Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4:(Beta)

Vào buổi chiều, thống kê điểm số của mọi người đã được công bố, các sinh viên đều đến phòng họp lớn. Hôm nay còn có một chuyện rất quan trọng cần tuyên bố, đối với hai nhóm Cố Hành và Cố Xương mà nói bọn họ tương đối khẩn trương.

  Cố Hành và Cố Xương ngồi ở vị trí đầu tiên ở hai bên trái phải của bàn họp, Cố Hành là con trai của em họ cha Cố Xương, và khả năng trở thành người thừa kế chỉ đứng sau Cố Hành. Đương nhiên, sự cạnh tranh giữa hai người họ không thể đơn giản là sự cạnh tranh giữa hai nhóm, mà là sự tranh giành lợi ích của những người ủng hộ họ sau lưng. Tranh giành lợi ích luôn tàn khốc, bởi vì dục vọng của con người là vực thẳm sâu nhất trên đời, không ai có thể nhìn rõ những điều khủng khiếp ẩn chứa trong những vực thẳm này như nào.

Cố Xương cười nhìn Cố Hành, nói: "Cố Hành, sắc mặt của cậu không được tốt lắm, không đến mức khẩn trương như vậy chứ?"

  Cố Hành cũng cười nói: "Tam ca nói đùa, tôi đã nắm chắc phần thắng, cho nên cũng không có gì khẩn trương, tôi đang nhàn rỗi buồn chán liền giúp tam ca tính điểm trung bình, không biết tam ca đã tìm ra cách để sắp xếp kỳ nghỉ hè chưa?"

  "Con người tôi luôn đi một bước nhìn mười bước, tự nhiên tôi đã sớm nghĩ tới các biện pháp khác. Nhưng cậu cũng đừng tự tin như vậy, nhất định là chưa từng lo nghĩ tới chuyện phía sau đi?"

  "Ngươi không cần lo lắng." Cố Hành cười nói.

  Toàn bộ phòng hội nghị, ngoại trừ Cố Hành cùng Cố Xương ngươi tiến ta lùi, những người khác đều trầm mặc.

  Cố Hành hơi quay đầu liếc nhìn chiếc ghế trống của Dịch Duy, hắn hơi căng thẳng, trong giờ nghỉ trưa, hắn đi tìm Dịch Duy nhưng lại không thấy, gọi điện thoại cũng không bắt máy. Hơn nữa bây giờ còn chưa xuất hiện, hắn không biết Dịch Duy định làm cái gì.

 Dịch Duy bước vào dưới ánh nhìn của mọi người, cậu đi đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

 Dịch Duy vừa ngồi xuống, tổng giám đốc nhà họ Cố mang theo một vài người đi vào.

  Thời gian là thứ quý báo đối với mọi người trong phòng họp lúc này, vì vậy giám đốc Cố và một số nhân viên quản lý khác ngồi xuống sau chiếc bàn dài trên sân khấu, không nói những điều không cần thiết, trực tiếp công bố thành tích của mọi người cũng như các nhận xét và xếp hạng thu được, vì vậy mọi người đều xem màn hình lớn trước mặt họ một cách nghiêm túc.

  Sau khi kết quả cá nhân được công bố, công bố học sinh xuất sắc Dịch Duy, Cố Hành và Cố Xương lại nhận giải cá nhân xuất sắc.

  Dịch Tuyên không khỏi cúi đầu, trong lòng lại một lần nữa tự an ủi mình, chỉ cần có thể cố gắng hết sức ở chuyên ngành mình đã học, mặt khác không đủ giỏi cũng không sao cả, anh không cần phải ghen tị với người khác. Thực ra trong lòng anh thở phào vì Dịch Duy không học cùng chuyên ngành với mình.

  Sau những phần công bố trước đó, cuối cùng là phần chính của ngày hôm nay, trưởng ban giám sát đã công bố điểm trung bình của từng nhóm và nhóm xuất sắc nhận được phần thưởng.

