Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

MẤT NGỦ GÌ CHỨ, THẬT RA CHỈ LÀ ĐANG NHỚ VỢ THÔI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: Honeysuckle

Link raw: https://luminary58631.lofter.com/post/4b717c34_2b4fa0bab

===

1.

Dazai Osamu nhìn cái đồng hồ báo thức sáng lên ánh sáng trắng trong tầm tay, 1h40. Vẫn không thấy buồn ngủ. Có phải mình sắp đột tử rồi không? Dazai trở mình, nghĩ thế.

Đây đã là ngày thứ 45 Dazai mất ngủ.

Đột tử chẳng hay ho chút nào... Dazai hờ hững đi trên đường. Tuy rằng chết rất nhanh thật, nhưng quá trình quá thống khổ, tuyệt đối không cần! Dazai quyết đoán quyết định nhờ bác sĩ Yosano kê thuốc ngủ cho hắn, kết quả khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của người kia, "Nếu cậu cần tôi, tôi có thể chữa trị đặc biệt cho cậu." Dazai vỗ ngực đảm bảo, "Cô yên tâm, tôi sẽ không làm chuyện miễn cưỡng bản thân. Sinh mệnh đáng quý, giờ tôi rất quý trọng sinh mệnh. Sẽ không tùy tiện tự sát nữa."

Vào giây phút đó, Yosano Akiko nhớ lại từng có một người hỏi, "Xin hỏi trong 3 câu nói của Dazai Osamu, có hai câu nào là nói thật không?"

Câu trả lời là không rõ.

Về đêm, khi Dazai đang tự thay băng cho mình, cũng chẳng biết xuất phát từ tâm lý gì mà hắn lại đứng trước gương soi toàn thân. Trên người chằng chịt những vết thương, có vài vết sẹo bị hồi mười mấy tuổi đã nhạt dần, nhưng còn một ít vết thương do súng vẫn thấy ghê người như xưa.

"Sao anh còn chưa chết?"

Dazai chợt kinh ngạc, tay đặt lên ngực trái, nơi trái tim đang cư ngụ.

Thình thịch ⸺ thình thịch ⸺ thình thịch ⸺

Tiếng tim đập vẫn cứ mạnh mẽ.

"Dazai khốn nạn! Giá trị HP của anh full hả?! Sao còn chưa chết đi!" Bên tai vang lên tiếng mắng chửi dữ dội của Chuuya...

... Chuuya?

Hắn đột nhiên quay đầu lại, lại chỉ nhìn thấy căn phòng trống rỗng được ánh trăng màu bạc trắng phủ kín.

Ha...

Dazai nghe theo lời dặn của bác sĩ, chỉ uống một viên thuốc ngủ, sau đó ngã vào giường thiếp đi.

2h29.

Dazai lấy thanh danh cả đời của mình ra thề, hắn thật sự đã ngủ, mặc dù chỉ ngủ có hơn 2 tiếng.

Tốt xấu gì cũng ngủ được 2 tiếng... Dazai nghĩ vậy, lại giương mắt nồng nàn thắm thiết với trần nhà nhà mình đến bình minh.

2.

"Dazai khốn kiếp! Xem lại bộ dạng của anh đi, cuối cùng cũng sắp chết rồi sao?" Nakahara Chuuya trước khi ra tay đánh người phải mỉa mai cái đã. Dazai hơi sửng sốt, giây tiếp theo bị đá bay ra xa 15 mét.

"Ơ a a ~ Sên nhỏ bạo lực với người bệnh nè ~ Đáng sợ quá đi, xã · hội · đen."

Chuuya đạp một chân lên bụng Dazai, không nói một lời, cẩn thận quan sát bộ dạng tiều tụy của cựu cộng sự nhà mình. Rất không ổn. Chuuya nghĩ.

"Dazai Osamu."

"Hử?"

"Anh sắp chết thật à?"

"... Ừ, đúng vậy."

"Chậc, rốt cuộc sao lại thành ra thế này?"

"Bác sĩ nói bệnh cũ của tôi quá nhiều, có thể sống đến bây giờ đã là không tồi rồi."

"Thiệt?"

...

Chuuya không thể tin nổi trợn tròn hai mắt. Lực dưới chân dần dần nhẹ đi.

