Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 147: Toàn thành hủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam Tầm Phong bị Yêu Hoàng Thạch vây bên trong, căn bản không biết mình tạo thành bao nhiêu động tĩnh, cho nên dù bên ngoài đã long trời lỡ đất, hắn cũng không có cảm giác gì.

Không chỉ có Nam Tầm Phong, Mạc Nhiên cùng Sát Kiển cũng không có bao nhiêu cảm giác.

Ba người bọn họ ở trong phòng, dường như có một sức mạnh vô hình bảo vệ, không bị bất luận cái gì bên ngoài ảnh hưởng đến, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, tách biệt trong một không gian riêng, chịu đựng các loại tôi luyện và dày vò.

Nhưng người chịu áp lực lớn nhất lại chính là Vân Khởi Vũ, đối với nàng bây giờ mà nói, vận hành Kim Phù Văn Châu đã là chuyện cực kỳ miễn cưỡng, trường kỳ sử dụng Kim Phù Văn Châu, cần phải trả giá rất lớn.

La Sinh Hương chứng kiến khóe miệng Vân Khởi Vũ không ngừng chảy máu, lúc bắt đầu còn có thể thờ ơ lạnh nhạt, chính là càng về sau rốt cục vẫn nhịn không được, lo lắng nói: "Tiếp tục như vậy, nàng sẽ chết. Ngươi nhanh kêu nàng dừng lại đi."

Bởi vì lực chấn động quá lớn, mặt sân đã tứ phân ngũ liệt, tất cả mọi người đều tìm địa phương an toàn chờ đợi, ôm chặt đồ đạc, miễn cho một hồi bị chấn động rơi xuống khe nứt.

Thủy Vô Ngân nắm chặt trụ cột ngoài phòng, lập tức nói: "Tiểu Hắc sư phụ, mau kêu Vân tỷ tỷ dừng lại đi, cũng không thể để nàng có vạn nhất gì được. "

"Vũ nha đầu, nhanh dừng lại, mau dừng lại." Trên thực tế, Tiểu Hắc đã không chỉ một lần kêu Vân Khởi Vũ dừng lại, nhưng nàng chính là không ngừng, vẫn liều chết chống đỡ.

"Ta còn có thể kiên trì được..."

"CMN chứ kiên trì được, tiếp tục kiên trì tới cùng, ngươi chỉ có một con đường chết. Chẳng lẽ ngươi muốn cùng Nam Tầm Phong âm dương xa cách. Nếu ngươi xảy ra chuyện gì, ta sẽ đem Nam Tầm Phong đưa đến hoàng tuyền cùng ngươi."

"Ngươi dám!"

"Nếu ngươi chết, ta chuyện gì cũng làm được, ngươi nói ta có dám hay không, nhanh dừng lại đi, sức mạnh của ngươi đã không còn bất kỳ tác dụng gì nữa, tiếp tục tiêu hao cũng chỉ không công bị thương. Nam Tầm Phong đã đến thời điểm cuối cùng, hiện tại cho dù có người xông lại cũng không làm hắn bị thương, quanh thân mấy người bọn họ đều có lực vô hình bảo hộ, muốn thương tổn bọn họ không phải chuyện dễ dàng. Còn chấn động, bằng năng lực của ngươi hơn phân nửa là gánh không được sau này. Ngay từ đầu ta cũng không tính cho ngươi gánh vác, cho dù là ta cũng gánh không được đến cuối cùng, ngươi cho là động tĩnh mà Ma Thần xuất thế làm ra dễ dàng ngăn chặn như vậy sao, dừng lại đi."

Tiểu Hắc khuyên can mãi, Vân Khởi Vũ mới rốt cục chấp nhận dừng lại, đem Kim Phù Văn Châu thu hồi, nhưng nàng lại bởi vì thể lực cạn kiệt, linh hồn bị hao tổn mà vô lực ngã xuống.

"Nha đầu."

"Vân tỷ tỷ."

Tiểu Hắc cùng Thủy Vô Ngân nhanh chóng tiến lên đỡ nàng, La Sinh Hương vốn cũng muốn đi lên, nhưng cuối cùng vẫn không. Dù sao có Tiểu Hắc cùng Thủy Vô Ngân đã đủ, nàng sao phải tiến đến giúp vui, miễn cho bị người ta tưởng lầm là cố ý lấy lòng Vân Khởi Vũ.

