Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 67: Đàn ông miệng nói dối như ranh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hoành phi được treo lên, thừa dịp dạ hội tân sinh viên của hệ nhân văn đang dậy sóng, mặc kệ là tới nhà ăn ăn cơm, hay là đi ngang qua trung tâm hoạt động của sinh viên đại học đều nhìn thấy địa chỉ "Lớp 101 toà F" này.

Lớp học lệ thuộc 101 toà F, kề bên bãi đậu xe, tiếp giáp cửa tây trường học và nhà ăn, đám học sinh ai cũng biết một chỗ như thế, hiệu quả quảng cáo trên so với thương nhân của trung tâm thương mại Nghĩa Ô lại tốt hơn không ít lần.

Hơn 7h tối thứ sáu, dạ hội tân sinh viên khoa xã hội nhân văn chính thức bắt đầu, đại khái nguyên nhân là 50 năm ngày thành lập trường, phó viện trưởng của học viện Tài chính Kinh tế Lục Cung Siêu và đám quan lớn cũng được mời đến hội trường.

Trần Hán Thăng còn nhìn thấy Vu Dược Bình, hắn có việc muốn mời ra, đi tới chàp hỏi nói: "Bí thư Vu."

"Hán Thăng đó hả, dạ hội có vẻ không tệ nha."

Tâm tình của Vu Dược Bình đêm nay rất tốt, vỗ vỗ vai Trần Hán Thăng, cũng tiện đường giới thiệu cho Lục Cung Siêu.

"Viện trưởng Lục, đây chính là tân sinh viên gây dựng sự nghiệp đã nói trước đây, một chàng trai rất có tinh thần a."

Lục Cung Siêu nắm tay với Trần Hán Thăng, chủ nhiệm của hệ nhân văn Bàng Văn Lượng hơi kinh ngạc, ông cũng không biết nên trong hệ của mình còn có một sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp.

Thừa cơ hội này, Trần Hán Thăng liền lặng lẽ nói với Vu Dược Bình: "Bí thư Vu, thứ bảy này em định chuyển mấy chiếc bàn học bỏ vào trong phòng 101 và 102 toà F, không làm vậy thì trống rỗng khó coi lắm."

Vu Dược Bình không chút do dự liền đáp ứng: "Không thành vấn đề, tôi tới chào hỏi quản lý nhân viên toà F một chút, nhờ ông ấy phối hợp hỗ trợ một chút."

Đại học không thiếu bàn, lại nói cũng không phải là nhà của mình, hai bao thuốc lá Trung Hoa kia còn chưa hút xong, trong lòng Vu Dược Bình biết rõ.

Trần Hán Thăng vừa nói, vừa phục vụ các vị lãnh đạo hệ viện vào trung tâm hoạt động ngồi.

Lúc đi ra còn nhìn thấy phó chủ tịch Hồ Tu Bình, hắn đứng ở chỗ đó cười như tiểu thư tiếp khách, có điều sau khi đám người kia đi tới, sắc mặt Hồ Tu Bình lập tức thâm trầm trở lại.

Mục Văn Linh thấy cảnh này, lập tức nói với Thích Vi: "Trần Hán Thăng đắc tội với Hồ Tu Bình rồi."

Thích Vi rất kinh ngạc: "Hồ Tu Bình nóng lòng tuyên truyền văn hoá, Trần Hán Thăng rõ ràng càng cảm thấy hứng thú với gây dựng sự nghiệp, hai người họ làm sao có thể đối lập được?"

Mục Văn Linh chỉ vào chỗ ngồi của Trần Hán Thăng: "Đó là chỗ ngồi quý báu mà Hồ Tu Bình giữ cho mình."

Thích Vi có chút không biết nói gì, một chỗ ngồi có gì quá mức chứ.

Người chủ trì của dạ hội tân sinh viên rất sáng dạ, nam anh tuấn đẹp trai, nữ quyến rũ xinh đẹp, rất khó tưởng tượng được sinh viên đại học lại có khí chất nói chuyện đến như vậy, những người khác của học viện Tài chính Kinh tế khó nói, bình quân giá trị nhan sắc đánh giá xung quanh trường học là không hề có một chút vấn đề nào.