"Giả."

💢 Chuuya lại đá một cái.

"Anh vẫn là nên chết nhanh đi, đồ khốn!"

"Haizz ⸺ Chibi vẫn dễ bị lừa như xưa."

"Đi chết đi, cá thu xanh!"

"Sau này cách xa địa bàn Mafia một tý cho tôi, đứng từ xa đã có thể ngửi thấy mùi cá của anh."

"Đó là hương vị của biển sâu, sên nhỏ ạ."

...

"Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, cút ngay."

Quản lý cấp cao của Mafia Cảng xoay người rời đi, Dazai nhìn theo bóng lưng quen thuộc, đếm thầm:

1

2

3

Người trước mắt quay đầu lại.

"Sao còn chưa cút, nhìn cái gì mà nhìn, đồ khốn!"

Dazai mỉm cười.

3.

Nói một câu thật lòng, Chuuya bị Dazai dọa mất rồi.

Nụ cười trước khi hai người tách nhau ra đã dọa đến anh.

Thấy quái quái thế nào ý.

Chuuya kể lại cho Ozaki Kouyou chuyện này, người phụ nữ ưu nhã che mặt mìm cười, "Chuuya, có đôi khi cậu phản ứng thật chậm."

Chuuya: "??? Em phản ứng chậm hay không em không biết, em chỉ biết tên khốn đó có thể là muốn làm em buồn nôn."

Đến tối, Chuuya mời Đội Thằn Lằn Đen đi uống rượu, cũng kể lại chuyện này cho họ nghe.

Kể xong, Chuuya thu hoạch được ánh mắt tại hạ biết rồi nhé của Akutagawa Ryunosuke, Akutagawa Gin và Higuchi Ichiyo cười như mấy bà hàng xóm hóng hớt cùng với toàn thể nhân viên nâng chén cụng ly.

Chuuya: Tôi không hiểu, nhưng tôi bị sốc lớn.

Mọi người thấy cấp trên nhà mình chậm hiểu như vậy liền sôi nổi thay phiên nhau trích mấy câu tình cảm đầy cảm xúc cho Chuuya nghe.

Lúc này Chuuya mới hiểu ý của họ, anh đỏ mặt hô lớn, "Tôi với cái tên cá thu kia không có bất kỳ quan hệ mờ ám nào cả." Tachihara Michizo nương theo men say hô một câu: "Chúng tôi không tin! Trói Dazai-san lại đây hỏi cho rõ ràng!"

Khi Dazai đến, một đống người đang ôm Chuuya khóc lóc thảm thiết.

Còn Chuuya hiếm khi là người tỉnh táo duy nhất trong chầu rượu.

Cả đám sau khi thấy Dazai, khóc lớn hơn nữa, còn ồn ào cái gì mà "CP của tôi cần thiết phải là thật" v.v...

Dazai cười đến không thể khép miệng được, tay vẫn luôn cầm di động quay lại cảnh này.

Nakajima Atsushi và Izumi Kyoka theo tới liếc nhau, tỏ vẻ chúng tôi theo không kịp tiết tấu của các người.

Có câu "hóng hớt cho cố vào, cuối cùng sẽ bị nghiệp quật."

Tai nạn tiếp theo của Dazai chính là điển hình.

Dazai sau khi quay chụp đủ rồi, liền cười hì hì chen vào đám đông, hỏi: "Sao lại thế này? Chibi bị thất tình nên kéo mọi người tới uống rượu giải sầu à?"

Chuuya vừa muốn mở miệng, Tachihara ở bên nghe vậy, nổi giận: "Dazai-san! Anh không đúng rồi! Nakahara-san giữ mình trong sạch, chưa từng có quan hệ mập mờ với bất kỳ người phụ nữ nào, sao anh có thể nói anh ấy như vậy?!"

Chuuya đỡ trán, lại tới rồi đấy...

Dazai ra vẻ khiếp sợ, "Hóa ra Chuuya đáng thương như vậy, ngay cả tình đầu cũng chưa có."

Atsushi nhìn không thấy biểu cảm của Trọng Lực Gia bên Mafia Cảng, rất muốn xông tới bịt kín miệng ông thầy nhà mình.

