Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

chương 1
Shitbaydaytroi

thời tiết cuối thu, sương lạnh vào sáng sớm lạnh thấu tận xương, vùng hoang vu bắc địa, cây cối khô vàng héo úa sương lạnh trên núi lại sớm đã mang lên.

Thành trấn gần nhất cũng cách nơi này tận mấy chục dặm đường, xung quanh đều là núi hoang, rừng lớn, đưa mắt nhìn bốn phía cũng không thấy có người ở, chỉ có mấy con quạ đói đậu trên cành cây khô vàng kêu 'quạc ..quạc..' cùng với tiếng nước suối chảy róc rách xa xa, nhưng cũng coi như là làm cho không khí xung quanh bớt tịch mịch, nhưng lại làm cho cảnh vật nới đây càng thêm hoang vắng.

ở nơi hoang vu chim cũng không thèm ỉa này, thế nhưng lại có một nhà gỗ nhỏ, tuy rằng siêu vẹo rách nát không chịu được, làm người ta hoài nghi rằng có phải chỉ cần một trận gió thổi tới là có thể bay luôn cả ngôi nhà hay không. nhưng thật sự lại có ánh sáng mờ mờ hắt ra từ ngôi nhà nhỏ này, chứng minh thật sự có người ở.

Nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, ở một nơi như thế này , trong không khí nước chảy róc rách thỉnh thoảng quạ lại kêu lên vài tiếng, một ngôi nhà tranh giữa rừng núi hoang vắng xung quanh không người ở thật sự tạo ra một khác biệt.

Nhưng chính là lúc này trong không khí lại bay tới một mùi thơm nức mũi!

Trong bụi cỏ cao gần bằng người, có hai người bụng đang cồn cào nằm ghé vào nhìn nơi đó thật lâu không nhúc nhích,
Chỉ có bốn lỗ mũi là nở ra thật to hít lấy hít để mùi thơm đang tỏa ra từ ngôi nhà kia.xianShitbaydaytroi

Trong đó, một người đang liếm liếm đôi môi khô khốc, hạ thấp giọng nói với người bên cạnh: " đại ca, chính là chỗ này, ta nhìn đã 3 lần chỗ này rồi, chỉ có một cô nương trẻ tuổi, trong nhà hay tỏa ra mùi dầu mỡ, thơm chết người luôn đấy!"

Vừa dứt lời, bụng của hắn liền ùng ục kêu lên, tại đây trống trải hoang vắng, lại phát ra tiếng động nhỏ thôi cũng thành tiếng động vang dội.
Người kia hướng vào đầu hắn đập một cái, thấp giọng chửi: " con mẹ nó, Nhị Cẩu Tử ngươi nhỏ tiếng một chút!"

" cái này, cái này cũng không phải cái ta quản được nha, đã hai ngày rồi, có cái gì bỏ mồm đâu." Nhị Cẩu Tử ôm đầu, người đã sớm cuộn tròn lại một đống, ủy khuất nói.

Hắn chưa nghe nói qua bụng đói còn có thể khống chế bụng kêu to hay nhỏ đâu, đại ca nói chuyện thật không có đạo lí.

" vậy buộc dây lưng quần chặt lại!" đại ca đột nhiên xoay đầu tới, hung thần ác sát hét lên một tiếng. Nhưng lại chỉ thấy một cái đầu như tổ chim rối tung, cùng chòm râu bên dưới lộn xộn với nhau, da mặt đen sì, chỉ còn duy nhất đôi mắt còn tính là thanh tỉnh, tốt xấu cũng có thể phân biệt được cái mặt với cái ót.

Nhị Cẩu Tử giận mà không dám nói, ngu ngốc sờ sờ lên dây lưng quần mình sau đó kết quả liền nghe thấy một tiếng kéo xé vải vang lên, gân xanh trên trán đại ca nổi lên cuồn cuộn, sau đó lại nghe thấy tiếng của đồng bọn thảm hề hề nói: " lưng quần đứt rồi!"

Một cái dây lưng quần dùng đã 2 năm, giặt cũng không được mấy lần, đã sớm mục nát, làm sao chịu được lôi kéo mạnh.