Nội dung dạ hội đều là do ban Tuyên truyền sắp xếp, hệ nhân văn là một hệ lớn của học viện Tài chính Kinh tế, tình huống tài nguyên và nhân lực phong phú, tiết mục và trình độ cũng không tệ, quản lý công cộng ban 2 có tiết mục đọc diễn cảm và vũ đạo.

Lúc hai tiết mục này tiến hành Trần Hán Thăng đều lớn tiếng vỗ tay, Lục Cung Siêu và Bàng Văn Lượng đều có chút kỳ quái, Trần Hán Thăng cười giải thích: "Em là lớp trưởng của quản lý công cộng ban 2, đây là học sinh cùng lớp bọn em, thấy các cậu ấy diễn xuất đặc sắc như vậy, em cũng cao hứng tự đáy lòng mình."

Lục Cung Siêu và Bàng Văn Lượng bèn nhìn nhau cười.

Thật tâm mà nói, cả tràng dạ hội hai tiếng rưỡi, Trần Hán Thăng cũng chỉ có giao lưu một câu như vậy với lãnh đạo hệ viện, nếu như biết đều có thể đắc tội Hồ Tu Bình, Trần Hán Thăng dường như không muốn trêu chọc kiểu phiền phức vô duyên vô cớ như vậy.

Đương nhiên, nếu như phiền phức chủ động tìm đến cửa, hắn cũng không sợ.

9 giờ rưỡi dạ hội kết thúc, lãnh đạo hệ viện và tân sinh viên cũng từ từ tan cuộc, mọi người của hội học sinh phải quét tước hội trường mới có thể rời đi, Trần Hán Thăng tìm được vị trí của Thẩm Ấu Sở trước: "Một lúc nữa tôi xuống dưới tầng tìm cậu, có việc cần nói."

Hồ Lâm Ngữ ở bên cạnh thô bạo chen miệng nói: "Một lúc nữa thì chậm quá, có chuyện gì để mai nói đi."

Trần Hán Thăng nghĩ thầm bà đàn ông này quản cũng rộng quá rồi, lão tử tán gái lại không phải thả thính cậu.

"Tiểu Hồ, cậu biết mỗi ngày người độc thân đều đang bận làm gì không?"

"Bận làm gì chứ?"

"Mỗi ngày đều cung cấp cho người khác những kiến nghị về tình cảm đó."

Trần Hán Thăng nói xong cũng tiêu sái rời đi, Hồ Lâm Ngữ sửng sốt nửa ngày mới phản ứng được, có thể lại không biết tốt xấu gì, chỉ có thể hướng về phía bóng lưng của Trần Hán Thăng chửi một câu.

"Tên đàn ông cặn bã!"

……

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ hội trường, Trần Hán Thăng đến tầng dưới ký túc xá nữ sinh, sau khi Thẩm Ấu Sở xuống tới nơi hai người tản bộ ở ngay vườn hoa nhỏ trong hành lang.

Ánh trăng xuyên qua những khe hở của dây leo trong lúc đó, sót lại một chỗ lập loè nhấp nháy như mảnh ngọc vỡ, Kiến Nghiệp cuối mùa thu thực sự là khắp nơi đều toả ra một luồng sầu bi.

"Ngày mai bạn học của tôi tới học viện Tài chính Kinh tế, bọn họ muốn tới xem phòng 101 toà F, cậu có muốn gặp không?"

Trần Hán Thăng hỏi.

Thẩm Ấu Sở vốn dự định cuối tuần nghiêm túc quét tước phòng 101 và 102 một lần, bây giờ liền rất do dự.

"Tôi hi vọng cậu sẽ tới, bởi bọn họ đều là bạn học cao trung, nhận thức của mọi người cũng có hơi tốt."

Trần Hán Thăng đột nhiên nhíu nhíu mày: "Chính là có thể sẽ truyền tới tai ba mẹ tôi."

Thẩm Ấu Sở vốn là đang do dự, nghe được cha mẹ Trần Hán Thăng có thể sẽ biết, lập tức lắc đầu nói: "Nhanh, nhanh vậy sao, vậy ngày mai tôi tới thư viện vậy."

"Cứ vậy đi."

Trần Hán Thăng thở dài một hơi, cuối cùng vẫn là đồng ý: "Vậy tôi không miễn cưỡng nữa, nói chung sau này còn cơ hội mà."

