Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Annhongg

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Hai người bọn họ là bạn bè từ nhỏ, mỗi lần Hàm có đồ gì tốt, Huân đều thích đổi để chơi.

Hàm có CD hay, Huân liền dùng truyện manhwa đổi.

Hàm có máy chơi game, Huân liền dùng súng đồ chơi để đổi.

….

Hôm nay, Hàm mua một cái kẹo que, cười nói, “Xem cậu hôm nay lấy cái gì đổi với tôi? Ha hả…”

Không đợi Hàm nói xong, Huân không do dự cởi quần, đứng thẳng nói, “Vậy, dùng cái này đổi đi…”

2.
Hàm- ông chủ trung tâm môn giới hôn nhân nào đó nói: “Anh rất có tiền.”

Huânnói: “Đúng vậy.”

Ông chủ: “Có nhà?”

Huân nói: “Đúng vậy.”

Ông chủ lại hỏi: “Có xe?”

Huânnói: “Đúng vậy.”

Ông chủ lật bàn: “Điều kiện tốt như vậy còn tìm môi giới cái mốc khỉ gì? Chính là anh từ tiểu học tới giờ toàn cướp bạn gái của lão tử!”

Huân đưa ra một hộp nhẫn kim cương: “Anh tới là để tặng nó cho em.”

3.
Huân ngã xuống giường, như sắp hấp hối: “Bác sĩ, tôi bị bệnh…”

Hàm đẩy kính mắt, có chút không tin tưởng một tên khỏe như trâu như Huân mà cũng có thể sinh bệnh: “Làm sao?”

Huân cau mày, biểu tình đau đớn: “Trên người tôi đau…”

Hàm do dự một chút, đi tới: “Chỗ nào?”

Huân giữ chặt Hàm, một phen đem Hàm đặt trên chiếc giường lớn mềm mại, hôn lỗ tai Hàm: “Em hiểu mà…”

4.
Trên xe buýt công cộng, có hai nam sinh đẹp trai đang ngồi.

Một cô nàng lớn gan đi qua đi lại, cố ý đứng bên cạnh như muốn dùng cặp đùi xinh đẹp tuyệt trần của mình để quyến rũ.

Hai nam sinh nhìn không chớp mắt, qua mấy trạm, Huân(nam sinh) đang dựa vào cửa sổ rốt cuộc nhịn không được mà ngẩng đầu, lạnh lùng nói với cô nàng: “Tiểu thư, thỉnh trông nom cặp đùi cùng với xuân tâm của cô cho tốt. Người con trai này là của tôi.”

Nam sinh bên cạnh bỗng nhiên đỏ mặt.

5.
Huân:“Học trưởng, anh chờ một chút. Sách này là anh bỏ quên đúng không?”

Hàm-"A, đúng vậy, là của tôi, cảm ơn cậu, học đệ.”

Huân:“Học trưởng, anh đang tìm cái này sao?”

Hàm:“Điện thoại di động của tôi! A, là cậu a học đệ. Cảm ơn cậu nha!”

Hàm:“Học đệ, cậu vẫn đi theo tôi có chuyện gì thế?”

Huân:“Tôi à, tôi đang chờ khi nào học trưởng đem chính mình đánh mất, sẽ đem học trưởng về nhà giữ làm của riêng.”

6.
Hàm:“Trặc chân rồi, anh cõng em…”

Huân:“Vết thương nhỏ như vậy còn không chịu được sao tính là đàn ông?”

Hàm:“Em không phải đàn ông đấy! Làm sao?! Cũng không biết tên hỗn đản nào kéo em lên núi còn không chịu quan tâm em!”

Huân:“Được rồi, được rồi, bà xã đại nhân ~”

Hàm:“Này! Anh… Anh làm gì?!”

Huân:“Em đã không đi được, chúng ta liền dừng ở đây một đêm đi ~”

“…”

Tadaaaaaa.  Nhớ Phanh k nào. Bóc tem đi chị em ơiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top