Đại ca hận rèn sắt không thành thép hướng đầu hắn đập hai cái: " đi lên!"
Dừng một chút lại dặn dò hắn lời nói hắn đã nói vô số lần: " chúng ta chỉ cần lương thực, cũng đừng lấy hết, nàng là một cô nương nếu không bước vào đường cùng cũng không ở nơi núi hoang này, chắc chắn cũng rất gian nan. Nhớ kĩ, chờ nàng đi rồi mới động thủ, chỉ cần lương thực, không được tổn hại mạng người.!"

Nhị Cẩu Tử vâng vâng dạ dạ, chân tay vụng về đem dây lưng quần buộc lại với nhau, lại cho tay đã lạnh đến mức không còn cảm giác thổi hơi: " đã biết, đã biết. "

Lại qua một lát, trong căn nhà gỗ kia vang lên một trận âm thanh  vừa quen thuộc, lại giống như xa lạ, âm thanh đó cực kì giống với tiếng đổ mỡ vào nồi. Ngay sau đó, mùi hương kia càng thêm nồng đậm, từ vách ván gỗ bay ra, phiêu phiêu đãng đãng chui vào xoang mũi hai người đang nằm trong bui cỏ, quả thực là câu hồn đoạt phách.

" đại...đại ca, thật thơm a!" Nhị Cẩu Tử nước dãi đã chảy ròng ròng từ lâu, hai mắt càng thêm phát sáng nói: " THỊT, là thịt!"
Làm đại ca đương nhiên là có chút phong phạm hơn, hung hăng nuốt nuốt nước miếng xuống, nhịn không dám hé răng sợ há ra là nước miếng sẽ chảy ra.

Hắn đương nhiên biết đây là thịt, lại còn biết rằng thịt này ăn ngon đến mức muốn bay lên trời. Ngửi mùi thơm này thôi, hắn cũng có thể ăn được 4 cái bánh nướng lớn mà không cần uống nước đâu!

Hắn thậm chí nhịn không được tưởng tượng, nếu thật sự có miếng thịt như vậy đặt trước mắt mình, ăn vào sẽ có vị như thế nào?

Tất nhiên sẽ là mềm, cực mềm, từng miếng thịt lớn đều nhau, nấu tới mức chín nhừ thơm nồng, mềm rụp rung rung chỉ muốn tan ra ngay lập tức, gắp không gắp lên được, chỉ có thể đem đầu chôn xuống chén cơm dùng sức và vào trong miệng, lục phủ ngũ tạng đều thoải mái, ăn xong miệng còn bóng loáng dầu mỡ, hương vị vẫn còn lưu lại trong khoang miệng, ợ một cái thật to đúng là mỹ thực!

Nghĩ đến đây, đại ca nhịn không được dùng tay áo đen huyền nhìn không ra được màu sắc ban đầu của áo xoa xoa khóe miệng ướt át, bỗng nhiên sinh ra chút nghi hoặc: sáng sớm tinh mơ hầm thịt ăn sao? xem ra cuộc sống của cô nương này không giống với tưởng tượng của hai người, nào có gian nan như vậy?

Lại không biết qua bao lâu, cánh cửa nhà gỗ nhỏ đột nhiên được đẩy ra từ bên trong, một thân ảnh mảnh khảnh yên lặng không tiếng động đi ra ngoài, một tay cầm đòn gánh, một tay cầm theo thùng gỗ, có lẽ là ra suối lấy nước về.

Đại ca đột nhiên đẩy Nhị Cẩu Tử còn đang đắm mình trong mùi thơm mà tưởng tượng: " chạy nhanh, người đi rồi."

Hai người vừa muốn hành động thì lại thấy ở cửa chuyển động, từ trong phòng chạy ra một bóng dáng thấp bé. Cô nương phía trước nghe thấy động tĩnh, theo bản năng dừng  bước chân, xoay người đem bóng dáng nhỏ bé kia vững vàng tiếp được, lại khom người nói vài câu gì đó.

Tiểu hài tử kia không có động tĩnh, chỉ là gắt gao kéo không buông tay ra, cô nương kia làm thế nào cũng không gỡ được, đành phải một tay đỡ đòn gánh, gánh hai thùng nước, một tay kia nắm lấy tay tiểu hài tử kia đi xa.wuxian

Hai huynh đệ nằm trong bụi cỏ có chút mờ mịt, chỗ này sao lại chui ra một tên tiểu tử thế này?

