngoài mua đồ vật này nọ xong liền trở lại, không ở trên đường lưu lại lâu, cũng không dám lưu lại lâu, mua đồ cho vài ngày xong liền vội vội vàng vàng trở về.

Trên người bọn họ có nhiều thứ tốt như vậy, một khi bị người phát hiện, liền sẽ nguy hiểm, chỉ sợ không chờ bọn họ trở về cũng đã bị cướp sạch. Cho dù trở về cũng không nhất định có thể bảo trụ mấy thứ này, người Cửu U Hồn vừa đến, bọn hắn cặn bã cũng không còn mất.

Hiện giờ cả Hắc Châu thành đang cực lực tìm kiếm Huyễn Miên Thảo bị đánh cắp kia, không ai rảnh đi tìm hiểu Vân Khởi Vũ ở tại nhà gỗ, sớm đem nàng trở thành nhân vật không quan trọng gì, có cũng như không.

Tất cả mọi người đều biết Huyễn Miên Thảo đã không còn trong tay Vân Khởi Vũ, bọn hắn tự nhiên sẽ không đi để ý người này. So với lãng phí tâm tư suy nghĩ trên người này, không bằng tìm Huyễn Miên Thảo bị trộm đi.

Nhưng mà cả Hắc Châu thành không biết, trong nhà gỗ giờ phút này đang phát sinh một đại sự, một chuyện siêu cấp lớn, chỉ tiếc bọn hắn không biết, đều đi tìm Huyễn Miên Thảo.

Mạc Nhiên cùng Sát Kiển sau khi mua đồ trở về, thì Tiểu Hắc liền bày ra một kết giới cường đại ngay tại bên ngoài nhà gỗ, kết giới này mạnh, đem cả nhà gỗ đều ẩn dấu đi, còn thả ra một hình tượng nhà gỗ hão huyền, lừa dối tầm mắt của người khác. Hình ảnh hão huyền này kỳ thật cũng không phải chân thật tồn tại, nếu đến gần lấy tay sờ liền sẽ phát hiện ra, nhưng Hắc Châu thành không người nào dám tới gần nhà gỗ, cho nên không ai biết kia chỉ là một ảo ảnh.

"Tiểu Hắc, như vậy thật sự có thể chứ?" Vân Khởi Vũ nhìn bên ngoài bày ra kết giới, cảm giác chỉ là một tầng khí hơi mỏng, phòng ngự không mạnh.

Nếu Tầm Phong thật sự trực tiếp trở thành Ma Thần, tạo thành ảnh hưởng khẳng định rất lớn, vạn nhất kết giới này thủ không được, bọn hắn lại bị vây ở thời khắc mấu chốt, chẳng phải là thực không xong?


"Ngươi không tin thực lực của ta?" Tiểu Hắc tức giận nói, một bộ chán ghét.

Tiểu Tử nhịn không được mắng hắn: "Thực lực chó má của ngươi, nếu mẹ có cái gì vạn nhất, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."

"Ngươi nếu nghi ngờ thực lực của ta, có thể đi ra cùng ta đánh một hồi, xem ai lợi hại hơn?"

"Ta mới sinh ra không bao lâu, ngay cả hình thể cũng không có, ngươi không biết xấu hổ muốn ta và ngươi đánh một hồi? Xấu hổ, xấu hổ."

"Đừng cho là ta không biết ngươi truyền thừa trí nhớ một đời, cho dù ngươi không có hình thể, ngươi cũng biết rất nhiều. Ngươi có dám xem ghi chép về Hắc Ám Ngục LIêm hay không?"

"Trí nhớ của ta không có mấy thứ rách nát đó."

"Ngươi mới là đồ vật rách nát."

"Tốt lắm tốt lắm, hai người các ngươi đừng cãi nhau nữa." Vân Khởi Vũ thật sự là không biết nói gì, không thể không ra mặt khuyên can. Đừng nhìn Tiểu Hắc lợi hại giống tiền bối, sự thật là ồn ào giống tiểu hài tử, bằng không hắn cũng sẽ không cùng Tiểu Tử cãi nhau thành như vậy.

"Xem mẹ của ngươi, ta không so đo với ngươi, hừ."

