Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[DaChuu] ĐÃ CÓ BẠN TRAI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐI XEM MẮT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: Khoảng Cách Giữa Các Hàng Cây

Link raw: https://hangju7319.lofter.com/post/30c37fc7_1cca11498

---

Thời tiết ở Yokohama hôm nay rất tốt, thậm chí có thể nói là tốt hơn cả mong đợi. Dazai Osamu co ro trên sofa, tai đeo tai nghe, không biết đang nghe gì nữa. Ngay cả đàn em gọi liên tục mà hắn cũng không nghe thấy. Mãi đến khi Kunikida Doppo đi tới, nắm lấy cổ áo hắn, gào thét bắt hắn nói chuyện, hắn mới hồi hồn.

Dazai ngửa đầu ra đằng sau, hai tay múa may trước mặt: "Ồ ⸺ Là Kunikida-kun đây mà! Đừng sát lại gần thế, tôi không có hứng thú gần gũi với đàn ông." Kunikida ném hắn ra, không chút khách khí quăng tài liệu ủy thác hôm nay vào mặt hắn, đối với kiểu công nhân chẳng có lý tưởng chỉ muốn nằm trên sofa há miệng chờ sung như Dazai, phải dùng mọi cách tăng động lực cho hắn, nếu không, lấy trạng thái này mà đi gặp khách hàng, ai cũng sẽ cho rằng Công ty Thám tử bọn họ toàn đồ nghiệp dư mất.

"Có ủy thác mới, ghi rõ là tìm cậu, cậu còn không mau đi đi." Kunikida đẩy kính mắt, cầm bút máy, không biết lại ghi gì lên vở nữa.

"Hả? Ghi rõ là tìm tôi?"

Dazai nổi lên hứng thú, hắn cầm tài liệu lật xem. Là về tranh chấp tình yêu, Dazai đặt lại tài liệu lên bàn, hắn không hiểu vì sao người ủy thác cố ý tới tìm hắn, thế là đột ngột kinh hô: "Kunikida-kun, có phải Công ty Thám tử chúng ta sắp phải phá sản rồi không! Giờ ngay cả tranh chấp tình yêu cũng được xếp vào phạm vi công việc rồi ư?!"

Kunikida liếc hắn, "Đại khái cũng sắp rồi, cho nên làm phiền cậu đi bán sắc một tý."

"Ồ, thật kỳ lạ, ngay cả Kunikida-kun cũng biết nói đùa rồi sao?" Tuy Dazai nói vậy nhưng vẫn chỉnh chu lại bản thân một phen, cái ủy thác tranh chấp tình cảm này còn chỉ rõ tên họ, có khi nào là chú lùn nào đó chăng?! Nếu thật là em ấy, gần đây Mafia Cảng sắp phá sản hay là quá rảnh, đến cái ủy thác nhàm chán thế này mà cũng có thể gửi cho bên Công ty Thám tử xử lý?

--

Ở Mafia Cảng bên kia, Mori Ougai không biết vì sao thấy sau lưng chợt lạnh, cái cảm giác này y như hồi xưa, mỗi ngày bị Dazai rủa. Dường như cảm giác được Boss không ổn, Nakahara Chuuya ngẩng đầu lên khỏi đống quảng cáo tìm người yêu mà Mori đưa cho anh, thấy sắc mặt của Mori có chút kỳ quái, giống như cá thu bị ươn. Biểu cảm này y đúc với Dazai mỗi khi bị lừa, có nên nói không hổ là cha con không?

"Boss, ngài không sao đấy chứ?"

Nghe thấy Chuuya gọi mình, sắc mặt Mori mới trở lại bình thường: "Không có gì đâu, Chuuya-kun. Chẳng qua lại vừa nhớ tới Dazai-kun mà thôi, có điều... Cậu đọc xong quảng cáo tìm người yêu rồi hả? Có thấy ai thích hợp không?"

