Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Ở đỉnh giới giải trí muốn làm gì thì làm (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Trúc Vũ Thiền Nguyệt
Edit by Augenstern

Đoàn phim 《 màu cam phong ba , đột nhiên nổ tung.

Nhân viên công tác và các diễn viên tụ lại với nhau, lớn tiếng nghị luận.

"Cái gì? Muốn bỏ diễn viên? Bỏ vai diễn nào? Nữ hai hay là nam hai?"

"Không biết! Xem đạo diễn Trần như vậy, chắc không phải vai chính......"

"Không thể nào! Đã bắt đầu quay được một thời gian rồi, thật sự muốn bỏ sao......"

......

Âm thanh nghị luận vang vọng, Lâm Diệc cầm ly cà phê trợ lý mới mua cho đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, đi đến.

Hắn vừa tiến đến, studio lập tức an tĩnh xuống, ánh mắt động tác nhất trí mà nhìn hắn.

Lâm Diệc nhíu nhíu mày nói, "Nhìn cái gì mà nhìn?"

"Lâm Diệc, cậu đến vừa lúc." Đạo diễn Trần ngồi giữa studio, hướng hắn vẫy vẫy tay, "Có chuyện này tôi muốn cùng cậu thảo luận một chút......"

"Chuyện gì?"

"Về đóng phim......"

Lâm Diệc có chút không kiên nhẫn.

Từ lúc bắt đầu quay, rất nhiều cảnh quay hắn đều dùng thế thân, đạo diễn Trần cơ hồ mỗi ngày đều nói hắn hai câu không chuyên nghiệp. Nhưng cũng không còn cách nào, hắn là người nổi tiếng, lại nhiều lịch trình, có thể đến phim trường đã là rất tốt rồi.

Bây giờ chắc là lại muốn nói hắn không chuyên nghiệp đi, thật là phiền.

"Nga, như vậy ông ở chỗ này nói đi." Lâm Diệc không kiên nhẫn nói, "Tôi có chút mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi."

"Tôi đây cứ việc nói thẳng." đạo diễn Trần dừng một chút, mở miệng nói, "Chúng tôi tính toán...... Đổi vai chính."

Động tác uống cà phê của Lâm Diệc khựng lại, nhíu mày nói, "...... Đổi cái gì?"

"Đổi vai chính."

"Đổi......"

"Đổi Quan Điềm."

Động tác trong tay Lâm Diệc hoàn toàn dừng lại.

Hắn đứng hai giây, lập tức cười nói, "Đạo diễn Trần, Điềm Điềm làm sao vậy? Ông muốn tôi đóng phim cho tốt, cũng không đến mức phải dùng Quan Điềm tới uy hiếp tôi chứ. Sao có thể......"

"Sao lại không có khả năng?"

Một giọng nữ lười biếng, đột nhiên từ trong điện thoại đạo diễn Trần vang lên..

Lâm Diệc cảm thấy đánh đòn cảnh cáo.

Hắn cơ hồ là theo phản xạ tính vứt bỏ cà phê trong tay tiến lên.

"Thời, Thời Hạnh?! Là em sao? Thời Hạnh!"

"Là tôi." Trong điện thoại giọng nói lười nhác, lại phá lệ dễ nghe, "Buổi tối tốt lành, lão lừa trọc."

"Thời Hạnh! Vừa rồi đạo diễn Trần nói......"

"Là thật." cô cười nói, "Vốn dĩ, tôi chỉ muốn rút vốn. Bất quá rút vốn nhiều không thú vị, không bằng làm chút chuyện thú vị."

"Em nói chuyện thú vị, chính là đổi Quan Điềm sao?!"

"Như thế nào, đau lòng?"

"Anh...... Anh......"

Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ, Lâm Diệc đột nhiên cảm thấy một trận tê dại.

Đau lòng?

Đương nhiên đau lòng.

Chẳng qua, đó là hắn của trước kia.