"Cái gì ngươi không so đo với ta, là ta không so đo với ngươi mới đúng."

"Tốt lắm, đều dừng lại, nếu ai tiếp tục cãi, ta sẽ không để ý tới người đó."

Vân Khởi Vũ lời này vừa ra, Tiểu Hắc cùng Tiểu Tử lập tức câm miệng, không ai còn dám nhiều lời. Đừng xem thực lực của bọn nó mạnh, kỳ thật không có bao nhiêu lá gan dám cùng chủ nhân tranh cãi.

Ồn ào với chủ nhân một chút ưu đãi cũng không có, nhất là ồn ào cùng Vân Khởi Vũ nữ chủ nhân này, đối với chúng không có bất kỳ nhất ưu đãi nào, ngược lại còn ăn thiệt thòi, vạn nhất nữ chủ nhân mất hứng, ném bọn nó đâu đó, vậy bọn nó chẳng phải thực thảm sao?


"Bây giờ là cửa ải quan trọng, các ngươi hẳn là đem tinh lực chú ý đến chính sự, mà không phải nhao nhao cãi nhau, hiểu chưa?"

"Hiểu rồi."

"Như vậy là được." Vân Khởi Vũ kỳ thật chính là hù dọa Tiểu Hắc cùng Tiểu Tử một chút, nào dám thật sự cùng chúng nó tức giận. Bất quá nàng làm chủ, lúc nên phát uy thì phải phát uy, bằng không sẽ tổn hại uy nghiêm chủ nhân.

"Phu nhân, hết thảy đều đã chuẩn bị xong." Mạc Nhiên cùng Sát Kiển đem đồ ăn để ở phòng bếp, sau đó hướng Vân Khởi Vũ báo trình diện, mà không phải hướng Nam Tầm Phong.

Theo lý thuyết bọn hắn hẳn là hướng Điện chủ báo cáo, mà không phải hướng Điện chủ phu nhân, nhưng ở tình huống hiện tại, bọn hắn chỉ có hướng phu nhân báo cáo mới có thể có chỉ thị tiếp theo.

"Vậy các ngươi cũng tự tìm một chỗ chuẩn bị sẵn sàng đi. Tầm Phong đã chuẩn bị, kế tiếp chính là các ngươi. Ba ngày nay các ngươi cũng không thể phân thân, cần hết sức chăm chú cầm dược liệu trong tay hấp thu hết, tăng cường công lực. Trên đường nếu có nửa phần tạp niệm hoặc là bị quấy nhiễu, rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Ta sẽ ở phụ cận cho bảo vệ các ngươi, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều có ta chống đỡ cho các ngươi."

"Đa tạ phu nhân."

"Tốt lắm, đi tìm chỗ các ngươi thích đi, ở trong sân cũng được, ở trong phòng cũng được. Tiểu Hắc sẽ tùy thời chú ý tình huống của các ngươi, vừa có sai sót sẽ lập tức chỉ đạo hoặc là trợ giúp các ngươi.

"Dạ."

Mạc Nhiên cùng Sát Kiển đều tự chọn một phòng, Nam Tầm Phong cũng ở trong một phòng khác. Cả nhà gỗ cũng chỉ có bốn gian phòng, như vậy cũng chỉ còn lại một, cái này ý nghĩa những người còn lại trong ba ngày này đều phải chen chúc ở trong một phòng rồi.


Bất quá những điều này là việc nhỏ, cho dù ngủ ở trong sân cũng không sao cả, chỉ cần ba người kia thành ma thánh cùng Ma Thần bình yên là tốt rồi.

Trong thời gian ba ngày này, không chỉ là bọn người Nam Tầm Phong cố gắng tăng cường thực lực, Thủy Vô Ngân dưới sự chỉ đạo của Tiểu Hắc, ma công tiến nhanh.

Ba gian phòng thời khắc đều đóng chặt cửa, chỉ có Vân Khởi Vũ cùng Tiểu Hắc ngẫu nhiên sẽ vào xem, thời gian khác cũng sẽ không đi quấy rầy.