  Ngoại trừ Dịch Duy mặt không biểu cảm, những học sinh khác đều kinh ngạc đến ngây người, bởi vì nhóm có điểm trung bình cao nhất là Cố Xương, còn nhóm Cố Hành thì đứng thứ ba, thậm chí không phải là thứ hai.

  Cố Hành đột nhiên đứng lên, kích động nói: "Nhóm của chúng ta làm sao lại thua nhiều điểm như vậy?! Ai tính toán phần này?! Thật quá không đúng!"

  "Năng lực tính toán của Cố Hành thiếu gia rất mạnh, nếu cảm thấy chúng ta làm sai, có thể tự mình trên màn hình tính toán lại một lần nữa." Tổng giám đốc bình tĩnh nói.

  Sau khi quét nhanh màn hình, Cố Hành phát hiện không có điểm của Dịch Duy, lập tức quay đầu nhìn Dịch Duy nói: "Cậu không báo điểm!"

  "Ồ, đúng vậy." Dịch Duy nói với vẻ mặt như chợt nhớ ra điều gì đó: "Gần đây trí nhớ của tôi không được tốt nên quên nói với anh. Thực ra, nửa tháng trước tôi đã nộp đơn rời khỏi nhóm của anh rồi.

  "Tại sao tôi đội trưởng lại không biết cậu xin rút lui? !" Cố Hành tức giận nói, "Cậu tại sao không nói trước? Cậu cố ý? !"

  "Anh và tôi đã hủy bỏ hôn ước, anh và Dịch Tuyên cũng sắp đính hôn. Chẳng phải anh giấu giếm không nói cho tôi biết sao?" Dịch Duy nhìn Cố Hành với nụ cười nhếch miệng nói.

 Cố Hằng và Dịch Tuyên đồng thời sững sờ một lúc, cho rằng Dịch Duy thực sự đã biết, và vẻ kinh ngạc lại xuất hiện trong mắt những người khác, ngay cả những người bạn có mối quan hệ đặc biệt tốt với Cố Hành và Dịch Tuyên cũng không biết rằng hai người họ đang đính hôn.

  Cố Xương vẻ mặt thích thú, chờ đợi một màn hay.

 Cố Hành bị công khai là kẻ bất chính trước mặt mọi người, ngay lập tức mất quyền kiểm soát đổ lỗi cho Dịch Duy, nhưng dù thế nào đi nữa hắn phải tìm cách nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện này.

  Cố Hành bước nhanh về phía Dịch Duy, nắm lấy cổ tay Dịch Duy kéo cậu lên, trừng mắt nhìn cậu nói: "Cậu cùng Cố Xương bàn bạc rồi hả? Cố ý cùng hắn ta hợp tác sao?!"

  Cố Xương vừa nghe lời này, lập tức hiểu Cố Hành cố ý lôi kéo mình vào, lập tức ngồi thẳng người, đang muốn nói chuyện, tổng giám đốc liền ở trước mặt hắn nói: "Cố Hành thiếu gia, mời đến chỗ ngồi của cậu."

  "Tôi không công nhận điểm trung bình được công bố lần này. Tôi muốn nộp đơn lên Ủy ban giám sát để đánh giá lại và tính điểm!" Cố Hành tức giận nói: "Trong giáo dục Cố gia không cho phép!"

  Màn hình phía trước đột nhiên mở ra hai bên, giám sát trưởng cùng các nhân viên giám sát và quản lý khác nhanh chóng đồng thời đứng dậy, lùi lại đứng hai bên.

  Các sinh viên sững sờ trong giây lát vì không ai trong số họ biết rằng màn hình có thể được kéo lên.

  Sau khi màn hình được kéo lên, một căn phòng khác xuất hiện, Cố Nguyệt Sơn mặc một bộ âu phục màu đen ngồi trên một chiếc ghế sô pha lớn, phía sau lưng có hơn 20 trợ lý và vệ sĩ.