"Không có việc gì, ta nghỉ ngơi một chút là tốt rồi." Vân Khởi Vũ sắc mặt trắng như tờ giấy, nhưng nàng vẫn mạnh mẽ chống đỡ, không muốn cho mọi người biết tình huống chân chính của nàng.

Kỳ thật nàng đã muốn mệt chết đi được, mệt đến sắp không được, nhưng chưa thấy Nam Tầm Phong thành công đi ra, nàng tuyệt không thể ngã xuống.

"Ngươi cái dạng này còn gọi là không có việc gì, trong vòng mấy tháng, không thể dùng vũ lực, cũng không thể đi đường nhiều, nếu không ngươi đợi chết đi. Còn nữa, không cho phép dùng Kim Phù Văn Châu nữa. Tuy rằng thứ này có lai lịch lớn, rất lợi hại, nhưng ngươi quá yếu, điều khiển nó không được, chờ ngươi trở nên mạnh mẽ hơn lại dùng. Ngươi tu tiên, nơi này lại là U Minh Tử Giới, ngươi ở chỗ này căn bản không thể trở nên mạnh mẽ, sẽ càng ngày càng yếu, từ trên tổng hợp lại, trước khi trở lại Lạc Vân đại lục, ngươi không thể động võ nữa, cũng không có thể dùng Kim Phù Văn Châu. Ta sẽ trông nom ngươi, nhìn chằm chằm ngươi." Tiểu Hắc nhận thấy Vân Khởi Vũ thương thế nghiêm trọng, bởi vì lo lắng, sốt ruột, nói một đống lời.

Một đống lời nói nhìn như vô nghĩa, kỳ thật đều hữu dụng.

"Tiểu Hắc, ngươi không cần khẩn trương như thế, ta thật sự không có việc gì."

"Không có việc gì cái rắm."

"Tiểu Hắc ... "

"Tốt lắm tốt lắm, tổn thương thành như vậy, vẫn là nghỉ ngơi nhiều đi, chuyện còn lại ngươi không cần phải xen vào, đều giao cho ta, nếu ta ứng phó không được, kia cũng chỉ có thể xem tạo hoá của bọn hắn. Muốn có thành tựu, chỉ dựa vào người khác thì không được, chủ yếu là dựa vào bản nhân mình."

Vân Khởi Vũ đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Tiểu Hắc, chính nàng cũng là người tu luyện, biết một thân tu vi như thế nào mà đến. Ngoại lực đương nhiên trọng yếu, nhưng nhân tố nội tại cũng rất trọng yếu, việc bọn hắn có thể làm đều đã làm, còn lại cũng chỉ có thể dựa vào chính Tầm Phong.

Ầm vang ... một vòng chấn động mới lại bắt đầu, Tiểu Hắc mang theo Vân Khởi Vũ nhảy đến địa phương an toàn, Thủy Vô Ngân cùng La Sinh Hương chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình.

Cũng may ba phòng kia dù chấn động như thế nào cũng không lung lay, bọn hắn tránh ở phòng bên cạnh, coi như có một nơi bảo hộ, bằng không sớm đã bị rơi đến trong khe nứt.

Ma Thần xuất thế tạo thành ảnh hưởng khác xa so với trong tưởng tượng của Vân Khởi Vũ, hơn nữa là rất xa rất xa, đây căn bản không phải nhân lực có thể áp chế được, sơn băng địa liệt, phong vân biến sắc, tất cả chuyện này đều phảng phất như tận thế tiến đến.

Ảnh hưởng lớn như thế lan đến cả Hắc Châu thành, trong thành nhiều người hoảng sợ bỏ trốn, nhưng mặc kệ bọn họ trốn ở đâu, mặt đất vẫn chấn động như cũ, nếu không cẩn thận, sẽ rơi vào trong khe nứt.

Bất quá cũng may chấn động khi đến khi ngừng, cho bọn họ đầy đủ thời gian chạy trốn, tử vong không nghiêm trọng lắm, chẳng qua phòng ốc cùng tài vật tổn thất lớn, nhà ở cả thành cơ hồ đều sụp đổ, cho dù là tiếp tục ngôi nhà chắc chắn cũng khó mà chống cự được chấn động như vậy.