Lúc kết giới bày ra, ngày hôm sau, người của cửa hàng giám bảo lại tới, tựa hồ là muốn nói về chuyện mất đi Huyễn Miên Thảo, mặc kệ bọn hắn ở bên ngoài quát to như thế nào, Vân Khởi Vũ chính là không ra, cả nhà gỗ mạc nhiên ngay cả một thanh âm cũng không có, giống như bên trong đã không còn người.

"Như thế nào không thấy Vân cô nương đi ra?"

"Đúng vậy! Không ra cũng thôi, nhưng lại không nghe được thanh âm của nàng. Người cùng Vân cô nương cũng không thấy, bọn họ không phải đã đi ra ngoài chứ?"

"Chẳng lẽ là bị quái vật lột da kia ăn thịt?"

Không biết là ai nói một câu như vậy, khiến hiện trường không khí trở nên cực lạnh, sợ tới mức tất cả mọi người khẩn trương lui về phía sau, không dám tới gần phía trước.

Lúc mọi người lui về phía sau, có thể nhìn ra được, bọn hắn tin tưởng đám người Vân Khởi Vũ bị quái vật lột da ăn thịt, cho nên mới sợ tới mức lui về phía sau.

"Nếu không chúng ta tiếp tục kêu đi?"

"Còn kêu? Vạn nhất đem quái vật lột da kêu đi ra, chúng ta đây chẳng phải liền thảm sao?"


"Chính là nếu không kêu, làm sao có thể tìm được Vân cô nương? Huyễn Miên Thảo bị trộm, chúng ta khó thoát khỏi tội. Dù sao cũng phải cho nàng một cái công đạo, bằng không danh dự của cửa hàng giám bảo chúng ta chẳng phải là đem quét rác sao?"

"Đối với một người chết, làm sao ngươi cho công đạo?"

"Này..."

"Chúng ta vẫn là trước rời đi, hiện giờ trong thành nơi nơi đang tìm Huyễn Miên Thảo, mấy ngày nữa nếu tiếp tục tìm không thấy, mà Vân cô nương lại không xuất hiện, kia chuyện này chỉ có thể như vậy."

"Đúng đúng, được rồi, rời đi nơi này trước, đi nhanh lên đi nhanh lên."

Người cửa hàng giám bảo trực tiếp sợ tới mức chạy trối chết, không dám lưu lại thêm nữa, mặc dù là ở bên ngoài nhà gỗ, nhưng bọn hắn vẫn rất sợ.

Vân Khởi Vũ kỳ thật đã sớm nghe được tiếng gào của người cửa hàng giám bảo, bất quá nàng coi như không nghe thấy, hảo hảo bảo vệ đám người Nam Tầm Phong, ngẫu nhiên sẽ đi vào trong phòng xem, đi vào thường xuyên nhất chính là chỗ phòng Nam Tầm Phong.

Nam Tầm Phong lúc này cả người đều bị bao vây ở trong một viên đá thật to màu đỏ, nhắm chặt hai mắt, trên mặt đôi khi thì sẽ lộ ra vẻ thống khổ, còn bình thường một chút phản ứng cũng không có.

Tuy rằng chỉ là vẻ mặt thống khổ, nhưng Vân Khởi Vũ lại có thể nhìn ra được hắn đang chịu được thống khổ rất lớn, dựa vào ý chí mà kiên trì lên.

Vân Khởi Vũ muốn đưa tay sờ viên đá bao vây Nam Tầm Phong, nhưng nàng không dám lộn xộn, sợ sẽ gây ra chuyện gì, cho nên do dự rất lâu mới lấy tay về, lo lắng mình nhịn không được sẽ xằng bậy, cho nên đi ra ngoài căn phòng.


Chính là vừa ra khỏi cửa liền chứng kiến La Sinh Hương, trừng mắt nhìn nàng ta một cái, không nói gì thêm, đem cửa phòng đóng lại, ở bên ngoài coi chừng.

Bên người sắp có ba cường đại nhân vật sinh ra, La Sinh Hương há có thể không kích động, nàng ta rất tò mò quá trình những người này biến thành cường giả là dạng gì, cho nên nhiều lần muốn đến trong phòng nhìn lén, chính là nhiều lần cũng không được, không phải bị Vân Khởi Vũ gặp được chính là bị Tiểu Hắc cản lại, khiến nàng ta cực kỳ buồn bực, cuối cùng thật sự là nhịn không được, tìm Vân Khởi Vũ nói chuyện.