Kết quả, Kyoka ở bên nghiêng nghiêng đầu, hỏi: "Không phải Dazai-san đang yêu đương với Chuuya-san sao?"

Atsushi kinh ngạc tới nỗi không khép miệng được.

Tachihara và những người khác cùng nhau vây quanh Kyoka, rối rít bắt tay với cô, nói mọi người đều là cùng phe.

Tươi cười trên mặt Dazai cứng lại, biểu cảm trên mặt Chuuya không có gì biến hóa.

Nếu một hai đòi phải có biểu cảm thì đó là: đã tê liệt rồi.

Dazai: "Chuuya, mấy chục phút trước em đã gặp chuyện gì?"

Chuuya: "Đừng hỏi, anh không muốn biết đâu."

Dazai: "Hai chúng ta đang yêu nhau?"

Chuuya: "Đừng hỏi em, em không biết gì hết."

4.

Cuối cùng, người tỉnh táo hết tàn cuộc chuyển từ Chuuya sang Atsushi và Kyoka.

Dazai và Chuuya đã chuồn rồi.

Kyoka đưa đám Thằn Lằn Đen về Mafia Cảng, Gin theo cô về nhà ngủ.

Kết quả, Atsushi là người phải đưa Akutagawa về, và càng khủng bố hơn là đêm nay cậu chỉ có thể qua đêm ở nhà Akutagawa.

Atsushi cảm thấy mình lập tức phải tuổi xuân chết sớm.

"Akutagawa, anh tỉnh táo chút đi a a a a a!"

Khi Atsushi bị đội trưởng đội du kích đè lên giường đã hô to như vậy.

Dazai bên này cũng chẳng tốt hơn là bao.

Tửu lượng của Chuuya vốn không tốt, đi đường còn bị xóc nảy, thế là anh nôn thẳng lên người Dazai.

Nhịn đi, dù sao cũng là chó của mình. Dazai tự an ủi bản thân.

Sau khi tới nơi, Dazai đỡ Chuuya, đứng trước cửa nghĩ cách đi vào. Hắn hoàn toàn không ngờ chú lùn sẽ đề phòng hắn tới trình độ này, đổi khóa cửa thành loại khóa mở bằng vân tay.

Dazai thở dài, bắt lấy tay Chuuya mở cửa ra.

"Chuuya, tụi mình về đến nhà rồi."

Sự thật chứng minh, hai người uống say không thể ngủ chung trên cùng một chiếc giường.

Đặc biệt là hai người thầm mến lẫn nhau.

Nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Sáng sớm, Atsushi dậy thấy Akutagawa thoải mái vui vẻ nói sẽ xin nghỉ giúp cậu, tự dưng khắc sâu đạo lý này.

Chuuya cũng tới sáng thấy Dazai gọi điện thoại cho Boss, giúp mình xin nghỉ nhưng lại ăn nói kiểu thèm đòn, đồng thời cũng hiểu rõ đạo lý đấy.

Hậu quả bên bị thương chỉ có cái eo của mình.

Atsushi/Chuuya nghĩ thầm.

5.

Nếu nói, Atsushi và Akutagawa sống chung là nước chảy thành sông thì Dazai và Chuuya sống chung là gương vỡ lại lành.

Ít nhất người bên Mafia Cảng đều nghĩ như vậy.

Trong lúc giúp Dazai chuyển nhà, Chuuya thấy được một lọ thuốc, hỏi đó là thuốc gì. Dazai nhìn thoáng qua, đáp là thuốc ngủ.

Cứ tưởng sẽ bị mắng, Dazai cười hì hì dính trên người Chuuya, kết quả nửa kia chỉ trừng hắn một cái, nói sẽ tịch thu cái này.

Lại là một đêm trăng đẹp.

Dazai thơm lên trán Chuuya, sau đó hoàn toàn không màng người kia đỏ mặt đấm tay đá chân với mình, kiên quyết ôm nửa kia vào lòng, bình yên đi vào giấc ngủ.

Đây là ngày đầu tiên Dazai và Chuuya chính thức sống chung.

Cũng là ngày đầu tiên Dazai không hề bị mất ngủ.

=== HẾT ===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top