Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Trà Xanh Tiến Công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Oanh

Beta: Ngọc

-----

Lời này của Lâm Thiều, rất ư là chân thành.

Dù sao ròng rã mười phút phỏng vấn, Trần Uyển Ngưng cố tình cướp trả lời, không cho Lâm Thiều cơ hội để nói.

Cho nên Lâm Thiều xem video, trong suốt mười phút thưởng thức vẻ đẹp của chính mình, cuối cùng từ đáy lòng cảm thốt ra câu này.

Trong các bình luận, người hâm mộ của Lâm Thiều là những người vui vẻ nhất.

【 Hí hí sự thật lời thật! 】

【 Vợ yêu nói đúng! Trang điểm này thật sự đáng kinh ngạc! Là tiểu công chúa xinh đẹp của chúng ta 】

Nhưng mà, bình luận của người hâm mộ nhanh chóng bị ép xuống bởi người qua đường đến ăn dưa.

【 Fans Trần Uyển Ngưng bị vả mặt có đau không, Lâm Thiều cũng không thèm để ý tới nhà các người lêu lêu 】

【 Vừa rồi còn giả làm người qua đường tố cáo Lâm Thiệu phiền phức không ai thèm để ý đến cô ấy. Bây giờ xem ra Trần Uyển Ngưng mới chính là người thực sự không được hoan nghênh nè 】

【 Nhưng video phỏng vấn mới chân thật mà, Weibo tweet lại có thể là đoàn đội của Úy Tư Dương? 】

【 Weibo Úy Tư Dương mỗi ngày đều được sử dụng như công cụ để kết nối bạn bè có ai không biết đâu? Nhân viên công tác nào ăn tim hùm mật gấu mà dám lấy tài khoản của Úy Tư Dương đăng bài? Nếu tiểu thiếu gia này không vui sẽ trực tiếp sa thải đấy. 】

Lâm Thiều và Trần Uyển Ngưng đến cùng ai mới là người không được ưa thích, trên weibo tranh cãi kịch liệt.

Mà giờ khắc này, FS Entertainment.

Trần Uyển Ngưng sắc mặt quá khó coi, lạnh lùng hừ một tiếng.

Nam nhân béo lùn thấy thế, liền lập tức để cây viết trong tay xuống đi tới, dỗ dành: "Làm sao vậy bảo bối, là ai lại chọc giận em mất hứng?"

Trần Uyển Ngưng yếu đuối vô cốt dựa vào ngực nam nhân, ôn nhu nói: "Tôn tổng, anh xem Úy Tư Dương tweet lại Weibo là có ý gì? Ban ngày gặp Lâm Thiều còn né như gặp quỷ, buổi tối lại liên hợp cô ta cùng nhau xa lánh em."

Nhắc tới tên Úy Tư Dương, Tôn tổng cũng có chút bất đắc dĩ, "Em cũng không phải không biết Úy Tư Dương, tiểu tử này tính cách vốn quái dị, ai biết hắn nghĩ thế nào ."

Đạo lý này Trần Uyển Ngưng hiểu, nhưng cô cũng không muốn nói đạo lý.

Trần Uyển Ngưng hai tay ôm chặt eo Tôn tổng, làm nũng nói: "Cậu ta như vậy chính là giễu cợt em, em ngược lại cảm thấy không có gì. Nhưng rõ ràng cậu ta ở chung công ty với em, cậu ta không nể mặt em nhưng cũng phải cho Tôn tổng mặt mũi chứ."

Nói đến đây, Tôn tổng cũng không nhịn được nhíu nhíu mày, "Cậu ta ở công ty cũng chỉ có tiếng thôi, rất nhiều tài nguyên đều là tự cậu ta kiếm, công ty đối với cậu ta cũng không ràng buộc hợp đồng."

Ngụ ý chính là, hắn cũng không có năng lực ra lệnh Úy Tư Dương làm việc.

Lời cần nói Tôn tổng nói đều nói, đến giờ, Trần Uyển Ngưng tuy rằng buồn bực nhưng cũng chỉ có thể nhịn xuống, cô ta buông lỏng tay đang ôm eo ra ngồi ở trên sofa, thấp giọng khóc nức nở.