"Tất cả mọi người chạy ra bên ngoài đi, không được tránh ở phía dưới đồ đạc, phải chạy ra bên ngoài." Một vài người biết tị nạn như thế nào liền chỉ huy mọi người chạy trốn, tất cả mọi người trong thành đều chạy đến địa phương vắng vẻ, chờ tai nạn đi qua.

Thế nhưng thời gian tai nạn xảy ra thật sự quá dài, vài ngày qua đi, khiến người ta mỏi mệt không chịu nổi, lúc chấn động tạm thời đình chỉ, nhịn không được mà mắng to tên đầu sỏ gây nên chuyện này.

"Đều là do Mặc Huyễn Lợi hại, nếu không phải ông ta dùng Huyễn Miên Thảo, cũng sẽ không mang đến cho Hắc Châu thành tai nạn lớn như vậy."

"Đúng vậy, đều là do người Mặc gia làm hại."

"Chính là ta nghe nói Huyễn Miên Thảo trên tay Mặc Huyễn Lợi bị người đoạt đi rồi. Trên thực tế ông ta cũng chưa có dùng đến, động tĩnh lớn như vậy hẳn không phải là ông ta làm ra."

"Trừ ông ta ra còn ai nữa, ông ta hẳn là bất thành rồi, mà cũng chưa chắc là không thành côn, chỉ cần dùng thì sẽ có ảnh hưởng. Huyễn Miên Thảo là vật gì? Đây chính là thứ chỉ có Ma Thần mới có thể tiêu hóa, cho dù là ma thánh dùng cũng vô cùng có khả năng không thành. Cho dù ông ta có thể thành công, cũng phải trả giá rất lớn, mà cái giá lớn lại là chúng ta đến nhận."

"Chết tiệt Mặc Huyễn Lợi, biết rõ Huyễn Miên Thảo không phải vật bình thường, ngươi dùng thời gian như thế sao không chạy xa một chút!"

"Đúng vậy."

Hiện giờ cả Hắc Châu thành đối với Mặc gia, nhất là đối với Mặc Huyễn Lợi có thể nói là căm thù đến tận xương tuỷ, nhìn thấy người Mặc gia liền muốn xông lên đánh.

Mặc Tâm Tố bị thương rất nặng, nếu không có mấy người đệ tử tương trợ, nàng ta chỉ sợ sớm đã ngã xuống rồi bị đè chết, hiện giờ trốn trong đám người, nghe mọi người oán hận Mặc gia, trong lòng phi thường sợ hãi, sợ bị người khác nhận ra nàng ta là Mặc Tâm Tố, là người Mặc gia.

Người Mặc gia hiện tại giống như chuột chạy qua đường, mỗi người hô đánh, căn bản mặc kệ ngươi trước kia là nhân vật thần kỳ gì. Hiện giờ Mặc gia bị hủy, nguyên khí đại thương, thực lực đại giảm, mọi người căn bản không hề sợ hãi Mặc gia, thấy liền đánh, phát tiết một chút phẫn hận trong lòng.

Thế nhưng chuyện này cũng không thể toàn bộ trách Mặc gia bọn họ, là Mặc Huyễn Lợi chính mình gây ra họa, hơn nữa Huyễn Miên Thảo đã bị đoạt đi, Mặc gia bọn hắn cũng là người bị hại.

Nhưng mà dưới tình huống như vậy, ai còn quản ngươi có phải người bị hại hay không, tóm lại sự tình do các ngươi làm ra là được rồi.

So ra mà nói, tình huống của Hắc gia khá hơn chút, nhưng cũng không tốt mấy, cả thành đều bị hủy, cơ nghiệp mất hoàn toàn, chỉ là Hắc gia bọn hắn không giống Mặc gia, đi tới đâu đều sẽ bị người phỉ nhổ, bị người đánh.

Hắc Long Châu đứng trên một khoảng trống, nhìn Hắc Châu thành bị hủy đến hoàn toàn thay đổi, trong lòng vô cùng đau đớn. Hắn là thành chủ Hắc Châu thành, Hắc Châu thành có thể nói chính là toàn bộ của hắn, nhưng là bây giờ tất cả đã mất, đã mất.