Hắn của hiện tại, chỉ cảm thấy một trận kinh hỉ nảy lên trong lòng.

Thời Hạnh đổi vai diễn của Quan Điềm, điều này có ý nghĩa gì?

-- này ý nghĩa, Thời Hạnh vì hắn ghen tị! Cho nên cô mới có thể diệt trừ Quan Điềm không phải sao!

"Anh không có đau lòng" Lâm Diệc ôn nhu nói, "Điềm Điềm khả năng có khiếm khuyết, cho nên em mới triệt, em là người đầu tư, em nói tính."

"Anh không cảm thấy Quan Điềm một người bị bỏ cũ thay mới, có chút cô độc sao?"

"Cô độc? Kia cũng không có cách nào," Lâm Diệc cười nói, "Anh thật ra muốn giúp cô ấy, nhưng cũng không giúp được không phải sao......"

"Anh giúp được," Thời Hạnh cười khẽ hai tiếng, "Anh, theo cô ta đi."

Lâm Diệc ngẩn người, "Cái gì?"

"Nam nữ chính toàn bộ bỏ cũ thay mới, đây mới là chuyện thú vị mà tôi nói."

Lâm Diệc trước mắt tối sầm, cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh.

Trong óc khí huyết thẳng tắp hướng lên trên, sau đó cũng hoảng hốt --

"Nam nữ chính toàn bộ bỏ cũ thay mới"......

"Từ từ, Thời Hạnh!" Hắn mở to mắt, dùng sức mà thở gấp nói, "Em nói cái gì? Em nói cái gì? Nam nữ chính toàn bộ bỏ cũ thay mới? Em muốn bỏ anh sao?! Em muốn bỏ anh sao?!"

"Lâm Diệc," đạo diễn Trần vội vàng đẩy đẩy hắn, "Cậu bình tĩnh một chút......"

"Em nói với anh! Em muốn đổi anh sao? Em muốn đổi anh sao?!" Lâm Diệc dùng sức đẩy ra, gắt gao mà túm di động, "Em nói cho anh biết đi Thời Hạnh! Vì sao, em không phải chỉ đổi Quan Điềm sao? Vì sao còn có cả anh!"

Hắn không đợi Thời Hạnh trả lời, liền đối với đầu kia hô, "Thời Hạnh! Em nói đi!"

《 màu cam phong ba 》, là bộ phim có đầu tư rất lớn, có thể làm hắn thành công bước ra khỏi phái thần tượng, hướng tới phái thực lực tiến vào tầm quốc tế --

Từ giờ trở đi, vậy mà muốn không có quan hệ gì với hắn?!

Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Hắn có thể cho Thời Hạnh thay đổi Quan Điềm, thay đổi mọi người, nhưng --

Đây là bộ phim giúp hắn bước đầu bước ra quốc tế, hắn tuyệt đối không thể bị thay thế!

"Thời Hạnh! Tuyệt đối không phải thật sự, em đang đùa anh sao?" Hắn nói chậm lại, "Em sẽ không đổi anh. Em đã từng nói qua, em rất thích anh, em hy vọng anh có thể nổi như cồn, em sẽ không bỏ anh đúng không?"

"Anh nghĩ như vậy thật sao?"

"Đúng, thật sự," Lâm Diệc cảm thấy bốc cháy lên hy vọng, "Em sẽ không đổi ảnh, bởi vì em thích anh. Em thích anh, em sẽ không chỉ gọi một cuộc điện thoại đến, chỉ vì thay đổi vai chính......"

"Vậy anh đoán đúng rồi."

"Thời Hạnh! Anh đã nói, em sẽ không......"

"Tôi gọi cuộc điện thoại này, đương nhiên không phải chỉ vì vai chính. Mà còn vì nói cho anh, anh không đáng kể chút nào."