"Cá thu... Boss! Vì sao phải nhờ Công ty Thám tử nhận cái ủy thác này, chẳng lẽ chúng ta còn phải cần họ tới giúp sao, hơn nữa còn là ủy thác tranh chấp tình cảm?!!!" Chuuya ném tờ quảng cáo kia sang một bên. Gần đây chẳng biết Boss với ane-san bị gì, cứ quyết tâm phải tìm bạn đời cho anh, còn nói anh đã 22 tuổi, thuộc về lứa đàn ông lớn tuổi rồi, nếu không kết hôn nhanh thì sẽ bị gã thành viên vô sỉ nào đó bên Công ty Thám tử đoạt mất.

Chuuya luôn cho rằng, câu sau mới là tiếng lòng của ane-san. Chứ Mori-san... Nếu ông ấy nghĩ thế thật thì đã không nhờ bên Công ty Thám tử nhận cái ủy thác kỳ quái này, đồng thời kêu mình đọc quảng cáo tìm bạn đời kia. Ông ấy biết rõ anh hoàn toàn không có hứng thú với chuyện này.

"Nhưng mà, trong đống quảng cáo đó, Chuuya-kun thật sự không có hứng thú với ai sao?" Mori cầm vài tờ quảng cáo ra đọc thử, không thể không nói mấy quảng cáo này viết rất cảm xúc, ít nhất ngay cả lão già như Mori cũng thấy xúc động không thôi, làm ông hận không thể lập tức đưa Chuuya đi xem mắt khắp Yokohama. Đương nhiên, nếu trước đó không bị Kouyou-kun phát hiện, sàng lọc trong đống quảng cáo hỗn loạn đấy, lựa chọn nam nữ chất lượng tốt giới thiệu cho Chuuya thì tốt rồi.

"Tôi thật sự không có hứng thú, Boss ⸺" Chuuya đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài, ở sau lưng, Mori hận không thể ôm chân anh bắt anh đi xem mắt. Chuuya quay đầu lại, cảnh này giống như công ty bọn họ sắp lập tức phá sản, anh phải nghe theo yêu cầu của cấp trên không có lương tâm, đi bán sắc kiếm tiền. Tuy Mori còn chưa đến mức ôm đùi cấp dưới khóc lóc ỉ ôi nài nỉ, nhưng tình huống hiện tại cũng sắp tới mức đó rồi.

"Chuuya-kun, cậu chỉ cần đi gặp một lần là được mà."

Mori đưa cho một tờ giấy, lúc trước tờ này không được đặt trong đống quảng cáo tìm người yêu kia, vậy chỉ có thể nói lên đối tượng này e là không phù hợp. Trên giấy cũng chỉ ghi mỗi địa chỉ, hoàn toàn không giống bản giới thiệu đối tượng xem mắt mà anh đọc khi nãy.

"Tôi biết rồi, Boss, tôi sẽ đi." Chuuya nhận tờ giấy kỳ lạ kia, rồi đi một mạch ra khỏi cửa văn phòng, thế cho nên anh hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt có chút vi diệu của Mori.

--

Dazai đã sớm tới nơi hẹn chờ, trên tài liệu ủy thác miêu tả đối tượng cao 1m6, dáng người hay tướng mạo đều đẹp hết, thấy thế nào cũng giống một chị gái. Dazai ngồi trên băng ghế ven đường, chờ người ủy thác tới. Cuối cùng lại không thấy chị gái xinh đẹp có khi còn có thể tự tử đôi với hắn đâu, ngược lại lại chờ được một chú lùn tính tình kém cỏi, lớn lên chẳng ra gì.

Chuuya vừa tới chỗ hẹn đã thấy Dazai ở đó, anh liền chỉ vào hắn hỏi: "Hả ⸺ Dazai khốn kiếp, sao anh ở đây?!!!"

Dazai nghe tiếng, nhìn trái nhìn phải, còn không dừng mà hỏi: "A? Chỗ nào phát ra tiếng thế nhỉ, sao tôi không thấy người đâu? Cái giọng này cũng thật giống chibi nào đó, quá buồn nôn!"

