Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"LÁI XE" PHIÊN BẢN GIẢM TẢI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: 薄荷糖

Link raw: https://guaxingzi.lofter.com/post/4cc99cc3_2b5026688

Bối cảnh: Fic này kể lại cái đoạn sau khi 2 cặp say rượu về nhà trong fic "Mất ngủ gì chứ, thật ra chỉ là đang nhớ vợ thôi" của tác giả Honeysuckle.

===

Nakajima Atsushi đưa Akutagawa Ryunosuke về nhà. Cậu đặt Akutagawa lên giường, thở phào một hơi, vừa mới định đi thì có người kéo thắt lưng của cậu, thế là cậu ngã vào lòng Akutagawa.

Akutagawa thuận thế đè Atsushi xuống dưới thân, mặt hai người ửng đỏ, hô hấp đan chéo bên nhau, ngay cả không khí cũng dần dần trở nên mập mờ. Akutagawa ép người xuống, làm Atsushi hơi hơi ngây ra tỉnh táo lại đôi chút, cậu hoảng loạn hô: "Akutagawa, anh tỉnh táo lại chút đi, a a a a, mặt dựa vào gần quá a a a a a!"

Atsushi bị Akutagawa đè dưới người, từ trong cặp mắt màu tro đen của gã, cậu thấy được chính mình, lòng nghĩ: Người mình thích đang ở gần trong gang tấc, nhưng Akutagawa ghét mình, làm sao bây giờ? E sẽ lại bị Rashomon thọc một trận quá. Vừa nghĩ tay vừa nhịn không được xoa mặt Akutagawa.

Atsushi và Akutagawa yêu thầm nhau, nhưng chờ mãi vẫn không có ai chủ động đâm thủng tầng giấy kia, bởi vì đều sợ người kia sẽ vì vậy mà càng thêm chán ghét, thậm chí căm hận mình. Nhưng lần này, Akutagawa mượn men say, lựa chọn trực tiếp hiếp cậu luôn, "làm" trước nói sau!

Đối mặt với người mình thầm thương trộm nhớ, Atsushi do dự một hồi, nhưng cuối cùng vẫn mạo hiểm có khả năng sẽ bị Rashomon thọc, ôm lấy mặt Akutagawa hôn gã.

Đồng tử trong mắt Akutagawa nhanh chóng co rút lại, trong khi Atsushi nhắm hai mắt, chỉ muốn tận hưởng khoảnh khắc này. Có lẽ nhờ nụ hôn của cậu mà Akutagawa dường như hơi hơi tỉnh rượu. Khi Atsushi rời khỏi môi Akutagawa, mặt đỏ đến nóng bừng, không dám mở mắt ra nhìn gã. Sau một lúc lâu, chỉ nghe thấy tiếng Akutagawa hừ lạnh, gã nắm lấy cằm Atsushi, nói với cậu: "Nhìn thẳng vào tại hạ, nhãi con (bị gạch bỏ) bị làm sao vậy? Thế là xong rồi á hả?"

"Hả... Hả? Hả! Hả?!!!"

Atsushi dùng cả hai tay che mặt mình lại, không dám đối mặt với Akutagawa, nhưng bộ dạng này lại chọc Akutagawa không vui, gã hỏi Atsushi: "Em không muốn đối mặt với tại hạ đến vậy sao?"

"Em..."

Không chờ Atsushi nói xong, Akutagawa lại hôn cậu, gã thì thầm bên tai Atsushi: "Xong việc rồi tại hạ sẽ chịu trách nhiệm với em."

Lúc này, hai mắt Atsushi mơ hồ, tai và mặt đều đỏ chót.

Nhưng Akutagawa không để bụng mấy chuyện đó, gã tháo cà vạt của Atsushi ra, cột vào cổ tay của cậu, sau đó cởi quần áo, để lộ dáng người trắng nõn mảnh khảnh của Atsushi. Akutagawa nhìn thấy vết sẹo trên bụng cậu, trong mắt tràn ngập thương tiếc, gã hôn lên vết sẹo đó, để lại dấu ấn của riêng mình. Lúc này, Atsushi hai mắt đầy hơi nước, mặt vẫn đỏ, như thể làm tiếp nữa là cậu sẽ khóc tới nơi.

Akutagawa dịu dàng an ủi Atsushi: "Tiếp theo có lẽ sẽ hơi đau một chút." Nhưng giờ Atsushi nghe không vào được, bởi vì bộ não của cậu hiện tại ở trong trạng thái loading rồi. Lần này, gã đã hoàn toàn ép cậu trào nước mắt ra. Akutagawa hôn lên xương quai xanh, cổ, yết hầu của Atsushi, gã tham lam hút trọn người yêu của gã, mà người gã yêu nằm trên giường, bắt lấy ra trải giường màu trắng, hai mắt đẫm lệ, miệng nức nở kêu "Akuta-san, đừng mà."

