Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 50: Trêu đùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(50) Trêu đùa

Edit: icedcoffee0011

Khang Hi đế mắt nhìn Lương Cửu Công thật cẩn thận đem chén thuốc đút cho Vinh Duệ, chính mình uống chén thuốc bổ nhân sâm, vốn bản thân hắn không thể dùng quá nhiều, nhân sâm ban thưởng dụ thân vương và Hoằng Huy hắn không đau lòng.

Lúc ấy ở trà lâu, nếu không phải Mạnh Hinh cướp lời, Khang Hi đế sẽ ban thưởng nhân sâm cho dụ thân vương, nhưng không phải nhân sâm ngàn năm kia.

Lương Cửu Công nơm nớp lo sợ buông chén thuốc xuống, Khang Hi đế bước đến, sờ sờ cái trán Vinh Duệ, ánh mắt đầy vẻ đau lòng, Khang Hi đế minh bạch vài phần, Vinh Duệ công thành danh toại hồi kinh, nhưng cố tình Mạnh Hinh lại thành thị thiếp của Dận Chân, chẳng sợ Khang Hi đế cảm thấy Dận Chân không tồi, trong mắt Quan Thế Hầu muội muội hắn làm đích phúc tấn cũng xứng đáng.

Vinh Duệ tính tình bướng bỉnh, Khang Hi đế bất chợt liền cảnh giác,

- Đưa Quan Thế Hầu hồi phủ.

- Vâng.

- Cẩn thận một chút.

- Vâng.

Lương Cửu Công an bài người đưa Quan Thế Hầu rời cung, Khang Hi đế coi trọng Quan Thế Hầu cũng không thể để Vinh Duệ ở lại cung. Khang Hi đế rât chú ý ảnh hưởng, cũng không đành lòng khiến Quan Thế Hầu lưu lại ô danh.

- Vạn tuế gia triệu vị nương nương nào thị tẩm?

Tiểu thái giám Kính Sự Phòng bưng khay bài tử quỳ xuống đất trình Khang Hi đế,

- Thỉnh vạn tuế gia lật thẻ bài.

Lương Cửu Công hầu hạ Khang Hi đế thoát y phục, Khang Hi đế buông lỏng cổ áo,

- Lui xuống đi.

Khang Hi đế cô chẩm nan miên, nghĩ đến Vinh Duệ, nghĩ đến Dận Chân, nghĩ đến Thái Tử, nghĩ như thế nào dùng quân cờ Lăng Trụ, ban thưởng cho phủ Quan Thế Hầu đều bị Thiện Bảo đưa vào phủ Dận Chân cho con gái, Khang Hi đế lại lấy cớ lại ban thưởng Vinh Duệ, sang năm tuyển tú, việc hôn nhân của Vinh Duệ không thể tiếp tục kéo dài, hiện giờ kẻ thích chen vào chuyện nhà người khác không ít, Nữu Hỗ Lộc thị hôm nay liệu có phải... quyết không thể làm nữ nhân huỷ hoại Vinh Duệ.

*Cô chẩm nan miên: ngủ trằn trọc một mình

Phủ tứ bối lặc,

Đèn đuốc sáng trưng, các nữ nhân hậu viện tề tụ trong sân tứ phúc tấn, ngay cả Lý thị thân thể càng ngày càng nặng nề cũng đến. Đồng Giai thị rũ mí mắt, né tránh bình phong phản chiếu ra bóng hình Dận Chân cùng Ô Lạp Na Lạp thị, khăn lụa trong tay không tự giác vặn xoắn lại, một vòng lại một vòng giống như dây thừng quấn quanh trong lòng.

Mạnh Hinh hồi phủ bái kiến tứ phúc tấn, sau khi tứ phúc tấn nghe nói nhân sâm ngàn năm được Khang Hi đế thưởng cho Hoằng Huy, vui mừng khôn xiết, ánh mắt nhìn Mạnh Hinh thêm phần chân thành.

Tứ phúc tấn vội truyền thái y nhập phủ, Mạnh Hinh mượn cơ hội này về Tĩnh Ninh Các rửa ráy qua, lại thay một bộ sườn xám màu xanh ngọc bích, lại đeo lên một bộ trang sức bằng ngọc bích, thu thập chỉnh tề, Mạnh Hinh nói với Lan Thúy đang lo lắng:

- Được mấy năm thỏa thích không kiêng nể mà trang điểm như vậy chứ, trước kia ta không tư cách cũng không có trang sức mà trang điểm, hiện giờ a mã tặng nhiều trang phục định chế như vậy, ta sao nỡ để trân châu phủ bụi trần, để trang sức cô đơn trong hộp kín.