"Cha, đừng đứng ở đây, rất nguy hiểm." Hắc Thanh Liên đi tới khuyên bảo, sau đó đem Hắc Long Châu kéo đến nơi an toàn, miễn cho một hồi chấn động lại trốn tránh không kịp.

"Thanh Liên, chúng ta mất hết rồi." Hắc Long Châu tùy ý nữ nhi lôi đi, tâm tình lạnh lẽo cực kỳ.

"Ai nói, ít nhất chúng ta còn sống, chỉ cần sống liền còn có hi vọng."

"Hắc gia trăm ngàn năm cơ nghiệp, chỉ sợ chúng ta cả đời cũng khó mà xây lại, cho dù xây tốt nhà, rất nhiều đồ vật cũng không còn, huy hoàng của Hắc gia mất rồi."

"Chỉ cần chúng ta hảo hảo cố gắng, nhất định có thể khiến Hắc gia tiếp tục huy hoàng." Hắc Thanh Liên kỳ thật trong lòng cũng hiểu được, muốn để Hắc gia có được thực lực cùng huy hoàng trước kia, là một việc rất khó làm được. Cơ nghiệp gia tộc toàn bộ mất hết, đó chính là kết tinh mỗi một đời một thế hệ Hắc gia, phải dựa vào thời gian để tích lũy, không phải tùy tùy tiện tiện có thể xây được.

Trải qua trận đại nạn này, chỉ sợ Hắc gia bọn họ phải lưu lạc, mặc người khi dễ.

"Không được, lúc ta còn sống thì không được. Thanh Liên, vốn ta không hy vọng ngươi lấy mặt mũi theo mông Nam Tầm Phong, nhưng tình huống bây giờ có biến, nếu ngươi có thể trở thành nữ nhân của Nam Tầm Phong, từ nay về sau cuộc sống sẽ không quá khó, bằng không tương lai sẽ không được hạnh phúc. Hắc gia trong khoảng thời gian ngắn không thể khôi phục lại thực lực lúc trước, nhưng nếu Nam Tầm Phong cưới ngươi, ta có thể làm được. Nếu hắn không lấy, ta sẽ lấy nữ nhân của hắn đến uy hiếp hắn, buộc hắn đi vào khuôn khổ."

"Cha, người cũng thấy Phong ca ca đối với nữ nhân kia tình nghĩa như thế nào, hắn sẽ không dễ dàng vứt bỏ nữ nhân kia mà lấy ta."

"Này không thể theo hắn. Chúng ta bây giờ phải đi tìm hắn." Hắc Long Châu chính là bản tính nôn nóng, nói làm liền làm, lập tức lôi kéo Hắc Thanh Liên đi tìm Nam Tầm Phong.

Hắc Thanh Liên đã sớm muốn đi tìm Nam Tầm Phong, lúc trước phụ thân không cho, nàng ta không đi được, hiện tại phụ thân tự mình mang nàng ta đi, nàng ta đương nhiên muốn đi.

Không biết dùng biện pháp gì, bọn họ muốn đem Phong ca ca cướp về.

Mặc Tâm Tố chú ý thấy Hắc Long Châu mang theo Hắc Thanh Liên rời đi, vì thế lặng lẽ đuổi theo. Dù sao lưu lại cũng không có gì hay, ngược lại chịu đủ loại sắc mặt, còn không bằng đi theo cha con Hắc Long Châu cùng Hắc Thanh Liên.

Bọn hắn đây là muốn đi nhà gỗ thành đông kia sao, chẳng lẽ là đi tìm Điện chủ Hắc Hồn Thần Điện.

Đúng rồi, Thủy Vô Ngân tựa hồ cùng Vân Khởi Vũ có chút quan hệ, lúc trước nàng ta chỉ lo chuyện Huyễn Miên Thảo, căn bản không nghĩ tới Thủy Vô Ngân, đứa con trai này.