Nhưng hiện tại tên đã lên dây không thể không bắn, nếu không được ăn nữa, hai huynh đệ bọn họ thật sự là có thể đói chết ở đây.

Chờ chủ nhân của ngôi nhà gỗ biến mất sau bụi cỏ, hai người lập tức té ngã lộn nhào từ trong bui cỏ dưới mương vọt ra, nghiêng nghiêng ngả lảo đảo lướt qua 3 trượng đường đất rộng lớn, hai người cơ hồ là vừa lăn vừa chạy tới nhà gỗ.

Có lẽ chủ nhân cũng không nghĩ rằng ở địa phương xa xôi này mà cũng có trộm, cho nên ra cửa cũng không khóa lại, thật tiện nghi cho bọn họ rồi.

ở giữa nhà có một cái hố sâu, ở trên treo một cái nồi đã cũ, bên trong đang sôi sùng sục. Phía dưới là lửa nóng, tiếng củi cháy nổ lách tách vừa ấm áp lại vui tai, hai người sớm đã bị rét đến mức cứng người hiện tại ngồi cạnh đống lửa nháy mắt liền cảm thấy thoải mái, sau đó tay chân bắt đầu phát cước, là triệu chứng tổn thương của giá rét mang lại.

Trời lúc này đã có chút mờ sáng, ánh nắng yếu ớt xuyên qua bức tường đã sớm muốn vỡ nát, chiếu ánh sáng lên bàn, ánh lửa cùng ánh nắng, chiếu sáng lên phía trên...nửa chén thịt !.

Bên cạnh chén thịt còn có hai bát nước, phía trên đặt hai đôi đũa còn chưa kịp thu dọn, đầu đũa còn ẩn ẩn sự bóng loáng của dầu mỡ.

Hiển nhiên, mới vừa rồi một lớn một nhỏ ngồi tại chỗ này dùng hai que gậy gỗ này làm thành hai đôi đũa giản dị, từng miếng, từng miếng đưa  thịt lên miệng ăn!

Ực! căn nhà gỗ im ắng nháy mắt vang lên tiếng nuốt nước miếng ừng ực.

Nhị Cẩu Tử cùng đại ca nhà mình hai người liếc nhau, đều thấy được hai mắt đối phương phát ra lục quang.

Thật muốn đòi mạng!

Ăn hay không ăn? Đại ca nháy mắt lâm vào trong sự giãy giụa chưa từng có trước đây. Hắn tự nhận bản thân là người có đạo nghĩa, là một nam nhân có nguyên tắc, lần này tới đây chính là muốn lấy chút lương thực sống qua mấy ngày, nào có nghĩ được ở chỗ này còn có thể nhìn thấy thịt? lại còn rất thơm, lại còn đang ở trước mắt hắn đặt trên bàn!

" đại..đại ca?" Nhị Cẩu Tử tinh thần đã có chút hoảng hốt, thành thật nói, đến lúc này còn không nhào lên ăn không phải không đói sắp chết, mà là nhào lên ăn thì lãnh đủ một thiết quyền của đại ca nhà hắn.

Đại ca cắn chặt rang: " đừng nhìn nữa, đã nói rồi chỉ cần lương thực, mau đi tìm, lấy rồi nhanh chạy đi."

Nhị Cẩu Tử mặt mũi  mất mát  nuốt nước miếng, lại hung hang nhìn chén thịt kia vài lần,cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn đi tìm lương thực. lại nhịn không được mà thở to, nghĩ muốn ngửi thêm chút không khí mang theo mùi thịt.wuxian

Thịt a thịt, đây chính là thịt đấy! nhìn nhiều một cái thôi cũng là có lời rồi, quay đầu lại nhắm mắt cảm thụ mùi hương, giống như là đã được ăn qua...

Nhưng không nghĩ tới, bọn họ lật tung nhà ở, nhưng một hạt lương thực cũng không tìm được!

Nhị Cẩu Tử đã đói đến hỏng rồi thật sự không chịu được nổi đả kích này, ôm chân đại ca nhà mình cầu xin nói: " ca, đại ca, chúng ta ăn chén thịt kia đi! Một miếng, một miếng cũng được rồi!"