  Tất cả học sinh lập tức đứng lên, Cố Hành giật mình nhìn thấy Cố Nguyệt Sơn lập tức trở về vị trí, sắc mặt bởi vì hoảng sợ càng thêm khó coi.

  Dịch Duy không ngờ rằng Cố Nguyệt Sơn sẽ đột ngột xuất hiện, nhưng xét theo tình hình, Cố Nguyệt Sơn đang quan sát họ ở phòng bên cạnh.

  Dịch Duy khẽ quay đầu lại lặng lẽ quan sát biểu cảm của Cố Nguyệt Sơn, khi Cố Nguyệt Sơn ngước mắt lên nhìn cậu, trái tim Dịch Duy run lên, cậu lập tức nhìn sang chỗ khác, sau đó cụp mắt xuống. Trong lòng cậu cũng có chút sợ Cố Nguyệt Sơn, nhưng càng thêm áy náy và hối hận. Kiếp trước Cố Nguyệt Sơn đối với cậu rất tốt, cũng không có đáng sợ giống như người khác đồn đạ, phải nói là phần lớn thời gian Cố Nguyệt Sơn đối với cậu rất dịu dàng.

  "Tiếp tục." Cố Nguyệt Sơn nói.

  "Vâng." Sau khi tổng giám đốc cúi người cung kính đáp, liền đứng dậy tiếp tục công bố danh sách trúng tuyển trợ lý thực tập lần này.

  Hôm nay còn có một chuyện, đó chính là ngoại trừ an bài một ít quản lý thực tập mà năm nay Cố Nguyệt Sơn còn sẽ lựa chọn một trợ lý thực tập trong số đó, người khác tự nhiên không dám nghĩ tới, vì vị trí đó sẽ là một trong hai người Cố Hằng và Cố Xương. Với bất cứ ai được chọn trong số họ, nghĩa là họ sẽ được Cố Nguyệt Sơn huấn luyện, họ sẽ tiến gần hơn một bước đến vị trí người thừa kế. Hơn nữa trước đó còn có tin đồn nếu đội trưởng của nhóm nào xuất sắc có thể sẽ được Cố Nguyệt Sơn chọn làm trợ lý thực tập nên Cố Hành mới nhất quyết phải giành đội hạng nhất lần này.

Cố gia có dân số đông, các mối quan hệ đan xen và phức tạp. Anh của ông nội Cố Hành bị hiếm muộn nên khi đó Cố Nguyệt Sơn được ông chọn làm con nuôi dưới danh nghĩa của ông, được ông nuôi nấng và trở thành chủ tịch tập đoàn Cố thị kiêm người đứng đầu gia tộc họ Cố.

  Là chủ tịch của Cố gia, Cố Nguyệt Sơn vẫn chưa kết hôn ở tuổi 30 vì hắn hiếm muộn giống như ông của mình. Nhưng Dịch Duy biết rằng việc không thể sinh con chỉ là một lý do giả để Cố Nguyệt Sơn che đậy một lý do thực sự khác khiến hắn không kết hôn, nếu không cậu đã không thể mang thai đứa con của Cố Nguyệt Sơn.

 Dịch Duy khống chế bàn tay cô muốn đặt lên bụng mình, nghĩ rằng Cố Hành và Cố Xương đang tranh giành vị trí con trai Cố Nguyệt Sơn mà con trai của Cố Nguyệt Sơn đang ở trong bụng mình.

  Mười ứng cử viên cho vị trí trợ lý thực tập đã được công bố, và Cố Xương nằm trong số mười người đó, điều này khiến mọi người đều ngạc nhiên, vì điều đó có nghĩa là Cố Xương không được chọn làm trợ lý thực tập của Cố Nguyệt Sơn.

  Điều này làm cho hy vọng trong lòng Cố Hành bùng cháy hắn cảm thấy thân là cháu trai của Cố Nguyệt Sơn, hắn vẫn có ưu thế hơn cho dù đội của hắn không được giải xuất sắc, chỉ cần Cố Nguyệt Sơn muốn hắn làm người thừa kế, vậy thì cũng chẵn bắt ngờ vì nếu để hắn trở thành một trợ lý thực tập.

