Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngắm sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: BaeJuice
Link: https://baejuice1991.lofter.com/post/1ecc1526_10c94b5a
Trans: GG,QT

"Tôi thích những nơi có nhiều sao. Ngồi trên chiếc xích đu, nhìn lên bầu trời đầy sao là khung cảnh đẹp nhất"

Bae Juhyun thích ngắm sao, người đầu tiên biết chuyện này là Son SeungWan.

Son SeungWan luôn ngủ muộn, mặc dù cô đã bắt đầu cuộc sống ở ký túc xá nhưng cô thường là người tắt đèn muộn nhất. Mỗi đêm Son SeungWan sẽ nằm trong chăn xem các loại tin tức, và sẽ không đi ngủ cho đến khi cơn buồn ngủ dần xâm chiếm lý trí cô.

Thấy Bae Juhyun ngồi ngắm sao ngoài ban công là một chuyện ngoài ý muốn.

Ngày đó trời đã bắt đầu sang đông, và Son SeungWan, người sắp ngủ thiếp đi, nghe được ban công truyền đến tiếng gió lạnh thổi qua cửa kính. Vì phòng của Son SeungWan hướng ra ban công, nên có thể nghe được tiếng gió rõ ràng. Son SeungWan thấy người bạn cùng phòng bên cạnh mình quay qua và dường như bị gió quấy rầy, và cô nhẹ nhàng đứng dậy để đóng cửa để đảm bảo rằng bạn cùng phòng của cô có một giấc ngủ ngon.

Ngay khi cô vừa bước đến cửa phòng ngủ, Son SeungWan đã bị chiếc bóng đen trên ban công làm hoảng sợ. Son SeungWan đã cố gắng khống chế bản thân mình không sợ hãi kêu lên, đôi mắt của cô mở to đại não xẹt qua một ý nghĩ e là có 1 tên trộm đã lẻn vào ký túc xá.

Son SeungWan bước chân chậm lại và từ từ tiến về phía ban công, cái bóng dáng kia ngày càng rõ ràng và quen thuộc hơn, và khi cô đến gần hơn, nhìn kỹ hơn – là Bae Juhyun.

Cơ thể bé nhỏ của Bae Juhyun dựa vào cửa sổ, và cơn gió đông thổi tung mái tóc của nàng. Nàng chống hai tay lên bệ cửa sổ và nhìn lên bầu trời đầy sao, đôi mắt nàng sáng ngời, sáng ngời hơn cả những vì sao trong đêm.

Son SeungWan đứng cách Bae Juhyun ba bước, cô do dự tự hỏi bản thân có nên bước đến quấy rầy nàng không

" Hắt xì ——"

Cơ thể gầy gò của Bae Juhyun run lên hai lần trong cơn gió lạnh, ngay sau đó theo bản năng nàng vô thức chà xát đôi tay của mình và xoa nó lên xuống. Son SeungWan đem tất thảy động tác của nàng thu vào đáy mắt và lặng lẽ quay trở lại phòng, lấy ra một chiếc áo khoác mỏng còn thuận tay đóng cửa phòng lại.

"Chị Juhyun?"

Son SeungWan cẩn thận tiếp cận, nhẹ nhàng gọi tên nàng.

"À?!"

Bae Juhyun sợ hãi vì âm thanh đột ngột. Nàng gần như nhảy sang một bên và nhìn chằm chằm vào Son SeungWan với đôi mắt mở to. Đôi mắt chứa đầy "Tôi sợ hãi."

"Xin lỗi, xin lỗi chị, đã làm chị sợ. Là em, SeungWan"

Son SeungWan cũng cảm thấy ngạc nhiên trước phản ứng của Bae Juhyun, vội vàng an ủi nói. Bae Juhyun thu người vào một góc trừng mắt, dáng vẻ của nàng bây giờ hệt như một chú thỏ con, vừa đáng thương vừa hài hước. Đây là mẫu con gái khiến người ta muốn hết lòng bảo vệ.

"Ồ ... SeungWan."

Bae Juhyun lẩm bẩm và quay lại.

"Chị, mở cửa sổ ra chị không thấy lạnh sao?"

Son SeungWan có chút buồn cười, tiếp cận nàng và khoác thêm áo cho nàng. Cách một lớp áo mỏng nhưng Son SeungWan vẫn cản nhận được hơi lạnh tỏa ra từ Bae Juhyun, cô không khỏi mở miệng hỏi.

"Chà ... sao em vẫn còn thức vậy SeungWan? Sẽ không là đánh thức em chứ!"

Juhyun không trực tiếp trả lời câu hỏi của Son SeungWan mà thay đổi chủ đề một cách khéo léo - cô đã quen với hình ảnh của một người chị lớn chăm sóc người khác và việc chăm sóc người khác giúp cô cảm thấy mình như trưởng thành hơn.

"Không, là em ngủ muộn."

SeungWan dừng lại một chút, lại hỏi.

"Chị đã khuya như vậy còn chưa ngủ sao?"