"Vân Khởi Vũ, ngươi trực tiếp nói cho ta, ngươi nguyện ý giúp ta tới trình độ nào?"

"Vậy xem ngươi muốn mình tới trình độ nào?"

"Ta muốn giống Lạc Bất Phàm, ngươi có thể giúp ta sao?"

"Không thể."


Vân Khởi Vũ cự tuyệt rất rõ ràng, không cần suy nghĩ, khiến La Sinh Hương rất tức giận: "Ngươi ngay cả suy nghĩ cũng không liền cự tuyệt ta, có phải hay không còn nghĩ ta là địch nhân?"

"Nếu ta còn đem ngươi làm thành địch nhân, đã sớm đem ngươi đuổi đi, sẽ không để cho ngươi ở lại chỗ này. Trên đời này ngoài địch nhân cùng bằng hữu ra, còn có một loại tên là người lạ. Đối với một người lạ, ngươi sẽ lãng phí nhân lực vật lực đi giúp hắn sao? Quan hệ của chúng ta tựa hồ còn chưa tới cái loại trình độ này, mà ngươi quá mức sốt ruột, trong lòng nghĩ đến tất cả đều là như thế nào chiếm ưu đãi trên người ta, cũng không phải chân chính muốn cùng ta làm bằng hữu. Ta nói thật cho ngươi biết, nếu ngươi từ đầu đến cuối đều là loại tâm tính này, ta vĩnh viễn cũng sẽ không giúp ngươi, nhiều nhất chính là đem ngươi mang ra khỏi U Minh Tử Giới, cho ngươi trở lại Lạc Vân đại lục."


"Ngươi cùng Thủy Vô Ngân cũng là bình thủy tương phùng, nhận thức không lâu, cũng coi là người lạ, vì cái gì ngươi nguyện ý giúp hắn?"

"Không cần bắt ngươi cùng hắn so sánh, lòng của ngươi cùng hắn không giống nhau. Ai thật tâm thành ý đối đãi ta, ta có thể cảm giác được. Ngươi luôn luôn dùng ích lợi đi đối đãi thế sự, tự nhiên không biết đạo lý trong đó. Vì ích lợi đối xử tốt với người khác, như vậy thứ ngươi có được cũng phi thường nhỏ."

"Ngươi là muốn ta đối với ngươi chân thành đối đãi sao?"

"Chân thành đối đãi không phải cố ý là có thể làm được, mà cần cam tâm tình nguyện, không có một chút ham muốn cá nhân cùng tạp niệm. Lấy tâm cảnh hiện tại của ngươi, khó mà làm được. Ta nhớ từng có người nói một câu như vậy, dục tu tiên, trước tu tâm. Tâm ngươi còn không thân thiện hữu hảo, làm sao có thể tu tiên? Cho dù ta nguyện ý dùng một trăm viên Tử Tinh Linh Thạch giúp ngươi đạt tới tiên cảnh, lấy tâm cảnh của ngươi có khả năng sẽ thất bại, bởi vì tâm ngươi còn không thân thiện hữu hảo. Ở Lạc Vân đại lục người có thể đạt tới tiên cảnh lác đác không bao nhiêu, cho dù là đạt tới tiên cảnh cũng phải dựa vào ngoại lực, mà không phải dựa vào chính mình tự thân cố gắng, đó là bởi vì bọn hắn cũng chưa có trái tim thân thiện hữu hảo. Nhìn các ngươi cái gọi là đại gia tộc, trừ bỏ ỷ thế hiếp người, cũng chỉ biết làm một bộ ăn trên ngồi trước, tự cho là thực giỏi lắm, không biết như vậy chỉ cách tiên cảnh càng ngày càng xa."

Nghe xong những lời này của Vân Khởi Vũ, La Sinh Hương tựa hồ minh bạch, nhưng cũng không phải quá rõ ràng, lăng lăng nhìn nàng.