  "Trợ lý thực tập của chủ tịch là..." Tổng giám đốc cuối cùng cũng thông báo, "Dịch Duy."

  Tất cả học sinh đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Dịch Duy, nếu không phải Cố Nguyệt Sơn xuất hiện, trong bọn họ nhất định sẽ có người lớn tiếng kêu lên: Sao có thể là cậu ta? !

  Cố Nguyệt Sơn đứng dậy, đi đến bàn dài bên cạnh, gọi một tiếng, "Cố Hành."

  "Vâng" Cố Hành lập tức hoàn hồn, đối mặt Cố Nguyệt Sơn.

  "Trong hai tháng này, cậu không cần học những thứ khác, đi đến trung tâm lễ nghi, học hết lễ nghi từ đầu đến cuối." Cố Nguyệt Sơn nhìn Cố Hành nói, mặt không biểu cảm, ngữ khí cũng rất bình đạm, nhưng nó lại khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

  Cố Nguyệt Sơn phạt Cố Hành, và thật xấu hổ khi Cố Hành bị Cố Nguyệt Sơn đích thân trừng phạt đi học lễ nghi.

  Nhưng ở trước mặt Cố Nguyệt Sơn, Cố Hành không dám phản bác, càng không dám oán trách, chỉ có thể đáp: "... Vâng."

  Sau khi nhìn Cố Nguyệt Sơn rời đi, những người khác lại chú ý đến Dịch Duy, họ vẫn còn ngạc nhiên và không hiểu tại sao Dịch Duy được chọn làm trợ lý thực tập của Cố Nguyệt Sơn.

  Dịch Duy đi đến bên cạnh Cố Hành nói với một nụ cười: "Chúc mừng anh đã đính hôn với Dịch Tuyên, chúc mừng."

  Cố Hành nắm chặt tay hung dữ nhìn chằm chằm vào Dịch Duy, hắn ta vừa bị Cố Nguyệt Sơn trừng phạt, bây giờ dù có tức giận đến đâu, hắn ta cũng chỉ có thể chịu đựng.

  Sau khi nhìn Dịch Duy rời đi, những người khác mới hoàn hồn lại, phòng họp lập tức náo nhiệt lên.

  "Chuyện gì xảy ra? Tại sao Dịch Duy lại được làm trợ lý? !"

  "Đúng vậy, không phải mọi người đều nói lần này lựa chọn trợ lý có ý nghĩa đặc biệt sao? Cho dù cậu ta có điểm cao nhất cũng không được làm trợ lý! Cậu ta không phải người Cố gia."

  "Tuy nhiên, giám sát trưởng đã công bố nó trước mặt Cố gia, vì vậy sẽ không có sai sót gì phải không?"

  Việc lựa chọn trợ lý lần này, Cố Hành và những người đứng sau Cố Hành ủng hộ họ đã lên kế hoạch từ lâu, họ muốn xem Cố Nguyệt Sơn muốn chọn ai làm người thừa kế, nhưng Cố Nguyệt Sơn lại chọn một người không có liên quan gì đến quyền thừa kế.

  "Cố Hành." Dịch Tuyên cũng lộ vẻ kinh ngạc và sửng sốt, kéo tay Cố Hành hỏi: "Chuyện gì vậy? Tại sao chủ tịch Cố lại chọn Dịch Duy làm trợ lý?"

  "Anh cũng không biết." Cố Hành sắc mặt khó coi lắc đầu, dùng sức đập bàn phát giận, nói: "Đi, đi bà nội nó!"

  Sau khi Cố Xương tỉnh táo lại, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng họp, những người khác vẫn đang thảo luận tại sao Dịch Duy lại được chọn làm trợ lý của Cố Nguyệt Sơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top