Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 85: làm nũng, cô mau chỉ cho tôi đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 85: làm nũng, cô mau chỉ cho tôi đi

Biên tập: Nguyệt Phong

‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿‿

Nam Diên xem hắn cũng hiểu chuyện nên mới hái trái cây cho hắn ăn, nhưng thấy hắn ngoan ngoãn ngồi ăn làm cô chợt cảm thấy thú vị, ánh mắt cũng dịu dàng hẳn đi.

【 Ôi v**! Tôi thấy vầng sáng mẹ hiền bao bọc quanh thân chị đại các đồng chí ạ!? 】

【tui cũng muốn được chị đại chăm bón! 】

【 chị đại biến chương trình từ dã ngoại cầu sinh sang livestream ăn uống luôn rồi. 】

Giọt Nước: ...

Có vẻ như idol của bọn họ không hề bài xích Nhân Ngải, hắn chủ động nói chuyện với Nhân Ngải, thậm chí còn ăn đồ đối phương đưa cho.

Hẳn là có chút khổ sở, rốt cuộc bọn họ vì anh nhà mà mắng Nhân Ngải suốt một năm.

Tuy nhiên ——

Anh nhà ngoan ngoãn ngồi ăn trông đáng yêu quá a a a a!

Nếu không nhờ Nhân Ngải thì có lẽ cả đời bọn họ cũng không biết anh nhà còn có một mặt như vậy!

Tâm tình thật là phức tạp quá đi ~

Cố Thanh Lạc ăn uống no đủ xong rồi mới nhớ tới chuyện chính, nói với Nam Diên:

- Cô nghỉ ngơi trong chốc lát đi, để tôi tìm số túi gấm còn lại.

【 Cố Thanh Lạc còn không biết đồng đội là vương giả ha ha ha ha 】

【 anh ơi, anh nằm thắng rồi á! 】

Nam Diên đưa thẻ nhiệm vụ cho hắn:

- Đích đến tiếp theo ở thôn họ Tiết.

Cố Thanh Lạc ngơ ngác nhận đồ vật, nhìn chằm chằm phong bì thẻ nhiệm vụ hồi lâu.

【 không được, tôi cười đau bụng quá mấy ní ơi 】

【anh đừng nhìn, thật là thẻ nhiệm vụ á! 】

【 Cố Thanh Lạc ngơ ngác trực tuyến: Trong lúc tôi nướng vịt thì thẻ nhiệm vụ tự động đến? 】

Bề ngoài thẻ nhiệm vụ có logo của《 cộng sự mạo hiểm》, hàng thật giá thật.

Cố Thanh Lạc mở tấm card ra, đọc lên theo yêu cầu của đạo diễn:

- Chúc mừng cộng sự mạo hiểm trải qua trăm cay ngàn đắng, thành công tìm được thẻ nhiệm vụ, đạt được hai trăm điểm. Mời di chuyển đến thôn họ Tiết cách đây hai mươi km, tìm kiếm thẻ nhiệm vụ tiếp theo.

【 trải qua trăm cay ngàn đắng? Tui cười sắp bể bụng rồi ha ha ha 】

【 thật là vất vả quá đi ~】

【 từ từ, mọi người không chú ý tới hai mươi km sao? Ban biên tập ác v** chưởng, đi suốt một ngày mới tới quá? 】

Các fan lâu năm tỏ vẻ: Bình tĩnh bình tĩnh, ban biên tập làm thế quen rồi, khách mời hai mùa trước đều phải ở rừng cây quay hai đến ba ngày.

Trong khi phòng phát sóng trực tiếp bình phẩm ban biên tập thì Nam Diên lại bởi vì thanh âm của thanh niên mà trong mắt xẹt qua một chút thẫn thờ.

Giọng của Cố Thanh Lạc rất êm tai, thiếu vài phần thanh lãnh thì nghe càng thêm giống nhện ma nhỏ trong trí nhớ.

- Sao cô tìm được thẻ nhiệm vụ vậy?

Cố Thanh Lạc ngước mắt nhìn cô, trong mắt long lanh điểm sáng.

Khán giả tỏ vẻ, bọn họ cũng muốn biết, mau chia sẻ cho họ.

Nam Diên hoàn hồn, đưa bốn tờ giấy túi gấm cho hắn.

Tuy rằng đây là lần đầu Cố Thanh Lạc quay show, nhưng vẫn biết sắp xếp tờ giấy ra mặt đất.

Thợ quay phim lập tức tiến lên phóng đại tờ giấy.

Trên 4 tờ giấy có viết: Phạm vi trăm dặm, Hoài Nam nhất mộng, long trời lở đất, kẽ hở cầu sinh.

Nam Diên thấy hắn nóng lòng muốn thử, bèn nhắc nhở:

- Phạm vi trăm dặm và long trời lở đất giấu ở túi gấm màu xanh lục và màu nâu, là hai manh mối mấu chốt.

Cố Thanh Lạc gật gật đầu, bắt đầu phân tích:

- Thời cổ ngũ gia vì lân, năm lân vì, ước chừng 500 mét, nhưng nơi này khẳng định không phải chân chính, phạm vi không thể to như vậy, cho nên tôi đoán, cái này phạm vi trăm dặm là chỉ phạm vi 100 mét. Nhiều người thường nghĩ lầm một dặm là 1 mét, đúng lúc là cách dùng sai lầm, thẻ nhiệm vụ cách túi gấm màu xanh lục trong phạm vi 100 mét?

Cố Thanh Lạc nói xong, nghiêng đầu nhìn về phía Nam Diên.