Với Mạnh Hinh, trang điểm đẹp là thế nào?

Chính là hận không thể một ngày thay ba bộ, đến lúc bốn năm chục tuổi, có thể trang điểm đẹp như khi còn trẻ không?

Mạnh Hinh sau đó cùng Lan Thúy đến phòng tứ phúc tấn, đi ngang qua Phật đường, Mạnh Hinh dừng bước, xa xa phật đường chắp tay trước ngực khấn với Phật tổ, Phật Tổ phù hộ, Khang Hi đế sống lâu trăm tuổi, vạn thọ vô cương.

Chờ cô bước vào trong phòng, rõ ràng nhận được vô số những ánh mắt kì dị của các nữ nhân trong phủ, có u oán, có cáu giận, có hâm mộ, cũng có đánh giá.

Mạnh Hinh xác định không mặc sai quần áo chỗ nào, thong dong đi đến vị trí mà Đồng Giai thị nhường ra, nàng đã nguyện ý, Mạnh Hinh liền không chút khách khí mà đón nhận. Kỳ thật cô rất hy vọng Nữu Hỗ Lộc thị chạm mặt Đồng Giai thị một lần.

Mạnh Hinh trang điểm chói lóa khiến người không rời được mắt, dung mạo vốn dĩ chỉ là tầm trung lúc này minh diễm không ít, thướt tha yểu điệu, má đào phấn nộn, khóe miệng hơi nhếch, mị hoặc phong lưu.

Có người âm thầm ho một câu, hồ mị tử.

Mạnh Hinh cũng biết trong lòng các nàng đang phê bình cô, nhưng có kẻ dám đối mặt nói ra sao? Không dám, chỉ có thể tự mình nghẹn, huống chi trang sức quần áo đều là của Mạnh Hinh, cô muốn trang điểm thế nào liền trang điểm thế đó.

Vì cố kỵ này, cố kỵ kia, bỏ lỡ thời điểm nhân sinh tốt đẹp, Mạnh Hinh tương lai sẽ hối hận chết.

- Tây Lâm Giác La muội muội.

- A, Đồng giai trắc phúc tấn.

Mạnh Hinh khóe miệng nhếch lên, nhịn không được sao?

Nàng cực hiếm khi xưng hô tỷ tỷ muội muội với các nữ nhân hậu viện,

- Có việc gì?

Đồng Giai thị cười khẽ:

- Muội muội thật sự là vì Hoằng Huy a ca suy nghĩ, lần này muội muội lập công lớn, vừa nghe thái y nói nhân sâm ngàn năm vô cùng hữu dụng với Hoằng Huy a ca, có thể kéo dài thọ mệnh.

- Cũng là Hoằng Huy a ca có phúc khí.

Mạnh Hinh bình đạm nói, không nhắc đến Nữu Hỗ Lộc thị, không nhắc đến nguồn gốc nhân sâm, nghẹn chết ngươi.

Đồng Giai thị tươi cười xán lạn,

- Tứ gia cùng tứ phúc tấn chắc chắn sẽ cảm tạ Tây Lâm Giác La muội muội, tứ phúc tấn còn nói muốn thưởng cho muội, Hoằng Huy a ca là mệnh căn tử của tứ phúc tấn, ban thưởng thế nào cũng không quá.

Mạnh Hinh cũng nhiều vài phần tươi cười, ngay thẳng hỏi:

- Tỷ tỷ nếu đã biết rõ ràng như thế, không ngại trước tiên nói cho muội một tiếng, phúc tấn và tứ gia sẽ ban thưởng cái gì?

Dận Chân trừ bỏ ban thưởng thêm vài lần thị tẩm, còn có thể có cái gì?

Dận Chân muốn làm Ngưu Lang, cũng phải xem Mạnh Hinh nguyện ý hay không, về phần của hồi môn của tứ phúc tấn, có lẽ còn không phong phú bằng của hồi môn Thiện Bảo mang cho Mạnh Hinh, cô chính là cố ý nhắc nhở Đồng Giai thị, có phải Đồng Giai thị là muốn Dận Chân ngủ Mạnh Hinh nhiều thêm mấy bữa.

Đồng Giai thị hào phóng nội liễm cười:

- Ta nói ra trước, chẳng phải là làm mất vui?

- Hôm nay ta còn đụng phải một chuyện hiếm lạ này, Đồng giai trắc phúc tấn tạm nghe một chút?

Mạnh Hinh cũng không chờ Đồng Giai thị có muốn hay không muốn nghe, được đà nói:

- Ta gặp phải dụ thân vương thế tử phúc tấn (con dâu dụ thân vương), cãi nhau với nàng... ta còn nhớ rõ trong lúc nói chuyện có một câu thế này... nếu có bản lĩnh, ngươi không phục, thì tới cướp nam nhân đi.