Vân Khởi Vũ nói rất đúng, đại gia tộc ở Lạc Vân đại lục, mỗi người đều mắt cao hơn đầu, tự cho là đúng, ngày thường trừ bỏ tranh cường háo thắng ra thì chính là ỷ thế hiếp người, nào có bộ dạng tiên nhân? Khó trách ở Lạc Vân đại lục cường giả đạt tới tiên cảnh ít như vậy, không phải đạt tới tiên cảnh quá khó, mà là tâm cảnh của bọn hắn không đạt tới được.

"Vân Khởi Vũ, cám ơn ngươi đã nói những lời này với ta, tuy rằng ta vẫn không thể không mang theo mục đích gì tiếp cận ngươi, nhưng ta sẽ cố gắng."

"La Sinh Hương, kỳ thật ta rất thưởng thức của ngươi. Ngươi mặc dù kiêu ngạo, nhưng không phải không có thuốc nào cứu được, ít nhất ngươi nguyện ý làm người xấu, chứ không làm tiểu nhân. Giống chuyện ngày hôm nay, nếu như là người đại gia tộc khác, chỉ sợ sẽ lên án, mắng ta hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì chẳng hạn, sau đó chính là động thủ. Nhưng ngươi không giống, ngươi chẳng những không tức giận với ta, còn nghe hiểu lời của ta, chỉ bằng một điều này, ngươi đủ để cho ta nhìn ngươi với con mắt khác."

"Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, ta nếu thật sự không biết đạo lý, vậy không xứng làm người. Các đại gia tộc ở Lạc Vân đại lục, đã trải qua những ngày an ổn quá lâu, ăn trên ngồi trước quen rồi, cho nên mỗi người đều có tật xấu như vậy, chỉ sợ bọn hắn sớm đã quên tổ huấn tổ tiên lưu lại. Muốn tu tiên, trước tu tâm, tâm không tu, sao tu tiên? Những lời này ta tựa hồ đã gặp đâu đó, nhưng không nhớ rõ."

"Hảo hảo điều chỉnh tâm tình của ngươi đi, nếu ngươi có thể làm được như ta nói, lấy chân thành mà đối đãi, có lẽ ta sẽ giúp ngươi. Xuất ra một trăm viên Tử Tinh Linh Thạch với ta mà nói không phải việc khó, Thiên Niên Huyết Sâm cũng vậy, ngươi hẳn là hiểu được ý của ta."

"Ngươi tùy tùy tiện tiện có thể xuất ra trên trăm viên Tử Tinh Linh Thạch cho Lạc Bất Phàm, ta như thế nào không rõ? Nhưng ta hiện tại đã không còn nghĩ đến chuyện để ngươi giúp ta đạt tới tiên cảnh. Tu vi dựa vào chính mình mới thuộc về mình, nếu nghĩ dựa vào người khác, mãi mãi đều là của người khác. Vân Khởi Vũ, thật sự cám ơn ngươi giúp ta hiểu được nhiều chuyện như vậy, để biểu thị lòng biết ơn, hôm nay ta xin tự mình xuống bếp." La Sinh Hương bỗng nhiên có tâm tình rất tốt, đi tới phòng bếp.

Trong lòng có nhiều chuyện nghĩ thông, cả người cảm giác thoải mái vô cùng, cảnh giới vô dục vô cầu thật là không giống người thường.

Vân Khởi Vũ nhìn thấy La Sinh Hương rời đi, vừa lòng cười cười. Nàng có thể cảm giác được tâm tình La Sinh Hương thay đổi, có lẽ từ nay về sau, nàng có thể cùng La Sinh Hương trở thành bằng hữu chân chính.

Tiểu Hắc kỳ thật luôn ở bên cạnh nghe Vân Khởi Vũ cùng La Sinh Hương nói chuyện, La Sinh Hương đi rồi hắn mới đi ra, tức giận nói: "Ngươi sao phải hảo tâm giúp nàng ta?"

"Ta có giúp nàng ta sao?"