Chờ Nam Diên ừ một tiếng, Cố Thanh Lạc mới tiếp tục chỉ hướng một tờ giấy khác:

- Hoài Nam nhất mộng là một thành ngữ, nhưng viết sai chữ hoài rồi, hẳn là Hòe Nam nhất mộng, là cây hòe, cho nên bên cạnh thẻ nhiệm vụ rất có thể có một cây hòe.

Tiếp theo, hắn lại chỉ long trời lở đất:

- Cái này cho thấy thẻ nhiệm vụ có liên quan đến cục đá. Phạm vi trăm mét, cây hòe, cục đá...

Ngón tay thon dài trắng nõn của thanh niên chạm vào tờ giấy cuối cùng:

- Kẽ hở cầu sinh là có ý gì? Chẳng lẽ thẻ nhiệm vụ ở giữa cục đá và cây hòe?

Hắn lẩm bẩm hồi lâu, đột nhiên nhìn về phía Nam Diên, nói:

- Tôi giải không ra, cô chỉ cho tôi đi.

【 chuyện gì xảy ra vậy, sao tôi cứ cảm thấy có sự làm nũng đâu đây nhỉ? 】

【 cô chỉ cho tôi đi, thật là tự nhiên quá nha a a kdlkdl】

【 anh nhà thật thông minh, tôi nhìn thành ngữ là ngu người rồi 】

【 vốn dĩ tôi cũng không hiểu, nhưng nhớ tới hành động của chị Nhân là hiểu ngay. 】

【 không thể không nói ban biên tập thâm quá 666】

【 Nhân Ngải càng vip pro hơn 666】

- Thẻ nhiệm vụ giấu ở kẽ hở cục đá. - Nam Diên nói - Ban đầu tôi cũng không xác định, cho đến khi nhìn thấy cục đá nhân tạo kia.

Ban biên tập: Đau tim, bọn họ làm thật lâu mới xong món đạo cụ kia đó.

- Thì ra là như thế này, cô thật giỏi.

Cố Thanh Lạc khen.

- Anh cũng vậy. - Nam Diên bắt đầu lấy balo - Nghỉ ngơi hai mươi phút, sau đó chúng ta xuất phát đi thôn họ Tiết.

Hai mươi km, đi bộ cũng mất ba bốn giờ, chưa kể còn phải băng qua rừng cây không dễ đi.

Nếu một mình cô thì không sao, nhưng mặt sau còn một đống ban biên tập kéo chân sau đi theo, chắc là đi không nhanh được.

Cho nên cô và Cố Thanh Lạc chắc chắn không thể tới nơi trước khi trời tối, hai người sẽ qua đêm ở trong rừng.

Khi Nam Diên cúi đầu thu thập đồ vật, Cố Thanh Lạc chỉ an tĩnh ngồi ở bên cạnh, giống một vị hoàng tử cao quý vào nhầm rừng cây.

Thanh niên đắm chìm trong ánh mặt trời vàng kim, mái tóc như mạ viền vàng, khuôn mặt tinh xảo lập thể, tính cả lông tơ thật nhỏ trên mặt, trong nháy mắt này dường như đều nhu hòa hẳn đi.

Hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm Nam Diên, vẻ mặt chuyên chú, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Nam Diên thu dọn xong balo, vừa nhấc đầu liền đối diện ánh mắt đánh giá của thanh niên.

Khóe miệng Cố Thanh Lạc hơi hơi giương lên.

Nam Diên hỏi:

- Anh muốn nói cái gì?

Cố Thanh Lạc do dự trong chốc lát, nói:

- Cô thay đổi rồi, không giống trước kia.

Nam Diên bình tĩnh đáp:

- Ai rồi cũng thay đổi thôi. Người cũng có lúc đi nhầm đường, nhưng tục ngữ nói rất hay, biển khổ vô biên, quay đầu là bờ. Anh nói xem, nếu Nhân Ngải biết quay đầu lại thì có nhìn thấy bờ không?

Phòng phát sóng trực tiếp lặng im một hồi.

【 nghe xong lời này đột nhiên muốn khóc, là fan lâu năm của bé Ngải, nhưng sau lại rời đi bởi vì scandal. Từ hôm nay trở đi, tôi muốn trở về anh đào. 】

【 biết rõ là tẩy trắng, nhưng vẫn trúng chiêu làm sao đây? 】

【 giới giải trí có vài nữ nghệ sĩ làm bé ba vẫn sung sướng, chúng ta không thể khoan dung với Nhân Ngải một ít sao? 】

Cố Thanh Lạc im lặng trong chốc lát, nói:

- Có thể.

- Vậy...xóa bỏ toàn bộ ân oán trước kia được chứ?

Nam Diên hơi hơi nhướng mày.

Nếu cô đã chiếm dụng thân phận của Nhân Ngải, cô sẽ cố gắng giải quyết một vài vấn đề của nguyên thân.

Đương nhiên, nếu giải quyết không được thì thôi.

Cố Thanh Lạc hơi hơi sửng sốt, biết cô đang nói cái gì, không khỏi giải thích:

- Tôi cũng không có để ở trong long chuyện kia.

Nam Diên hiểu ý của hắn.

Khi đó ở trong mắt hắn thì Nhân Ngải chủ động đưa tới cửa quyến rũ hắn cũng như một miếng rác rưởi mà thôi.

Rác rưởi có thể tùy ý thấy được, với hắn mà nói tự nhiên râu ria.

- Vậy anh bảo fan của anh đừng có mắng tôi nữa.

Nam Diên nói.

Cố Thanh Lạc kinh ngạc:

- Bọn họ còn đang mắng cô?

Nam Diên cũng kinh ngạc:

- Anh không biết?

Giọt Nước:...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top