Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: San bằng Vấn Tâm Tông....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A a a a a!!!"
Tiếng hét chói tai của 38 từ trong đầu truyền đến, nó kích động hét lên: "Get mệnh lệnh bằng giọng nói, kích hoạt hệ thống, ký chủ quá soái rồi!"
Tần Uyển Uyển giữ nguyên vẻ mặt, nàng kiêu ngạo ngước cái đầu nhỏ lên.
Nhìn xem, chế tạo bầu không khí không nhất thiết phải đau đớn, cắt tóc cũng mang cảm giác như vậy!
Tần Uyển Uyển nghĩ nghĩ, chợt nghe thấy âm thanh răng rắc răng rắc của máy móc ở trong đầu, sau đó trong đầu nàng hiện lên một cái màn hình, trên màn hình có vài điểm sáng màu xanh lục, rà quét xung quanh giống như một cái radar.
"Chúc mừng ngài đã chính thức kích hoạt hệ thống 3838438 nghịch tập nữ chính hoàn mỹ, bổn hệ thống sẽ cung cấp cho ngài các dịch vụ tương ứng với tích phân, giúp ngài thành công nghịch tập. Tích phân ban đầu hiện tại: 50, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 90%, mời xuống núi ngay lập tức, có thể hoàn thành nhiệm vụ và nhận phần thưởng!"

Âm thanh 38 tràn ngập vui sướng: "Ký chủ, xông lên!"
Tần Uyển Uyển không nói chuyện, nàng quan sát xung quanh, quay đầu nhìn thoáng qua Giản Hành Chi, cho hắn một ám chỉ.
Giản Hành Chi hiểu ý nàng, gật gật đầu, yên lặng lui xuống một bước.
"Tính toán xong?" Những người xung quanh hoàn toàn phớt lờ tính toán của bọn họ, Quân Thù trào phúng mở miệng "Vậy hôn ước giữa hai nhà ta và ngươi thì tính như thế nào?"
"Ngươi còn có mặt mũi để tính?" Nghe thấy lời này, Giản Hành Chi dựa vào bên cạnh bàn, nghiêng nghiêng đầu, ném một đống hạt dưa trong tay, nhìn Quân Thù cười như không cười "Mới vừa còn ở trong thức hải của Tô Nguyệt Li làm thỏ, bây giờ lại nhớ tới hôn ước của mình rồi?"
"Giản Chi Diễn!"
Quân Thù đảo mắt nhìn qua, lạnh lùng nói: "Đừng tìm chết."
Nghe thấy lời này, Giản Hành Chi liền muốn đánh người, nhưng nhìn cái bảng "cấm ẩu đả đánh nhau" của 666 ở bên cạnh, hắn nhẫn nhịn chịu đựng, bỏ hạt dưa xuống, vẫy vẫy tay với Quân Thù: "Ngươi lại đây, ta nói một chút chuyện quan trọng với ngươi."
Quân Thù nhíu mày, vẻ mặt Giản Hành Chi chân thành: "Thật sự rất quan trọng, có liên quan rất lớn với hôn ước của ngươi, ngươi mau tới nghe đi."
Nói xong, hắn bắt đầu nháy mắt ra hiệu với Tần Uyển Uyển, tuy Tần Uyển Uyển không rõ vì sao hắn muốn cho mình đi trước, nhưng vẫn không dấu vết đi về phía cánh cửa.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn lên Giản Hành Chi đang nói chuyện, Giản Hành Chi thấy Quân Thù không nói lời nào, nhướng mày: "Không phải nói muốn giết ta sao? Một câu cũng không dám nghe ta nói?"
"Có gì mà không dám?"
Quân Thù cười nhạo, đi đến bên cạnh Giản Hành Chi, hơi hơi cúi đầu tới gần hắn, Giản Hành Chi ngẩng lên, thấp giọng nói: "Ta nói với ngươi, Vãn Vãn với ta, nàng đã sớm......"
Quân Thù vểnh tai lên, lời nói còn chưa dứt, tay Giản Hành Chi nhanh như chớp, nắm lấy đầu Quân Thù hung ác đập xuống bàn, hô to một tiếng: "Đi!"
Cũng chính vào khoảnh khắc hắn động thủ, Tần Uyển Uyển bất ngờ xông ra bên ngoài lúc mọi người không kịp đề phòng, Giản Hành Chi đánh một quyền xuống xong, động tác nhanh nhẹn như gió, hắn dựa lưng vào ghế sau, một tay chống đất, lộn một vòng rời xa Quân Thù, một cái bạo phá phù liền bùng nổ ở Linh Lung Các.