Lời nói chanh chua của Mạnh Hinh làm Đồng Giai thị vô cùng khổ sở, Mạnh Hinh chọn những lời này chính là vì chọc tức nàng. Đồng Giai thị miễn cưỡng duy trì gương mặt tươi cười:

- Tây Lâm Giác La muội muội ăn nói quá ngay thẳng, sẽ gây chuyện cho tứ gia.

- Ngay thẳng không phải là ưu điểm của Mãn Châu cô nãi nãi sao? Đồng giai trắc phúc tấn không biết sao?

Đồng Giai thị há mồm không nói ra nổi lời nào... Mạnh Hinh thấy thế mới nói tiếp:

- Dâng lên cây nhân sâm là tiểu thư nhà Nữu Hỗ Lộc, con gái Nữu Hỗ Lộc đại nhân, nghe nói người này là quan tam phẩm, trong nhà có tước vị, Nữu Hỗ Lộc thị lớn lên... nhan sắc thật ứng một câu tự nhiên không cần son phấn, trong trẻo như phù dung, thủy linh vô cùng, nàng trò chuyện vui vẻ với vạn tuế gia, ta thấy tiền đồ tương lai của nàng chắc chắn sáng lạn.

Mạnh Hinh trêu đùa Đồng Giai thị, thời điểm nàng muốn biết, Mạnh Hinh cố tình không nói, nàng không muốn biết, không muốn hỏi thăm từ miệng Mạnh Hinh, cô lại nói.

Chờ đến Đồng Giai thị như bị tát gáo nước lạnh vào mặt, Mạnh Hinh lại cùng Tống khanh khách bên cạnh cười đùa náo nhiệt, Tống khanh khách cũng là người phe tứ phúc tấn, nhìn ra Mạnh Hinh cố tình chọc tức Đồng giai trắc phúc tấn, nàng tự nhiên sẽ cùng Mạnh Hinh kẻ xướng người hoạ.

Đồng Giai thị phảng phất trăm vuốt cào tâm, nàng không thể vì Mạnh Hinh mà mất đi chừng mực, tính tình Tây Lâm Giác La thị có thể tốt đẹp liền kỳ quái, chờ tương lai ... chờ tương lai ... Đồng Giai thị điều chỉnh tốt tâm tình, khôi phục điềm đạm ngày thường.

Mạnh Hinh cong cong khóe miệng, Đồng Giai thị nhanh chóng bị đánh bại giống Ô Nhã thị thì thật không thú vị, nếu các nàng muốn ở hậu trạch xưng hùng, muốn tương lai vinh quang một thân, muốn đánh quái thăng cấp, cũng đừng oán hận quái vật tiến hóa đả thương người.

Đằng sau bình phong truyền tiếng nức nở của tứ phúc tấn, thân ảnh nữ tử gắt gao dựa vào nam tử,

- Gia, gia, ngài nghe thấy không? Thái y nói Hoằng Huy, Hoằng Huy được cứu rồi.

Thanh âm trầm thấp của Dận Chân cũng không áp được vui sướng,

- Gia nghe được, nhưng Hoằng Huy còn phải chú ý nhiều.

- Tây Lâm Giác La muội muội tiến vào.

Mạnh Hinh vòng qua bình phong, giống như ngày thường kính cẩn uốn gối,

- Tứ phúc tấn an, tứ gia an.

- Hảo muội muội, ta muốn cảm ơn ngươi.

Ô Lạp Na Lạp thị bước tới túm chặt cánh tay Mạnh Hinh, nước mắt lưng tròng nói:

- Ta thay Hoằng Huy cảm ơn muội.

Mạnh Hinh như thế nào cũng sẽ không để Ô Lạp Na Lạp thị bái tạ mình, lúc này cảm xúc kích động không nói, nhưng người có thể nhớ được ân tình không nhiều,

- Cho dù thiếp không nói, tứ gia cũng sẽ thỉnh Hoàng Thượng ban thưởng nhân sâm cho Hoằng Huy a ca, không phải vì thiếp, vạn tuế gia vì thương Hoằng Huy a ca.

Ô Lạp Na Lạp thị lau lau nước mắt, bảo đảm nói:

- Mặc kệ như thế nào, ân tình này của Tây Lâm Giác La muội muội, ta nhớ kỹ.

Mạnh Hinh uốn gối hành lễ:

- Không dám, không dám.

Ô Lạp Na Lạp thị nhìn về phía Hoàng Huy trên giường, vì uống nhân sâm mà đổ một thân mồ hôi, xoay người nói với Dận Chân:

- Đã nhiều ngày thiếp thân phải cẩn thận chăm sóc Hoằng Huy, không thể hầu hạ ngài, ngài xem Tây Lâm Giác La muội muội hầu hạ có được không?