Nói như vậy, nàng ta cũng không tính là hai bàn tay trắng, ít nhất còn có con trai. Nếu nhi tử chịu hiếu thuận nàng ta, nàng ta cùng Vân Khởi Vũ có thể tạo chút quan hệ, mà Vân Khởi Vũ lại là nữ nhân của Điện chủ Hắc Hồn Thần Điện, cứ như vậy, nàng ta có thể cùng Hắc Hồn Thần Điện nhấc lên quan hệ, đến lúc đó trở thành một thành viên của Hắc Hồn Thần Điện cũng chưa biết chừng.

Có Hắc Hồn Thần Điện bảo vệ nàng ta, nàng ta sợ gì nữa.

Hắc Long Châu biết Mặc Tâm Tố đi theo, nhưng ông ta cũng không ngăn cản. Hiện giờ trong thành rất loạn, sự tình lại nhiều, ông ta không có tâm tình đi để ý nữ nhân ngu xuẩn này.

"Cha, Mặc Tâm Tố đi theo." Hắc Thanh Liên nhắc nhở, bởi vì Mặc Tâm Tố lúc trước luôn phá hư chuyện tốt của nàng ta, cho nên nàng ta đối với Mặc Tâm Tố không có bao nhiêu hảo cảm, thậm chí là như địch nhân.

"Không cần để ý tới ả, một hồi ả nếu dám phá hư chuyện của chúng ta, ta chắc chắn lấy mạng ả."

"Ả cho dù không phá hư chuyện tốt của chúng ta cũng sẽ nhân cơ hội này chiếm chút ưu đãi."

"Đợi ả có thể chiếm ưu đãi rồi nói sau. Ta đã nghe ngóng, cùng Vân Khởi Vũ đi Hắc Châu thành chính là Thủy Vô Ngân, mà để Thủy Vô Ngân đến ở nhà gỗ chính là Mặc Tâm Tố. Nếu mẫu thân nhẫn tâm, ngươi là Thủy Vô Ngân, ngươi sẽ nghĩ như thế nào?"

"Mặc Tâm Tố biết rõ trong nhà gỗ có quái vật lột da, ả còn để con trai ruột của mình ở, rõ ràng là để đứa con trai này đi chịu chết. Nếu như ta là Thủy Vô Ngân, chắc chắn sẽ không nhận thức loại này mẫu thân." Hắc Thanh Liên quay đầu lại nhìn thoáng qua đi theo hắn nhóm Mặc Tâm Tố, trên mặt lộ vẻ trào phúng tươi cười.

Loại nữ nhân phao phu quên tử, đáng đời không ai cần.

Mặc Tâm Tố lúc trước bởi vì ghét bỏ phụ thân của Thủy Vô Ngân, thật sự không muốn gả, tuy rằng trong đó một chút là do gia tộc ngăn trở, nhưng chỉ cần nàng ta nguyện ý, chút ngăn trở ấy căn bản không thành vấn đề, mấu chốt là nàng ta không muốn.

Ngươi nếu không muốn gả cho người ta, lúc mới bắt đầu vì sao phải đối tốt với người ta đến ngay cả con cũng có, cuối cùng lại không muốn gả, thật là đồ nữ nhân tùy tiện vô sỉ. Nhưng mà nữ nhân vô sỉ này những năm gần đây còn luôn ăn trên ngồi trước, cho là mình giỏi lắm, cao quý bao nhiêu, không biết là không ai nguyện ý muốn một người đã tàn.

Có lẽ bởi vì ở gia tộc được tâng bốc quen rồi, cho dù phao phu quên tử, ỷ vào quyền thế Mặc gia, nàng ta cũng không sợ người ta nói, lại càng không sợ không ai muốn. Chỉ tiếc hơn mười năm qua, thật sự không ai nguyện ý muốn nàng ta. Bất quá cái này cũng không sao, tuổi thọ người tu luyện vốn dài, mấy trăm ngàn năm sau vẫn là tuổi trẻ mỹ mạo, không lo không có ai cần. Hơn nữa người tu luyện thường lấy tu tập làm trọng, rất ít người nói đến chuyện tư tình nhi nữ, có người thậm chí cũng không nhắc tới.

Đủ loại nhân tố, tạo thành Mặc Tâm Tố hiện tại.

Mặc Tâm Tố luôn đi theo phía sau, nàng ta vốn tưởng rằng Hắc Long Châu nhất định sẽ đuổi nàng ta đi, cho dù Hắc Long Châu không làm, thì Hắc Thanh Liên cũng sẽ, thế nhưng hai người bọn họ đều không, khiến nàng ta cảm thấy có chút quái dị.