"Này! Đồ khốn, anh giỏi thì nhìn xuống ông đây coi!"

Dazai cúi đầu, "Ồ ồ, thì ra là Chuuya, cộng sự của tôi đây mà, xin lỗi, em thật sự quá nhỏ, tôi không nhìn thấy." Cái giọng của Dazai vẫn thèm đòn như ngày nào, Chuuya nhướng mày liếc xéo hắn xong liền ra lệnh: "Dịch sang bên cạnh tý đi, tôi cũng muốn ngồi."

Lần này, Dazai ngoan ngoãn dịch sang một bên, hắn thấy Chuuya cứ nắm khư khư một tờ giấy trong tay, tò mò hỏi: "Đó là gì thế?"

Chuuya nhìn theo tầm mắt của hắn, đó là tờ quảng cáo mà ông chủ không lương tâm nào đó cưỡng ép bắt anh phải tìm bạn đời, anh à dài ơi dài rồi mới đáp: "Là quảng cáo tìm bạn đời mà Boss cho, ông ấy muốn tôi đi xem mắt." Nói xong, anh còn cầm tờ giấy kia làm quạt, thấy sắc mặt của Dazai có chút không đúng, còn rất hăng hái phe phẩy tờ đó: "Nhưng mà không biết vì sao đối tượng còn chưa có tới."

Dazai quan sát Chuuya, cười xán lạn: "Xem ra Chuuya rất hy vọng người này tới!" Dazai đang nổi giận đùng đùng, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này chẳng có một tý liên quan gì đến hắn, là quản lý cấp cao tiền nhiệm, đã sớm rời bỏ tổ chức từ bốn năm trước, làm gì có quyền đi quản chuyện cưới hỏi của quản lý đương nhiệm.

"Ừ, rất mong, dù sao cũng là đối tượng xem mắt mà Mori-san sắp xếp." Chuuya nhìn hắn, "Nói đi phải nói lại, anh tức cái gì? Giờ anh lấy thân phận gì mà tức? Cựu cộng sự của tôi? Cựu bạn giường hay là bạn trai cũ của tôi?"

Sắc mặt tức giận của Dazai dần dần bình tĩnh lại, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không nổi giận, hắn lấy tư cách gì ư? Đương nhiên là bạn trai hiện tại rồi. Hắn rời tổ chức đâu có nghĩa là quan hệ của họ cũng chấm dứt đâu, thân phận cộng sự, thậm chí cả thân phận bạn trai vẫn luôn còn.

"Đương nhiên là lấy thân phận bạn trai của Chuuya rồi, chibi, em nói xem chúng ta chia tay lúc nào hả?" Dazai bắt lấy cổ tay Chuuya. Chuuya không cao bằng hắn, vừa kéo một cái liền kéo Chuuya lại sát gần hắn, gương mặt của Dazai không ngừng phóng to trước mặt anh. Anh cuống quít vội đẩy Dazai ra, "Này này, anh làm cái gì đấy? Làm gì mà dựa sát lại vậy?"

"Tôi lại gần bạn trai mình một chút thì không được sao? Hay là bây giờ Chuuya đã thích kích thích đến mức muốn chơi 3P rồi? Nhiều năm qua, Mafia Cảng đúng là đã dạy em không ít."

"Anh điên à!" Chuuya xoa xoa cổ tay bị bầm, nói tiếp: "Không phải ngay từ lúc anh bỏ trốn, chúng ta đã chia tay rồi sao? Anh còn nổ xe của tôi, anh không thể biện minh chuyện này chứ."

Dazai buông tay, bất đắc dĩ: "Tôi đâu có nói hai từ chia tay đâu, ai biểu hồi trước Mori-san không cho phép yêu đương chốn công sở, tôi mới không thể không bỏ trốn! Dù sao tôi cũng đâu có rời khỏi Yokohama hay là em đâu, tôi vẫn có thể gặp Chuuya như thường mà." Dazai nói như mình có lý lắm, mặc dù lý do lý trấu của hắn thật sự không đành lòng nhìn thẳng.