Tôn tổng vừa thấy, đau lòng không chịu được, liền lập tức dỗ dành, "Bảo bối đừng khóc nha, như vậy đi, trước tiên đăng mấy mẩu tin trên weibo, để những người chỉ trích em câm miệng. Sau đó kế tiếp sẽ an bài em hợp tác với Úy Tư Dương, sắp xếp một số thủy quân để đảm bảo chuyện này trôi qua nhẹ nhàng."

Tôn tổng dỗ dành một trận, Trần Uyển Ngưng mới miễn cưỡng lau nước mắt đồng ý.

Nhưng mà, nhìn gần khuôn mặt thèm khát của người đàn ông, Trần Uyển Ngưng lại cảm thấy trong lòng nổi lên một trận buồn nôn, nổi da gà.

Nhưng vì tài nguyên, vì địa vị trong giới giải trí, cô ta phải chịu đựng.

Rõ ràng là dùng cùng một thủ đoạn, Lâm Thiều trèo leo lên đối tượng là Phó Triều Dịch anh tuấn, chênh lệch thực sự quá lớn.

Nghĩ đến điều này, Trần Uyển Ngưng liền cảm thấy vô cùng ghen tị, sự chán ghét của cô ta dành cho Lâm Thiều lại tăng lên một bậc.

Mà FS Entertainment làm việc rất năng suất, sau một đêm, ngày  ảnh chụp hậu trường hôm qua được đăng lên Weibo.

Lâm Thiều buồn ngủ mông lung mở video ra, tổng cộng có năm phút, trên màn hình là Trần Uyển Ngưng và Úy Tư Dương đang nói chuyện.

Hậu kỳ còn thêm phụ đề để giải thích, đại khái nói thời điểm quay, chụp ảnh Úy Tư Dương chỉ trò chuyện với Trần Uyển Ngưng, hoàn toàn phớt lờ Lâm Thiều, chứng minh cô là người không được hoan nghênh.

Chỉ là một chuyện nhỏ như vậy, từ tối hôm qua đến hôm nay, cư dân mạng bình luận đều rất náo nhiệt.

Lâm Thiều ngáp, nhìn thoáng qua mấy bình luận, lập tức ngây ngẩn cả người.

Những lời bình luận đầy những từ ngữ mà cô không hiểu.

【 Ha ha. Tôi không quan tâm đến sự tương tác giữa Úy Tư Dương và Trần Uyển Ngưng, tôi chỉ muốn hỏi Lâm Thiều đang làm gì thế! 】

【 Lâm Thiều: Các ngươi cứ trò chuyện, đừng ảnh hưởng đến lão tử gặm chân gà.】

【 Năm phút gặm xong ba cái chân gà? Lâm Thiều, cô thật sự quá dữ dội hí hí 】

Lâm Thiều: "?"

Cô đúng là đã ăn ba cái chân gà, nhưng tại sao cư dân mạng lại biết được?

Lâm Thiều từ trên giường giãy dụa ngồi dậy, dùng sức dụi dụi con mắt lại lần nữa, rồi mở video ra, lần này cô xem nghiêm túc hơn, cuối cùng phát hiện mình ở góc dưới bên phải màn hình.

Ở một góc hẻo lánh không ai quan tâm, một thân ảnh gầy yếu, với khuôn mặt phúc hậu ngấu nghiến gặm xong ba chân gà.

Lâm Thiều trầm mặc, thật ra mình mới là kẻ hề.

Mà rất nhanh lại có người bới ra nhãn hiệu chân gà mà Lâm Thiều ăn, hơn nữa bắt đầu điên cuồng.

【 Lâm Thiều ăn chân gà lão Đàm! Đặc biệt thơm! ăn ngon! 】

【 Tui dùng tóc của tôi cam đoan! Cái chân gà này thật sự ăn rất ngon! Không phải tui đang quảng cáo! 】

【 Tôi đã đặt hàng chân gà giống nữ minh tinh này, xem như tôi cũng là một nữ minh tinh đi 】

【 Khiếp sợ! Thời điểm tôi lướt Weibo tôi đang nhấm nháp  đùi gà của hãng này, đây là cách tôi ăn chung với minh tinh sao.】

#Lâm Thiều, chân gà# Từ khóa hotsearch kỳ quái này cũng trở nên nóng hổi.

Cư dân mạng cứ hí hi ha ha, cười vô cùng vui vẻ.