Náo loạn quanh thân nổi lên bốn phía, mặt đất rung chuyển, Tần Uyển Uyển mới vừa lao ra khỏi Linh Lung Các, nghe thấy tiếng nổ mạnh, nàng kinh ngạc quay đầu lại, hô to một tiếng: "Giản Chi Diễn!"
"Ở chỗ này!"
Giản Hành Chi vút qua một cái như gió, bắt lấy cổ tay nàng, Tần Uyển Uyển sững sờ quay đầu lại, liền nhìn thấy ống tay áo màu hồng nhạt phấp phới của thiếu niên, ngũ quan tuấn tú, nàng đảo mắt một hồi, cười thật tươi nói:"Đi!"
Khi nói chuyện, Quân Thù đã đuổi theo tới, hô to: "Tần Vãn!"
Giản Hành Chi vừa quay đầu đã nèm ra ba tấm bạo phá phù, hắn tiến lên hai ba bước, cầm lấy cổ tay Tần Uyển Uyển nhảy lên phía trước, lập tức phóng người vượt qua tiến về phía trận thuấn di đã sớm chuẩn bị tốt ở trước quảng trường, nháy mắt biến mất ngay trước mặt Quân Thù.

Lúc này thần thức Quân Thù lập tức phóng rộng cả Vấn Tâm Tông, ngay sau đó dừng ở ngay dưới chân một trận pháp thuấn di, đuổi vọt theo.
Trận phép thuấn di mang hai người cùng nhau xuống sườn núi, hai người vừa mới tiếp đất, liền cảm giác mặt đất dưới chân rung chuyển, dường như khó có thể đứng vững, Tần Uyển Uyển còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe một trận gió mạnh phía sau thổi tới, Giản Hành Chi kéo Tần Uyển Uyển sang một bên, hô to: "Xuống núi!"
Nói xong, hắn dẫn Quân Thù nhảy lên một chỗ cao, Giản Hành Chi không có tu vi, nên không thể bay, chật vật chạy trên mặt đất, hô to với Tần Uyển Uyển: "Phía Đông Nam, 300 trượng!"
Tần Uyển Uyển không nói hai lời, mũi chân xoay một chút, bay qua phía Đông Nam, Quân Thù đi lên ngay sau đó, bắt lấy Tần Uyển Uyển: "Ngươi muốn xuống núi, ta sẽ mang ngươi đi, ngươi chạy cái gì?"
Tần Uyển Uyển đá một chân đi, Quân Thù nắm lấy mắt cá chân nàng, giữ chân nàng vung giữa không trung, Tần Uyển Uyển nôn nóng lên tiếng: "38!"
Vừa dứt lời, một trận điện lưu từ trên người Tần Uyển Uyển lập tức đánh tới tay Quân Thù, Quân Thù đau đến buông tay, Tần Uyển Uyển lập tức tránh tới phía Giản Hành Chi chỉ định.
"Điện giật thành công, khấu trừ 5 điểm tích phân."
Âm thanh 38 vang lên, bàn tay của Tần Uyển Uyển run lên, cũng chính là trong chớp mắt này, Quân Thù lại bắt được nàng một lần nữa, hắn nhíu mày: "Vãn Nhi..."
"Rốt cuộc tại sao ngươi quấn lấy ta?!"
Tần Uyển Uyển không thể lý giải.
"Điện giật lần thứ hai, khấu trừ 5 điểm tích phân." 38 không chút do dự phóng điện, cánh tay Quân Thù cũng bị giật đến run lên, lập tức buông tay, lấy một dải lụa trắng trong tay áo vứt ra, cột ở trên eo Tần Uyển Uyển, mím môi, gian nan mở miệng, "Trước đây là ta trách oan muội, mà dù sao muội và ta cũng có hôn ước..."
"A a a 38!"
Tần Uyển Uyển ý thức được nàng muốn nói gì, nàng ngã quỵ tại chỗ, lập tức 38 cũng đánh qua một luồng điện đến, run rẩy mở miệng: "Người này quá ghê tởm, hắn sẽ không đột nhiên tỉnh ngộ muốn làm lại từ đầu với ngươi chứ?"
"Đừng nói nữa, toàn thân ta nổi hết da gà lên rồi!" Tần Uyển Uyển điên cuồng đi về phía trước, 38 thở phào nhẹ nhõm, thông báo:"5 điểm tích phân, ngươi còn dư lại 35 điểm tích phân."
Trong nháy mắt, Tần Uyển Uyển siết chặt nắm tay: "Ta có thể trực tiếp dùng điện giật chết hắn bằng 30 điểm tích phân hay không?"
"Ký chủ ngươi tỉnh táo lại" 38 cảm thấy Tần Uyển Uyển không thể nói lý "30 điểm tích phân liền muốn giết Nguyên Anh, ngươi không cần trở về ngủ thêm nhỉ?"
Nàng biết là hệ thống này vô dụng mà!
Tần Uyển Uyển không thể ký thác vào nó, nàng chỉ có thể ký thác vào sự bố trí của "Giản Chi Diễn".