Đại ca cũng them quá sức chịu đựng, trong lòng quằn quại, sau đó trong lòng nói vài câu xin lỗi, cuối cùng thỏa hiệp.

Vốn chỉ định ăn một miếng giữ mạng, nhưng thật sự thịt kia quá thơm quá ngon!

So với hắn tưởng tượng còn ngon hơn gấp 10 lần, không, 100 lần! thời trẻ bọn họ cũng  được ăn qua  thịt, nhưng hiện tại có lẽ đã quá đói, liền cảm thấy không có lần nào so được với cái này!

Cũng không biết là được nấu như thế nào, một chút nước cũng không có, da có chút dai dai giòn giòn, chính là bên trong lại mềm như đậu hũ, tràn đầy nước thịt! chẳng sợ không có muối, cũng là tuyệt thế mỹ vị!

Cắn xuống một miếng, cả miệng trà đầy mùi thơm nồng đậm, linh hồn bé nhỏ giống như muốn thăng thiên, cái gì mà một miếng thôi có miếng thứ hai, ai còn nhớ được đấy là cái gì?

Bây giờ có đưa cho bọn họ ngôi vị hoàng đế cho bọn họ cũng không đổi, đao đặt trên cổ cung không hối hận.

Nửa chén thịt cũng không có được mấy miếng thịt, hai quỷ đói bị mỹ vị làm cho hồn phi phách tán, mấy miếng liền ăn xong, Nhị Cẩu Tử vẻ mặt say đắm mê mang nhắm hai mắt lại, không nhịn được chép miệng, thập phần hối hận vì vừa rồi nuốt nhanh quá, nên giữ lại một miếng để tinh tế thưởng thức dư vị a.

" ăn ngon không?"

" ăn ngon!"

" còn muốn ăn nữa không?"

" muốn!"

Cứ như vậy một hồi hỏi qua đáp lại mấy câu, Nhị Cẩu Tử mới chậm chạp ý thức được giống như có cái gì đó không thích hợp, giọng của đại ca hắn lúc nào đã trở nên êm tai giống như chim hoàng oanh thế kia?

Hắn vừa mở mắt ra, liền đối mặt với ánh mắt vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn chết của đại ca nhà mình, nếu không phải đã bị trói gô lại, không chừng đã muốn nhảy dựng lên đánh người rồi.

Vừa rồi đang lúc ăn thịt đại ca hắn không biết đã bị người ta đánh cho hai quyền, nửa bên mặt đều sung vù lên, một bên mắt cũng  híp lại, lúc này đang bị một cô nương xinh đẹp mặc áo trắng quần ngắn đạp dưới chân, mà cô nương kia đang ở trên cao nhìn cúi xuống nhìn hắn.

" ôi nương ta ơi!"

Nhị Cẩu Tử kêu lên một tiếng, mặt biến sắc khắp nơi đảo loạn lia mắt tìm đồ. Cuối cùng bất đắc dĩ nhận ra gậy gỗ đã bởi vì nhìn thấy thịt mà ném tới tận chỗ nào rồi, nhanh chân nhanh tay chộp lấy chén thịt còn dính chút nước canh thịt coi như vũ khí, chỉ vào đối phương hô lên: " chúng ta chỉ là xuống núi mượn lương, thức thời đem đại ca ta thả ra!"

Rốt cuộc là đã được ăn thịt, lúc này chỉ cảm thấy tất cả người tràn đầy mạnh mẽ! nha đầu này nếu dám phản kháng, hắn, hắn liền, liền hù chết nàng!

Đang hung hổ nói, chén không kia bên trong nước thịt còn thừa tụ lại một giọt nước thịt đặc sệt,lung lay mấy cái rồi rơi xuống dưới.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Nhị Cẩu Tử bay nhanh lại thò miệng tới gần hút đi, vẻ mặt còn vô cùng thỏa mãn liếm môi.

Triển Linh: "..."

Nàng chưa từng thấy qua tên trộm nào vừa ngu vừa tham ăn như vậy.!

Edit: hố mới hố mới, hy vọng mọi người sẽ thích.

Bánh nướng:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top