--

Ở bên này, Dazai Osamu cũng đã đưa Nakahara Chuuya về đến nhà, khi đặt anh lên giường, mặt Chuuya đỏ bừng, lộ ra rốn và vòng eo quyến rũ, cúc áo hơi hở ra, để lộ xương quai xanh, vì mới nôn nên khóe miệng còn dính nước miếng, thấy cảnh này, ai mà chẳng muốn "đè" anh chứ?!

Đương nhiên, Dazai có chó má đến mấy thì cũng sẽ không làm lơ bà xã quyến rũ nhà mình. Dazai nuốt nuốt nước bọt, rút di động ra chụp lại cảnh này, cài đặt làm hình nền cho màn hình di động.

Sau khi chụp đã đời, Dazai bò lên giường, tính cởi áo cởi thắt lưng cho Chuuya, khổ nỗi động tác có hơi lớn, đánh thức Chuuya tỉnh lại.

Chuuya thấy Dazai đang định cởi quần áo của mình ra, anh trực tiếp cá chép lộn mình, ngồi dậy đấm cho Dazai một cái, nhưng bị hắn trở tay đè lên giường.

Chuuya muốn sử dụng dị năng tránh thoát Dazai, đáng tiếc, Dazai có thể vô hiệu hóa dị năng, cho nên anh thất bại. Chẳng lẽ anh thật sự phải chịu cho Dazai muốn làm gì làm sao? Chuuya sẽ không từ bỏ như vậy, anh vặn vẹo người không ngừng, muốn thoát khỏi sự trói buộc của Dazai, nề hà mới tỉnh rượu, không có nhiều sức. Trong khi ở trong mắt Dazai, tất cả hành vi trốn tránh của Chuuya đều như đang mời gọi hắn. Nếu một người quần áo không chỉnh tề, mặt ửng hồng, đang bị đè dưới thân người khác, cứ xoắn tới xoắn lui không phải đang dụ người ở trên thì là cái gì!

Dazai nhìn trúng dáng vẻ này của Chuuya, hắn nuốt nuốt nước miếng, trái cổ lăn trên lộn dưới, chung quy ngăn không được dụ hoặc, trực tiếp hôn lên, Chuuya mới đầu chợt ngây ra, sau vẫn không quên hung hăng cắn Dazai một cái.

Dazai thấy tư thế bất khuất của Chuuya, hắn cười nói với anh: "Ha, chó dám cắn chủ, phải huấn luyện lại mới được."

Nói xong lại hôn tiếp, nụ hôn lần này có thể gọi là hôn lưỡi kiểu Pháp, đầu lưỡi hai người đan chéo triền miên bên nhau, qua hồi lâu mới tách ra, khi môi họ rời nhau, sợi chỉ bạc lấp lánh dinh dính treo giữa môi hai người, Dazai còn không quên mỉa mai: "Không hổ là sên nhỏ, nhão nhão dính dính." Hiện tại Chuuya có thể mặc kệ câu này của Dazai, bởi vì anh bị hôn đến không thở nổi nữa rồi, hốc mắt hồng hồng, nét đỏ ửng trên mặt rất lâu vẫn không tan đi, khóe miệng còn dính chút chất lỏng, lòng thầm nghĩ: Sao dung tích phổi của con cá thu này tốt vậy? Luyện từ nhảy sông tự sát à?

Trong lúc Chuuya bị phân tâm, Dazai đã thò cái móng heo của mình vào trong quần áo của Chuuya, Chuuya giật mình, giờ anh chỉ muốn đánh tơi bời Dazai một trận, mỗi tội cả người tê dại, không có tý sức lực nào.

Sau khi Dazai dừng cái hành vi lưu manh của hắn lại, Chuuya tưởng cuối cùng cũng đã kết thúc thì Dazai lại cởi đồ.

Hắn tháo băng vải trên người xuống, trói Chuuya lại phòng ngừa anh lộn xộn. Chuuya liều mạng không chịu, nhưng vẫn bị trói chặt. Dazai xé quần áo trên người Chuuya xuống, hung hăng gặm cổ anh, Chuuya lớn tiếng mắng Dazai: "Anh là chó đấy à?!" Mà Dazai không trả lời, chỉ cắn nhẹ vành tai của Chuuya, nói với anh: "Cún con đừng có hư ~ Không thì kết cục sẽ rất thảm đó ~". Nói xong, hắn vừa vịn tay lên chân Chuuya vừa hát "win win win". Lúc hắn hôn anh từ bắp chân lên đến đùi, Chuuya ý thức được, e là đêm nay không được ngủ rồi.

Đêm còn rất dài, phần còn lại mời các bạn tự mình tưởng tượng.

=== HẾT ===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top