Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36: Ngươi chờ ta một lúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đột nhiên xuất hiện tiểu động, Nam Tầm Phong bị dời đi lực chú ý, không còn nghĩ Vân Khởi Vũ chứa nhiều điểm đáng ngờ nữa, cầm Dạ Minh Châu hướng trong tiểu động quan sát, sau đó chui vào.

"Này, không biết rõ ràng bên trong tình huống như thế nào ngươi liền đi vào, không sợ chết trước sao?" Vân Khởi Vũ nhẹ nhàng giữ chặt quần áo Nam Tầm Phong.

"Ở lại đây cũng một con đường chết." Nam Tầm Phong coi thường Vân Khởi Vũ lôi kéo, tiếp tục đi trước, sau khi vào bên trong, là một cái chỉnh chỉnh tề tề, ngay ngắn mật đạo, rõ ràng là người tạo ra, bước xuống mấy tầng cầu thang, độ cao có thể nói cũng đủ làm cho người ta đứng thẳng mà đi

"Oa —— nguyên lai có một cái động khác, rốt cuộc là ai có thể ở trong này làm ra một cái mật đạo như vậy? Mật đạo này tác dụng là gì?" Vân Khởi Vũ đi theo Nam Tầm Phong tiến vào, đứng ở bên cạnh hắn quan sát bốn phía thạch bích, nhìn lại trên đỉnh điêu khắc hoa văn tinh mỹ, sợ hãi than người trước vô cùng khéo léo.

Có thể ở giữa vách đá làm mật đạo, xây Thạch cung, kia hao phí bao nhiêu nhân lực, vật lực mới có thể làm được?

"Nơi này có thể là một hầm mộ."

"Cái gì? Hầm mộ. Đây chẳng phải là nơi chôn ngươi chết sao?"

"Xác nhận không thể nghi ngờ."

"Nam Tầm Phong, chúng ta đừng đi vào bên trong được không? Loại hầm mộ cao lớn như thế này nhất định cơ quan trùng điệp, có rất nhiều thứ ghê tởm, đáng sợ, không sạch sẽ gì đó, chúng ta đi trở về đi." Nàng cũng không muốn đứng ở trên đầu người chết trong mộ, vạn nhất gặp phải xác chết sống dậy —— thứ này ngẫm lại đã cảm thấy đáng sợ.

"Ngươi nếu muốn trở về, vậy tựmình trở về." Nam Tầm Phong không để ý đến Vân Khởi Vũ, như cũ đi lên phía trước, bất quá trong lòng hoài nghi đối với Vân Khởi Vũ mất đi vài phần.

Bình thường nữ nhân gặp được loại sự tình này biểu hiện đều là sợ hãi, khẩn trương, Vân Khởi Vũ hiện tại biểu hiện thực bình thường, không có gì khả nghi.

Có lẽ là hắn quá đa nghi, Vân gia chỉ là một tiểu gia tộc bình thường, coi như tiếp tục cho bọn hắn mười phần can đảm, bọn hắn cũng không dám ở chỗ của hắn vội vàng. Về phần Vân Khởi Vũ, đại khái bản tính là như thế đi.

"Nói đùa gì vậy? Trước đừng nói bên ngoài cái động khẩu đã bị núi đá ngăn chặn, coi như không có bị ngăn chặn ta cũng rất khó khăn leo đi lên. Chờ một chút, ta giống như đạp đến cái gì đó, ngươi mang Dạ Minh Châu lại đây chiếu một chút." Vân Khởi Vũ theo sát Nam Tầm Phong mà đi, bỗng nhiên dưới lòng bàn chân phát ra thanh âm, nàng khẳng định chính mình đạp đến cái gì đó, nhưng không biết là vật gì.

Nam Tầm Phong cũng tò mò, vì thế lấy Dạ Minh Châu lại đây chiếu sáng.

Không chiếu thì thôi, vừa chiếu đã giật mình.

"Má ơi, thật nhiều hài cốt, a ——" Vân Khởi Vũ thấy chung quanh một đống xương người sợ tới mức trực tiếp vọt tới trong lòng Nam Tầm Phong, ôm thật chặt hắn.

"Ngươi cũng không phải chưa thấy qua trường hợp như vậy, sợ cái gì?" Nam Tầm Phong nhìn thấy tiểu nhân nhi bổ nhào vào trong ngực của hắn, không biết vì sao, trong lòng không có cảm giác bài xích, cho nên cũng không đẩy nàng ra.

Hắn nhớ rõ lúc nàng xông vào mê cảnh gặp qua một nhà lớn hài cốt, khi đó cũng chưa bị hù chết.

"Làm sao ngươi biết ta đã thấy trường hợp như vậy?" Nàng chỉ là ở 'Trong mộng' gặp qua, tuy rằng cái mộng kia thực chân thật, nhưng vẫn là một hồi 'Mộng' .

Nam Tầm Phong ý thức được mình nói sai, dứt khoát không nói nữa, cầm Dạ Minh Châu tiếp tục đi lên phía trước.

"Ngươi chờ ta một chút." Vân Khởi Vũ cầm lấy một góc áo Nam Tầm Phong, theo sát hắn, trong lòng cân nhắc câu nói vừa rồi của Nam Tầm Phong, lại xem Dạ Minh Châu trong tay hắn, tựa hồ nghĩ tới thứ gì.

Khó trách nàng cảm thấy được này Dạ Minh Châu nhìn quen mắt, đây không phải nàng ở trong mộng nhìn thấy đó sao?

Vì cái gì nàng trong mộng xuất hiện Dạ Minh Châu sẽ chân thật tồn tại, hơn nữa lại trong tay Nam Tầm Phong?

Bất quá cái này cũng không có gì kỳ quái, Dạ Minh Châu tới tới lui lui liền chỉ có mấy dạng, mơ thấy một cái cũng không có gì lớn.

Vân Khởi Vũ sau khi đem tâm lý nghi hoặc làm rõ cũng không muốn nói tới nữa, liền ngoan ngoãn đi theo Nam Tầm Phong, trong tay nhéo quần áo đã muốn không ra cái dạng gì.

ct:t=jg

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top