"Ngươi giúp nàng ta trừ bỏ tạp chất trong lòng, để tâm cảnh của nàng ta được làm sạch, đây là chuyện muốn đạt tới tiên cảnh nhất định phải làm được, nếu tâm cảnh không đạt được yêu cầu, căn bản không thể đạt tới tiên cảnh. Giống như ma môn trong ma đạo, không qua được ma môn, làm sao có thể thành ma? Hiện giờ tâm cảnh của nàng ta đã lên một tầng, dựa vào tu luyện của chính nàng ta, hơn trăm năm sau có thể đạt tới tiên cảnh, nếu ngươi lấy Tử Tinh Linh Thạch giúp nàng ta, nàng tùy thời đều có thể đạt tới tiên cảnh. Ngươi đây không phải đang giúp nàng ta thì là cái gì hả?"

"Đơn giản nói mấy câu giúp đỡ cho nàng ta, để nàng ta trở thành bằng hữu chân chính, cớ sao không làm?"

"Ngươi đúng là mềm lòng. Nếu trở lại Lạc Vân đại lục, nàng ta vẫn như cũ lựa chọn đứng bên phía các gia tộc đối lập với ngươi, đến lúc đó xem ngươi khóc sao."

"Ai muốn đối lập với Vân tỷ tỷ, ta sẽ giết hắn." Thủy Vô Ngân mới vừa luyện công xong, lại nghe Tiểu Hắc nói, hắn hiện tại có thực lực, đương nhiên sẽ không yếu ớt như trước kia, lúc nên ra tay sẽ ra tay.

"Người đối lập với ta nhiều lắm, ngươi có thể giết hết sao?" Vân Khởi Vũ đùa giỡn, chứng kiến trên người Thủy Vô Ngân phát ra hơi thở càng ngày càng mạnh, rất vừa lòng: "Vô ngân, ngươi bây giờ đã mạnh hơn ta, chỉ sợ ta cũng đánh không lại ngươi."

"Từ sau khi mở ra Ma môn, việc luyện công của ta có thể nói là Nhất Nhật Thiên Lý (ngày đi ngàn dặm), trong thân thể tràn ngập sức mạnh."

"Đó là đương nhiên, ngươi cho là Huyễn Miên Thảo cùng quả Mê Tâm đều là hư danh sao? Huống chi còn có Huyết Cốt." Tiểu Hắc đắc ý nói.

"Dạ, dạ, đều là được Tiểu Hắc sư phụ dạy tốt."

"Cái gì Tiểu Hắc sư phụ, ta không phải sư phụ ngươi, cũng không cho phép gọi ta Tiểu Hắc."

"Không gọi Tiểu Hắc thì gọi là gì? Vân tỷ tỷ gọi ngươi là Tiểu Hắc, ta đây trực tiếp kêu sư phụ là được."

"Càng không cho phép trực tiếp kêu sư phụ."

"Tiểu Hắc không thể gọi, sư phụ cũng không thể gọi, Tiểu Hắc sư phụ cũng không thể gọi, ta đây nên gọi ngươi là gì?"

"Ta quản ngươi gọi gì, dù sao chính là không thể gọi như thế."

"Này làm khó ta quá đấy!"

"Phốc..." Vân Khởi Vũ nghe Thủy Vô Ngân cùng Tiểu Hắc nói chuyện, khiến trong sinh hoạt nhàm chán của nàng gia tăng chút niềm vui. Nàng không muốn ngăn cấm Tiểu Hắc cùng Tiểu Tử cãi nhau, đương nhiên cũng sẽ không ngăn cấm Tiểu Hắc cùng Thủy Vô Ngân, để cho bọn họ nháo đi.

Kỳ thật cũng không tính là cãi, chỉ là một chút nhạc thú sinh hoạt, nhiều hơn cũng rất tốt.

Kể từ đây, đội ngũ này của bọn hắn liền chân chính là một. La Sinh Hương tâm cảnh đã xảy ra thay đổi, sau này sẽ trở thành một thành viên chân chính của bọn họ, đây là điều nàng muốn nhìn thấy nhất.

Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động gay gắt, phạm vi mấy trăm dặm đều chấn động.

"Sao lại thế này?" Vân Khởi Vũ sốt ruột hỏi, điều đầu tiên nghĩ đến chính là Nam Tầm Phong, lập tức muốn vọt tới phòng xem.