【 Trước kia sao tôi không phát hiện, Lâm Thiều còn có thiên phú làm diễn viên hài nhỉ 🤪 】

【 Cười chết đi được, tôi như nhìn thấy chính mình trong Lâm Thiều. 】

【 Nhìn Lâm Thiều ăn đích thực quá ngon, tôi phải nhanh đi đặt hàng 】

【 Lầu trước chớ đi, chân gà này hiện tại đã hết hàng rồi 】

Bán hết rồi?

Lâm Thiều không thể tin lên baidu tìm kiếm chân gà cô yêu thích nhất, rõ ràng hiện lên không đủ hàng tồn kho.

Trời ơi chết mất, cô đói bụng ai thấu?

Lâm Thiều rất khổ sở, mua không được chân gà mình thích nhất so với sự bối rối khi bị ra rìa trong cuộc phỏng vấn Trần Uyển Ngưng và Úy Tư Dương cũng không là gì cả.

Sớm biết rằng sẽ có hôm nay, chắc hẳn cô sẽ dự trữ trước năm thùng.

Mà đột nhiên WeChat nhảy ra một tin nhắn, là anh Hứa gửi tới.

Chỉ có một câu vô cùng đơn giản, lại làm cho đôi mắt Lâm Thiều sáng lên.

【 Chân gà lão Đàm muốn em làm đại ngôn, em nghĩ sao? 】

Còn có chuyện tốt như vậy? Lâm Thiều lập tức trả lời cô đồng ý!

Điều này không phải đại biểu về sau chân gà của lão Đàm cô có thể tùy tiện ăn sao!

Mà anh Hứa lại rất không tán thành.

【 Mặc dù đây là một thương hiệu lâu đời, có tiếng tăm khá rộng, nhưng đại ngôn nói tóm lại vẫn có chút rớt giá, anh muốn bỏ 】

Lâm Thiều không hài lòng, trực tiếp gọi một cú điện thoại chất vấn anh Hứa  "Rớt giá chỗ nào? Anh ra ngoài hỏi một chút xem người ta có thích, có biết chân gà lão Đàm không! Mấy nhãn hiệu khác so ra cũng kém hơn nhiều! Hơn nữa mùi vị của chân gà lão Đàm đúng kiểu cắn vào một miếng, hạnh phúc nổ tung! Anh có cái tư cách gì xem thường nó?"

Anh Hứa: "..."

Dưới sự nài nỉ của Lâm Thiều, đại ngôn này cuối cùng cũng được ký .

So với chụp quảng cáo nhãn hàng trang điểm trước đây, chân gà lão Đàm gia rất đơn giản, chỉ cần Lâm Thiều chụp hai bức ảnh tuyên truyền quảng cáo.

Ngoài phí đại ngôn, cửa hàng hàng đầu chính thức của lão Đàm còn cho cô năm thùng chân gà, năm thùng cánh gà cùng với năm thùng cổ vịt.

Lâm Thiều trang điểm xinh đẹp, mặc một chiếc váy nhỏ xinh, cầm trên tay chân gà bự của lão Đàm, đôi mắt cười cong cong, cười thật tươi, vừa thấy đã có cảm giác chân tình.

Chuyện Lâm Thiều đại ngôn cho chân gà lão Đàm cũng lên hot search, bình luận phản hồi coi như không tồi.

【 Haha, Lâm Thiều thật sự đi làm đại ngôn! 】

【 Nên cảm tạ tôi! Tôi đã đưa ra đề nghị cho bên dịch vụ hỗ trợ khách hàng của lão Đàm! Hôm nay đã chính thức công bố!】

【 Chu choa mẹ ơi, đúng là không tưởng được hahaha 】

【 Tôi cảm thấy cái quảng cáo này không có ý nghĩa gì, nghìn bài một điệu làm cho người ta cảm giác không muốn mua, vẫn là cách tuyên truyền của Lâm Thiều có lực hấp dẫn hơn, hì 】

Đương nhiên cũng có người cảm thấy đây là muốn quảng cáo, châm chọc khiêu khích.