Dường như hỏi đúng về vấn đề mà Juhyun quan tâm, nàng mìm cười nghiêng đầu nhìn về phía Son SeungWan. Son SeungWan nhìn thẳng vào mắt nàng, như thể nhìn thấy cả bầu trời đầy sao trong mắt nàng.

"Ngắm sao!"

Đôi mắt của Bae Juhyun tỏa sáng rực rỡ vào ban đêm, sáng hơn một chút so với ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm.

"Ngắm sao?"

Miệng của Son SeungWan mở to vì sốc trước câu trả lời này. Cô nhìn lên bầu trời đêm rồi lại nhìn Bae Juhyun. Bae Juhyun vẫn đang nhìn cô với một nụ cười trên khuôn mặt, câu trả lời là không thể phủ nhận. Sự dịu dàng lộ ra nơi mắt Bae Juhyun hiện tại hợp lại như một dòng suối trong, và Son SeungWan cảm thấy rằng mình gần như chìm đắm trong đó.

"Chị thích những nơi có xích đu và ngôi sao. Chiếc xích đu đu tới điểm cao nhất, như thể chị có thể chạm đến chúng."

Bây giờ Bae Juhyun dường như nhớ những ký ức về việc ngắm sao. Mặt hướng lên nhìn bầu trời đêm, nàng cố gắng đưa tay ra ngoài cửa sổ như thể nàng đang chạm vào những vì sao.

Đôi mắt của Bae Juhyun đầy khao khát, và Sun Shengwan nhìn theo hướng tay của nàng. Đêm rất tối. Cô nhìn thấy những ngôi sao, tựa như những viên kim cương rực rỡ được đặt trong đêm tối.

Son SeungWan lẩm bẩm một cách vô thức, cô không muốn phá vỡ sự yên tĩnh nhẹ nhàng này. Son SeungWan siết chặt bộ đồ ngủ của mình rồi lặng lẽ quay đầu quan sát Bae Juhyun. Nàng bình tĩnh và yên bình, như thể nàng đến từ một xứ sở thần tiên tách biệt, không nhiễm chút khói bụi trần gian.

Cuối cùng đêm đó là vài giờ trước khi trở về phòng. Son SeungWan không nhớ nhiều. Cô chỉ nhớ rằng cuối cùng Bae Juhyun đã kể cho cô nghe câu chuyện về hoàng tử bé. Hoàng tử bé từ tiểu tinh cầu B612 đã đi trên tất cả các ngôi sao, cũng không thể tìm thấy hoa hồng của riêng mình.

Nhưng Son SeungWan nghĩ rằng, cô hẳn là đã muốn tìm thấy bông hồng mà cô muốn bảo vệ.

Dường như Son SeungWan mơ mơ màng màng khiến cho khuôn mặt của Bae Juhyun cũng trở nên mơ hồ hơn. Cô chỉ có thể thấy miệng Bae Juhyun mở ra rồi khép lại nhưng giọng nàng như có như không. Giọng nói nhỏ nhẹ, mỏng manh như thể bị gió thổi bay đi mất.

Kể từ đó, Son SeungWan thường cùng Bae Juhyun ngồi ngắm sao. Mỗi đêm có sao, Bae Juhyun giờ đây luôn chuẩn bị hai cốc sữa nóng để đặt trên chiếc bàn nhỏ trên ban công. Son SeungWan cũng sẽ mang một chiếc chăn mỏng trên ghế sofa hoặc đắp chúng.

Dưới bầu trời đêm, hai người họ co lại trong tấm chăn, và Bae Juhyun ngẩng đầu lên và tựa đầu lên vai Sun Shengwan để nói về những điều thú vị xảy ra trong ngày. Khi nàng phấn khích, nàng sẽ đứng lên và nhảy múa như một đứa trẻ dễ thương, với khuôn mặt nhỏ nhắn đầy chân thành và phấn khích. Son SeungWan đang nép mình trên ghế sofa, ngước nhìn "màn trình diễn" của Bae Juhyun với cái đầu vui vẻ - như một chú cún con, cười toe toét và vẫy đuôi một cách ngớ ngẩn nhìn một chú thỏ nhảy lung tung dưới những vì sao.

Đôi mắt nàng sáng lên như một ngọn đuốc, thắp sáng bầu trời đêm. Một chùm pháo hoa nở sau khi Bae Juhyun xuất hiện, chiếu sáng cả bầu trời và chiếu sáng khuôn mặt xinh đẹp của Bae Juhyun.

Từ trong chăn Son SeungWan đứng bật dậy, ôm Bae Juhyun trong vòng tay từ phía sau. Hai người họ bám lấy nhau. Son SeungWan quay đầu lại và chạm vào mũi Bae Juhyun, rồi cả hai cùng cười.

Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt họ có pháo hoa, có sao trời và cả hình bóng nho nhỏ của người kia.

"Thật ra, em có một bí mật. Bầu trời đầy sao tuy rất đẹp, nhưng nó không sáng bằng mắt của người bên cạnh em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top