"Vậy tại sao anh phải nổ xe của tôi?"

"Tiêu diệt tình địch thôi."

"???" Chuuya rất bối rối, có người ghen với cả đồ vật sao, hơn nữa còn ghen với một chiếc xe máy. Anh quả thực không thể nhìn thẳng Dazai, đành quay đầu đi: "Ghen với xe máy thì có gì ngon, nó còn chẳng phải là người!!"

"Hứ? Nhưng Chuuya ngày nào cũng cưỡi nó, Chuuya chưa từng cưỡi tôi, còn mỗi ngày gọi nó là cục cưng, em chưa từng gọi tôi là Osamu đâu. Bạn trai nhà nào có thể chịu được... Ưm..." Còn chưa tố khổ xong đã bị Chuuya trực tiếp dùng tay bịt miệng, Chuuya là kiểu người dễ ngượng, trước kia Dazai có nói mấy câu không đứng đắn với anh thì cũng chỉ nói khi ở trên giường mà thôi. Dù sao chỉ khi ở trên giường, hắn mới để bản thân mất kiểm soát, mới có thể hết lần này tới lần khác nói ra mấy câu khẩu dâm hư hỏng.

Dazai liếm vào lòng bàn tay của Chuuya, cách một lớp găng tay hơi mỏng, lòng bàn tay cảm thấy ngưa ngứa, "Tối nay tụi mình thử tư thế cưỡi ngựa đi."

"Cút cút cút!"

Dazai siết chặt Chuuya trên băng ghế, hắn hỏi về đối tượng xem mắt chưa xuất hiện kia, Chuuya xem tờ giấy trong tay, bận nghĩ xem lát nữa người ta tới thì phải giải thích thế nào với người ta chuyện chưa tới 2 tiếng, anh đã từ độc thân biến thành có người yêu, thậm chí chắc không bao lâu nữa sẽ biến thành đàn ông đã kết hôn. Nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái hết.

Suy nghĩ nửa ngày vẫn nghĩ không ra cách giải quyết, lại nhìn sang Dazai cứ dí sát vào mình, lập tức bực bội đấm hắn một cái: "Đều tại anh hết, đồ khốn!"

Dazai vô duyên vô cớ bị đấm, cảm giác vui mừng sau khi giải thích rõ ràng với Chuuya xong lập tức giảm thẳng xuống. Vì sao? Đã giải thích rõ ràng rồi sao còn bị đánh vì một kẻ lạ, thế này quá quá đáng rồi đi.

Chờ từ chạng vạng tới nửa đêm, Dazai vẫn không thấy người ủy thác mình đâu, Chuuya cũng chờ không tới đối tượng xem mắt của mình. Mãi đến 1 giờ sáng, Dazai mới nhận được điện thoại của Kunikida, đầu dây bên kia có tiếng cụng ly, có tiếng hoan hô, thậm chí còn có cả giọng của thành viên Mafia Cảng nữa!

"À, cảm ơn cậu, Dazai-kun! Cảm ơn cậu bán sắc giúp Công ty Thám tử có thêm nguồn tài chính."

"..."

Bên kia rất nhanh cúp điện thoại, Dazai giải thích cho Chuuya tình hình hiện tại, mặt cả hai đều trưng hai chữ "Đậu má".

"Tụi mình cũng đi ăn mừng đi."

"Dùng cái gì ăn mừng, nếu là bao cao su thì dẹp."

"Ơ? Nhưng mà Chuuya, tôi có bao giờ đeo bao đâu." Dazai xoa xoa đầu Chuuya, "Đến nhà Chuuya đi, tôi muốn xem cảnh Chuuya xuống bếp, thuận tiện chơi play tạp dề."

"Cút!"

--- HẾT ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top