【 Quảng cáo rõ ràng như thế, nhất định là đại ngôn đã sớm được định ra, mượn cơ hội này để công bố. 】

【 Lâm Thiều từ khi nào thì bắt đầu thiết lập hình tượng tham ăn nhưng không béo thế, quê mùa 】

【 Nữ hán tử +Foodie, Lâm Thiều đã rất cố gắng đổi mới rồi được không ( icon đầu chó) mày không hiểu chị tao đã cố gắng thế nào đâu! 】

【 Acc marketing cút nhanh đi, có thể đừng mua hot search hay không, phiền chết 】

Có tiền, có thể ăn chân gà miễn phí, những thứ khác Lâm Thiều một chút không để ý, dù sao là một nữ phụ ác độc làm cái gì cũng bị mắng, khá hợp lí.

Mà một bên khác, nằm ở nhà lướt Weibo, Úy Tư Dương không khỏi buồn cười.

Chân gà? Sao một người kén chọn như Lâm Thiều sẽ đại ngôn thứ này.

Úy Tư Dương không hiểu, nhưng điều đó không ngăn cậu ta cảm thấy thích thú.

Đột nhiên, có tiếng gõ cửa.

Dì Lý đang nấu ăn ở nhà đi vào, "Tiểu thiếu gia, phu nhân mới đi mua sắm trở về, đồ có hơi nặng, nhờ cậu đi xuống xách phụ."

"Ừ." Úy Tư Dương buông di động xuống, mang dép lê đi xuống lầu.

Mẹ Úy ngồi ở trên sofa trong phòng khách, giơ tay vỗ vỗ bả vai của cậu rồi nói: "Nhanh lên đi, đồ  ở ngoài, hơi nhiều với hơi nặng, không chuyển xong không được ăn cơm."

"Dạ." Úy Tư Dương nói xong liền đi ra ngoài  lầm bầm một câu, "Có thể nặng thế nào chứ, coi con là tiểu hài tử ba tuổi chắc? Còn nói lời này để dọa con sợ à."

Nhưng mà khi Úy Tư Dương đi đến hậu viện, vẻ mặt của cậu ta đông cứng lại.

Ai có thể nói cho cậu biết, vì sao cửa sau nhà lại có một chiếc... xe vận tải?

Không thể nào? Không thể nào? Không phải như cậu nghĩ phải không?

Ngay khi Úy Tư Dương đang điên cuồng đấu tranh tâm lý với chính mình, cửa chỗ ngồi của tài xế vận tải mở ra, một chú nhảy xuống.

Chú mặc quần áo lao động, cười tủm tỉm giải thích: "Xin chào, mẹ của cậu đã đặt mua hết hàng trong cửa hàng của chúng tôi. Cậu xem, số hàng này đặt ở đâu?"

Cánh cửa thùng xe từ từ mở, lộ ra một hàng đầy ắp các thùng giấy.

Mà trên thùng giấy, đều viết bốn chữ lớn sáng loáng.

Chân gà lão Đàm.

Úy Tư Dương sững sờ tại chỗ.

Mẹ Úy giờ phút này cũng đã nghỉ ngơi xong, cầm tách trà nóng đi ra, nghi ngờ hỏi: "Tư Dương, sao lại đứng đó? Chuyển đi."

Úy Tư Dương miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhìn về phía mẹ Úy. "Mẹ, con có thể hỏi một chút không, nhà chúng ta vì sao lại mua nhiều chân gà thế?"

"Con không thường xuyên lên mạng sao?" Vẻ mặt mẹ Úy lộ ra một tia ghét bỏ, nói: "Dì ba con hôm nay đại ngôn cho nhãn hiệu này, một cô gái nhỏ ở giới giải trí dốc sức làm nhiều việc không dễ dàng đâu, chúng ta là người nhà không phải nên ủng hộ một chút sao?"

Úy Tư Dương: "..."

Bởi vì muốn duy trì sự nghiệp cho Lâm Thiều, cho nên muốn cậu chuyển hết nguyên một xe chân gà này?

Vì sự nghiệp Lâm Thiều mà không để ý tính mạng của cậu luôn? Đến cùng ai mới là cốt nhục của mẹ thế!

Mẹ Úy thúc giục: "Nhanh lên đi con, còn có hai cái xe vận tải ở phía sau sắp tới ."

Úy Tư Dương: "?"

Không phải là một xe mà tới tận ba xe? Cứu mạng với!

----

Có lỗi chính tả mọi người nhớ bình luận để tui sửa nha hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top