Nhưng Tiểu Hắc không cho, đem nàng ngăn lại: "Hắn đang ở thời khắc mấu chốt, ngươi nếu đi vào chỉ sẽ làm hỏng việc. Tất cả mọi người nghe đây, không có sự cho phép của ta, không được tới gần ba gian phòng kia nửa bước."

"Tiểu Hắc, ngươi mau nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

"Sức mạnh của Yêu Hoàng Thạch, Huyễn Miên Thảo và quả Mê Tâm cùng kết hợp, tất sẽ tạo ra một đời Ma Thần mới, đây là dấu hiệu Ma Thần sắp sinh ra. Hoàn hảo bên cạnh có hơi thở hai ma thánh hỗn loạn, bên ngoài lại có một tầng kết giới phong ấn, chuyện phát sinh nơi này có thể có nhiều người cảm nhận được. Nếu quả thật bị người phát hiện, chúng ta liều chết cũng phải bảo vệ ba ngày tới."

"Ta hiểu được. Vậy theo ngươi sẽ có người nhận thấy được chuyện nơi đây sao?"

"Người Hắc Châu thành khẳng định không phát hiện được, nhưng Cửu U Hồn bên kia thì không nhất định, nhất là Ma Thần, chỉ sợ hắn đã nhận ra, đang hướng về phía bên này tới."

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Để ta suy nghĩ." Tiểu Hắc cố gắng nghĩ biện pháp, hắn thật không ngờ Nam Tầm Phong trở thành Ma Thần sẽ làm ra nhiều động tĩnh như vậy. Đây vẫn chỉ là bắt đầu, hai ngày còn lại khẳng định vẫn có động tĩnh, đến lúc đó chắc chắn đem người Cửu U Hồn đưa tới.

Hắn có thể đối phó với một cường giả Cửu U Hồn, vài người thì cũng miễn cưỡng có thể, nhưng muốn đối phó với nhiều người, nhất là Ma Thần, chỉ sợ không có một phần thắng.

Kế sách hôm nay, không thể đánh bừa, chỉ có thể kéo dài thời gian.

"Tiểu Hắc, ngươi có biện pháp chưa?"

"Biện pháp thật ra có một, nhưng ngươi chỉ sợ cần nếm chút khổ sở."

"Đừng nói là chút khổ sở, cho dù nhiều hơn nữa ta cũng nguyện ý, chỉ cần có thể giúp Tầm Phong là được."

"Dùng phong phù của Kim Phù Văn Châu, gia cố kết giới bên ngoài, lại dùng sức mạnh bên trong Kim Phù Văn Châu, che dấu các loại hơi thở nơi đây, có lẽ có thể kéo dài trong lúc nhất thời."

"Được, ta thử xem." Vân Khởi Vũ không do dự, lập tức đáp ứng.

Nàng biết sử dụng Kim Phù Văn Châu sẽ tổn thương linh lực, nhưng hiện tại không có biện pháp khác. Chỉ cần có thể giúp Tầm Phong, cho dù nàng biến thành một phế nhân, nàng cũng sẽ không tiếc.

Tiểu Tử nghe được Tiểu Hắc đưa ra phương pháp kia, đặc biệt nóng giận, mắng to: "Chết tiệt Tiểu Hắc, thối Tiểu Hắc, ngươi biết rõ mẹ dùng Kim Phù Văn Châu sẽ chịu thương rất nặng, ngươi còn muốn người dùng? Ngươi quả thực chính là đại phôi đản."

"Ta đây cũng không còn cách nào a!" Tiểu Hắc tranh luận.

"Ngươi không phải nói ngươi rất mạnh sao? Như thế nào lại không có biện pháp?"

"Ta..."

"Tốt lắm, Tiểu Tử, ngươi đừng mắng nữa. Tiểu Hắc đã cô hết sức rồi, chuyện còn lại liền giao cho chúng ta đi. Chính là bị thương mà thôi, ta có thể chịu đựng được." Vân Khởi Vũ lần này giúp Tiểu Hắc nói chuyện, không có tâm tư quản nhiều, vội vàng dùng Kim Phù Văn Châu tăng cường kết giới.

Chỉ cần tiếp tục chống đỡ hai ngày là được, hai ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top