Nàng đã sớm nhìn ra, thứ này căn bản không làm dựa theo cách bố trí trận pháp của nàng, nhưng cũng không sao cả, hắn sắp xếp cũng không có gì không ổn, vấn đề duy nhất là nàng căn bản không rõ phải muốn chạy trốn đi đâu, chỉ có thể chạy vội về phía của " Giản Chi Diễn".

Mà tuy rằng Giản Hành Chi không thể bay, nhưng hắn chạy rất nhanh, hắn thừa dịp Tần Uyển Uyển dây dưa với Quân Thù, sớm đã chạy đến bên cạnh cây sắp xếp trận thuấn di, sẵn sàng lên đường.

Mắt thấy Tần Uyển Uyển và Quân Thù một trước một sau đuổi đến, hắn trốn ở trên ngọn cây, nhìn Tần Uyển Uyển chạy lướt qua hắn, Quân Thù theo sát đến, Giản Hành Chi bắt lấy thời cơ, không chút do dự, nhảy từ trên xuống, ấn Quân Thù vào trận thuấn di!

Khi Giản Hành Chi chạy đến chỗ Quân Thù, nhanh tay nhanh mắt nắm lấy Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển bắt lấy Giản Hành Chi, ba người cùng rơi vào trận pháp.

Giản Hành Chi nghĩ đến thứ đằng sau thuấn di trận, nổ tung ngay lập tức, không chờ rơi xuống đất, đón đầu Quân Thù là một quyền, thần thức hóa châm đâm thẳng vào óc Quân Thù, đồng thời tiến tới hung hăng đạp một chân lên người Quân Thù, trước khi Tần Uyển Uyển rơi xuống đất ôm nàng nhảy xuống, lung lay đứng trên mặt đất.

Tần Uyển Uyển còn chưa kịp phản ứng, nàng đã ngửi thấy mùi hôi thối, nàng lập tức ý thức được bản thân đang ở đâu, khi nhìn thấy Quân Thù bị Giản Hành Chi đánh ngất vào hố phân, Tần Uyển Uyển nắm lấy Giản Hành Chi bỏ chạy.

Lấy thể chất của Quân Thù, đại khái cũng chỉ ngất một khoảng thời gian ngắn thôi.

Đá Quân Thù vào hố loại này, đợi đến khi Quân Thù bò ra ngoài được chắc chắn sẽ là một trận chiến sinh tử.

Quan trọng nhất chính là đến lúc đó người Quân Thù sẽ đầy mấy thứ dơ bẩn, đánh nhau với hắn quá ghê tởm!

Nhưng Giản Hành Chi không nhận ra tình hình kinh khủng đến mức nào, nàng bắt lấy hắn, hắn đẩy nàng ra sau, một mặt đổ một mặt lấy ra từ trong túi một chuỗi pháo đốt: "Từ từ, ta còn chuẩn bị một thứ nữa.

"Chạy nhanh đi!"

Tần Uyển Uyển sắp hỏng rồi.

Giản Hành Chi đánh một que diêm bật lửa đốt pháo rồi ném qua, cuối cùng cũng cảm thấy thỏa mãn, nắm lấy Tần Uyển Uyển lao ra bên ngoài: "Chạy mau!"

Tần Uyển Uyển không cần hắn nói, vừa nắm lấy hắn liền nhảy lên chỗ cao, chạy trốn rất nhanh.
Một lúc sau, liền nghe tiếng pháo phía sau với Quân Thù cùng lúc rống giận chúc mừng vang lên, bùm bùm, dường như là vui vẻ đưa tiễn.