Dù sao chỗ nàng ta muốn đi chính là nhà gỗ Mặc gia, sợ cái gì.

Lúc này bên ngoài nhà gỗ vẫn có kết giới cùng ảo cảnh Tiểu Hắc bày ra, từ bên ngoài nhìn vào, nhà gỗ cùng với lúc trước không có gì khác nhau, ngay cả cảnh trí xung quanh cũng đều giống nhau, chưa từng bị chấn động ảnh hưởng, phòng ốc đều bình an không tổn hao gì.

Thế nhưng bởi vì bình an không tổn hao gì mới khiến cho người ta cảm thấy quái dị.

Hắc Long Châu đến cách nhà gỗ không xa thì dừng bước lại, cẩn thận quan sát xung quanh, không dám tùy ý tới gần, trong lòng tràn ngập nghi hoặc: "Cả Hắc Châu thành đều bị hủy, ngay cả ngoại thành trăm dặm cũng không ngoại lệ, thế nhưng ở đây một chút đỗ vỡ cũng đều không có, thật sự là kỳ quái."

"Đúng, thật kỳ quái." Hắc Thanh Liên cũng cảm thấy thật kỳ quái, không dám đi qua, lo lắng gặp phải quái vật lột da.

Tuy rằng nàng ta chưa từng gặp qua quái vật lột da kia, nhưng nghe đồn về nó thật ra lại không ít, mỗi một tin đều cực kỳ khủng bố.

"Chẳng lẽ cùng quái vật lột da kia có quan hệ?"

"Cha, người nói Phong ca ca hắn có phải đã bị quái vật lột da kia... "

"Chắc là không đâu." Hắc Long Châu kỳ thật cũng không khẳng định, dù sao quái vật lột da kia quá mức đáng sợ. Mấy năm trước ông ta từng phái người tới nơi này bắt quái vật lột da kia, kết quả tất cả người ông ta phái đi đều bị quái vật lột da. Những người này đều là nhất đẳng cao thủ của Hắc gia, bọn họ liên hợp lại cũng đánh không nổi, như thế xem ra, ông ta cũng đánh không lại quái vật lột da này.

"Sẽ không, Phong ca ca sẽ không chết, nhất định sẽ không." Hắc Thanh Liên lừa mình dối người, trong lòng kỳ thật biết không phải như vậy, nhưng nàng ta chính là không muốn tin tưởng sự thật, vọng tưởng sẽ có kỳ tích phát sinh.

Phong ca ca là người lợi hại như vậy, trong vòng một tháng thời gian liền trở thành Điện chủ Hắc Hồn Thần Điện, hắn làm sao có thể dễ dàng chết như vậy.

"Thanh Liên, con vẫn là làm tốt chuẩn bị trong lòng đi."

"Cha, Phong ca ca sẽ không chết, sẽ không."

"Ta đương nhiên không hy vọng hắn chết, chính là sự thật xảy ra trước mắt, chúng ta phải chấp nhận sự thật. Quái vật lột da lợi hại như thế, nếu Nam Tầm Phong thật sự ở trong nhà gỗ, mười phần là đã chết." Hắc Long Châu rốt cục đối mặt với sự thật.

Vừa rồi ông ta đầu óc rất loạn, nhất thời không nghĩ tới quái vật lột da kia, sau khi đi vào nhà gỗ ông ta mới nhớ tới chuyện này.

Nếu sớm nhớ tới, ông ta cũng không tới nơi này, một chuyến tay không.

"Sẽ không, Phong ca ca tuyệt đối không chết. Con còn chưa gả cho hắn, hắn như thế nào có thể chết, hắn không thể chết." Hắc Thanh Liên quá mức kích động, muốn đi tới nhà gỗ.

Hắc Long Châu đúng lúc giữ chặt nàng ta, không cho nàng ta làm chuyện ngu xuẩn: "Đừng đi qua, bằng không sẽ bị quái vật lột da kia ăn thịt."

"Cha, ta muốn đi tìm Phong ca ca."

"Hắn đã chết, làm sao con tìm?"