Dận Chân trầm ngâm một hồi, sao cũng được nói:

- Liền nàng đi.

Mạnh Hinh hành lễ tạ ơn, với Ô Lạp Na Lạp thị là cảm kích thật sự, phảng phất việc hầu hạ Dận Chân là thiên đại vinh sủng, Dận Chân đi trước,

- Ngươi hảo hảo chiếu cố Hoằng Huy, gia đi Tĩnh Ninh Các nghỉ ngơi.

- Cung tiễn gia.

Trong ngoài bình phong tràn ngập tiếng người cung tiễn, Mạnh Hinh vòng qua bình phong, đi vài bước song song với Dận Chân, Dận Chân nghiêng đầu ngắm Mạnh Hinh đắc ý, tuỳ tiện, ái mộ hư vinh, bước đi chậm vài phần.

Mạnh Hinh không dám đắc ý bừa bãi trước mặt tứ phúc tấn, nhưng trước mặt nữ nhân khác lại không cố kỵ nhiều như vậy, cô nhận ra, thì ra làm một người được người khác hâm mộ ghen ghét cảm giác cũng rất sảng.

Khiến cho Dận Chân...

Mạnh Hinh cong cong khóe miệng, một đường không nói chuyện, Dận Chân vài lần muốn chủ động nói cái gì, đều sẽ thấy Mạnh Hinh không phải là chỉnh vòng tay, thì là ngắm quạt gió, tham tài, Dận Chân lại đánh giá thêm một câu.

Tiến vào Tĩnh Ninh Các, Mạnh Hinh phe phẩy cây quạt trên dưới ngắm nghía Dận Chân, cây quạt trong tay vỗ nhẹ lên ngực hắn, Mạnh Hinh miệng cười như tơ,

- Thiếp khấu tạ gia ân sủng.

Sắc mặt Dận Chân chớp mắt cứng đờ, nắm lấy hàm dưới Mạnh Hinh, con ngươi đen nhánh quay cuồng,

- Ngươi nói lại một lần cho gia?

Mạnh Hinh nghi hoặc chớp chớp mắt:

- Không phải sao? Không phải gia ân sủng thiếp?

Dận Chân ngón cái vuốt ve đôi môi Mạnh Hinh, tức giận giây lát liễm đi, bên môi thêm phần ái muội trêu đùa, trong mắt có mấy phần trào phúng,

- Gia đến ân sủng ngươi có muốn không? Hửm?

Cây quạt trong tay Mạnh Hinh lại gõ hai cái lên cánh tay đang nhéo hàm dưới của mình.

Thanh hương nhàn nhạt, tư thái vũ mị, Dận Chân nghĩ đến Mạnh Hinh hôm nay... làm hắn không dời được ánh mắt, không tự giác ôm lấy vòng eo Mạnh Hinh, khiến nàng càng gần hơn,

- Có muốn không?

- Muốn.

Mạnh Hinh nhả khí như lan, Dận Chân trong nháy mắt muốn đem Mạnh Hinh áp dưới thân, làm nàng thần phục, làm nàng cầu xin, Mạnh Hinh lại đột nhiên đầy tiếc nuối nói:

- Nhưng thật là đáng tiếc, thiếp tiểu nhật tử tới rồi, không thể hưởng thụ gia ân điển.

Dận Chân nắm tay niết đến rắc rắc vang lên, nghiến răng nói:

- Tây Lâm Giác La thị.

Mạnh Hinh xoay người rời khỏi ngực Dận Chân, uốn gối hành lễ, động tác muốn bao nhiêu hoàn mỹ có bấy nhiêu hoàn mỹ,

- Cung tiễn gia.

Dận Chân tức mình phất tay áo bỏ đi, Mạnh Hinh bả vai run rẩy, cười đến ná thở, trêu đùa Dận Chân cũng cần kỹ thuật, bất quá rất thú vị, cảm tạ bà dì tới thật đúng lúc.

Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ các cô nương nhắn lại, làm quả đào lễ Giáng Sinh quá đến phá lệ hảo tâm tình, quả đào thích nhắn lại, quả đào ái các ngươi, sẽ lực hồi nhắn lại, Mạnh Hinh đối Dận Chân là lực lượng ngang nhau, sắp mở ra tuyển tú cốt truyện, các loại trùng hợp, các loại hố nữ chủ nhóm. Liền giống như quả đào văn nói, Dận Chân tưởng lấy thân cấp Mạnh Hinh ân điển, cũng đến xem Mạnh Hinh nguyện ý hay không muốn, <

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top