"Ừm.*

Thẩm Ấu Sở nhỏ giọng gật đầu, sau đó dừng bước bất động.

Phía trước một đoạn hành lang có một chiếc ghế đá, buổi tối như thế này không biết có bao nhiêu đôi ngôn tình ve vãn nhau trong bóng tối mông lung.

"Vậy cậu quay về đi, bên ngoài lạnh rồi."

Đêm nay Trần Hán Thăng tựa hồ đặc biệt hiểu ý.

Nhìn theo Thẩm Ấu Sở sau khi rời đi, Trần Hán Thăng nghĩ thầm vừa nãy phát huy nên cũng không tệ lắm.

Vừa mong đợi Thẩm Ấu Sở gặp bạn học cao trung của mình một lần, lại lý giải được sự lo lắng trong lòng cô, cuối cùng lại tôn trọng sự lựa chọn của cô, ba loại tâm tình không giống nhau đều bày hết lên trên mặt, hành động có chút bày vẽ sóng gió hoa đèn cực kỳ ý tứ.

Giải quyết xong chuyện này, Trần Hán Thăng rốt cuộc cũng yên tâm triệt để, huýt sáo bước vào hành lang tràn ngập hormone kích thích giác quan.

Chỗ này cứ cách ba, năm mét lại có một cặp tình nhân ôm nhau, thần kỳ nhất chính là, bọn họ có thể độc lập làm hành động thân thiết với nhau được, không ảnh hưởng tới những người khác đồng thời cũng không bị những người khác ảnh hưởng, hoàn toàn chìm đắm trong lời ngon tiếng ngọt của tình yêu.

……

Lúc đi ngang qua trung tâm hoạt động của sinh viên đại học, Trần Hán Thăng thuận tiện thu hồi hoành phi "Phòng 101 toà F", không nghĩ tới bên trong trung tâm còn có người.

Đèn lớn đã tắt, chỉ có một vài chiếc đèn nhỏ chiếu sáng, lờ mờ nhìn thấy một nữ sinh ở lại trên sân khấu điều chỉnh thiết bị thu hình chiếu.

"Bạn học còn chưa đi à?"

Trần Hán Thăng hỏi.

"Tôi đang điều chỉnh thử thiết bị, không nghĩ tới sẽ bị kẹt."

Nữ sinh này mặc áo choàng dài, mang kính cận, dáng vẻ có 1 mét 65.

Nếu như là bình thường, Trần Hán Thăng khẳng định không muốn hỏi tới, có điều đêm nay bãi binh được vấn đề "Vua thấy vua" của Thẩm Ấu Sở và Tiêu Dung Ngư, hắn lại quá độ lòng tốt nhìn một chút: "Loại projector này rất dễ dàng gặp phải sự cố, tôi giúp cậu điều chỉnh một chút vậy."

Một bên thử điều chỉnh, Trần Hán Thăng còn một bên đùa giỡn: "Nữ sinh bé nhỏ đến lễ đường muộn như vậy, không sợ có quỷ sao?"

Nữ sinh tóc dài bình tĩnh nở nụ cười: "Chỗ nào trong trường học sẽ có quỷ chứ."

"Ý tôi nói chính là sắc quỷ đó."

Chỉ chốc lát sau projector đã được chỉnh sửa ổn thoả, nữ sinh liền hỏi: "Bạn học thuộc chuyên ngành nào vậy?"

Trần Hán Thăng vừa định báo danh tính của mình, bỗng nhiên vừa ngẩng đầu, phát hiện ánh mắt của nữ sinh dưới ánh đèn tối tăm lại quá mức thành thục.

Trong lòng hắn hơi rung động, bên mép liền đổi thành: "Tôi là Lý Quyến Nam hệ nhân văn ngành quản lý công cộng ban 2."

Trên đường trở về Trần Hán Thăng càng nghĩ càng thấy không đúng, mẹ nó hình như là giáo viên đó a.

Ở cửa hàng tiện lợi dưới tầng, Trần Hán Thăng mua một chai cola mang về ký túc xá.

"A Nam, cho cậu này."

Lý Quyến Nam rất kinh hỉ: "Anh Trần sao đối xử tốt với em như vậy chứ."

"Ừm, gần đây cậu khá là vừa mắt thôi."

……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top