Nàng đến gần rồi điện thoại, thanh thanh lãnh lãnh lại mang theo một tia ý cười thanh âm thực mau truyền ra tới --

"Ta không cần tới phim trường, ta thậm chí căn bản không cần nhìn thấy ngươi. Chỉ cần ta tưởng, một hồi điện thoại --"

Nàng cười nói, "Liền có thể, làm ngươi chết."

Câu này nói xong, điện thoại kia đầu, bị vô tình mà cắt đứt.

Làm ngươi chết --

Làm ngươi chết --

Lâm Diệc cảm thấy sét đánh giữa trời quang.

Nếu không phải còn ở phim trường, còn có như vậy nhiều người nhìn, hắn cơ hồ đã quỳ xuống.

Nhưng cứ việc như thế, hắn chật vật bộ dáng, vẫn là bị mọi người thấy được.

"Ta thiên, Lâm Diệc cư nhiên bị triệt......"

"Lâm Diệc cùng Quan Điềm, đều bắt đầu quay hai chu, nam nữ vai chính đều bị triệt, ta thiên a......"

"Ngươi xem Lâm Diệc như vậy, có phải hay không điên rồi? Còn đối với điện thoại rống to kêu to."

"Không biết a, nhưng mà đột nhiên bỏ cũ thay mới. Chậc chậc chậc, anh xem trước kia anh ta ngông cuồng như vậy, hiện tại......"

"Câm miệng!!"

Người chung quanh hoảng sợ.

"Câm miệng cho tôi!" Lâm Diệc phẫn nộ mà đem kịch bản bên cạnh ném xuống đất, "Tôi không có bị đổi, tôi căn bản không có!"

"...... Lâm Diệc," Đạo diễn Trần nhìn thoáng qua kịch bản, bất đắc dĩ nói, "Cậu bình tĩnh một chút, Thời tổng đã lên tiếng. Cho nên......"

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng. Cô ấy sẽ không bỏ tôi, cô ấy lừa tôi."

"Lâm Diệc, cậu thật sự bình tĩnh một chút. Thời tổng nói rồi, cho nên ngày mai bắt......"

"Cút cho tôi!!" Lâm Diệc phẫn nộ nói, "Đều cút cho tôi, tôi không có bị đổi!!! Tôi muốn đi phòng nghỉ!!"

Hắn đẩy đạo diễn Trần ra, phẫn nộ mà xuyên qua đám người, đi thẳng ra khỏi phim trường.

Trong phim trường, rất nhanh lại vang lên tiếng ríu rít nghị luận.

Lâm Diệc tức giận trừng to mắt đi đến phòng nghỉ, không có khả năng, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Thời Hạnh tuyệt đối lừa hắn.

Cô thích hắn như vậy, yêu hắn.

Lần trước cô nói muốn rút vốn, cuối cùng không phải cũng không có rút sao? Sao lại đột nhiên đổi vai chính?

Không có khả năng --

"Lâm Diệc."

Một giọng nữ kiều mị đột nhiên truyền tới từ phía sau.

Lâm Diệc phẫn nộ mà xoay người lại, cắn răng nói, "Vương Tuyết Như?"

"Ai nha anh Lâm Diệc, em sao lại nghe nói anh ở phim trường xảy ra chuyện không tốt?"

"Cô nghe lầm, đây là tuyệt đối không có khả năng......"

"Anh sai rồi, anh Lâm Diệc, anh đã bị loại bỏ rồi." Vương Tuyết Như cuốn tóc, cười duyên nói, "Nhưng mà, chắc anh còn chưa biết, lý do đột nhiên bị loại bỏ là gì?"

Lâm Diệc cắn răng nói, "Cô có ý gì?"

"Tôi không có ý gì. Chẳng qua vừa rồi lúc tôi ra khỏi cửa, hình như nhìn thấy......"

Vương Tuyết Như lắc mông chậm rãi tới gần hắn, ở bên tai hắn thổi một hơi, "Em gái Quan Điềm của anh, chính khí rào rạt muốn đi tìm Thời Hạnh tính sổ."

14:45
23/01/2023.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top