Cùng với âm thanh của pháo đốt, là liên tiếp những tiếng nổ mạnh xen lẫn với sự rung chuyển như long trời lở đất, Tần Uyển Uyển căn bản không dám quay đầu lại, nắm lấy Giản Hành Chi tới dưới chân núi, một bên chạy một bên cảm giác núi đá cuồn cuộn rơi xuống, chờ nàng chạy xa, quay đầu lại, chỉ nghe "Oanh" một tiếng vang lớn, toàn bộ Vấn Tâm Tông cùng lúc sụp xuống.

Đúng lúc này, một cổ uy áp từ trên trời giáng xuống, Tần Uyển Uyển nắm lấy Giản Hành Chi tiến về phía núi rừng, hai người dường như là đồng thời niệm quyết, rồi ẩn tàng hơi thở của mình.

"Bọn đạo chích phương nào" Giọng nói Thẩm Tri Minh truyền đến từ tầng mây, thần thức đảo qua quanh thân "Dám tác loạn ở Vấn Tâm Tông?!"

Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi cũng không dám động, bọn họ quỳ rạp trên mặt đất, liếc nhau, cảm giác được thần thức Thẩm Tri Minh rời đi, hai người mới đồng thời đứng dậy, chạy ra khỏi rừng rậm.

"Đi đâu đây?"

Giản Hành Chi thả chậm tốc độ, đi theo bên người Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển không dám dùng thuật pháp, sợ kinh động Thẩm Tri Minh, còn chưa nghĩ kỹ, liền nghe "Đinh" một âm thanh vang lên, giọng nói hệ thống vang lên:

【Nhiệm vụ một hoàn thành xuất sắc, khen thưởng +1000 , tổng tích phân 1035】

【 Nhiệm vụ hai: Tìm kiếm Kiếm Trủng, mới lộ đường kiếm. Dự tính khen thưởng 2000 tích phân, nhận nhiệm vụ hay không? 】

Câu hỏi chính là có nhận nhiệm vụ hay không, nhưng trên màn hình căn bản không có lựa chọn "Không" nào cả.

Nhìn vào hệ thống ép mua ép bán với tích phân hơn so với nhiệm vụ một 2000, Tần Uyển Uyển liền biết nhiệm vụ này khẳng định còn nguy hiểm hơn nhiệm vụ một.

Nghĩ đến lúc bị thanh kiếm kia đâm, nàng liền cảm thấy bụng đau, nàng làm bộ không biết là kịch bản của nó, trong lòng âm thầm hạ quyết định.

Nhiệm vụ là phải làm, Tiên giới phải về, nhưng cái tên "Giản Chi Diễn" này quá mức không thể kiểm soát, người tuy rằng không tồi, nhưng lại có nhiều chiêu thức khả nghi và bạo lực, cũng không ai biết khi nào hắn sẽ đâm nàng một nhát nữa hay không.

Nàng liền tìm một cái trấn nhỏ, sắp xếp cho "Giản Chi Diễn" tốt, sau đó nàng dùng cách chậm rãi thăng cấp.

Nàng cân nhắc, quét một vòng bản đồ ở trong đầu, xác định chỗ mà nàng với Giản Hành Chi chia tay.

"Trấn Tầm Tiên."

Nàng mở miệng: "Nghỉ ngơi trước đi."

"Được."

Giản Hành Chi gật gật đầu, ánh mắt dừng ở trên màn hình trong đầu, nhìn nội dung viết trên đó, khuôn mặt lộ vẻ trầm tư.

Chỉ thấy trên đó viết:

【 Nhiệm vụ một "Giúp nữ chính xuống núi" hoàn thành, khen thưởng +500 tích phân, tổng tích phân -500】

【 Nhiệm vụ hai: Gây rắc rối cho nữ chính ít nhất 10 lần trong 5 ngày, hỗ trợ nữ chủ hoàn thành ít nhất 5 vụ ẩu đả. Khen thưởng +50 tích phân 】

【 Nhiệm vụ ba: Câu dẫn sắc ma Thiên Lưu bắt cóc bản thân trong vòng 10 ngày, bức nữ chính giao chiến với sắc ma, lấy được bảo vật "Ngàn mặt" trong tay sắc ma . Khen thưởng +100 tích phân 】

【 Nhiệm vụ bốn: Trong vòng 3 tháng làm nữ chính chân thành nói ra câu "Ta sẽ luôn bảo hộ ngươi đến lúc phi thăng". Khen thưởng +1000 tích phân】

Giản Hành Chi: "..."

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top