"Phong ca ca sẽ không chết."

"Đối mặt với sự thật đi."

"Không ... "

Mặc Tâm Tố đem thống khổ của Hắc Thanh Liên đều xem vào mắt, càng nghe rõ ràng phụ nữ hai bọn hắn nói chuyện, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao bây giờ.

Nàng ta vừa rồi cũng không nhớ tới quái vật lột da kia, còn muốn sau này có nhi tử bảo vệ, nàng ta co thể ở Hắc Hồn Thần Điện sung sướng, ai ngờ kết quả lại như thế này.

Nếu nàng ta ngay từ đầu không để cho nhi tử ở gian nhà gỗ này, có lẽ một con đường cuối cùng này cũng sẽ không bị chặt đứt đi.

Tất cả chuyện này, hết thảy, đều là nàng ta tạo thành.

"Không ..." Mặc Tâm Tố cũng nhịn không được nữa, thống khổ kêu lên, cả người có điểm không khống chế được, hồ ngôn loạn ngữ: "Làm sao ngươi có thể chết, làm sao ngươi có thể chết như vậy, ta tân tân khổ khổ sinh hạ ngươi, ngươi còn không hiếu thuận ta, sao có thể để ngươi chết, ta làm sao bây giờ?"

Hắc Thanh Liên nghe Mặc Tâm Tố nói những lời này, cảm thấy thật buồn nôn, trào phúng nàng ta: "Ngươi còn không biết xấu hổ kêu nhi tử hiếu thuận ngươi, đừng quên, ngươi cho tới bây giờ cũng không thừa nhận đứa con trai này, hơn nữa còn là ngươi để cho hắn đến ở nhà gỗ này tìm chết."

"Ngươi câm miệng cho ta."

"Là ngươi câm miệng cho ta mới đúng. Nếu ngươi không để Thủy Vô Ngân mang theo Vân Khởi Vũ đến ở nơi này, Phong ca ca sau khi tìm được Vân Khởi Vũ cũng sẽ không ở nơi này. Phong ca ca không ở nơi này sẽ không phải chết, cho nên ngươi là hung thủ gián tiếp hại chết Phong ca ca. Ta muốn giết ngươi, vì Phong ca ca báo thù."

"Thật là buồn cười, Nam Tầm Phong chính mình nguyện ý ở loại địa phương này, đâu có chuyện gì liên quan tới ta. Trái một cái Phong ca ca, phải một cái Phong ca ca, kêu được thật đúng là đủ thân thiết, chỉ tiếc người ta không muốn ngươi, cho dù ngươi kêu đến thân thiết hơn nữa cũng vô dụng, người ta chính là không muốn ngươi."

"Mặc Tâm Tố, ngươi muốn chết."

"Ta chỉ là ăn ngay nói thật thôi, ngươi nghe không được lời nói thật, đâu có chuyện gì liên quan tới ta. Nếu chuyện này truyền ra, người ta nói so với ta còn khó nghe hơn nhiều, rất nhiều, chẳng lẽ ngươi cũng đem bọn hắn tất cả đều giết?"

"Ta giết ngươi." Hắc Thanh Liên cảm xúc không tốt, Mặc Tâm Tố chẳng khác gì đưa tới cửa cho nàng ta phát tiết, nàng ta đương nhiên phải hảo hảo đánh một hồi.

Mặc Tâm Tố tuy rằng bị thương, nhưng vẫn có thể đánh, cùng Hắc Thanh Liên giao thủ, không nói chiếm thượng phong, ít nhất sẽ không bị đối phương giết chết.

Hắc Long Châu thấy phiền lòng, đang muốn ra tay đem Mặc Tâm Tố giết, đột nhiên thiên lay địa chấn, một tiếng gầm cự đại mang theo ma lực rất mạnh từ nhà gỗ truyền tới.

"A ... "

Sóng âm của tiếng hô gây ra thương tổn rất lớn, chấn động đến mức người ngất đầu não trướng, cực kỳ khó chịu.

Cái thanh âm này là ... Nam Tầm Phong.

Tự nhiên lại là thanh âm của Nam Tầm Phong, chẳng lẽ hắn không chết? Nếu không chết, vậy cũng quá kinh khủng.

. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top